Xuyên Vào Tiểu Thuyết Sắc Tình Ở Mạt Thế
Chương 68: Thời Gian Thấm Thoát Thoi Đưa
Mẹ Kế
07/05/2023
"Hả? Chuyện gì vậy? Rình rang dữ lắm à? Sẵn trớn nói cho tôi nghe với được không? Tò mò muốn chết."
"Ừ được, cái mỏ lỡ nhiều chuyện rồi thì nhiều chuyện tới cùng luôn chứ chừa lại chi cho bứt rứt tấm lòng.
Chuyện này phải kể từ lúc căn cứ an toàn Ngàn Sương của chúng ta vừa thành lập không lâu, khi đó khó khăn bốn bề, có không ít thế lực dòm ngó, Nữ vương phải vất vả lắm mới có thể sắp xếp mọi thứ yên ổn. Nhưng vào thời điểm ấy, Lục Thi lại mang binh lực tới, không nói một lời tấn công căn cứ Ngàn Sương, khiến cho Nữ vương phải lao đao một phen, lúc đó Nữ vương vẫn chưa có năng lực khống chế zombie, nào có cái gì gọi là binh lực đâu, ngay cả người bên cạnh cũng chỉ có mấy người Phổ Tâm, tình cảnh khi ấy khốn đốn vô cùng.
Dĩ nhiên, cuối cùng Nữ vương vẫn là người giành chiến thắng, nhưng bản thân cũng bị thương rất nặng, phải tĩnh dưỡng một thời gian không ngắn mới có thể khôi phục lại đôi ba phần.
Mà ả Thi kia suýt mất mạng trong tay Nữ vương đó, nếu không nhờ người yêu của ả ta tới đúng lúc, kịp thời cứu ả ta thì ả ta đã bị Nữ vương kết liễu từ khi ấy rồi. Nhưng cái ả Thi này rất là kiêu căng nhá, ả ta là người ra tay sát hại đồng bạn của Nữ vương, Nữ vương không tìm ả ta tính sổ đã đành, đằng này ả ta còn nhân lúc lực lượng của Nữ vương còn mỏng mà muốn đánh nhanh rút gọn nhằm diệt trừ Nữ vương của chúng ta.
Chu choa, ta nói nó máu chó thiệt sự. Hơn nữa, người yêu của ả Thi cũng chẳng phải ai xa lạ…"
"Cái đó tôi biết, người yêu của ả là người đứng đầu căn cứ an toàn Quân đội đúng không? Hình như tên là Kính Thuần thì phải."
"Ỏ, sẵn tiện đây thì cho tôi hỏi cái này xíu được không? Sao mọi người lại gọi Tích Di là Nữ vương vậy? Kêu thẳng tên không được hả?"
"Mới gia nhập căn cứ đúng chưa? Nên mới không biết. Gọi Tích Di là Nữ vương, thực ra là một biệt danh mà mọi người đặt cho cô ấy để bày tỏ sự tôn trọng và yêu mến. Thử nghĩ xem, cô ấy hãy còn trẻ mà thực lực đã cao cường khó tưởng, thêm nữa là cô ấy cũng rất quan tâm đến mọi người trong căn cứ, trên hết là vẻ bề ngoài lúc nào cũng xinh đẹp và lộng lẫy.
Mỗi khi nhìn vào cô ấy, ít nhiều gì mọi người đều cảm nhận được sự an toàn và thoải mái của thời bình, chứ chẳng phải sự hiểm nguy và giết chóc của cái thời hệt như địa ngục lúc này. Không phải bánh bèo nào cũng vô dụng, điển hình là Nữ vương của chúng ta đây, vừa mạnh mẽ vừa cơ trí, nam nữ gì cũng phải thán phục cả."
"Khoan đã, đừng chuyển đề tài chứ, tôi còn chưa nói hết nữa. Mà tài lanh quá hà, đâu phải chỉ là người đứng đầu của căn cứ an toàn Quân đội, hắn còn là chú của Nữ vương đó!"
"Sao? Chú á hả? Nhưng mà…"
"Hừm, không phải chú ruột rà máu mủ đâu, là chú hờ thôi. Chuyện là Nữ vương của chúng ta bị lạc cha mẹ ruột từ lúc nhỏ, rồi được cha mẹ nuôi nhận nuôi, Kính Thuần là em của người cha nuôi đó. Vì vậy, Kính Thuần cũng không được xem là chú của Nữ vương; tuy nhiên, nếu nói là chú thì cũng không phải là không đúng."
"Chu choa mạ ơi, còn có vụ đó nữa à. Nhưng nếu vậy thì mối quan hệ giữa đôi bên cũng không đến nỗi tệ chứ, sao người yêu của người chú hờ lại…"
"Đó, bí ẩn là ở chỗ đó, he he, để mị nói cho mà nghe. Giữa Nữ vương của chúng ta và người chú hờ đó có một đoạn tình cảm khó nói, nếu không phải ả Thi chen ngang thì có lẽ Nữ vương đã có thể rước chàng về dinh rồi."
"Trời ạ, dữ vậy sao, mà tin tức có chính xác không vậy? Chứ nghe giống trong phim quá!"
"Không nghe mọi người nói Nữ vương tính đập hoa cướp chậu à, hẳn là không sai đâu. Do ít người biết thôi."
"Chuẩn đấy, tôi không có ăn nói xà lơ đâu à nghen, cái này là do những người từng đi chung quãng đường từ nam ra bắc với Nữ vương và người chú hờ đó nói ra, ban đầu chú cháu hai người gặp nhau mừng rỡ xiết bao, ở bên cạnh lâu ngày cũng nảy sinh tình cảm, nghe đâu là Nữ vương đã sớm biết mình không phải con ruột của cha mẹ nuôi, cũng có nói với người chú hờ rồi nhưng hắn không chấp nhận được, vẫn cảm thấy hai người không thể đến với nhau vì dù không máu mủ ruột rà nhưng nhất thời hắn khó chấp nhận, chắc cũng là kiểu người truyền thống.
Nhưng mọi chuyện càng tồi tệ hơn sau khi ả Thi xuất hiện, từ đó mối quan hệ của cả hai chính thức bung bét ra luôn. Vì ả Thi giết đồng bạn của Nữ vương sau đó giả vờ vô tội, còn người chú hờ lại bênh vực ả ta vô điều kiện.
Tôi cảm thấy tin tức này khá chính xác, bởi trong đoàn người từ nam ra bắc đã từng chứng kiến tất cả mọi chuyện thì có vài người đứng về phía Nữ vương, dù không nói nhưng về sau khi biết Nữ vương đã thành lập căn cứ an toàn thì họ lập tức bôn ba tới đây để xin trú ngụ. Họ nói rất cảm kích Nữ vương vì không áp đặt thành kiến của số đông lên người họ, dù bị đám người kia ganh tị và chèn ép nhưng gặp phải hiểm cảnh cô ấy vẫn ra tay cứu người chứ không hề ngoảnh mặt làm ngơ."
"Ái chà, nếu thật vậy thì đúng là ngang trái quá. Xem ra hai người họ không có cơ hội đến với nhau đâu."
"Còn đến với nhau cái gì nữa, lần này chắc phải đối mặt với nhau, người sống ta chết luôn đấy. Ả Thi đâu chỉ giết có một đồng bạn của Nữ vương, ả giết tận hai người cơ, sau đó nhởn nhơ trước sự đau khổ của Nữ vương vì nhận được sự bảo vệ của người yêu. Chỉ tội cho Nữ vương của chúng ta…"
"Chà chà, nếu thế thì đám cưới lại biến thành đám tang nhỉ?"
"Hu hu, không biết sao nữa, nhưng giờ biết được đầu đuôi câu chuyện, tôi thấy tội Nữ vương của chúng ta quá. Tên Thuần đó bị làm sao ấy nhỉ? Có cơ hội lại chẳng biết trân trọng, Nữ vương có gì không tốt đâu, tôi từng thấy ả Thi kia rồi, nhìn người có chút tẹo như học sinh cấp ba vậy, so với Nữ vương của chúng ta thì chẳng có cửa đâu."
"Biết sao được, chúng ta chỉ là người ngoài cuộc thôi. Có thể Kính Thuần thuộc kiểu người đàn ông truyền thống, ngại sự gièm pha của người đời, nên dù hai người chỉ là chú cháu trên danh nghĩa thì hắn cũng không dám tiến xa hơn."
"Hoặc cũng có thể hắn không thích Nữ vương, mỗi người mỗi sở thích mà. Tuy Nữ vương của chúng ta cái gì cũng tốt, không những vẻ bề ngoài hết nước chấm mà thực lực cũng rất là trâu bò, nhưng lỡ như gu của hắn là kiểu Lục Thi thì sao, loại mỏng manh yếu đuối ngây ngô đó."
"Đúng rồi, trong tình yêu, tốt hay không tốt đôi khi chẳng quan trọng, quan trọng là người ta có yêu mình hay không, hay người ta yêu người khác."
"Ê ê, bộ tính bênh vực người ngoài hay gì đó? Nói thật đi, mấy người là gián điệp của ả Thi với tên Thuần cài cắm vào đây hả? Sao cứ bênh hai người đó hoài vậy? Tôi chẳng quan tâm, tôi là người của căn cứ an toàn Ngàn Sương, thủ lĩnh bị bắt nạt, bị chèn ép thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua đâu, kẻ thù của Nữ vương cũng chính là kẻ thù của tôi."
Đám đông nói đến đây, còn đang định nói tiếp thì đã bị những tiếng gào rú inh tai nhức óc chặn lại.
Ở phía xa xa, trong hàng ngũ zombie đang di chuyển hết sức chỉnh tề, bỗng có vài ba con zombie trở nên mất bình tĩnh, nhảy loạn xạ rời khỏi hàng ngũ và gào rú không ngừng.
Bấy giờ, Tích Di đang đứng trên đài quan sát cũng nhìn sang, cô chau mày nhìn qua rồi thấp giọng quát: "Bình tĩnh lại."
Vốn dĩ mấy con zombie kia còn đang nhảy nhót gào rú điên cuồng như sắp bắt đầu một cuộc tàn sát đến nơi, nhưng khi nghe tiếng quát của Tích Di thì bọn nó dần bình tĩnh lại, sau đó lẳng lặng trở về hàng ngũ và tiếp tục di chuyển về phía trước, đồng thời cũng không quên ngước mắt nhìn Tích Di một cái, gương mặt ủ rũ đến tội.
Tích Di lắc đầu, âm thầm dùng tinh thần hệ trấn an bọn nó. Vì phải di chuyển đường dài nên sáng nay cô không cho bọn nó ăn quá no, kẻo căng da bụng chùng da mắt, ăn no lại lười biếng vận động. Mà bọn nó vẫn còn quá nửa là zombie, trí não hệt như một đứa nhỏ, nhu cầu ăn uống chiều theo bản năng đã quen, mỗi khi đói thì phải ăn uống thật điên cuồng, do đó mỗi khi ăn không no thì khó tránh bọn nó sẽ khỏi có những phản ứng quá khích.
Tích Di nhìn đội ngũ zombie đang nối đuôi nhau, lắc lư di chuyển đều đều ra khỏi căn cứ, trong lòng cô bỗng cảm thấy hơi mờ mịt.
Dường như là ở đời nào cũng thế, có lẽ định mệnh đã sắp đặt sẵn, rằng cô không thể có được hạnh phúc từ tình yêu, sợi chỉ tơ duyên của cô không có hai đầu như những người khác để nắm nối thêm với bất cứ một ai khác.
Tích Di lắc đầu, không muốn tiếp tục suy nghĩ nhiều hơn nữa. Bấy lâu nay, mục tiêu của cô chính là phải báo thù cho bằng được, mà nay, cô đã gần việc ấy lắm rồi; chỉ vài ngày nữa thôi, khi hôn lễ vui mừng diễn ra thì cô sẽ xuất hiện phá tan tất thảy, một tay cô sẽ biến hỉ sự thành tang sự, khiến cho kẻ ác tâm phải hối hận với những việc đã làm.
"Ừ được, cái mỏ lỡ nhiều chuyện rồi thì nhiều chuyện tới cùng luôn chứ chừa lại chi cho bứt rứt tấm lòng.
Chuyện này phải kể từ lúc căn cứ an toàn Ngàn Sương của chúng ta vừa thành lập không lâu, khi đó khó khăn bốn bề, có không ít thế lực dòm ngó, Nữ vương phải vất vả lắm mới có thể sắp xếp mọi thứ yên ổn. Nhưng vào thời điểm ấy, Lục Thi lại mang binh lực tới, không nói một lời tấn công căn cứ Ngàn Sương, khiến cho Nữ vương phải lao đao một phen, lúc đó Nữ vương vẫn chưa có năng lực khống chế zombie, nào có cái gì gọi là binh lực đâu, ngay cả người bên cạnh cũng chỉ có mấy người Phổ Tâm, tình cảnh khi ấy khốn đốn vô cùng.
Dĩ nhiên, cuối cùng Nữ vương vẫn là người giành chiến thắng, nhưng bản thân cũng bị thương rất nặng, phải tĩnh dưỡng một thời gian không ngắn mới có thể khôi phục lại đôi ba phần.
Mà ả Thi kia suýt mất mạng trong tay Nữ vương đó, nếu không nhờ người yêu của ả ta tới đúng lúc, kịp thời cứu ả ta thì ả ta đã bị Nữ vương kết liễu từ khi ấy rồi. Nhưng cái ả Thi này rất là kiêu căng nhá, ả ta là người ra tay sát hại đồng bạn của Nữ vương, Nữ vương không tìm ả ta tính sổ đã đành, đằng này ả ta còn nhân lúc lực lượng của Nữ vương còn mỏng mà muốn đánh nhanh rút gọn nhằm diệt trừ Nữ vương của chúng ta.
Chu choa, ta nói nó máu chó thiệt sự. Hơn nữa, người yêu của ả Thi cũng chẳng phải ai xa lạ…"
"Cái đó tôi biết, người yêu của ả là người đứng đầu căn cứ an toàn Quân đội đúng không? Hình như tên là Kính Thuần thì phải."
"Ỏ, sẵn tiện đây thì cho tôi hỏi cái này xíu được không? Sao mọi người lại gọi Tích Di là Nữ vương vậy? Kêu thẳng tên không được hả?"
"Mới gia nhập căn cứ đúng chưa? Nên mới không biết. Gọi Tích Di là Nữ vương, thực ra là một biệt danh mà mọi người đặt cho cô ấy để bày tỏ sự tôn trọng và yêu mến. Thử nghĩ xem, cô ấy hãy còn trẻ mà thực lực đã cao cường khó tưởng, thêm nữa là cô ấy cũng rất quan tâm đến mọi người trong căn cứ, trên hết là vẻ bề ngoài lúc nào cũng xinh đẹp và lộng lẫy.
Mỗi khi nhìn vào cô ấy, ít nhiều gì mọi người đều cảm nhận được sự an toàn và thoải mái của thời bình, chứ chẳng phải sự hiểm nguy và giết chóc của cái thời hệt như địa ngục lúc này. Không phải bánh bèo nào cũng vô dụng, điển hình là Nữ vương của chúng ta đây, vừa mạnh mẽ vừa cơ trí, nam nữ gì cũng phải thán phục cả."
"Khoan đã, đừng chuyển đề tài chứ, tôi còn chưa nói hết nữa. Mà tài lanh quá hà, đâu phải chỉ là người đứng đầu của căn cứ an toàn Quân đội, hắn còn là chú của Nữ vương đó!"
"Sao? Chú á hả? Nhưng mà…"
"Hừm, không phải chú ruột rà máu mủ đâu, là chú hờ thôi. Chuyện là Nữ vương của chúng ta bị lạc cha mẹ ruột từ lúc nhỏ, rồi được cha mẹ nuôi nhận nuôi, Kính Thuần là em của người cha nuôi đó. Vì vậy, Kính Thuần cũng không được xem là chú của Nữ vương; tuy nhiên, nếu nói là chú thì cũng không phải là không đúng."
"Chu choa mạ ơi, còn có vụ đó nữa à. Nhưng nếu vậy thì mối quan hệ giữa đôi bên cũng không đến nỗi tệ chứ, sao người yêu của người chú hờ lại…"
"Đó, bí ẩn là ở chỗ đó, he he, để mị nói cho mà nghe. Giữa Nữ vương của chúng ta và người chú hờ đó có một đoạn tình cảm khó nói, nếu không phải ả Thi chen ngang thì có lẽ Nữ vương đã có thể rước chàng về dinh rồi."
"Trời ạ, dữ vậy sao, mà tin tức có chính xác không vậy? Chứ nghe giống trong phim quá!"
"Không nghe mọi người nói Nữ vương tính đập hoa cướp chậu à, hẳn là không sai đâu. Do ít người biết thôi."
"Chuẩn đấy, tôi không có ăn nói xà lơ đâu à nghen, cái này là do những người từng đi chung quãng đường từ nam ra bắc với Nữ vương và người chú hờ đó nói ra, ban đầu chú cháu hai người gặp nhau mừng rỡ xiết bao, ở bên cạnh lâu ngày cũng nảy sinh tình cảm, nghe đâu là Nữ vương đã sớm biết mình không phải con ruột của cha mẹ nuôi, cũng có nói với người chú hờ rồi nhưng hắn không chấp nhận được, vẫn cảm thấy hai người không thể đến với nhau vì dù không máu mủ ruột rà nhưng nhất thời hắn khó chấp nhận, chắc cũng là kiểu người truyền thống.
Nhưng mọi chuyện càng tồi tệ hơn sau khi ả Thi xuất hiện, từ đó mối quan hệ của cả hai chính thức bung bét ra luôn. Vì ả Thi giết đồng bạn của Nữ vương sau đó giả vờ vô tội, còn người chú hờ lại bênh vực ả ta vô điều kiện.
Tôi cảm thấy tin tức này khá chính xác, bởi trong đoàn người từ nam ra bắc đã từng chứng kiến tất cả mọi chuyện thì có vài người đứng về phía Nữ vương, dù không nói nhưng về sau khi biết Nữ vương đã thành lập căn cứ an toàn thì họ lập tức bôn ba tới đây để xin trú ngụ. Họ nói rất cảm kích Nữ vương vì không áp đặt thành kiến của số đông lên người họ, dù bị đám người kia ganh tị và chèn ép nhưng gặp phải hiểm cảnh cô ấy vẫn ra tay cứu người chứ không hề ngoảnh mặt làm ngơ."
"Ái chà, nếu thật vậy thì đúng là ngang trái quá. Xem ra hai người họ không có cơ hội đến với nhau đâu."
"Còn đến với nhau cái gì nữa, lần này chắc phải đối mặt với nhau, người sống ta chết luôn đấy. Ả Thi đâu chỉ giết có một đồng bạn của Nữ vương, ả giết tận hai người cơ, sau đó nhởn nhơ trước sự đau khổ của Nữ vương vì nhận được sự bảo vệ của người yêu. Chỉ tội cho Nữ vương của chúng ta…"
"Chà chà, nếu thế thì đám cưới lại biến thành đám tang nhỉ?"
"Hu hu, không biết sao nữa, nhưng giờ biết được đầu đuôi câu chuyện, tôi thấy tội Nữ vương của chúng ta quá. Tên Thuần đó bị làm sao ấy nhỉ? Có cơ hội lại chẳng biết trân trọng, Nữ vương có gì không tốt đâu, tôi từng thấy ả Thi kia rồi, nhìn người có chút tẹo như học sinh cấp ba vậy, so với Nữ vương của chúng ta thì chẳng có cửa đâu."
"Biết sao được, chúng ta chỉ là người ngoài cuộc thôi. Có thể Kính Thuần thuộc kiểu người đàn ông truyền thống, ngại sự gièm pha của người đời, nên dù hai người chỉ là chú cháu trên danh nghĩa thì hắn cũng không dám tiến xa hơn."
"Hoặc cũng có thể hắn không thích Nữ vương, mỗi người mỗi sở thích mà. Tuy Nữ vương của chúng ta cái gì cũng tốt, không những vẻ bề ngoài hết nước chấm mà thực lực cũng rất là trâu bò, nhưng lỡ như gu của hắn là kiểu Lục Thi thì sao, loại mỏng manh yếu đuối ngây ngô đó."
"Đúng rồi, trong tình yêu, tốt hay không tốt đôi khi chẳng quan trọng, quan trọng là người ta có yêu mình hay không, hay người ta yêu người khác."
"Ê ê, bộ tính bênh vực người ngoài hay gì đó? Nói thật đi, mấy người là gián điệp của ả Thi với tên Thuần cài cắm vào đây hả? Sao cứ bênh hai người đó hoài vậy? Tôi chẳng quan tâm, tôi là người của căn cứ an toàn Ngàn Sương, thủ lĩnh bị bắt nạt, bị chèn ép thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua đâu, kẻ thù của Nữ vương cũng chính là kẻ thù của tôi."
Đám đông nói đến đây, còn đang định nói tiếp thì đã bị những tiếng gào rú inh tai nhức óc chặn lại.
Ở phía xa xa, trong hàng ngũ zombie đang di chuyển hết sức chỉnh tề, bỗng có vài ba con zombie trở nên mất bình tĩnh, nhảy loạn xạ rời khỏi hàng ngũ và gào rú không ngừng.
Bấy giờ, Tích Di đang đứng trên đài quan sát cũng nhìn sang, cô chau mày nhìn qua rồi thấp giọng quát: "Bình tĩnh lại."
Vốn dĩ mấy con zombie kia còn đang nhảy nhót gào rú điên cuồng như sắp bắt đầu một cuộc tàn sát đến nơi, nhưng khi nghe tiếng quát của Tích Di thì bọn nó dần bình tĩnh lại, sau đó lẳng lặng trở về hàng ngũ và tiếp tục di chuyển về phía trước, đồng thời cũng không quên ngước mắt nhìn Tích Di một cái, gương mặt ủ rũ đến tội.
Tích Di lắc đầu, âm thầm dùng tinh thần hệ trấn an bọn nó. Vì phải di chuyển đường dài nên sáng nay cô không cho bọn nó ăn quá no, kẻo căng da bụng chùng da mắt, ăn no lại lười biếng vận động. Mà bọn nó vẫn còn quá nửa là zombie, trí não hệt như một đứa nhỏ, nhu cầu ăn uống chiều theo bản năng đã quen, mỗi khi đói thì phải ăn uống thật điên cuồng, do đó mỗi khi ăn không no thì khó tránh bọn nó sẽ khỏi có những phản ứng quá khích.
Tích Di nhìn đội ngũ zombie đang nối đuôi nhau, lắc lư di chuyển đều đều ra khỏi căn cứ, trong lòng cô bỗng cảm thấy hơi mờ mịt.
Dường như là ở đời nào cũng thế, có lẽ định mệnh đã sắp đặt sẵn, rằng cô không thể có được hạnh phúc từ tình yêu, sợi chỉ tơ duyên của cô không có hai đầu như những người khác để nắm nối thêm với bất cứ một ai khác.
Tích Di lắc đầu, không muốn tiếp tục suy nghĩ nhiều hơn nữa. Bấy lâu nay, mục tiêu của cô chính là phải báo thù cho bằng được, mà nay, cô đã gần việc ấy lắm rồi; chỉ vài ngày nữa thôi, khi hôn lễ vui mừng diễn ra thì cô sẽ xuất hiện phá tan tất thảy, một tay cô sẽ biến hỉ sự thành tang sự, khiến cho kẻ ác tâm phải hối hận với những việc đã làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.