Xuyên Về 60: Quả Phụ Nóng Bỏng, Mang Theo Nhãi Con Lên Phố Làm Giàu
Chương 14:
Nhất Thốn Mặc
06/05/2024
Trẻ mới sinh mỗi ngày một khác, nuôi hai tháng thì ngay cả mẹ ruột cũng không nhận ra.
Nghe đến mấy chữ vụ trẻ sơ sinh ở bệnh viện xxx mất tích, mẹ chồng nàng dâu nhà họ Trịnh lập tức run rẩy cả người, sắc mặt trắng bệch.
Là công an có kinh nghiệm phá án lâu năm, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết hai người này có vấn đề.
Không phải hai đồng chí công an không phân biệt đúng sai, nghe lời một phía của Tống Tĩnh Xu, mà là mấy ngày nay bên công an cũng đang đau đầu vì vụ trẻ sơ sinh ở bệnh viện xxx bị bắt cóc, lúc này có được thông tin về đứa trẻ mất tích, bất kể là thật hay giả đương nhiên họ phải khống chế nghi phạm ngay lập tức.
Một chiếc còng tay còng chặt mẹ chồng nàng dâu nhà họ Trịnh, xong xuôi công an mới thu súng lại.
"Đồng chí công an, hiểu lầm... hiểu lầm, tôi không biết gì cả!"
La Cúc Phương không ngờ mình cũng bị còng tay, không chỉ sợ đến mức lớn tiếng phân bua mà còn đứng không vững.
Cảm giác như muốn tè ra quần.
Người bình thường rất sợ cảnh sát, cảnh sát thời đại này có thể bắn chết người khi bắt tội phạm.
"Đồng chí công an, nhà này không sinh được con, để nối dõi tông đường, họ chỉ thị cho người thân làm việc ở bệnh viện xxx bắt cóc trẻ con, họ không chỉ là chủ mưu mà còn là người khởi xướng."
Tống Tĩnh Xu vốn đã định cho La Cúc Phương nếm mùi đau khổ, trực tiếp cắt ngang lời biện giải của La Cúc Phương, có oan thì đến cục công an mà kiện.
"Đồng chí, lời đồng chí vừa nói có bằng chứng không?"
Người vừa còng tay mẹ chồng nàng dâu nhà họ Trịnh tên là Ngô Hoằng Nghị, là một công an có mười mấy năm kinh nghiệm, hắn hy vọng có thể lấy được bằng chứng phạm tội xác thực của nghi phạm từ chỗ Tống Tĩnh Xu.
"Đồng chí công an, tối hôm qua tôi ra ngoài đi vệ sinh, đi ngang qua cửa sổ nhà họ Trịnh thì nghe thấy họ nói chuyện về vụ trẻ sơ sinh ở bệnh viện xxx, tôi vốn định sáng nay sẽ đến đồn công an báo án, kết quả họ chặn chúng tôi ở trong viện tống tiền, còn đánh mẹ chồng tôi, tôi tức quá nên đánh trả, là tự vệ hợp pháp."
Nghe đến mấy chữ vụ trẻ sơ sinh ở bệnh viện xxx mất tích, mẹ chồng nàng dâu nhà họ Trịnh lập tức run rẩy cả người, sắc mặt trắng bệch.
Là công an có kinh nghiệm phá án lâu năm, chỉ cần nhìn thoáng qua là biết hai người này có vấn đề.
Không phải hai đồng chí công an không phân biệt đúng sai, nghe lời một phía của Tống Tĩnh Xu, mà là mấy ngày nay bên công an cũng đang đau đầu vì vụ trẻ sơ sinh ở bệnh viện xxx bị bắt cóc, lúc này có được thông tin về đứa trẻ mất tích, bất kể là thật hay giả đương nhiên họ phải khống chế nghi phạm ngay lập tức.
Một chiếc còng tay còng chặt mẹ chồng nàng dâu nhà họ Trịnh, xong xuôi công an mới thu súng lại.
"Đồng chí công an, hiểu lầm... hiểu lầm, tôi không biết gì cả!"
La Cúc Phương không ngờ mình cũng bị còng tay, không chỉ sợ đến mức lớn tiếng phân bua mà còn đứng không vững.
Cảm giác như muốn tè ra quần.
Người bình thường rất sợ cảnh sát, cảnh sát thời đại này có thể bắn chết người khi bắt tội phạm.
"Đồng chí công an, nhà này không sinh được con, để nối dõi tông đường, họ chỉ thị cho người thân làm việc ở bệnh viện xxx bắt cóc trẻ con, họ không chỉ là chủ mưu mà còn là người khởi xướng."
Tống Tĩnh Xu vốn đã định cho La Cúc Phương nếm mùi đau khổ, trực tiếp cắt ngang lời biện giải của La Cúc Phương, có oan thì đến cục công an mà kiện.
"Đồng chí, lời đồng chí vừa nói có bằng chứng không?"
Người vừa còng tay mẹ chồng nàng dâu nhà họ Trịnh tên là Ngô Hoằng Nghị, là một công an có mười mấy năm kinh nghiệm, hắn hy vọng có thể lấy được bằng chứng phạm tội xác thực của nghi phạm từ chỗ Tống Tĩnh Xu.
"Đồng chí công an, tối hôm qua tôi ra ngoài đi vệ sinh, đi ngang qua cửa sổ nhà họ Trịnh thì nghe thấy họ nói chuyện về vụ trẻ sơ sinh ở bệnh viện xxx, tôi vốn định sáng nay sẽ đến đồn công an báo án, kết quả họ chặn chúng tôi ở trong viện tống tiền, còn đánh mẹ chồng tôi, tôi tức quá nên đánh trả, là tự vệ hợp pháp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.