Xuyên Về 60: Quả Phụ Nóng Bỏng, Mang Theo Nhãi Con Lên Phố Làm Giàu
Chương 48:
Nhất Thốn Mặc
06/05/2024
Ban đầu những người hóng chuyện còn tưởng sẽ thấy Tống Tĩnh Xu đấu với mọi người, không ngờ bà Trịnh và La Cúc Phương lại đấu đá trước.
Những người theo Tống Tĩnh Xu đến vốn chỉ đến để hóng chuyện, cũng không quan tâm ai diễn trò, nghe bà Trịnh và La Cúc Phương mắng nhau hăng say, họ chỉ thiếu mỗi việc vừa xem kịch vừa cắn hạt dưa.
Bên này bà Trịnh và La Cúc Phương chửi nhau, bên kia cha con nhà họ Trịnh và đàn ông trong nhà La Cúc Phương cũng ngấm ngầm đối đầu.
Luật bất thành văn, đàn bà cãi nhau với đàn bà thì đàn ông đừng xen vào.
Đàn ông mà xen vào thì chắc chắn là đánh nhau, đánh đến đổ máu.
Đại viện ồn ào vô cùng, Tống Tĩnh Xu cũng không ngờ bà Trịnh và La Cúc Phương lại cãi nhau, còn cãi nhau càng lúc càng khó nghe, chuyện riêng tư gì cũng lôi ra hết, thậm chí còn liên quan đến mình.
Cái này giống như đang ngồi trong nhà thì họa từ trên trời rơi xuống.
Mặt Tống Tĩnh Xu đen lại.
Dù là cô hay là nguyên chủ thì đều là người trong sạch, hai người này ăn nói bừa bãi, sau đó bị đồn thổi ra, có lẽ không cần qua một đêm thì tin đồn đã bị xào nấu hết cả lên.
Đây chính là điển hình của luận điệu góa phụ là có tội.
"Câm hết mồm cho tôi." Tống Tĩnh Xu nhìn sang bên cạnh, thấy chồng Tiền Xuân Điền vừa về, đang cúi xuống rửa mặt, cô đi tới đá một cước làm chiếc chậu rửa mặt bằng men trên ghế rơi xuống.
Khi chậu rửa mặt rơi xuống không chỉ nước bắn tung tóe khắp nơi mà còn phát ra tiếng va chạm giòn tan.
Tiếng động lớn liên tiếp này không chỉ làm Tiền Xuân Điền và chồng cô ta giật mình mà còn khiến bà Trịnh và La Cúc Phương đang cãi nhau cũng giật mình, tiếng cãi nhau cũng tự nhiên dừng lại.
Ánh mắt của mọi người lại tập trung vào mặt Tống Tĩnh Xu một lần nữa.
Mọi người không hiểu tại sao Tống Tĩnh Xu lại xen vào, không cần cãi nhau với người khác, chuyện không phải của mình chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
"Chậu của tôi." Đúng lúc mọi người đều không hiểu nổi thì có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Là Tiền Xuân Điền.
Những năm này chậu rửa mặt bằng sứ rất quý, là vật dụng tiêu chuẩn khi kết hôn, nhà nào có một chiếc chậu rửa mặt bằng men không có một vết sứt mẻ nào thì là một chuyện rất có mặt mũi, nếu không thì chồng Tiền Xuân Điền đã không rửa mặt ở ngoài sân.
Những người theo Tống Tĩnh Xu đến vốn chỉ đến để hóng chuyện, cũng không quan tâm ai diễn trò, nghe bà Trịnh và La Cúc Phương mắng nhau hăng say, họ chỉ thiếu mỗi việc vừa xem kịch vừa cắn hạt dưa.
Bên này bà Trịnh và La Cúc Phương chửi nhau, bên kia cha con nhà họ Trịnh và đàn ông trong nhà La Cúc Phương cũng ngấm ngầm đối đầu.
Luật bất thành văn, đàn bà cãi nhau với đàn bà thì đàn ông đừng xen vào.
Đàn ông mà xen vào thì chắc chắn là đánh nhau, đánh đến đổ máu.
Đại viện ồn ào vô cùng, Tống Tĩnh Xu cũng không ngờ bà Trịnh và La Cúc Phương lại cãi nhau, còn cãi nhau càng lúc càng khó nghe, chuyện riêng tư gì cũng lôi ra hết, thậm chí còn liên quan đến mình.
Cái này giống như đang ngồi trong nhà thì họa từ trên trời rơi xuống.
Mặt Tống Tĩnh Xu đen lại.
Dù là cô hay là nguyên chủ thì đều là người trong sạch, hai người này ăn nói bừa bãi, sau đó bị đồn thổi ra, có lẽ không cần qua một đêm thì tin đồn đã bị xào nấu hết cả lên.
Đây chính là điển hình của luận điệu góa phụ là có tội.
"Câm hết mồm cho tôi." Tống Tĩnh Xu nhìn sang bên cạnh, thấy chồng Tiền Xuân Điền vừa về, đang cúi xuống rửa mặt, cô đi tới đá một cước làm chiếc chậu rửa mặt bằng men trên ghế rơi xuống.
Khi chậu rửa mặt rơi xuống không chỉ nước bắn tung tóe khắp nơi mà còn phát ra tiếng va chạm giòn tan.
Tiếng động lớn liên tiếp này không chỉ làm Tiền Xuân Điền và chồng cô ta giật mình mà còn khiến bà Trịnh và La Cúc Phương đang cãi nhau cũng giật mình, tiếng cãi nhau cũng tự nhiên dừng lại.
Ánh mắt của mọi người lại tập trung vào mặt Tống Tĩnh Xu một lần nữa.
Mọi người không hiểu tại sao Tống Tĩnh Xu lại xen vào, không cần cãi nhau với người khác, chuyện không phải của mình chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
"Chậu của tôi." Đúng lúc mọi người đều không hiểu nổi thì có một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Là Tiền Xuân Điền.
Những năm này chậu rửa mặt bằng sứ rất quý, là vật dụng tiêu chuẩn khi kết hôn, nhà nào có một chiếc chậu rửa mặt bằng men không có một vết sứt mẻ nào thì là một chuyện rất có mặt mũi, nếu không thì chồng Tiền Xuân Điền đã không rửa mặt ở ngoài sân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.