Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư
Chương 11: A
Vương Điềm Điềm
19/11/2024
“Ôi chao, cô gái, cháu đặt hơi nhiều đấy, hay là bác đưa cho cháu một ít trước, số còn lại ngày mai bác đưa cho cháu nhé.”
Bà chủ thực sự không có nhiều như vậy, hôm nay đã bán được kha khá rồi, nếu không phải làm nhiều thì có lẽ không bao lâu nữa là bán hết.
“Vâng ạ, bác gói hết số còn lại cho cháu được không? Lát nữa cháu sẽ đến lấy.”
Tô Văn Văn đóng gói hết số bánh bao hôm nay, mỗi loại khoảng một nghìn cái. Xe của cô đủ rộng rãi, có thể để vừa, cô để lại số điện thoại của mình và tiền đặt cọc cho ngày mai rồi lái xe đi.
Cô dừng xe ở một góc khuất camera, nhìn quanh bốn phía, xác định xung quanh không có ai chú ý, mặc dù xe của cô có dán kính chống nhìn trộm, bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, nhưng cô vẫn không yên tâm.
Cô tiện tay cất đồ ăn sáng vào không gian.
Thực ra cô đã mua khá nhiều đồ rồi, rất nhiều thứ còn lại cũng đã đặt hàng trên mạng, chỉ chờ chuyển phát nhanh đến mà thôi.
Nghĩ một lúc, cô quyết định đến trung tâm thương mại xem còn thiếu thứ gì không.
Cuối cùng, cô mua cho mình vài chục bộ quần áo bông kiểu dáng đơn giản, nhìn rất bình thường nhưng ấm áp, dù sao giá cả cũng ở đó, lại mua thêm quần áo của các mùa khác, những gì mình thích đều mua hết.
Rồi lại đến quầy mỹ phẩm, mua năm nghìn bộ sản phẩm dưỡng da mình hay dùng, cùng đủ loại mỹ phẩm khác, cũng mua một nghìn bộ.
Người ở đó trông ai cũng gầy gò, mặt vàng vọt, nhìn như bị suy dinh dưỡng. Nếu mình đến đó mà ăn uống đầy đủ, lâu dần sự khác biệt có thể sẽ rất lớn.
Bản thân lại không muốn đối xử tệ với bản thân, nên chỉ có thể dựa vào trang điểm. Hơn nữa mình rất có thể còn phải đi bán đồ, bắt buộc phải cải trang, lỡ bị người ta tố cáo thì tiêu đời. Nghe nói thời đó quản lý đầu cơ tích trữ rất nghiêm, bản thân cô vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Mua xong những thứ này, Tô Văn Văn lập tức trở về biệt thự của mình. Mấy ngày nay cô nghĩ đến cái gì thì mua cái đó. Sau khi lấy bánh bao, màn thầu đã đặt trước, cô cũng không ra ngoài nữa, tất cả đều dựa vào mua sắm trực tuyến.
Cô còn tiện tay gọi điện đặt rất nhiều món ăn ở nhà hàng mình yêu thích, bảo họ giao đến tận nhà, tát cả đều được cô cất vào không gian, đến lúc xuyên qua rồi thì coi như tự thưởng cho mình.
Hôm nay, Tô Văn Văn ở nhà sắp xếp đồ đạc đã mua, cô phân loại cất giữ cẩn thận, tiện thể xem nhà mình có gì tốt tốt cũng cất vào không gian.
Mấy ngày nay cô không mơ thấy giấc mơ đó nữa, đôi khi điều này khiến cô nghi ngờ không biết bản thân còn xuyên không được nữa hay không, nhưng đồ đặt mua vẫn còn chưa lấy hết, nếu xuyên qua rồi chắc chắn cô sẽ cảm thấy tiếc nuối.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên trong căn biệt thự yên tĩnh, Tô Văn Văn đang chìm đắm trong suy nghĩ miên mang, bất ngờ bị cắt ngang khiến cô giật nảy mình.
Cầm điện thoại lên xem, là xe đạp, máy may và radio mà cô mua trên mạng. Bên ngoài không tìm được chỗ bán những mẫu này, cô đã tìm trên mạng rất lâu, vì cô muốn mua hơi nhiều, lại cần gấp, nên rất nhiều cửa hàng không đủ hàng, tìm mãi mới được một cửa hàng có thể đáp ứng nhu cầu
Cô nghe máy, bên trong là một giọng nữ rất dịu dàng.
“Tô tiểu thư, xin chào, xe đạp, máy may và radio mà cô đặt đã được giao đến, được đặt trong kho theo yêu cầu của cô.”
Đó là đồ cô đặt trên mạng, giao đến biệt thự thì quá gây chú ý, ai đời ăn no rửng mỡ lại đi mua nhiều đồ giống đồ cổ thế này, dù sao thời hiện tại cũng không dùng đến.
Bà chủ thực sự không có nhiều như vậy, hôm nay đã bán được kha khá rồi, nếu không phải làm nhiều thì có lẽ không bao lâu nữa là bán hết.
“Vâng ạ, bác gói hết số còn lại cho cháu được không? Lát nữa cháu sẽ đến lấy.”
Tô Văn Văn đóng gói hết số bánh bao hôm nay, mỗi loại khoảng một nghìn cái. Xe của cô đủ rộng rãi, có thể để vừa, cô để lại số điện thoại của mình và tiền đặt cọc cho ngày mai rồi lái xe đi.
Cô dừng xe ở một góc khuất camera, nhìn quanh bốn phía, xác định xung quanh không có ai chú ý, mặc dù xe của cô có dán kính chống nhìn trộm, bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong, nhưng cô vẫn không yên tâm.
Cô tiện tay cất đồ ăn sáng vào không gian.
Thực ra cô đã mua khá nhiều đồ rồi, rất nhiều thứ còn lại cũng đã đặt hàng trên mạng, chỉ chờ chuyển phát nhanh đến mà thôi.
Nghĩ một lúc, cô quyết định đến trung tâm thương mại xem còn thiếu thứ gì không.
Cuối cùng, cô mua cho mình vài chục bộ quần áo bông kiểu dáng đơn giản, nhìn rất bình thường nhưng ấm áp, dù sao giá cả cũng ở đó, lại mua thêm quần áo của các mùa khác, những gì mình thích đều mua hết.
Rồi lại đến quầy mỹ phẩm, mua năm nghìn bộ sản phẩm dưỡng da mình hay dùng, cùng đủ loại mỹ phẩm khác, cũng mua một nghìn bộ.
Người ở đó trông ai cũng gầy gò, mặt vàng vọt, nhìn như bị suy dinh dưỡng. Nếu mình đến đó mà ăn uống đầy đủ, lâu dần sự khác biệt có thể sẽ rất lớn.
Bản thân lại không muốn đối xử tệ với bản thân, nên chỉ có thể dựa vào trang điểm. Hơn nữa mình rất có thể còn phải đi bán đồ, bắt buộc phải cải trang, lỡ bị người ta tố cáo thì tiêu đời. Nghe nói thời đó quản lý đầu cơ tích trữ rất nghiêm, bản thân cô vẫn nên cẩn thận thì hơn.
Mua xong những thứ này, Tô Văn Văn lập tức trở về biệt thự của mình. Mấy ngày nay cô nghĩ đến cái gì thì mua cái đó. Sau khi lấy bánh bao, màn thầu đã đặt trước, cô cũng không ra ngoài nữa, tất cả đều dựa vào mua sắm trực tuyến.
Cô còn tiện tay gọi điện đặt rất nhiều món ăn ở nhà hàng mình yêu thích, bảo họ giao đến tận nhà, tát cả đều được cô cất vào không gian, đến lúc xuyên qua rồi thì coi như tự thưởng cho mình.
Hôm nay, Tô Văn Văn ở nhà sắp xếp đồ đạc đã mua, cô phân loại cất giữ cẩn thận, tiện thể xem nhà mình có gì tốt tốt cũng cất vào không gian.
Mấy ngày nay cô không mơ thấy giấc mơ đó nữa, đôi khi điều này khiến cô nghi ngờ không biết bản thân còn xuyên không được nữa hay không, nhưng đồ đặt mua vẫn còn chưa lấy hết, nếu xuyên qua rồi chắc chắn cô sẽ cảm thấy tiếc nuối.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên trong căn biệt thự yên tĩnh, Tô Văn Văn đang chìm đắm trong suy nghĩ miên mang, bất ngờ bị cắt ngang khiến cô giật nảy mình.
Cầm điện thoại lên xem, là xe đạp, máy may và radio mà cô mua trên mạng. Bên ngoài không tìm được chỗ bán những mẫu này, cô đã tìm trên mạng rất lâu, vì cô muốn mua hơi nhiều, lại cần gấp, nên rất nhiều cửa hàng không đủ hàng, tìm mãi mới được một cửa hàng có thể đáp ứng nhu cầu
Cô nghe máy, bên trong là một giọng nữ rất dịu dàng.
“Tô tiểu thư, xin chào, xe đạp, máy may và radio mà cô đặt đã được giao đến, được đặt trong kho theo yêu cầu của cô.”
Đó là đồ cô đặt trên mạng, giao đến biệt thự thì quá gây chú ý, ai đời ăn no rửng mỡ lại đi mua nhiều đồ giống đồ cổ thế này, dù sao thời hiện tại cũng không dùng đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.