Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư

Chương 4: Tích Trữ Vật Tư (1)

Vương Điềm Điềm

09/11/2024

Cô gieo hạt cạnh linh tuyền, tưới thêm chút nước từ suối. Một cảnh tượng kỳ diệu xảy ra: hạt giống lớn lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Khi hoa gần trưởng thành, tốc độ sinh trưởng mới chậm lại.

Để thử nghiệm thêm, cô đưa chú chó cưng tên Ốc Ốc vào không gian.

Ban đầu, Ốc Ốc có vẻ ngơ ngác, chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng chẳng bao lâu sau, nó đã thích nghi, chạy tung tăng khắp nơi, chỗ này ngửi ngửi, chỗ kia đánh hơi.

Tô Văn Văn vui vẻ nhìn chú chó Ốc Ốc chạy nhảy khắp nơi trong không gian một lúc, rồi chợt nhớ ra rằng không gian đã xuất hiện, cô cần tranh thủ thời gian để chuẩn bị tích trữ vật tư.

Cô để Ốc Ốc lại trong không gian, còn mình thì quay ra ngoài. Kế hoạch của cô là tới một khu chợ lớn để mua sắm.

Khu chợ cô chọn là một nơi rất rộng, bày bán đủ loại hàng hóa. Nhiều nhà cung cấp tập trung tại đây, có thể trực tiếp đặt hàng ngay tại chỗ và nhanh chóng được giao tận nơi. Với cô, việc này rất phù hợp vì cô cần mua sắm trong thời gian ngắn.

Tô Văn Văn cân nhắc kỹ mới quyết định đến khu chợ này. Sau khi mua xong, cô định chuyển hàng đến một trong các kho hàng gần đó mà cô sở hữu. Cô có vài nhà kho ở khu vực này, tiện lợi cho việc tích trữ.

Tại gara, cô chọn một chiếc xe có vẻ ngoài giản dị rồi lái đến khu chợ. Từ biệt thự ở trung tâm thành phố đến khu chợ ở vùng ngoại ô, cô phải lái xe mất khoảng hai giờ.

Thứ quan trọng nhất là lương thực. Ở thời đại mà cô dự đoán sẽ xuyên không, việc no bụng chắc chắn là ưu tiên hàng đầu.



Cô bước vào một cửa hàng bán gạo và dầu ăn. Bên trong chỉ có một ông chủ đang thảnh thơi nằm trên ghế, trước mặt là chiếc điện thoại đang phát một chương trình truyền hình rất thịnh hành.

Thấy cô bước vào, ông chủ uể oải chào hỏi:

“Cô em cứ xem tự nhiên, cần gì thì gọi nhé.”

Vì đây là chợ đầu mối nên không nhiều khách lẻ ghé qua. Ông chủ cũng quen kiểu nhàn rỗi, vì đa phần khách đến đây đều là dân buôn muốn khảo giá rồi so sánh giữa các cửa hàng.

“Ông chủ, tôi muốn mua 10.000 cân gạo loại tốt nhất ở đây và 10.000 cân gạo thường.”

Loại gạo tốt nhất cô để dành cho bản thân, còn gạo thường cô nghĩ có thể dùng để bán lại.

Nghe thấy con số đó, ông chủ lập tức đứng bật dậy khỏi ghế. Lúc trước có thể nằm thư thả, nhưng khách hàng cần mua hàng, chẳng còn lý do gì để nằm nữa.

“Được rồi, cô em. Ngoài ra còn cần thêm gì không? Bên tôi đảm bảo số lượng và chất lượng đều không thành vấn đề.”

Ông chủ vừa nói vừa đi tới chỗ cô, giọng điệu niềm nở pha chút tự hào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về 70 Có Không Gian, Ta Độn Siêu Nhiều Vật Tư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook