Xuyên Về Cổ Đại, Đoạt Lấy Yêu Thương!!!
Chương 29
Phụng Phụng
07/06/2018
- Thật là tức chết ta mà! Dương Quả đó cư nhiên quá may mắn rồi, lần này không nghĩ rằng nó sẽ thoát được!
Chu Tịnh nghến răng, quát tháo lên, móng ta vốn đã đâm sâu vào da thịt.
- Phu nhân, người bình tĩnh ạ.
Phúc Tử nhẹ bóp bóp vai cho Chu Tịnh.
- Còn có... Hi nhi, sao lúc đó con không nghe ta, chỉ cần nói chu sa không còn ...
- Nương, người nghĩ kĩ lại đi ạ. Nếu lúc đó con nói dối nương nghĩ Ti.... À Dương Quả sẽ không phản kháng sao? Còn có hoàng hậu sẽ không cho người kiểm tra lại sao? Hơn nữa, Dương Linh lại luôn đối nghịch với con nữa, lúc đó không phải sẽ lộ hết, hậu quả..
Dương Hi bên cạnh từ tốn nói. Chu Tịnh im lặng một lúc...
- Hi nhi, con thật thông minh, suýt chút nữa nương hại con rồi. Hừ, Dương Quả đó quả thực may mắn mà...
Chu Tịnh vuốt vuốt trán Dương Hi. Dương Hi nàng biết, nương rất thương nàng, nhưng...lại không thể từ bỏ danh lợi...
- Để ta xem...còn cách nào khác...
Chu Tịnh lại nhăn mặt, cắn cắn môi.
- Nương, kệ đi. Đừng làm gì hết, Dương Quả đang bị thương, không những Thái tử, phụ thân, còn có hoàng hậu rất để tâm đến nàng, hơn nữa sắp phải đi học viện rồi...
Dương Hi mày khẽ nhíu nói.
- Hi nhi, ta nói con đừng quá nhân từ...
- Con hơi mệt, con về phòng trước ạ.
Không để Chu Tịnh nói hết, Dương Hi đã hành lễ, cùng Tâm Linh ra ngoài.
- Tiểu thư, người mệt ạ...
Khi ra khỏi phòng, Dương Hi khẽ thở dài, Tâm Linh thấy vậy lo lắng nói.
- Tâm Linh, ngươi thấy Tiểu Quả như thế nào?
Dương Hi hỏi.
- Ưm... Tam tiểu thư rất đơn thuần, ngây thơ...
Tâm Linh nói, bước cùng Dương Hi.
Đơn thuần...ngây thơ...Tiểu Quả chính là như vậy...
" Cho dù muội thành hoàng hậu, cũng sẽ luôn bảo vệ cho Đại tỷ "
" Cho dù muội là hoàng hậu, tỷ vẫn là Đại tỷ của muội"
Nghĩ tới đây, khóe môi Dương Hi bất giác cong lên, lần đầu tiên...nàng được biết đến tình tỷ muội...
-------------------
- Tiểu thư, Liễu Tiểu thư đến thăm ạ...
Phúc Linh bước vào, nhẹ nói với Dương Quả đang nhàn hạ ăn điểm tâm.
- Cái gì!!!?!!
Dương Quả bật dậy... A... Đến rồi sao...đến rồi a...
- Sao? Tiểu Noãn... À không tam tiểu thư thừa tướng Dương Quả, ngươi không mong ta tới ?
Liễu Quý Nhi bước vào. Nàng vận y phục xanh ngọc, gương mặt có dấu hiệu mập mạp hắn lên, trông nàng đầy sức sống, thật khác xa vẻ tiều tụy lúc trước. Oa... Dương Quả nàng công nhận, Liễu Quý Nhi rất đẹp nha, nhất là đôi mắt to tròn kia, nhưng...vẻ tức giận kia...thực... Dương Quả khẽ run...
- Nào có, Liễu tỷ... Mời ngồi, mời uống trà, ăn điểm tâm...
- Hứ...
Dương Quả cuống cuồng, Liễu Quý Nhi vẫn là gương mặt lạnh tanh. Phúc Linh và Tiểu Hoa đứng bên cạnh nhìn, chuyện Dương Quả lừa Liễu Quý Nhi hai người có biết a, lần đầu tiên thấy Dương Quả trưng ra bộ mặt lấy lòng nha...
- Hừ... Ngươi cư nhiên dám lừa ta,ngươi không tin tưởng ta đúng không, không xem ta là bạn đúng không?
Liễu Quý Nhi lên giọng, cốc nhẹ Dương Quả.
- Nào có, Liễu tỷ xinh đẹp à, Tiểu Quả biết lỗi rồi mà, tha thứ cho Tiểu Quả đi, nha... Nha... Ta xin thề, nếu ta còn lừa Liễu tỷ nữa sẽ bị trời chu...
- Được rồi, ta tạm tha ngươi!!!
Liễu Quý Nhi bịt miệng Dương Quả lại, khẽ nói, Dương Quả nghe xong lại cười hì hì khiến Liễu Quý Nhi nhéo nàng 1 cái rõ đau.
- Cơ mà Tiểu Quả, ta nói này...ừm, ngươi có thấy tên Hắc Đạo và Đại hoàng tử có gì giống nhau không?
Liễu Quý Nhi khẽ thì thầm với Dương Quả.
- Hừm... Là ...a... Giọng...
Dương Quả ngẫm nghĩ lại nói ra, quả thực nàng cũng thắc mắc vấn đề này nha.
- Không chỉ giọng, mà cả vóc dáng cũng rất giống, có khi nào?
Liễu Quý Nhi nghi ngờ nói.
- Có thể, hơn nữa... Tên Hắc Đạo kia cũng trốn thoát...
Dương Quả lại nói khiến đầu óc hai cô nàng lại tăng thêm phần nghi ngờ.
- Đại hoàng tử và Thái tử vẫn luôn đối nghịch nhau, có thể Đại hoàng tử lợi dụng việc này để củng cố quân lực nhằm cướp ngôi. Cơ mà chúng ta không có chứng cứ, thôi thì chờ tháng sau vào học viện Linh Ương tiếp tục điều tra...
- Ưm... Hả? Học viện Linh Ương? Liễu tỷ?
Dương Quả tròn xoe mắt, nàng nghe nói Linh Ương chỉ dành cho hoàng thất, các nàng được hoàng thượng cho vào, không lẽ...
- Ta nhờ có công chỉ chỗ Đạo tặc nên được hoàng thượng ban ân cho vào học.
Liễu Quý Nhi cười tươi nói.
- Ta cũng có công mà, vì sao chỉ có Liễu tỷ được thưởng, thực...
- Sao? Ai bảo ngươi lừa ta!
Dương Quả chưa nói hết câu đã bị ánh mắt trừng kia khiến 3 chư không công bằng bị nuốt trôi trở lại...
-------------------
Ngày 1 tháng 12.
Sau một màn từ biệt của phủ Thừa Tướng, ba tiểu thư đều lên kiệu mà đi tới học viện Linh Ương.... Tới nơi, Dương Quả đầy phấn khởi đứng trước cánh cổng học viện to lớn, điêu khắc hai con rồng vô cùng tinh xảo. Đây là nơi mà nàng sẽ ở trong ba năm tới, nàng thầm vui mừng vì được đi học, được học cùng Thái tử, lại có nhiều bạn bè mới, nàng tự nhủ sẽ thật cố gắng.
- Học viện Linh Ương, ta tới đây!
Chu Tịnh nghến răng, quát tháo lên, móng ta vốn đã đâm sâu vào da thịt.
- Phu nhân, người bình tĩnh ạ.
Phúc Tử nhẹ bóp bóp vai cho Chu Tịnh.
- Còn có... Hi nhi, sao lúc đó con không nghe ta, chỉ cần nói chu sa không còn ...
- Nương, người nghĩ kĩ lại đi ạ. Nếu lúc đó con nói dối nương nghĩ Ti.... À Dương Quả sẽ không phản kháng sao? Còn có hoàng hậu sẽ không cho người kiểm tra lại sao? Hơn nữa, Dương Linh lại luôn đối nghịch với con nữa, lúc đó không phải sẽ lộ hết, hậu quả..
Dương Hi bên cạnh từ tốn nói. Chu Tịnh im lặng một lúc...
- Hi nhi, con thật thông minh, suýt chút nữa nương hại con rồi. Hừ, Dương Quả đó quả thực may mắn mà...
Chu Tịnh vuốt vuốt trán Dương Hi. Dương Hi nàng biết, nương rất thương nàng, nhưng...lại không thể từ bỏ danh lợi...
- Để ta xem...còn cách nào khác...
Chu Tịnh lại nhăn mặt, cắn cắn môi.
- Nương, kệ đi. Đừng làm gì hết, Dương Quả đang bị thương, không những Thái tử, phụ thân, còn có hoàng hậu rất để tâm đến nàng, hơn nữa sắp phải đi học viện rồi...
Dương Hi mày khẽ nhíu nói.
- Hi nhi, ta nói con đừng quá nhân từ...
- Con hơi mệt, con về phòng trước ạ.
Không để Chu Tịnh nói hết, Dương Hi đã hành lễ, cùng Tâm Linh ra ngoài.
- Tiểu thư, người mệt ạ...
Khi ra khỏi phòng, Dương Hi khẽ thở dài, Tâm Linh thấy vậy lo lắng nói.
- Tâm Linh, ngươi thấy Tiểu Quả như thế nào?
Dương Hi hỏi.
- Ưm... Tam tiểu thư rất đơn thuần, ngây thơ...
Tâm Linh nói, bước cùng Dương Hi.
Đơn thuần...ngây thơ...Tiểu Quả chính là như vậy...
" Cho dù muội thành hoàng hậu, cũng sẽ luôn bảo vệ cho Đại tỷ "
" Cho dù muội là hoàng hậu, tỷ vẫn là Đại tỷ của muội"
Nghĩ tới đây, khóe môi Dương Hi bất giác cong lên, lần đầu tiên...nàng được biết đến tình tỷ muội...
-------------------
- Tiểu thư, Liễu Tiểu thư đến thăm ạ...
Phúc Linh bước vào, nhẹ nói với Dương Quả đang nhàn hạ ăn điểm tâm.
- Cái gì!!!?!!
Dương Quả bật dậy... A... Đến rồi sao...đến rồi a...
- Sao? Tiểu Noãn... À không tam tiểu thư thừa tướng Dương Quả, ngươi không mong ta tới ?
Liễu Quý Nhi bước vào. Nàng vận y phục xanh ngọc, gương mặt có dấu hiệu mập mạp hắn lên, trông nàng đầy sức sống, thật khác xa vẻ tiều tụy lúc trước. Oa... Dương Quả nàng công nhận, Liễu Quý Nhi rất đẹp nha, nhất là đôi mắt to tròn kia, nhưng...vẻ tức giận kia...thực... Dương Quả khẽ run...
- Nào có, Liễu tỷ... Mời ngồi, mời uống trà, ăn điểm tâm...
- Hứ...
Dương Quả cuống cuồng, Liễu Quý Nhi vẫn là gương mặt lạnh tanh. Phúc Linh và Tiểu Hoa đứng bên cạnh nhìn, chuyện Dương Quả lừa Liễu Quý Nhi hai người có biết a, lần đầu tiên thấy Dương Quả trưng ra bộ mặt lấy lòng nha...
- Hừ... Ngươi cư nhiên dám lừa ta,ngươi không tin tưởng ta đúng không, không xem ta là bạn đúng không?
Liễu Quý Nhi lên giọng, cốc nhẹ Dương Quả.
- Nào có, Liễu tỷ xinh đẹp à, Tiểu Quả biết lỗi rồi mà, tha thứ cho Tiểu Quả đi, nha... Nha... Ta xin thề, nếu ta còn lừa Liễu tỷ nữa sẽ bị trời chu...
- Được rồi, ta tạm tha ngươi!!!
Liễu Quý Nhi bịt miệng Dương Quả lại, khẽ nói, Dương Quả nghe xong lại cười hì hì khiến Liễu Quý Nhi nhéo nàng 1 cái rõ đau.
- Cơ mà Tiểu Quả, ta nói này...ừm, ngươi có thấy tên Hắc Đạo và Đại hoàng tử có gì giống nhau không?
Liễu Quý Nhi khẽ thì thầm với Dương Quả.
- Hừm... Là ...a... Giọng...
Dương Quả ngẫm nghĩ lại nói ra, quả thực nàng cũng thắc mắc vấn đề này nha.
- Không chỉ giọng, mà cả vóc dáng cũng rất giống, có khi nào?
Liễu Quý Nhi nghi ngờ nói.
- Có thể, hơn nữa... Tên Hắc Đạo kia cũng trốn thoát...
Dương Quả lại nói khiến đầu óc hai cô nàng lại tăng thêm phần nghi ngờ.
- Đại hoàng tử và Thái tử vẫn luôn đối nghịch nhau, có thể Đại hoàng tử lợi dụng việc này để củng cố quân lực nhằm cướp ngôi. Cơ mà chúng ta không có chứng cứ, thôi thì chờ tháng sau vào học viện Linh Ương tiếp tục điều tra...
- Ưm... Hả? Học viện Linh Ương? Liễu tỷ?
Dương Quả tròn xoe mắt, nàng nghe nói Linh Ương chỉ dành cho hoàng thất, các nàng được hoàng thượng cho vào, không lẽ...
- Ta nhờ có công chỉ chỗ Đạo tặc nên được hoàng thượng ban ân cho vào học.
Liễu Quý Nhi cười tươi nói.
- Ta cũng có công mà, vì sao chỉ có Liễu tỷ được thưởng, thực...
- Sao? Ai bảo ngươi lừa ta!
Dương Quả chưa nói hết câu đã bị ánh mắt trừng kia khiến 3 chư không công bằng bị nuốt trôi trở lại...
-------------------
Ngày 1 tháng 12.
Sau một màn từ biệt của phủ Thừa Tướng, ba tiểu thư đều lên kiệu mà đi tới học viện Linh Ương.... Tới nơi, Dương Quả đầy phấn khởi đứng trước cánh cổng học viện to lớn, điêu khắc hai con rồng vô cùng tinh xảo. Đây là nơi mà nàng sẽ ở trong ba năm tới, nàng thầm vui mừng vì được đi học, được học cùng Thái tử, lại có nhiều bạn bè mới, nàng tự nhủ sẽ thật cố gắng.
- Học viện Linh Ương, ta tới đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.