Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Bán Bánh Bao

Chương 27:

Trà Ô Long Mật Ong

22/11/2024

Khương Cẩm nghe vậy cười lên. “Đoán chừng ngươi cũng đoán không được, Tôn lão đại phu vừa vặn thiếu học đồ, nếu ta làm tốt, thậm chí ta còn có thể trở thành đệ tử trên danh nghĩa.”

Liễu Diệp nghe vậy quả nhiên rất vui mừng. “Đây là sự thật sao?”

“Chính xác trăm phần trăm.” Khương Cẩm cười.

“Ta vẫn không thể tin được, ngươi véo ta một cái.” Diệp Liễu tự nhéo mình một cái, “Đau, xem ra không nằm mơ.”

Khương Cẩm thấy nàng như vậy, nhịn không được cười lên.

“Cho nên ngươi an tâm dưỡng bệnh đi, buổi chiều ta đi chỗ người trung gian nhìn xem có nhà nào thích hợp hay không.”

Phòng của Tôn lão đại phu không tính là nhiều, thỉnh thoảng còn thu lưu mấy bệnh nhân nặng. Khương Cẩm là nữ tử vốn đã có chút bất tiện, huống chi nàng còn mang theo Liễu Diệp.

Liễu Diệp liên tục gật đầu, tảng đá lớn trong lòng nàng cũng buông xuống, có thể an tâm tịnh dưỡng .

Nói với Liễu Diệp tin tức tốt này rồi, Khương Cẩm liền nghĩ đi thuê phòng, Tôn lão đại phu còn đặc biệt dặn dò nàng: “Đừng về muộn quá, sư nương ngươi nói buổi tối làm chút đồ ăn ngon, coi như chúc mừng một chút.”

Khương Cẩm nghe vậy cười nói, “Đến lúc đó ta cũng thể hiện một chút tài năng, cái khác không nói, ta có thể làm bánh bao và mì, nhất là bánh bao.”

Dù sao nàng cũng là dựa vào cái này để khởi nghiệp.



Tôn lão đại phu chỉ coi như nàng nói đùa, ngược lại thúc giục nàng mau ra ngoài.

“Sư thúc tìm ta có việc, nhà đầu tiên ở đầu phố chính là nhà của Triệu nhị tử, ngươi tìm hắn là được, nói tên của ta, hẳn là cũng không đến mức lừa ngươi.”

Khương Cẩm đồng ý, nàng còn chưa quen cuộc sống nơi đây, đang cần lời giới thiệu một người đáng tin cậy.

Bởi vậy, Khương Cẩm trước tiên đến nhà Triệu Nhị, không nghĩ Triệu Nhị không có ở đây, chỉ có tức phụ của hắn ở nhà.

Triệu Nhị tức phụ ngược lại rất nhiệt tình, rót trà trước, nghe xong yêu cầu thuê phòng của Khương Cẩm, vội cười nói: “Ta thật đúng là biết một nhà thích hợp, gian ba phòng một tiểu viện, giường và bếp vô cùng sạch sẽ, giá cũng rẻ, một năm cũng chỉ năm lượng bạc.”

“Căn nhà đó là của đường huynh ta chìa khóa ta cũng có. Vừa vặn trước mắt ta cũng không có việc gì, cách cũng không xa, bây giờ đi xem thử?”

Khương Cẩm cũng đã tìm hiểu giá cả, giá này đúng là rất thấp, hơn nữa ở nhà Tôn lão đại phu lâu cũng không tiện, liền gật đầu.

“Đi xem một chút đi.”

Vì vậy Triệu nhị tức phụ khóa cửa, dẫn Khương Cẩm đi nhìn phòng ở kia.

Căn nhà này ngược lại ngoài ý muốn rất phù hợp.



Mặc dù phòng ba gian rất nhỏ, gian lớn nhất cũng chỉ mười mấy mét vuông, nhưng được dọn dẹp rất sạch sẽ, sáng sủa. Hai phòng đều có giường trúc, tuy sân nhỏ nhưng có bệ bếp, còn có một mảnh đất nhỏ có thể trồng một ít tỏi gừng.

Phòng ở gọn gàng, ngăn nắp giá cả này xác thực không đắt. Khi Triệu Nhị tức phụ và Khương Cẩm nói chuyện, cũng nói mặc dù vị trí này không tốt, nằm trong ngõ sâu cũng không tiện lắm, nhưng những năm qua đến thời điểm khoa cử cũng cho thuê được hai ba trăm văn một tháng.

Thấy Khương Cẩm động tâm, Triệu nhị tức phụ liền cổ vũ Khương Cẩm định ra trước.

Trong lòng Khương Cẩm vẫn còn có chút do dự. Vốn dĩ trong tay nàng không có bao nhiêu bạc, khó tránh khỏi phải cẩn thận, liền chuẩn bị về hỏi thăm tình hình với phu thê Tôn lão đại phu.

Thực ra, căn phòng mà Triệu nhị tức phụ cho thuê giá rẻ cũng có lý do. Phòng này đúng là của biểu ca nàng, nhưng a di của nàng vừa mới qua đời trong căn phòng này chưa được bao lâu. Đường huynh của nàng cũng không phải là người giỏi giang, nghiện rượu cờ bạc, nợ sòng bạc hơn mười lượng bạc, mới cho thuê căn nhà của mình, còn bản thân thì đi tìm đại tạp viện để ở.

Xung quanh có nhiều người kén chọn không muốn thuê, Triệu nhị tức phụ cũng sợ Khương Cẩm về hỏi Tôn lão đại phu, Tôn lão đại phu nếu nghe ngóng, thì việc làm ăn sẵn có này sẽ bị bỏ lỡ, nên nàng một mực thúc giục Khương Cẩm quyết định trước.

Khương Cẩm vốn dĩ chưa nghĩ nhiều như vậy, lúc này thấy Triệu nhị tức phụ tâm trạng gấp gáp, ngược lại nghi ngờ, đây không phải là gặp phải môi giới đen thời cổ đại chứ?

Ai ở thành phố lớn thuê nhà, chắc hẳn đều đã chứng kiến tài năng của những môi giới đen.

Năm đó, Khương Cẩm suýt nữa bị lừa, không khỏi có chút sợ hãi, càng không định thuê nhà ở lại.

Hai người ở trong sân nói qua nói lại vài câu, Khương Cẩm liền nói có việc phải đi.

Dù Triệu nhị tức phụ có chút không cam lòng, nhưng thấy Khương Cẩm tuy còn trẻ, nhưng không dễ bị lừa, cũng có phần bỏ cuộc. Dù sao nhà cũng rẻ, dù Khương Cẩm không thuê cũng không phải là không thể cho thuê.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Cổ Đại, Ta Chỉ Muốn Bán Bánh Bao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook