Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dạy Vương Gia Pháo Hôi Tạo Phản
Chương 37:
Lộ Văn
24/10/2024
Đêm đó, Tiêu Vân Đình không thể chợp mắt.
Sáng sớm hôm sau, khi ánh bình minh vừa ló dạng, Vĩnh Ninh đã vội vàng tới phủ: “Ca ca, son môi đâu rồi?”
Tiêu Vân Đình bất đắc dĩ, đáp: “Huynh đã nói sẽ kiếm thêm cho muội, nhưng muội cũng không cần gấp gáp thế chứ?”
Chàng day nhẹ thái dương, chỉ vào chiếc rương bên cạnh: "Hôm nay muội chỉ được mang đi vài món thôi, đừng khoe khoang khắp nơi."
Vĩnh Ninh nhìn thấy cả một rương đầy son môi và nước hoa, hạnh phúc như muốn nhảy lên. Nàng ta lấy ngay mấy thỏi rồi nhanh chóng chạy ra ngoài: "Muội biết rồi ca ca, muội đi trước đây.”
Nhìn bóng lưng Vĩnh Ninh khuất dần, Tiêu Vân Đình khẽ nhếch môi cười: "Không biết nếu con bé nhìn thấy món quà Tô Tô chuẩn bị, nó còn có chạy nổi không."
Khoá chặt rương quà, Tiêu Vân Đình thay bộ thường phục của thân vương chuẩn bị tiến cung.
Sinh thần Thái hậu là một sự kiện trọng đại của triều đình Đại Hạ. Ba ngày trước, trong ngoài hoàng cung đã bắt đầu tổ chức ăn mừng.
Hôm nay là ngày chính lễ, Hoàng đế mở tiệc chiêu đãi toàn bộ quan viên từ tam phẩm trở lên, mỗi người được phép dẫn theo một thân nhân.
Đến giờ Thân, các đại thần lần lượt vào cung qua Đông Hoa Môn. Đây là cơ hội để họ thể hiện bản thân, nên ai cũng mang theo những hộp quà lớn nhỏ, hy vọng có thể làm vừa lòng Hoàng đế và Thái hậu.
Thái hậu hôm nay vận phượng bào, búi tóc kiểu đơn giản nhưng rất tinh tế, được điểm xuyết bằng những viên minh châu và đá quý sáng chói. Trang dung của bà thanh nhã lại không kém phần uy nghiêm, phô bày quyền lực hoàng gia.
Hoàng hậu cùng Thục quý phi, mẫu phi của Tiêu Vân Đình, đứng hai bên phụng sự Thái hậu. Cả hai người đều trang điểm nhẹ nhàng, rõ ràng không muốn làm lu mờ Thái hậu trong ngày đặc biệt này.
Khi bữa tiệc đã diễn ra được một nửa, phần quan trọng nhất cũng đến chính là chuyện dâng lễ chúc thọ.
Mỗi năm, chỉ riêng việc tuyên đọc danh mục quà tặng đã tốn hơn một canh giờ.
Hoàng đế Càn Minh Đế tiến lên đầu tiên, đứng trước Thái hậu và nói: "Mẫu hậu, nhi thần dâng ngài bức Vạn Thọ Đồ, kính chúc mẫu hậu sức khoẻ dồi dào, thọ tựa trời đất."
Tiếp theo, đến lượt Hoàng hậu, Quý phi và các hoàng thúc lần lượt dâng lễ vật.
Đến lượt thế hệ của Tiêu Vân Đình, Thái tử dẫn đầu. Hắn nâng một chiếc hộp, quỳ xuống trước Thái hậu và cung kính nói: "Hoàng tổ mẫu, tôn nhi xin dâng ngài một thanh ngọc như ý khảm dạ minh châu. Kính chúc hoàng tổ mẫu luôn vui vẻ an khang, thọ tỷ Nam Sơn."
Sáng sớm hôm sau, khi ánh bình minh vừa ló dạng, Vĩnh Ninh đã vội vàng tới phủ: “Ca ca, son môi đâu rồi?”
Tiêu Vân Đình bất đắc dĩ, đáp: “Huynh đã nói sẽ kiếm thêm cho muội, nhưng muội cũng không cần gấp gáp thế chứ?”
Chàng day nhẹ thái dương, chỉ vào chiếc rương bên cạnh: "Hôm nay muội chỉ được mang đi vài món thôi, đừng khoe khoang khắp nơi."
Vĩnh Ninh nhìn thấy cả một rương đầy son môi và nước hoa, hạnh phúc như muốn nhảy lên. Nàng ta lấy ngay mấy thỏi rồi nhanh chóng chạy ra ngoài: "Muội biết rồi ca ca, muội đi trước đây.”
Nhìn bóng lưng Vĩnh Ninh khuất dần, Tiêu Vân Đình khẽ nhếch môi cười: "Không biết nếu con bé nhìn thấy món quà Tô Tô chuẩn bị, nó còn có chạy nổi không."
Khoá chặt rương quà, Tiêu Vân Đình thay bộ thường phục của thân vương chuẩn bị tiến cung.
Sinh thần Thái hậu là một sự kiện trọng đại của triều đình Đại Hạ. Ba ngày trước, trong ngoài hoàng cung đã bắt đầu tổ chức ăn mừng.
Hôm nay là ngày chính lễ, Hoàng đế mở tiệc chiêu đãi toàn bộ quan viên từ tam phẩm trở lên, mỗi người được phép dẫn theo một thân nhân.
Đến giờ Thân, các đại thần lần lượt vào cung qua Đông Hoa Môn. Đây là cơ hội để họ thể hiện bản thân, nên ai cũng mang theo những hộp quà lớn nhỏ, hy vọng có thể làm vừa lòng Hoàng đế và Thái hậu.
Thái hậu hôm nay vận phượng bào, búi tóc kiểu đơn giản nhưng rất tinh tế, được điểm xuyết bằng những viên minh châu và đá quý sáng chói. Trang dung của bà thanh nhã lại không kém phần uy nghiêm, phô bày quyền lực hoàng gia.
Hoàng hậu cùng Thục quý phi, mẫu phi của Tiêu Vân Đình, đứng hai bên phụng sự Thái hậu. Cả hai người đều trang điểm nhẹ nhàng, rõ ràng không muốn làm lu mờ Thái hậu trong ngày đặc biệt này.
Khi bữa tiệc đã diễn ra được một nửa, phần quan trọng nhất cũng đến chính là chuyện dâng lễ chúc thọ.
Mỗi năm, chỉ riêng việc tuyên đọc danh mục quà tặng đã tốn hơn một canh giờ.
Hoàng đế Càn Minh Đế tiến lên đầu tiên, đứng trước Thái hậu và nói: "Mẫu hậu, nhi thần dâng ngài bức Vạn Thọ Đồ, kính chúc mẫu hậu sức khoẻ dồi dào, thọ tựa trời đất."
Tiếp theo, đến lượt Hoàng hậu, Quý phi và các hoàng thúc lần lượt dâng lễ vật.
Đến lượt thế hệ của Tiêu Vân Đình, Thái tử dẫn đầu. Hắn nâng một chiếc hộp, quỳ xuống trước Thái hậu và cung kính nói: "Hoàng tổ mẫu, tôn nhi xin dâng ngài một thanh ngọc như ý khảm dạ minh châu. Kính chúc hoàng tổ mẫu luôn vui vẻ an khang, thọ tỷ Nam Sơn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.