Chương 10: Ăn bánh ngọt
Mít Tu Na
13/06/2022
Hi Văn bị ép lên xe biểu tình không vui,cũng không có nhìn Huân Vu Nhất, ngồi ngây ngốc mà nghĩ làm cách nào để đuổi hắn đi a
Huân Vu Nhất kêu người lái xe,quay qua nhìn người bên cạnh đang ngồi ngây ra gương mặt thì nhăn lại như đạp phải ph*n chó
Từ lúc ở nhà của Trần Hạo Hiên thì hắn cũng chưa có gặp lại cô, nghĩ lại lúc cô đẩy Bạch Tiểu Nhi có chút gì đó không đúng
Tuy chính miệng thừa nhận thì do cô đẩy nhưng...
Gương mặt bình tĩnh đó,ánh mắt đó lại không có nửa điểm dao động không hề có vẻ gì là hốt hoảng khi bị phát hiện. Hắn cảm thấy nghi ngờ nữ nhân này
Hắn cũng không nghĩ lại gặp cô đứng bên đường nha,vốn dĩ hắn cũng muốn lướt qua cô nhưng lại nhìn dáng vẻ nhăn nhó khó chịu của cô mà cảm thấy thú vị,cuối cùng cũng kêu tài xế ghé lại
"Hân tiểu thư nhà cô để đâu nha, để tôi đưa cô về" Huân Vu Nhất lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng có chút ngột ngạt
"Không cần, tôi muốn ăn ít bánh ngọt.Anh cứ bảo tài xế chọn đại một cửa hàng mà ghé vào đi" Hi Văn lạnh lùng đáp lại lời hắn,có rảnh mà đi tìm Bạch Tiểu Nhi của anh đi
" Cô muốn ăn bánh sao, không nói sớm, tôi biết chỗ này có bánh nhiềungon để tôi đưa cô đi" Huân Vu Nhất lại cất giọng bảo người đang lái xe trước mặt " Lái đến tiệm bánh đường XX đi"
Hi Văn "..." Có cần nhiệt tình như vậy không
Người lái xe trước mặt đáp " Vâng" rồi quay xe lại,rẽ sang phía khác mà bọn họ vừa đi
...
Hi Văn nhìn tiệm bánh trước mặt...ai da bán bánh thôi mà có cần sang trọng vậy không, cái tiệm bánh này cũng gần một cái shop lớn rồi nha
Xoay lưng về phía sau,nhìn người trước mặt " Đã làm phiền Huân thiếu gia, tôi ở đây được rồi, anh có việc mau mau về" khóe miệng Hi Văn hơi mỉm cười
Cô cũng không tính ăn bánh làm chi nha, nhưng vì muốn đuổi người trước mắt đành phải bịa chuyện vậy đuổi hắn đi vậy
"Đúng lúc tôi cũng thấy đói,hay là...cùng Hân tiểu thư ăn chung nếu không ngại" Huân Vu Nhất đôi mắt lãnh đạm
Hi Văn nheo mắt nhìn Huân Vu Nhất, Con m* nó ánh mắt anh không muốn ăn thì ngỏ lời ra làm gì, không buông tha bà đây được sao hả " Không cần, nếu Huân thiếu gia muốn ăn thì để tôi mua gói về cho anh, anh vừa có thể trên xe ăn vừa di chuyển không làm mất thời gian quý báu của anh được"
" Nhưng tôi chính là thích ăn trực tiếp" Huân Vu Nhất cười cười, nhìn người trước mặt xem cô làm gì được tôi
"Được,vậy cùng đi" Hi Văn khóe môi cười cười,anh thích thì tôi chiều
Hi Văn gọi một cái bánh ngọt,Huân Vu Nhất cũng không thích ăn ngọt nên chọn bánh ngọt ít đường cùng một tách trà
" Hân Giai Kỳ,cô nói xem lúc trước có phải thật sự là đẩy Tiểu Nhi" Huân Vu Nhất nhìn người trước mặt ăn bánh
Đôi tay nâng lên chiếc muỗng nhưng vì câu hỏi của Huân Vu Nhất mà dừng trên không trung,miếng bánh ngọt đưa đến gần miệng tưởng như sắp ăn nhưng lại bỏ xuống" Lần đó anh cũng không có bị mù nha, anh quát tôi lớn như vậy muốn rớt cả tim.Anh xem có cần tôi nói lại không?"
Huân Vu Nhất nghi hoặc nhìn nữ nhân trước mặt,gương mặt điềm đạm lại cuối đầu ăn bánh,không có nửa điểm chờ Huân Vu Nhất trả lời lại
Hắn cũng không có trả lời lại,ngầm hiểu ý Hi Văn đang là nói hắn đã biết thì cần gì hỏi cô lại làm chi,nhưng mà nữ nhân này vì vậy mà mắng hắn,xem ra cũng có khẩu khí
Mà bên này Hi Văn ăn bánh ngọt trong đầu lại nghĩ tới Bạch Tiểu Nhi,xém chút thì quên mấy nữ chính đại nhân,mặc dù bình thường đi học vẫn là chung lớp nhưng cô cũng không thèm quan tâm tới nữ chính đại nhân nên lâu ngày cũng đâm ra quên mất
"Huân thiếu gia, tôi nghĩ anh cũng nên bỏ xưng hô khách khí đi,gọi tôi bằng tên được rồi.Anh gọi tôi Hân tiểu thư có chút không quen đi"
"Được Giai Kỳ, cô cũng nên bỏ xưng hô Huân thiếu gia với tôi luôn đi"
"Được"
Huân Vu Nhất và Hi Văn cũng ăn xong phần bánh ngọt, đến lúc cũng phải tính tiền, người nhân viên thu ngân tươi cười nhìn hai người trước mắt
Dáng vẻ một trai một gái,một người thì anh tuấn lịch lãm,một người thì xinh đẹp khí chất,nhìn cực kì xuất sắc đi chung với nhau thật đẹp đôi, người nhân viên cất tiếng hỏi
" Xin hỏi, bạn gái hay bạn trai ai trả tiền ạ"
Hi Văn cau mày " Tôi không phải người yêu anh ta" nhân viên này mắt có kém không vậy,Huân Vu Nhất và bà đây là người yêu á, tôi khinh
"A, tôi xin lỗi vậy cho hỏi vị nào trả tiền ạ" Người nhân viên chợt bất ngờ rồi cũng nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ tươi cười,đẹp đôi như vậy không là người yêu của anh thật phí a
" Giai Kỳ, tôi chở cô tới đây bằng xe của tôi, cô xem nên mời tôi bữa này không nha" Huân Vu Nhất nhướng mày nhìn cô rồi lại cười với nhân viên trước quầy
Hi Văn nghiến răng " Nếu không phải anh ép tôi thì tôi cũng không có thèm lên xe anh,được thôi coi như cảm ơn anh vậy" Hi Văn móc ví đưa tay thẻ
Cái tên Huân Vu Nhất này con m*nó cứ đám theo cô giờ lại còn đòi cô trả tiền,đúng là đẹp trai thì toàn là mặt dày
Huân Vu Nhất kêu người lái xe,quay qua nhìn người bên cạnh đang ngồi ngây ra gương mặt thì nhăn lại như đạp phải ph*n chó
Từ lúc ở nhà của Trần Hạo Hiên thì hắn cũng chưa có gặp lại cô, nghĩ lại lúc cô đẩy Bạch Tiểu Nhi có chút gì đó không đúng
Tuy chính miệng thừa nhận thì do cô đẩy nhưng...
Gương mặt bình tĩnh đó,ánh mắt đó lại không có nửa điểm dao động không hề có vẻ gì là hốt hoảng khi bị phát hiện. Hắn cảm thấy nghi ngờ nữ nhân này
Hắn cũng không nghĩ lại gặp cô đứng bên đường nha,vốn dĩ hắn cũng muốn lướt qua cô nhưng lại nhìn dáng vẻ nhăn nhó khó chịu của cô mà cảm thấy thú vị,cuối cùng cũng kêu tài xế ghé lại
"Hân tiểu thư nhà cô để đâu nha, để tôi đưa cô về" Huân Vu Nhất lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng có chút ngột ngạt
"Không cần, tôi muốn ăn ít bánh ngọt.Anh cứ bảo tài xế chọn đại một cửa hàng mà ghé vào đi" Hi Văn lạnh lùng đáp lại lời hắn,có rảnh mà đi tìm Bạch Tiểu Nhi của anh đi
" Cô muốn ăn bánh sao, không nói sớm, tôi biết chỗ này có bánh nhiềungon để tôi đưa cô đi" Huân Vu Nhất lại cất giọng bảo người đang lái xe trước mặt " Lái đến tiệm bánh đường XX đi"
Hi Văn "..." Có cần nhiệt tình như vậy không
Người lái xe trước mặt đáp " Vâng" rồi quay xe lại,rẽ sang phía khác mà bọn họ vừa đi
...
Hi Văn nhìn tiệm bánh trước mặt...ai da bán bánh thôi mà có cần sang trọng vậy không, cái tiệm bánh này cũng gần một cái shop lớn rồi nha
Xoay lưng về phía sau,nhìn người trước mặt " Đã làm phiền Huân thiếu gia, tôi ở đây được rồi, anh có việc mau mau về" khóe miệng Hi Văn hơi mỉm cười
Cô cũng không tính ăn bánh làm chi nha, nhưng vì muốn đuổi người trước mắt đành phải bịa chuyện vậy đuổi hắn đi vậy
"Đúng lúc tôi cũng thấy đói,hay là...cùng Hân tiểu thư ăn chung nếu không ngại" Huân Vu Nhất đôi mắt lãnh đạm
Hi Văn nheo mắt nhìn Huân Vu Nhất, Con m* nó ánh mắt anh không muốn ăn thì ngỏ lời ra làm gì, không buông tha bà đây được sao hả " Không cần, nếu Huân thiếu gia muốn ăn thì để tôi mua gói về cho anh, anh vừa có thể trên xe ăn vừa di chuyển không làm mất thời gian quý báu của anh được"
" Nhưng tôi chính là thích ăn trực tiếp" Huân Vu Nhất cười cười, nhìn người trước mặt xem cô làm gì được tôi
"Được,vậy cùng đi" Hi Văn khóe môi cười cười,anh thích thì tôi chiều
Hi Văn gọi một cái bánh ngọt,Huân Vu Nhất cũng không thích ăn ngọt nên chọn bánh ngọt ít đường cùng một tách trà
" Hân Giai Kỳ,cô nói xem lúc trước có phải thật sự là đẩy Tiểu Nhi" Huân Vu Nhất nhìn người trước mặt ăn bánh
Đôi tay nâng lên chiếc muỗng nhưng vì câu hỏi của Huân Vu Nhất mà dừng trên không trung,miếng bánh ngọt đưa đến gần miệng tưởng như sắp ăn nhưng lại bỏ xuống" Lần đó anh cũng không có bị mù nha, anh quát tôi lớn như vậy muốn rớt cả tim.Anh xem có cần tôi nói lại không?"
Huân Vu Nhất nghi hoặc nhìn nữ nhân trước mặt,gương mặt điềm đạm lại cuối đầu ăn bánh,không có nửa điểm chờ Huân Vu Nhất trả lời lại
Hắn cũng không có trả lời lại,ngầm hiểu ý Hi Văn đang là nói hắn đã biết thì cần gì hỏi cô lại làm chi,nhưng mà nữ nhân này vì vậy mà mắng hắn,xem ra cũng có khẩu khí
Mà bên này Hi Văn ăn bánh ngọt trong đầu lại nghĩ tới Bạch Tiểu Nhi,xém chút thì quên mấy nữ chính đại nhân,mặc dù bình thường đi học vẫn là chung lớp nhưng cô cũng không thèm quan tâm tới nữ chính đại nhân nên lâu ngày cũng đâm ra quên mất
"Huân thiếu gia, tôi nghĩ anh cũng nên bỏ xưng hô khách khí đi,gọi tôi bằng tên được rồi.Anh gọi tôi Hân tiểu thư có chút không quen đi"
"Được Giai Kỳ, cô cũng nên bỏ xưng hô Huân thiếu gia với tôi luôn đi"
"Được"
Huân Vu Nhất và Hi Văn cũng ăn xong phần bánh ngọt, đến lúc cũng phải tính tiền, người nhân viên thu ngân tươi cười nhìn hai người trước mắt
Dáng vẻ một trai một gái,một người thì anh tuấn lịch lãm,một người thì xinh đẹp khí chất,nhìn cực kì xuất sắc đi chung với nhau thật đẹp đôi, người nhân viên cất tiếng hỏi
" Xin hỏi, bạn gái hay bạn trai ai trả tiền ạ"
Hi Văn cau mày " Tôi không phải người yêu anh ta" nhân viên này mắt có kém không vậy,Huân Vu Nhất và bà đây là người yêu á, tôi khinh
"A, tôi xin lỗi vậy cho hỏi vị nào trả tiền ạ" Người nhân viên chợt bất ngờ rồi cũng nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ tươi cười,đẹp đôi như vậy không là người yêu của anh thật phí a
" Giai Kỳ, tôi chở cô tới đây bằng xe của tôi, cô xem nên mời tôi bữa này không nha" Huân Vu Nhất nhướng mày nhìn cô rồi lại cười với nhân viên trước quầy
Hi Văn nghiến răng " Nếu không phải anh ép tôi thì tôi cũng không có thèm lên xe anh,được thôi coi như cảm ơn anh vậy" Hi Văn móc ví đưa tay thẻ
Cái tên Huân Vu Nhất này con m*nó cứ đám theo cô giờ lại còn đòi cô trả tiền,đúng là đẹp trai thì toàn là mặt dày
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.