Chương 7: Tôi với nam chính ở chung một phòng
Mít Tu Na
13/06/2022
Hi Văn mặt lại không có trang điểm chỉ có chút son và má hồng nhẹ,cảm giác trông cô có phần gần gũi và hồn nhiên
Tóc búi củ tỏi đơn giản.Còn trên người thì mặc một chiếc áo phông trơn màu ngà cùng quần jean chân đi giày thể thao trắng.Nhìn qua trông cực kì giản đơn nhưng lại xinh đẹp đến nao lòng
Tim Hạo Hiên lệch đi một nhịp nhưng rất nhau trấn an, thu lại tầm nhìn
" Trông tôi ổn không, người yêu anh cũng không tệ đúng không" Hi Văn bước lại gần Hạo Hiên nhìn anh cười cười
Hạo Hiên không trả lời, xoay người bước đi " Đi thôi" cảm giác tim đập có chút nhanh
" Bác Minh Văn con đi đây, bác trông nhà nhé" Hi Văn xoay người nói với người quản gia sau đó cũng bước chân đi theo sau Hạo Hiên
"Tiểu thư, thiếu gia đi thông thả.Mọi chuyện cứ để lão lo" Minh Văn cung kính nói
Hạo Hiên mở cửa xe trực tiếp vào trong đóng cửa lại không thèm đợi Hi Văn
Hi văn "..." Con m* nó bình thường không phải là con trai phải mở cửa xe nhường con gái trước sao, rồi mới vòng qua kia mở cửa xe vô chứ
Nam chính này không có tí ga lăng nào
" Cảm ơn" Hi Văn leo lên xe, nhìn người con trai vừa mở cửa xe dùm cô
Người con trai vừa được Hi Văn cảm ơn là Duy Tân, tài xế riêng của Hạo Hiên
Bình thường Hạo Hiên đi đâu cũng là một thân hắn đưa rước
Duy Tân nhìn nhìn Hi Văn có chút khó hiểu, lúc nãy thiếu gia không một tiếng mà bước lên xe trước bỏ cô lại đứng ngây ra ở bên ngoài nên hắn xuống mở cửa xe giúp cô
Nhưng...bình thường tiểu thư Giai Kỳ này tính tình kiêu ngạo, luôn coi thường những người như hắn.Sao bây giờ lại hướng hắn mà cảm ơn, có phải là kì lạ hay không
Dù sao hắn cũng không quan tâm,nhanh chóng ngồi lên ghé lái phóng xe di chuyển ra khỏi biệt thư Hân gia
" Lát nữa gặp ông cô đừng có nói gì lung tung" Hạo Hiên trên xe không nhìn cô chỉ cất tiếng nói
Lung tung...cô nói lung tung gì cơ, chưa kịp mở miệng đã muốn cảnh báo cô rồi sao
" Nhất định không có, tôi thích anh như vậy ,yêu anh như vậy.Anh xem tôi không có làm anh mất mặc a" Hi Văn nhích lại gần,đem mặt lại gần Hạo Hiên khóe môi mỉm nhẹ
Hạo Hiên tránh né, nhìn Hi Văn.Bình thường nghê cô nói thích hắn,yêu hắn cũng rất nhiều nhưng lần này hắn nhìn Hi Văn tuy miệng nói là thích hắn nhưng không có cảm giác là thật lòng
Tuy cô cười nhưng đáy mắt không có nửa điểm gợn sóng,bình yên đến lạ
" Nhắc nhở cô thôi"
Duy Tân lái xe nhìn qua gương chiếu hậu trên xe,Hi Văn và Hạo Hiên cái gì anh anh - cô cô, hắn nhìn cả hai rồi chỉ âm thầm thở dài...
...
Hi Văn và Hạo Hiên bước xuống xe,Hạo Hiên đi trước cô theo sau.Trong nhà có Trần phu nhân,Trần lão gia và Trần lão tiên sinh không biết đã ngồi đợi cô từ lúc nào
"Giai Kỳ,mau mau qua đây" Trần phu nhân từ dưới ghế đứng lên gọi Hi Văn
"Cô con đến rồi,cô hảo" Hi Văn cười cười,lại quay sang Trần lão gia " Chú hảo"
Cô nhìn Trần lão tiên sinh, tuy tuổi của ông lão đã có chút cao nhưng vẫn là bộ dáng khí chất. Trước đây Trần gia là do một tay Trần lão tiên sinh gầy dựng từ hai bàn tay trắng mà nên,sau này thì rút lui giao cả sự nghiệp cho Trần Văn Phong ( cha Hạo Hiên)quản lí
Vốn dĩ ý định cô đính hôn với Hạo Hiên cũng là có chủ ý của Trần lão tiên sinh đây
" Ông hảo, cháu đến rồi" Hi Văn hướng mắt nhìn Trần lão tiên sinh cười
Trần lão tiên sinh gật nhẹ đầu,nhìn Hi Văn từ trên xuống dưới.Cháu dâu tương lai này...không tệ
"Cháu mau ngồi,lão vốn có chuyện nên sẵn dịp ghé nhà Văn Phong.Kêu cháu qua ăn một bữa cơm không phiền chứ"
Cô đợi Hạo Hiên ngồi trước sau đó mới ngồi sao nhưng mà hai người ngồi có chút xa cách,nhìn qua chẳng có vẻ gì là giống đang yêu nhau
"Ông à ông nói gì vậy ông ghé thăm là cháu vô vui vô cùng,cháu không có phiền" Hi Văn đáp lại lời của Trần lão tiên sinh
"Tốt lắm" Trần lão tiên sinh lại hướng mắt qua Hạo Hiên " Hiên nhi, cháu cũng phải chăm sóc tốt cho Kỳ nhi.Đừng để con bé tủi thân"
Hạo Hiên có chút không đành lòng vẫn miễn cưỡng trả lời " Ông an tâm,cháu biết rồi"
Cả nhà Trần gia và Hi Văn ăn cơm chiều,Hi Văn hihi haha nói chuyện vui vẻ với Trần lão tiên sinh,nói đủ thứ trên trời dưới đất khiến tâm tình của Trần lão tiên sinh vui vẻ.Trần lão gia ngỏ lời nói Hi Văn ở nhà ông qua đêm rồi ngày mai mới kêu Hạo Hiên đưa Hi Văn về
Cô cũng không tiện từ chối nên là vẫn lại ở nhà Hạo Hiên qua đêm
Cứ tưởng là Hạo Hiên mỗi người một phòng không ai đụng ai nhưng Trần lão tiên sinh khi nãy thấy họ ngồi có vẻ xa cách lại càng muốn tác hợp cho cô và nam chính ở chung một phòng,bồi đắp thêm tình cảm
Hi Văn có chút muốn bùng cháy, cô còn đang nghĩ cách định làm thế nào hủy hôn với Hạo Hiên sống một cuộc đời vô tư vô lo thế mà giờ lại ở chung phong với nam chính
Cô nhắc máy gọi cho Hân lão gia ở nhà
"Cha, ông của Hạo Hiên đến chơi, không về được " giọng Hi Văn có chút buồn bực, không muốn ở cùng nam chính chút nào, lúc nãy cô chỉ vô tình chọc hắn trên xe thôi chứ không có ý gì sâu xa hơn với Hạo Hiên a.
Tóc búi củ tỏi đơn giản.Còn trên người thì mặc một chiếc áo phông trơn màu ngà cùng quần jean chân đi giày thể thao trắng.Nhìn qua trông cực kì giản đơn nhưng lại xinh đẹp đến nao lòng
Tim Hạo Hiên lệch đi một nhịp nhưng rất nhau trấn an, thu lại tầm nhìn
" Trông tôi ổn không, người yêu anh cũng không tệ đúng không" Hi Văn bước lại gần Hạo Hiên nhìn anh cười cười
Hạo Hiên không trả lời, xoay người bước đi " Đi thôi" cảm giác tim đập có chút nhanh
" Bác Minh Văn con đi đây, bác trông nhà nhé" Hi Văn xoay người nói với người quản gia sau đó cũng bước chân đi theo sau Hạo Hiên
"Tiểu thư, thiếu gia đi thông thả.Mọi chuyện cứ để lão lo" Minh Văn cung kính nói
Hạo Hiên mở cửa xe trực tiếp vào trong đóng cửa lại không thèm đợi Hi Văn
Hi văn "..." Con m* nó bình thường không phải là con trai phải mở cửa xe nhường con gái trước sao, rồi mới vòng qua kia mở cửa xe vô chứ
Nam chính này không có tí ga lăng nào
" Cảm ơn" Hi Văn leo lên xe, nhìn người con trai vừa mở cửa xe dùm cô
Người con trai vừa được Hi Văn cảm ơn là Duy Tân, tài xế riêng của Hạo Hiên
Bình thường Hạo Hiên đi đâu cũng là một thân hắn đưa rước
Duy Tân nhìn nhìn Hi Văn có chút khó hiểu, lúc nãy thiếu gia không một tiếng mà bước lên xe trước bỏ cô lại đứng ngây ra ở bên ngoài nên hắn xuống mở cửa xe giúp cô
Nhưng...bình thường tiểu thư Giai Kỳ này tính tình kiêu ngạo, luôn coi thường những người như hắn.Sao bây giờ lại hướng hắn mà cảm ơn, có phải là kì lạ hay không
Dù sao hắn cũng không quan tâm,nhanh chóng ngồi lên ghé lái phóng xe di chuyển ra khỏi biệt thư Hân gia
" Lát nữa gặp ông cô đừng có nói gì lung tung" Hạo Hiên trên xe không nhìn cô chỉ cất tiếng nói
Lung tung...cô nói lung tung gì cơ, chưa kịp mở miệng đã muốn cảnh báo cô rồi sao
" Nhất định không có, tôi thích anh như vậy ,yêu anh như vậy.Anh xem tôi không có làm anh mất mặc a" Hi Văn nhích lại gần,đem mặt lại gần Hạo Hiên khóe môi mỉm nhẹ
Hạo Hiên tránh né, nhìn Hi Văn.Bình thường nghê cô nói thích hắn,yêu hắn cũng rất nhiều nhưng lần này hắn nhìn Hi Văn tuy miệng nói là thích hắn nhưng không có cảm giác là thật lòng
Tuy cô cười nhưng đáy mắt không có nửa điểm gợn sóng,bình yên đến lạ
" Nhắc nhở cô thôi"
Duy Tân lái xe nhìn qua gương chiếu hậu trên xe,Hi Văn và Hạo Hiên cái gì anh anh - cô cô, hắn nhìn cả hai rồi chỉ âm thầm thở dài...
...
Hi Văn và Hạo Hiên bước xuống xe,Hạo Hiên đi trước cô theo sau.Trong nhà có Trần phu nhân,Trần lão gia và Trần lão tiên sinh không biết đã ngồi đợi cô từ lúc nào
"Giai Kỳ,mau mau qua đây" Trần phu nhân từ dưới ghế đứng lên gọi Hi Văn
"Cô con đến rồi,cô hảo" Hi Văn cười cười,lại quay sang Trần lão gia " Chú hảo"
Cô nhìn Trần lão tiên sinh, tuy tuổi của ông lão đã có chút cao nhưng vẫn là bộ dáng khí chất. Trước đây Trần gia là do một tay Trần lão tiên sinh gầy dựng từ hai bàn tay trắng mà nên,sau này thì rút lui giao cả sự nghiệp cho Trần Văn Phong ( cha Hạo Hiên)quản lí
Vốn dĩ ý định cô đính hôn với Hạo Hiên cũng là có chủ ý của Trần lão tiên sinh đây
" Ông hảo, cháu đến rồi" Hi Văn hướng mắt nhìn Trần lão tiên sinh cười
Trần lão tiên sinh gật nhẹ đầu,nhìn Hi Văn từ trên xuống dưới.Cháu dâu tương lai này...không tệ
"Cháu mau ngồi,lão vốn có chuyện nên sẵn dịp ghé nhà Văn Phong.Kêu cháu qua ăn một bữa cơm không phiền chứ"
Cô đợi Hạo Hiên ngồi trước sau đó mới ngồi sao nhưng mà hai người ngồi có chút xa cách,nhìn qua chẳng có vẻ gì là giống đang yêu nhau
"Ông à ông nói gì vậy ông ghé thăm là cháu vô vui vô cùng,cháu không có phiền" Hi Văn đáp lại lời của Trần lão tiên sinh
"Tốt lắm" Trần lão tiên sinh lại hướng mắt qua Hạo Hiên " Hiên nhi, cháu cũng phải chăm sóc tốt cho Kỳ nhi.Đừng để con bé tủi thân"
Hạo Hiên có chút không đành lòng vẫn miễn cưỡng trả lời " Ông an tâm,cháu biết rồi"
Cả nhà Trần gia và Hi Văn ăn cơm chiều,Hi Văn hihi haha nói chuyện vui vẻ với Trần lão tiên sinh,nói đủ thứ trên trời dưới đất khiến tâm tình của Trần lão tiên sinh vui vẻ.Trần lão gia ngỏ lời nói Hi Văn ở nhà ông qua đêm rồi ngày mai mới kêu Hạo Hiên đưa Hi Văn về
Cô cũng không tiện từ chối nên là vẫn lại ở nhà Hạo Hiên qua đêm
Cứ tưởng là Hạo Hiên mỗi người một phòng không ai đụng ai nhưng Trần lão tiên sinh khi nãy thấy họ ngồi có vẻ xa cách lại càng muốn tác hợp cho cô và nam chính ở chung một phòng,bồi đắp thêm tình cảm
Hi Văn có chút muốn bùng cháy, cô còn đang nghĩ cách định làm thế nào hủy hôn với Hạo Hiên sống một cuộc đời vô tư vô lo thế mà giờ lại ở chung phong với nam chính
Cô nhắc máy gọi cho Hân lão gia ở nhà
"Cha, ông của Hạo Hiên đến chơi, không về được " giọng Hi Văn có chút buồn bực, không muốn ở cùng nam chính chút nào, lúc nãy cô chỉ vô tình chọc hắn trên xe thôi chứ không có ý gì sâu xa hơn với Hạo Hiên a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.