Chương 14: Trần Hạo Hiên mau tỉnh lại
Mít Tu Na
13/06/2022
"Hân tiểu thư khoan đã...Trần tổng đây là đang bàn..."Gia tổng cất tiếng muốn ngăn Hi Văn lại
"Gia tổng,hợp đồng này để dịp khác hả bàn bạc đi" Hi Văn đáp lại cắt đi lời nói của Gia tổng,cái tên lão nhân Gia tổng này chỉ có là xấu xa
Nói rồi đỡ Hạo Hiên không thèm để ý người khác hướng đến cửa mà đi
Gia tổng nắm chặt cốc rượu trong tay,vẻ mặt giận dữ.Chuyện của hắn còn một chút nữa thôi là thành công,thế mà nữ nhân này lại cản đường hắn.Gia tổng âm thâm khắc cốt ghi tâm cái tên Giai Kỳ này
Bên ngoài Duy Tân cũng đã chuẩn bị xe chờ Hi Văn quay lại,lại nhìn đến Hạo Hiên có chút bất ngờ,tổng tài của hắn mà lại say rượu như thế nào hắn mới lần đầu nhìn thấy nha
"Duy Tân,anh đứng đó làm gì mau mở cửa xe Trần tổng của anh nặng muốn chết người rồi" Hi Văn nhau mặt Duy Tân này đứng ngốc ngếch gì vậy chứ,cô đỡ Hạo Hiên sắp không nổi rồi a
"Vâng" Duy Tân nghe giọng Hi Văn nhắc nhở hắn nhanh chóng mở cửa xe,tiện tay đỡ lấy Hạo Hiên giúp Hi Văn đưa vào xe
Chiếc xe lăn bánh lao ra khỏi quán Bar,người trong xe một người thì như đang say rượu có chút mơ màng còn một người thì vô cùng tỉnh táo vỗ vỗ mặt hắn
"Trần Hạo Hiên anh tỉnh lại cho tôi" Hi Văn vỗ mặt hắn,cái tên nam chính này có tổng tài nào như hắn không thả trời,ai đời lại bị chuốc thuốc cơ chứ
"Giai...Kỳ" Hạo Hiên đầu óc choáng váng mở mắt nhìn Hi Văn,thân ảnh Hi Văn trong mắt hắn đảo qua đảo lại vô cùng chóng mặt
"Anh đừng có nói nhiều, tôi đưa anh về nhà" Hi Văn kéo hắn lựa lưng vào băng ghế phía sau tiện tay kéo dây an toàn cho hắn
Vật vã mãi Hi Văn cũng kéo Hạo Hiên về được phòng,lúc này đã quá 11h nên Trần lão gia và Trần phu nhân căn bản là đã ngủ hết rồi,mà lão quản gia vì tiếng động nên mới thức dậy ai ngờ lại thấy Hi Văn đỡ Hạo Hiên từ ngoài vào
"Bác quản gia,phiền bác làm cho cháu ít nước mật ong pha chanh cho Hạo Hiên" Hi Văn cất giọng phân phó cho lão quản gia
"Vâng,lão làm xong sẽ đưa lên thiếu gia như nào hôm nay say như vậy" Lão quản gia có chút thắc mắc
"Chuyện này cứ để cháu lo,cảm ơn bác" Hi Văn không có muốn nói Hạo Hiên là vì vị chuốc thuốc nên mới như vậy a
Lão quản gia đi xong Hi Văn lại đắp chăn cho hắn
" Nóng..quá" Hạo Hiên bị thuốc làm cho đầu óc mong lung,toàn thân cảm thấy nóng như lửa đốt vương chân đạp bỏ chăn khỏ cơ thể
" Hả anh nóng cái gì,chờ chút...để tôi cởi bớt áo cho anh" Tiến lên lôi hắn từ trên giường kê gối,nới lòng cà vạt lại cởϊ áσ khoác Hạo Hiên,cái tên này nặng như vậy muốn cởϊ áσ khoác trên người hắn cũng khó quá đi mất
Hi Văn đang lúc cởi được một bên tay áo khoác của Hạo Hiên lại không có cách nào cởi bên kia a,nếu muốn phải đẩy Hạo Hiên đưa lưng lên muốn cởi ra toàn bộ được,đang lúc chật vật thì bàn tay to lớn của Hạo Hiên kéo Hi Văn lến giường
"Hạo Hiên tôi không có thời gian đùa với anh đâu,anh tỉnh lại dùm bà đây cái" Hi Văn lôi kéo cánh tay hắn gạt khỏi tay mình nhưng Hạo Hiên lại lật người gắt gao đè Hi Văn dưới thân
"Giai Kỳ...Giai Kỳ" Hạo Hiên ánh mắt như có tia máu,mơ màng nhìn người bị đặt dưới thân,cổ họng cảm thấy khô hóc,nhịp độ trong cơ thể lại nóng dần nên đến đỉnh điểm
"Hạo Hiên..anh muốn làm gì,Hạo Hiên anh mau mau tỉnh lại đi" Hi Văn vùng vẫy khỏi Hạo Hiên nhưng sức cô làm không lại hắn,một chút cũng không thể động đậy,lúc này bản thân cảm giác có chút sợ
Hạo Hiên như mất đi hết lý trí cúi xuống định hôn Hi Văn
"Trần Hạo Hiên tôi không phải là người anh ghét lắm sao,anh không tỉnh tôi la lớn cho Trần lão tiên sinh chứng kiến bộ dạng này của anh như thế nào" Hi Văn lớn tiếng mà nói nhầm cầu mong hắn mau ngộ mà thả cô ra
Lúc còn cách môi Hi Văn một khoảng thì dừng lại,Hạo Hiên bị câu nói của Hi Văn là cho sực tỉnh được phần nào,buông lỏng tay nghiêng người nằm quật xuống giường,đầu óc vẫn là một mảnh choáng váng khó chịu khiến hắn nhăn mặt
Hi Văn ngồi dậy từ trên giường thở dốc nhìn người con trai nằm một chỗ ,vỗ ngược,hù chết bà đây,hù chết bà đây chỉ còn một xíu nữa thì tấm thân ngọc ngà này tiêu tùng theo hắn luôn rồi
Bước chân vào phòng tắm múc một chậu nước đầy đi ra,Trần Hạo Hiên tôi nhất định phải khiến anh tỉnh,anh mà không tỉnh thì tên của bà đây viết ngược lại cho anh xem
Tạt nước vào người đang nằm trên giường
"Hạo Hiên anh liệu hồn mà tỉnh cho tôi,anh con m* đường đường là tổng tài mà lại bị người ta chuốc thuốc" Hi Văn ra sức tạt thật mạnh,số nước như thác đổ vào mặt Hạo Hiên
Mà Hạo Hiên vì bị tạt mạnh,da mặt xém chút nữa cũng bị rách theo làn nước,mơ hồ tỉnh lại, nhìn thấy Hi Văn lại múc thêm một chậu nước lớn chuẩn bị tạt tới
"Hân Giai Kỳ,cô ngừng tay tôi tỉnh rồi" Hạo Hiên rống to,nhìn nữ nhân trước mặt
"Không,anh chưa tỉnh nhất định anh còn chưa tỉnh" Hi Văn lại một lần nữa hướng hắn tạt tới
"Hân Giai Kỳ !!!" Hạo Hiên tức giận muốn đỏ hết cả mặt
Hi Văn lại xông đến hắn nắm cà vạt mà lắc,anh bằng mọi giá phải tỉnh bà đây không có rảnh chơi với anh,mà Hạo Hiên lại nắm lấy cà vạt vẻ mặt ngạc nhiên như hỏi Hi Văn cô muốn làm gì,hai người giành co thì lão quản gia lại mở cửa bước vào
"Gia tổng,hợp đồng này để dịp khác hả bàn bạc đi" Hi Văn đáp lại cắt đi lời nói của Gia tổng,cái tên lão nhân Gia tổng này chỉ có là xấu xa
Nói rồi đỡ Hạo Hiên không thèm để ý người khác hướng đến cửa mà đi
Gia tổng nắm chặt cốc rượu trong tay,vẻ mặt giận dữ.Chuyện của hắn còn một chút nữa thôi là thành công,thế mà nữ nhân này lại cản đường hắn.Gia tổng âm thâm khắc cốt ghi tâm cái tên Giai Kỳ này
Bên ngoài Duy Tân cũng đã chuẩn bị xe chờ Hi Văn quay lại,lại nhìn đến Hạo Hiên có chút bất ngờ,tổng tài của hắn mà lại say rượu như thế nào hắn mới lần đầu nhìn thấy nha
"Duy Tân,anh đứng đó làm gì mau mở cửa xe Trần tổng của anh nặng muốn chết người rồi" Hi Văn nhau mặt Duy Tân này đứng ngốc ngếch gì vậy chứ,cô đỡ Hạo Hiên sắp không nổi rồi a
"Vâng" Duy Tân nghe giọng Hi Văn nhắc nhở hắn nhanh chóng mở cửa xe,tiện tay đỡ lấy Hạo Hiên giúp Hi Văn đưa vào xe
Chiếc xe lăn bánh lao ra khỏi quán Bar,người trong xe một người thì như đang say rượu có chút mơ màng còn một người thì vô cùng tỉnh táo vỗ vỗ mặt hắn
"Trần Hạo Hiên anh tỉnh lại cho tôi" Hi Văn vỗ mặt hắn,cái tên nam chính này có tổng tài nào như hắn không thả trời,ai đời lại bị chuốc thuốc cơ chứ
"Giai...Kỳ" Hạo Hiên đầu óc choáng váng mở mắt nhìn Hi Văn,thân ảnh Hi Văn trong mắt hắn đảo qua đảo lại vô cùng chóng mặt
"Anh đừng có nói nhiều, tôi đưa anh về nhà" Hi Văn kéo hắn lựa lưng vào băng ghế phía sau tiện tay kéo dây an toàn cho hắn
Vật vã mãi Hi Văn cũng kéo Hạo Hiên về được phòng,lúc này đã quá 11h nên Trần lão gia và Trần phu nhân căn bản là đã ngủ hết rồi,mà lão quản gia vì tiếng động nên mới thức dậy ai ngờ lại thấy Hi Văn đỡ Hạo Hiên từ ngoài vào
"Bác quản gia,phiền bác làm cho cháu ít nước mật ong pha chanh cho Hạo Hiên" Hi Văn cất giọng phân phó cho lão quản gia
"Vâng,lão làm xong sẽ đưa lên thiếu gia như nào hôm nay say như vậy" Lão quản gia có chút thắc mắc
"Chuyện này cứ để cháu lo,cảm ơn bác" Hi Văn không có muốn nói Hạo Hiên là vì vị chuốc thuốc nên mới như vậy a
Lão quản gia đi xong Hi Văn lại đắp chăn cho hắn
" Nóng..quá" Hạo Hiên bị thuốc làm cho đầu óc mong lung,toàn thân cảm thấy nóng như lửa đốt vương chân đạp bỏ chăn khỏ cơ thể
" Hả anh nóng cái gì,chờ chút...để tôi cởi bớt áo cho anh" Tiến lên lôi hắn từ trên giường kê gối,nới lòng cà vạt lại cởϊ áσ khoác Hạo Hiên,cái tên này nặng như vậy muốn cởϊ áσ khoác trên người hắn cũng khó quá đi mất
Hi Văn đang lúc cởi được một bên tay áo khoác của Hạo Hiên lại không có cách nào cởi bên kia a,nếu muốn phải đẩy Hạo Hiên đưa lưng lên muốn cởi ra toàn bộ được,đang lúc chật vật thì bàn tay to lớn của Hạo Hiên kéo Hi Văn lến giường
"Hạo Hiên tôi không có thời gian đùa với anh đâu,anh tỉnh lại dùm bà đây cái" Hi Văn lôi kéo cánh tay hắn gạt khỏi tay mình nhưng Hạo Hiên lại lật người gắt gao đè Hi Văn dưới thân
"Giai Kỳ...Giai Kỳ" Hạo Hiên ánh mắt như có tia máu,mơ màng nhìn người bị đặt dưới thân,cổ họng cảm thấy khô hóc,nhịp độ trong cơ thể lại nóng dần nên đến đỉnh điểm
"Hạo Hiên..anh muốn làm gì,Hạo Hiên anh mau mau tỉnh lại đi" Hi Văn vùng vẫy khỏi Hạo Hiên nhưng sức cô làm không lại hắn,một chút cũng không thể động đậy,lúc này bản thân cảm giác có chút sợ
Hạo Hiên như mất đi hết lý trí cúi xuống định hôn Hi Văn
"Trần Hạo Hiên tôi không phải là người anh ghét lắm sao,anh không tỉnh tôi la lớn cho Trần lão tiên sinh chứng kiến bộ dạng này của anh như thế nào" Hi Văn lớn tiếng mà nói nhầm cầu mong hắn mau ngộ mà thả cô ra
Lúc còn cách môi Hi Văn một khoảng thì dừng lại,Hạo Hiên bị câu nói của Hi Văn là cho sực tỉnh được phần nào,buông lỏng tay nghiêng người nằm quật xuống giường,đầu óc vẫn là một mảnh choáng váng khó chịu khiến hắn nhăn mặt
Hi Văn ngồi dậy từ trên giường thở dốc nhìn người con trai nằm một chỗ ,vỗ ngược,hù chết bà đây,hù chết bà đây chỉ còn một xíu nữa thì tấm thân ngọc ngà này tiêu tùng theo hắn luôn rồi
Bước chân vào phòng tắm múc một chậu nước đầy đi ra,Trần Hạo Hiên tôi nhất định phải khiến anh tỉnh,anh mà không tỉnh thì tên của bà đây viết ngược lại cho anh xem
Tạt nước vào người đang nằm trên giường
"Hạo Hiên anh liệu hồn mà tỉnh cho tôi,anh con m* đường đường là tổng tài mà lại bị người ta chuốc thuốc" Hi Văn ra sức tạt thật mạnh,số nước như thác đổ vào mặt Hạo Hiên
Mà Hạo Hiên vì bị tạt mạnh,da mặt xém chút nữa cũng bị rách theo làn nước,mơ hồ tỉnh lại, nhìn thấy Hi Văn lại múc thêm một chậu nước lớn chuẩn bị tạt tới
"Hân Giai Kỳ,cô ngừng tay tôi tỉnh rồi" Hạo Hiên rống to,nhìn nữ nhân trước mặt
"Không,anh chưa tỉnh nhất định anh còn chưa tỉnh" Hi Văn lại một lần nữa hướng hắn tạt tới
"Hân Giai Kỳ !!!" Hạo Hiên tức giận muốn đỏ hết cả mặt
Hi Văn lại xông đến hắn nắm cà vạt mà lắc,anh bằng mọi giá phải tỉnh bà đây không có rảnh chơi với anh,mà Hạo Hiên lại nắm lấy cà vạt vẻ mặt ngạc nhiên như hỏi Hi Văn cô muốn làm gì,hai người giành co thì lão quản gia lại mở cửa bước vào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.