Xuyên Về Năm 80, Kết Hôn Với Sĩ Quan Quân Đội Cuồng Mê Vợ
Chương 28:
Một Nha Đích Thỏ Tử
18/09/2024
Chưa ra khỏi doanh trại thì quân y Trương Vi Vi bước tới với nụ cười tươi trên môi.
“Anh Lục!”
Lục Trầm nhìn thấy cô ta, mỉm cười và bước xuống khỏi xe đạp.
“Trương Vi Vi, cô định đi đâu thế?”
“Tôi đang tìm anh. Còn anh thì định đi đâu?”
“Tôi xuống tiểu đội. Cô tìm tôi có việc gì à?”
“Bố mẹ tôi đến đây thăm, họ sẽ tới vào 6 giờ tối nay. Tôi muốn nhờ anh lái xe ra đón họ.”
Lục Trầm không chần chừ. Doanh trại có một chiếc xe Jeep, thường được dùng để đón tiếp người nhà binh sĩ tới thăm.
“Không vấn đề gì.”
“Tốt quá!”
“Vậy tôi đi trước đây.” Nói xong, Lục Trầm leo lên xe đạp và rời đi.
Nhìn theo bóng dáng Lục Trầm, Trương Vi Vi khẽ chạm tay lên khuôn mặt đang nóng bừng của mình.
Cô ta đã đến đây được một năm, mà cũng chính Lục Trầm là người lái xe đưa cô ta đến khu vực miền núi này.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Lục Trầm, cô ta đã bị anh ấy thu hút sâu sắc.
Cô ta là người phương Bắc, nên khi đến miền Nam, khí hậu và môi trường khác biệt khiến cô cảm thấy không thoải mái. Chỉ đến ngày thứ hai sau khi tới, cô ta đã bị bệnh do không hợp nước.
Lục Trầm, với tư cách là lãnh đạo, đã đến thăm cô ta nhiều lần, còn mang rất nhiều đồ. Anh nói nếu cô ta cần gì, cứ nói, anh sẽ cố gắng đáp ứng. Điều này khiến cô ta rất cảm động, làm cho cô ta cảm thấy có chỗ dựa vững chắc ở nơi xa lạ và hoang vắng này.
Lục Trầm bận rộn suốt ngày. Cô ta cũng bận rộn trong trạm y tế, nhưng mỗi khi có cơ hội thid lại tìm lý do để đến gần anh.
Lục Trầm đối xử với cô ta rất tốt, nên cô ta mới nghĩ rằng anh cũng có tình cảm với mình. Cô ta đã chờ anh chủ động thổ lộ.
Nhưng không ngờ, sau khi Lục Trầm về thăm nhà, anh lại trở về với một cuộc hôn nhân đã hoàn tất.
Khi biết chuyện này, cô ta như bị sét đánh ngang tai, suốt mấy ngày không ăn uống bình thường. Cô ta tự trách mình vì sao không chủ động hơn, để vuột mất một người đàn ông tốt như vậy.
Dù rất thích Lục Trầm, nhưng khi biết anh đã kết hôn, cô ta không dám hy vọng gì nữa. Là một quân y, bản thân hiểu rõ hậu quả của việc dây dưa với một người đàn ông đã có gia đình.
Cô ta dần dần tạo khoảng cách với Lục Trầm.
Cho đến khi vợ của Lục Trầm đến đây, nghe từ miệng của Lý Kiều Kiều rằng Lục Trầm kết hôn chỉ vì ông nội anh ép buộc. Cuộc hôn nhân giữa anh và vợ chỉ là hôn nhân hình thức, hai người không hề có tình cảm và việc ly hôn chỉ là sớm muộn.
Từ đó, hy vọng trong lòng Trương Vi Vi lại bùng lên.
Bình thường, cô ta ít có cơ hội ở bên Lục Trầm.
Nhân dịp bố mẹ đến thăm, cô ta đã nảy ra ý tưởng nhờ Lục Trầm lái xe đón họ, để có cơ hội ở bên anh và tìm hiểu suy nghĩ thật sự của anh. Khi hiểu được ý định của Lục Trầm, cô mới có thể tìm cách khiến anh rời xa người phụ nữ kia.
“Anh Lục!”
Lục Trầm nhìn thấy cô ta, mỉm cười và bước xuống khỏi xe đạp.
“Trương Vi Vi, cô định đi đâu thế?”
“Tôi đang tìm anh. Còn anh thì định đi đâu?”
“Tôi xuống tiểu đội. Cô tìm tôi có việc gì à?”
“Bố mẹ tôi đến đây thăm, họ sẽ tới vào 6 giờ tối nay. Tôi muốn nhờ anh lái xe ra đón họ.”
Lục Trầm không chần chừ. Doanh trại có một chiếc xe Jeep, thường được dùng để đón tiếp người nhà binh sĩ tới thăm.
“Không vấn đề gì.”
“Tốt quá!”
“Vậy tôi đi trước đây.” Nói xong, Lục Trầm leo lên xe đạp và rời đi.
Nhìn theo bóng dáng Lục Trầm, Trương Vi Vi khẽ chạm tay lên khuôn mặt đang nóng bừng của mình.
Cô ta đã đến đây được một năm, mà cũng chính Lục Trầm là người lái xe đưa cô ta đến khu vực miền núi này.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Lục Trầm, cô ta đã bị anh ấy thu hút sâu sắc.
Cô ta là người phương Bắc, nên khi đến miền Nam, khí hậu và môi trường khác biệt khiến cô cảm thấy không thoải mái. Chỉ đến ngày thứ hai sau khi tới, cô ta đã bị bệnh do không hợp nước.
Lục Trầm, với tư cách là lãnh đạo, đã đến thăm cô ta nhiều lần, còn mang rất nhiều đồ. Anh nói nếu cô ta cần gì, cứ nói, anh sẽ cố gắng đáp ứng. Điều này khiến cô ta rất cảm động, làm cho cô ta cảm thấy có chỗ dựa vững chắc ở nơi xa lạ và hoang vắng này.
Lục Trầm bận rộn suốt ngày. Cô ta cũng bận rộn trong trạm y tế, nhưng mỗi khi có cơ hội thid lại tìm lý do để đến gần anh.
Lục Trầm đối xử với cô ta rất tốt, nên cô ta mới nghĩ rằng anh cũng có tình cảm với mình. Cô ta đã chờ anh chủ động thổ lộ.
Nhưng không ngờ, sau khi Lục Trầm về thăm nhà, anh lại trở về với một cuộc hôn nhân đã hoàn tất.
Khi biết chuyện này, cô ta như bị sét đánh ngang tai, suốt mấy ngày không ăn uống bình thường. Cô ta tự trách mình vì sao không chủ động hơn, để vuột mất một người đàn ông tốt như vậy.
Dù rất thích Lục Trầm, nhưng khi biết anh đã kết hôn, cô ta không dám hy vọng gì nữa. Là một quân y, bản thân hiểu rõ hậu quả của việc dây dưa với một người đàn ông đã có gia đình.
Cô ta dần dần tạo khoảng cách với Lục Trầm.
Cho đến khi vợ của Lục Trầm đến đây, nghe từ miệng của Lý Kiều Kiều rằng Lục Trầm kết hôn chỉ vì ông nội anh ép buộc. Cuộc hôn nhân giữa anh và vợ chỉ là hôn nhân hình thức, hai người không hề có tình cảm và việc ly hôn chỉ là sớm muộn.
Từ đó, hy vọng trong lòng Trương Vi Vi lại bùng lên.
Bình thường, cô ta ít có cơ hội ở bên Lục Trầm.
Nhân dịp bố mẹ đến thăm, cô ta đã nảy ra ý tưởng nhờ Lục Trầm lái xe đón họ, để có cơ hội ở bên anh và tìm hiểu suy nghĩ thật sự của anh. Khi hiểu được ý định của Lục Trầm, cô mới có thể tìm cách khiến anh rời xa người phụ nữ kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.