Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ
Chương 41:
Thanh Ti Loạn
02/09/2024
Đúng lúc này, bên ngoài có người gõ cửa.
Khang Chí viễn lờ đi, tiếp tục động tác thọc ra cắm vào. Tuy nhiên, tiếng gõ cửa vẫn cố chấp vang lên, ngoài cửa còn có người gọi tên khang Chí viễn.
“Mẹ kiếp, tên phá đám nào gọi đấy?” Khang Chí Viễn nghiến răng nghiến lợi nhưng không thể làm gì được.
Anh rút dương vật của mình ra, lấy chăn che đi thân thể đang loã lồ của Nguyễn Tinh Hà, mặc quần áo vào, quấn khăn tắm quanh thân dưới rồi ra ngoài mở cửa.
Đứng trước cửa là một cô gái đầu thắt hai bím tóc, mặc áo sơ mi trắng phối với chân váy hoa, chân đi đôi giày cao gót đen bằng da. Đó là giáo viên chủ nhiệm của Khang Chí Tân, Nhậm Sương.
Khang Chí Viễn giật mình: “Cô Nhậm, sao cô lại đến đây? Có phải Tiểu Tân ở trường nghịch ngợm không?”
Nhậm Sương liên tục lắc đầu: “Không, không phải, Tiểu Tân rất ngoan, tôi chỉ theo thường lệ đến thăm nhà học sinh thôi.”
Thực ra, sau khi nghe Khang Chí Tân nói Nguyễn Tinh Hà đang sống trong nhà anh, cô cảm thấy bất an nên mới kiếm cớ thăm nhà học sinh để đến nhà họ.
Khang Chí Viễn lúc này mới yên lòng.
Nhậm Sương nhìn bộ dáng mặc quần áo không ngay ngắn của anh, đỏ mặt theo anh vào nhà.
Khang Chí Viễn nhanh chóng trở về phòng sửa sang lại quần áo cho chỉnh tề, rót một cốc nước mời Nhậm Sương rồi ngồi xuống.
Anh vốn là người ít nói, ít khi cùng người khác ngồi nói chuyện phiếm, nhưng hôm nay giáo viên chủ nhiệm của em trai tới nhà hỏi thăm, anh biết cần phải hợp tác nên ngoan ngoãn chờ Nhậm Sương hỏi.
Nhìn tư thế ngồi thẳng tắp của anh, Nhậm Sương nở nụ cười xinh đẹp, nói: “Khang đại ca, chúng ta chỉ trao đổi một vài chuyện phiếm thôi, anh không cần căng thẳng như thế đâu.
“Ừ.” Khang Chí Viễn gật đầu, vẫn một bộ dạng thẳng tắp.
“Anh Khang, trong nhà anh hiện tại chỉ có hai người là anh và Tiểu Tân ở với nhau thôi có phải không?” Nhậm Sương cuối cùng cũng hỏi lời trong lòng.
Khang Chí Viễn do dự một chút, nghĩ đến Nguyễn Tinh Hà có nói nếu tìm được chỗ ở sẽ rời đi, có lẽ cô sẽ không ở cùng bọn họ lâu nên gật đầu “Ừ.”
Khang Chí viễn lờ đi, tiếp tục động tác thọc ra cắm vào. Tuy nhiên, tiếng gõ cửa vẫn cố chấp vang lên, ngoài cửa còn có người gọi tên khang Chí viễn.
“Mẹ kiếp, tên phá đám nào gọi đấy?” Khang Chí Viễn nghiến răng nghiến lợi nhưng không thể làm gì được.
Anh rút dương vật của mình ra, lấy chăn che đi thân thể đang loã lồ của Nguyễn Tinh Hà, mặc quần áo vào, quấn khăn tắm quanh thân dưới rồi ra ngoài mở cửa.
Đứng trước cửa là một cô gái đầu thắt hai bím tóc, mặc áo sơ mi trắng phối với chân váy hoa, chân đi đôi giày cao gót đen bằng da. Đó là giáo viên chủ nhiệm của Khang Chí Tân, Nhậm Sương.
Khang Chí Viễn giật mình: “Cô Nhậm, sao cô lại đến đây? Có phải Tiểu Tân ở trường nghịch ngợm không?”
Nhậm Sương liên tục lắc đầu: “Không, không phải, Tiểu Tân rất ngoan, tôi chỉ theo thường lệ đến thăm nhà học sinh thôi.”
Thực ra, sau khi nghe Khang Chí Tân nói Nguyễn Tinh Hà đang sống trong nhà anh, cô cảm thấy bất an nên mới kiếm cớ thăm nhà học sinh để đến nhà họ.
Khang Chí Viễn lúc này mới yên lòng.
Nhậm Sương nhìn bộ dáng mặc quần áo không ngay ngắn của anh, đỏ mặt theo anh vào nhà.
Khang Chí Viễn nhanh chóng trở về phòng sửa sang lại quần áo cho chỉnh tề, rót một cốc nước mời Nhậm Sương rồi ngồi xuống.
Anh vốn là người ít nói, ít khi cùng người khác ngồi nói chuyện phiếm, nhưng hôm nay giáo viên chủ nhiệm của em trai tới nhà hỏi thăm, anh biết cần phải hợp tác nên ngoan ngoãn chờ Nhậm Sương hỏi.
Nhìn tư thế ngồi thẳng tắp của anh, Nhậm Sương nở nụ cười xinh đẹp, nói: “Khang đại ca, chúng ta chỉ trao đổi một vài chuyện phiếm thôi, anh không cần căng thẳng như thế đâu.
“Ừ.” Khang Chí Viễn gật đầu, vẫn một bộ dạng thẳng tắp.
“Anh Khang, trong nhà anh hiện tại chỉ có hai người là anh và Tiểu Tân ở với nhau thôi có phải không?” Nhậm Sương cuối cùng cũng hỏi lời trong lòng.
Khang Chí Viễn do dự một chút, nghĩ đến Nguyễn Tinh Hà có nói nếu tìm được chỗ ở sẽ rời đi, có lẽ cô sẽ không ở cùng bọn họ lâu nên gật đầu “Ừ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.