Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ
Chương 48:
Thanh Ti Loạn
02/09/2024
Nghĩ đến đây, Nguyễn Tinh Hà tối sầm mặt lại, coi như không hề nhìn thấy hắn, thu dọn giấy bút chuẩn bị về nhà.
“Tinh Hà, em vẫn trách anh à?” Lạc Hàn Băng nắm lấy cổ tay cô không chịu buông ra. “Anh không nỡ làm hai chú thím đau lòng nên mới đồng ý ở bên Văn Nhã Như. Em biết mà, anh đối với em là thật lòng.”
Cha mẹ của Văn Nhã Như, cũng tức là cha mẹ nuôi của Nguyễn Tinh Hà có địa vị xã hội rất cao, cùng với gia đình Lạc Hàn Băng môn đăng hộ đối nên mới lập ra hôn ước, mà thân phận thật của Nguyễn Tinh Hà chỉ là con gái của một gia đình nông dân.
Thiên kim thật vừa trở về, Nguyễn Tinh Hà liền bị đánh về nguyên hình.
Từ đó, hắn cũng ở bên Văn Nhã Như, chỉ nói qua loa với cô: “Đây chính là ý của cha mẹ nuôi em, hôn ước vốn là của anh và cô ấy, anh chỉ có thể nghe lời họ, ở bên cô ấy.”
Hiện tại lại nói mấy lời hư tình thực ý với cô, có ý gì đây?
Nguyễn Tinh Hà cười lạnh: “Vậy ý của anh bây giờ là muốn quay lại với tôi sao?”
Lạc Hàn Băng bị chặn họng, không biết nói gì.
“Nếu anh không muốn quay lại với tôi thì nhanh chóng buông bàn tay bẩn thỉu của mình ra. Nếu Văn Nhã Như và bố mẹ cô ta biết được anh đang quấy rầy tôi như vậy, anh cũng không thể giải thích rõ ràng được. "
“Tinh Hà, em làm sao vậy, anh chỉ muốn qua tâm em thôi. Tại sao em lại ở chỗ này, sao không đi tìm cha mẹ ruột? Em sống ở đâu? Có cần anh giúp không?”
Lạc Hàn Băng bộ dáng thâm tình, giống như thật sự để tâm đến cô. Nếu Nguyễn Tinh Hà không biết hắn ta đối với nguyên chủ có bao nhiêu nhẫn tâm, có lẽ cô đã thật sự bị lừa.
Nguyễn Tinh Hà phớt lờ hắn, vội vàng bước đi.
Về đến nhà, Nguyễn Tinh Hà chuẩn bị bữa tối, chờ Khang chí Viễn và Khang Chí Tân về.
Có người gõ cửa, Nguyễn Tinh Hà cảm thấy kỳ quái, cả hai anh em đều có chìa khoá nhà, bình thường đi về đều tự mình mở khoá cửa, chẳng lẽ hôm nay quên mang chìa khoá?
“Tinh Hà, em vẫn trách anh à?” Lạc Hàn Băng nắm lấy cổ tay cô không chịu buông ra. “Anh không nỡ làm hai chú thím đau lòng nên mới đồng ý ở bên Văn Nhã Như. Em biết mà, anh đối với em là thật lòng.”
Cha mẹ của Văn Nhã Như, cũng tức là cha mẹ nuôi của Nguyễn Tinh Hà có địa vị xã hội rất cao, cùng với gia đình Lạc Hàn Băng môn đăng hộ đối nên mới lập ra hôn ước, mà thân phận thật của Nguyễn Tinh Hà chỉ là con gái của một gia đình nông dân.
Thiên kim thật vừa trở về, Nguyễn Tinh Hà liền bị đánh về nguyên hình.
Từ đó, hắn cũng ở bên Văn Nhã Như, chỉ nói qua loa với cô: “Đây chính là ý của cha mẹ nuôi em, hôn ước vốn là của anh và cô ấy, anh chỉ có thể nghe lời họ, ở bên cô ấy.”
Hiện tại lại nói mấy lời hư tình thực ý với cô, có ý gì đây?
Nguyễn Tinh Hà cười lạnh: “Vậy ý của anh bây giờ là muốn quay lại với tôi sao?”
Lạc Hàn Băng bị chặn họng, không biết nói gì.
“Nếu anh không muốn quay lại với tôi thì nhanh chóng buông bàn tay bẩn thỉu của mình ra. Nếu Văn Nhã Như và bố mẹ cô ta biết được anh đang quấy rầy tôi như vậy, anh cũng không thể giải thích rõ ràng được. "
“Tinh Hà, em làm sao vậy, anh chỉ muốn qua tâm em thôi. Tại sao em lại ở chỗ này, sao không đi tìm cha mẹ ruột? Em sống ở đâu? Có cần anh giúp không?”
Lạc Hàn Băng bộ dáng thâm tình, giống như thật sự để tâm đến cô. Nếu Nguyễn Tinh Hà không biết hắn ta đối với nguyên chủ có bao nhiêu nhẫn tâm, có lẽ cô đã thật sự bị lừa.
Nguyễn Tinh Hà phớt lờ hắn, vội vàng bước đi.
Về đến nhà, Nguyễn Tinh Hà chuẩn bị bữa tối, chờ Khang chí Viễn và Khang Chí Tân về.
Có người gõ cửa, Nguyễn Tinh Hà cảm thấy kỳ quái, cả hai anh em đều có chìa khoá nhà, bình thường đi về đều tự mình mở khoá cửa, chẳng lẽ hôm nay quên mang chìa khoá?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.