Xuyên Về Thập Niên 70, Quân Nhân Dũng Mãnh, Quân Tẩu Bất Lực
Chương 48: Hẹn Hò Với Bạn Cùng Phòng Tương Lai
Đồng Vũ Nguyệt
05/10/2024
Cô phát hiện ra một điều, có lẽ vì chủ nhân của không gian khác nhau nên đồ đạc trong biệt thự cũng khác nhau.
Trong truyện, Cố Trân Tích không phải là người xuyên không mà là người bản xứ, cho nên trong không gian chỉ có tivi đen trắng, ngôi nhà cũng khá cũ, đồ đạc trong bếp đều phù hợp với thời đại trong truyện.
Còn cô là người xuyên không từ thời hiện đại sau này đến đây, cho nên sau khi cô kết nối với không gian, tivi trong biệt thự là tivi màu, trong phòng ngủ còn có máy tính.
Còn chiếc điện thoại này, ban đầu Cố Trân Tích trong truyện không biết cách sử dụng, phải mất rất lâu cô ta mới dần dần biết dùng, còn cô vì là người xuyên không đến, nên có thể hiểu và dễ dàng sử dụng ngay lập tức.
Mười giờ sáng, Bạch Nhuyễn Nhuyễn mới bước ra khỏi phòng, Phó Thi Đình cũng biết tối nay con gái phải đi hẹn hò, lúc này bà cũng sắp phải đi làm, trước khi đi bà còn dặn dò: “Nhuyễn Nhuyễn, hôm nay là lần đầu tiên con đi hẹn hò, con phải ăn mặc đẹp một chút đấy.”
“Vâng ạ mẹ, con biết rồi.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn qua loa đáp lại.
Hẹn hò thôi mà, cũng không phải kết hôn, cần gì phải cầu kỳ như vậy.
Hơn nữa, bây giờ nhìn Chu Hồng Vũ, Bạch Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy hơi kỳ lạ.
Có lẽ là vì những khoảnh khắc xấu hổ nhất của cô đã bị anh nhìn thấy hết rồi, Bạch Nhuyễn Nhuyễn nghĩ, dù sao anh cũng biết rõ cô là người thế nào, cô không cần phải diện đồ đẹp, giả vờ làm tiểu thư nữa, bởi vì cô cảm thấy hình tượng của mình trong mắt Chu Hồng Vũ cũng không tốt đẹp gì cho cam.
Phó Thi Đình đi làm, Bạch Nhuyễn Nhuyễn lấy nửa quả dưa hấu còn lại trong không gian ra, cất vào tủ lạnh.
Như vậy, tối nay bố mẹ cô về sẽ nghĩ là ban ngày cô đã mua dưa hấu về ăn.
Ba giờ rưỡi chiều, Chu Hồng Vũ rời khỏi quân khu, vội vàng trở về nhà.
Tề Liên Hương đang tưới hoa trong nhà liền thấy con trai về, bà hơi ngạc nhiên, sau đó nghĩ lại, hôm nay con trai bà phải đi hẹn hò, về nhà sớm để chuẩn bị cũng là chuyện bình thường.
Chu Hồng Vũ về đến phòng liền lấy mấy bộ quần áo trong tủ ra, đặt lên giường so sánh.
Trong tủ quần áo của anh, ngoại trừ quân phục, hầu hết đều là quần áo màu đen, xám, trắng.
Thỉnh thoảng cũng có vài bộ quần áo màu khác, đó đều là do Tề Liên Hương mua cho anh, Chu Hồng Vũ phần lớn thời gian đều ở trong quân khu, cũng không có cơ hội để mặc quần áo khác nên những bộ quần áo này còn rất mới.
Đây là lần đầu tiên anh đi hẹn hò, Chu Hồng Vũ nhìn đống quần áo trên giường, thật không biết nên chọn bộ nào.
Anh nhớ mẹ anh từng nói, có một số bộ quần áo là phải mặc cố định, có một số bộ có thể phối hợp với nhau, nhưng rốt cuộc anh nên mặc bộ nào đây?
“Không biết nên chọn bộ nào sao?”
Tề Liên Hương vui vẻ bước tới, bắt đầu phân tích: “Bộ này hơi trang trọng, mặc vào rất sang trọng, nhưng con lại hơn con bé mấy tuổi, mặc bộ này có vẻ không hợp lắm…”
“Bộ này rất thoải mái, kết hợp với đôi giày kia nữa sẽ nhìn rất đẹp trai, nhưng nếu con mặc bộ này, con phải tạo kiểu tóc một chút, nếu không sẽ không hợp.”
Chu Hồng Vũ gật đầu, quyết định mặc bộ quần áo mà mẹ chọn cho.
Anh đi tắm, sau đó thay bộ quần áo mẹ chọn, lau tóc khô một nửa, Tề Liên Hương lại hớn hở bước tới.
Trong truyện, Cố Trân Tích không phải là người xuyên không mà là người bản xứ, cho nên trong không gian chỉ có tivi đen trắng, ngôi nhà cũng khá cũ, đồ đạc trong bếp đều phù hợp với thời đại trong truyện.
Còn cô là người xuyên không từ thời hiện đại sau này đến đây, cho nên sau khi cô kết nối với không gian, tivi trong biệt thự là tivi màu, trong phòng ngủ còn có máy tính.
Còn chiếc điện thoại này, ban đầu Cố Trân Tích trong truyện không biết cách sử dụng, phải mất rất lâu cô ta mới dần dần biết dùng, còn cô vì là người xuyên không đến, nên có thể hiểu và dễ dàng sử dụng ngay lập tức.
Mười giờ sáng, Bạch Nhuyễn Nhuyễn mới bước ra khỏi phòng, Phó Thi Đình cũng biết tối nay con gái phải đi hẹn hò, lúc này bà cũng sắp phải đi làm, trước khi đi bà còn dặn dò: “Nhuyễn Nhuyễn, hôm nay là lần đầu tiên con đi hẹn hò, con phải ăn mặc đẹp một chút đấy.”
“Vâng ạ mẹ, con biết rồi.”
Bạch Nhuyễn Nhuyễn qua loa đáp lại.
Hẹn hò thôi mà, cũng không phải kết hôn, cần gì phải cầu kỳ như vậy.
Hơn nữa, bây giờ nhìn Chu Hồng Vũ, Bạch Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy hơi kỳ lạ.
Có lẽ là vì những khoảnh khắc xấu hổ nhất của cô đã bị anh nhìn thấy hết rồi, Bạch Nhuyễn Nhuyễn nghĩ, dù sao anh cũng biết rõ cô là người thế nào, cô không cần phải diện đồ đẹp, giả vờ làm tiểu thư nữa, bởi vì cô cảm thấy hình tượng của mình trong mắt Chu Hồng Vũ cũng không tốt đẹp gì cho cam.
Phó Thi Đình đi làm, Bạch Nhuyễn Nhuyễn lấy nửa quả dưa hấu còn lại trong không gian ra, cất vào tủ lạnh.
Như vậy, tối nay bố mẹ cô về sẽ nghĩ là ban ngày cô đã mua dưa hấu về ăn.
Ba giờ rưỡi chiều, Chu Hồng Vũ rời khỏi quân khu, vội vàng trở về nhà.
Tề Liên Hương đang tưới hoa trong nhà liền thấy con trai về, bà hơi ngạc nhiên, sau đó nghĩ lại, hôm nay con trai bà phải đi hẹn hò, về nhà sớm để chuẩn bị cũng là chuyện bình thường.
Chu Hồng Vũ về đến phòng liền lấy mấy bộ quần áo trong tủ ra, đặt lên giường so sánh.
Trong tủ quần áo của anh, ngoại trừ quân phục, hầu hết đều là quần áo màu đen, xám, trắng.
Thỉnh thoảng cũng có vài bộ quần áo màu khác, đó đều là do Tề Liên Hương mua cho anh, Chu Hồng Vũ phần lớn thời gian đều ở trong quân khu, cũng không có cơ hội để mặc quần áo khác nên những bộ quần áo này còn rất mới.
Đây là lần đầu tiên anh đi hẹn hò, Chu Hồng Vũ nhìn đống quần áo trên giường, thật không biết nên chọn bộ nào.
Anh nhớ mẹ anh từng nói, có một số bộ quần áo là phải mặc cố định, có một số bộ có thể phối hợp với nhau, nhưng rốt cuộc anh nên mặc bộ nào đây?
“Không biết nên chọn bộ nào sao?”
Tề Liên Hương vui vẻ bước tới, bắt đầu phân tích: “Bộ này hơi trang trọng, mặc vào rất sang trọng, nhưng con lại hơn con bé mấy tuổi, mặc bộ này có vẻ không hợp lắm…”
“Bộ này rất thoải mái, kết hợp với đôi giày kia nữa sẽ nhìn rất đẹp trai, nhưng nếu con mặc bộ này, con phải tạo kiểu tóc một chút, nếu không sẽ không hợp.”
Chu Hồng Vũ gật đầu, quyết định mặc bộ quần áo mà mẹ chọn cho.
Anh đi tắm, sau đó thay bộ quần áo mẹ chọn, lau tóc khô một nửa, Tề Liên Hương lại hớn hở bước tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.