Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Chương 44:
La Tam Vương
08/09/2024
"Hắc! Đây không phải là Xuân tử sao? Như thế nào mà hắn được cử tới tiếp đón đồng chí mới rồi?" Triệu Sơn kì quái nói, lại nhớ tới gì đó lại hỏi: " Nhắc mới nhớ, bên phía đòn văn công năm nay chiêu mộ nhiều đồng chí , vị đồng chí kia nói cô tới gia nhập đoàn văn công, chẳng lẽ đồng chí Tân chuẩn bị gia nhập đoàn văn công thuộc trung đoàn chúng ta?"
Con ngươi Tàn Hành tối sầm, ánh mắt lấp lóe suy tư, đập vào đầu vai Triệu Sơn một cái: " Đoán mò cái gì đấy? Nhanh đi thôi!"
"Rõ! Đội trưởng!" Triệu Sơn không còn dám đoán nữa, đuổi theo đồng đội phía trước.
Chỉ có Tôn Kiến Bỉnh ắt nhìn Tần Hành có chút dị thường, thầm nghĩ đội trưởng hôm nay không đúng, chỉ là không đúng ở chỗ nào khiến anh sờ sờ cằm suy nghĩ. Tôn Kiến Bình nghĩ một lúc vẫn không nghĩ ra được lạ chỗ nào, liền chỉ có thể gạt qua một bên không nghĩ tới nữa.
Tần Hành ngước nhìn về phía thân hình mềm mại của Tân Ngưng, lặng lẽ thu tầm mắt lại.
Ở bên kia, Lý Trí trông chờ trông thấy chỗ mình ngồi ở phía sau xe, khuôn mặt vốn đã tự mãn của anh ta càng trở nên tồi tệ hơn.
Hà Xuân giả vờ như không nhìn thấy nói: "Đồng chí Lý lên xe đi, tôi đến muộn một lát. Chúng tôi đang đợi hậu cần gửi đồ đến".
Lý Trí há miệng muốn nói gì đó, nhưng nhìn lại phía ghế phụ, lại nhìn về phía ghế lại, nghiến răng nghiến lợi nói với Tân Ngưng: " Đường đi sắp tới sẽ gập ghềnh, nếu em cảm thấy khó chịu cứ việc nói với tôi."
Lý Trí muốn làm gì? Tân Ngưng cũng đoán ra được nhưng biết mình không thể để bản thân mình bị trói buộc với anh ta!
Nghe vậy sắc mặt Tân Ngưng lạnh lùng nói: "Lý Trí, chúng ta đã đồng ý chấm dứt hôn ước với người lớn trong nhà rồi, nên tự nhiên phải tránh để bị nghi ngờ! Tránh làm ảnh hưởng đến thanh danh của mỗi người, xin hãy giữ lòng tự trọng!"
Trước khi ra tay, Triệu Phân Phương đã nói chuyện cụ thể với Tân Ngưng về vấn đề này.
Nếu có thể, cô sẽ không có gì về việc hủy hôn. Các cô gái thời nay đều trân trọng danh tiếng của mình, nhất là khi Tân Ngưng đã đính hôn và phải trả nhiều lễ hơn.
Tân Ngưng biết rõ tính chất đặc biệt của thời đại này và đương nhiên khắc ghi nó ở trong lòng.
Con ngươi Tàn Hành tối sầm, ánh mắt lấp lóe suy tư, đập vào đầu vai Triệu Sơn một cái: " Đoán mò cái gì đấy? Nhanh đi thôi!"
"Rõ! Đội trưởng!" Triệu Sơn không còn dám đoán nữa, đuổi theo đồng đội phía trước.
Chỉ có Tôn Kiến Bỉnh ắt nhìn Tần Hành có chút dị thường, thầm nghĩ đội trưởng hôm nay không đúng, chỉ là không đúng ở chỗ nào khiến anh sờ sờ cằm suy nghĩ. Tôn Kiến Bình nghĩ một lúc vẫn không nghĩ ra được lạ chỗ nào, liền chỉ có thể gạt qua một bên không nghĩ tới nữa.
Tần Hành ngước nhìn về phía thân hình mềm mại của Tân Ngưng, lặng lẽ thu tầm mắt lại.
Ở bên kia, Lý Trí trông chờ trông thấy chỗ mình ngồi ở phía sau xe, khuôn mặt vốn đã tự mãn của anh ta càng trở nên tồi tệ hơn.
Hà Xuân giả vờ như không nhìn thấy nói: "Đồng chí Lý lên xe đi, tôi đến muộn một lát. Chúng tôi đang đợi hậu cần gửi đồ đến".
Lý Trí há miệng muốn nói gì đó, nhưng nhìn lại phía ghế phụ, lại nhìn về phía ghế lại, nghiến răng nghiến lợi nói với Tân Ngưng: " Đường đi sắp tới sẽ gập ghềnh, nếu em cảm thấy khó chịu cứ việc nói với tôi."
Lý Trí muốn làm gì? Tân Ngưng cũng đoán ra được nhưng biết mình không thể để bản thân mình bị trói buộc với anh ta!
Nghe vậy sắc mặt Tân Ngưng lạnh lùng nói: "Lý Trí, chúng ta đã đồng ý chấm dứt hôn ước với người lớn trong nhà rồi, nên tự nhiên phải tránh để bị nghi ngờ! Tránh làm ảnh hưởng đến thanh danh của mỗi người, xin hãy giữ lòng tự trọng!"
Trước khi ra tay, Triệu Phân Phương đã nói chuyện cụ thể với Tân Ngưng về vấn đề này.
Nếu có thể, cô sẽ không có gì về việc hủy hôn. Các cô gái thời nay đều trân trọng danh tiếng của mình, nhất là khi Tân Ngưng đã đính hôn và phải trả nhiều lễ hơn.
Tân Ngưng biết rõ tính chất đặc biệt của thời đại này và đương nhiên khắc ghi nó ở trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.