Xuyên Về Thập Niên 70: Tôi Bị Nam Thanh Niên Trí Thức Tuấn Tú Để Mắt
Chương 11: Lôi Kéo Chị Dâu Cả
Hàm Nguyệt Thập Ngũ
25/10/2024
Trong lòng Lý Thanh Thanh vui vẻ, biết chị dâu mình đã dao động rồi.
“Có phiếu thì 7 hào 5 xu, không có phiếu thì thêm 1 hào.”
“Đắt thế à?”
Trương Lan chần chừ.
“Nhưng nhà mình không có phiếu mà chị, phải đắt hơn là đúng rồi. Để ngày mai em hỏi thử xem có bớt được chút nào không. Cơ mà nếu mua ít quá thì họ không bán đâu.”
Trương Lan vẫn phân vân: “Hay đợi cha về rồi hỏi ý kiến ông đi. Tiền cũng không ở chỗ chị.”
Nhà họ Lý chưa phân gia nên quyền quản lý tiền bạc đều do cha Lý nắm giữ.
Lý Thanh Thanh biết rõ điều này, cô nói trước với Trương Lan chẳng qua chỉ là để tạo liên minh mà thôi.
Mẹ ruột của nguyên chủ là người mềm lòng, lại không có chủ kiến, nên mọi việc trong nhà đều được cha Lý giao cho chị dâu cả xử lý. Ông rất coi trọng người con dâu này.
"Em biết rồi. Tối nay lúc ăn cơm, chú hai và chú ba cũng ở đó, tiện thể mình hỏi xem họ có muốn mua không."
"Phải gọi cả các chú nữa sao? Hay là hỏi ý cha trước?"
Trương Lan hơi do dự, vì đây không phải chuyện tốt đẹp gì, nhiều người biết cũng không hay.
"Dù sao thì mọi người cũng ăn cơm chung với nhau. Nếu chúng ta mua dầu, chú hai và chú ba có thể không nhận ra, nhưng thím ba chắc chắn sẽ phát hiện, giấu không nổi đâu."
Ngoài lý do đó ra, Lý Thanh Thanh làm vậy còn là vì trong ba anh em của cha, thím ba là người đáng tin cậy nhất. Chỉ cần thím ba lên tiếng, ngay cả cha cô thường cũng sẽ đồng ý.
"Thế cũng được, nhưng phải né mẹ và thím hai ra."
"Đương nhiên rồi. Mẹ thì mềm lòng, còn thím hai tính tình thẳng thắn, không kín miệng. Chúng ta chỉ nói là có nguồn hàng, còn làm thế nào thì để cha quyết định."
Nghe em gái nói để cha quyết định, Trương Lan liền yên tâm.
"Vậy quyết định thế nhé. Em nằm nghỉ ngơi một lát, chị đi nấu cơm, trời sắp tối rồi, mọi người cũng sắp tan làm."
Lý Thanh Thanh có tám phần tự tin rằng mình có thể thuyết phục được cha và thím ba.
Cha cô tuy chỉ là một người nông dân nhưng ông từng tham gia lớp học xóa mù chữ vài ngày, rồi dần dần học được cách đọc báo và viết chữ từ các con. Tinh thần đó không phải ai cũng có được.
Lần trước ông nổi giận cũng chỉ vì anh trai cô quá liều lĩnh, sợ xảy ra chuyện không hay.
Bởi vì nếu bây giờ mà bị bắt vì tội đầu cơ trục lợi, đó sẽ là chuyện lớn.
Nhưng khi cô nói trước rằng có một con đường mua vào đáng tin cậy, với lại trong nhà cũng không thiếu tiền, khả năng cao cha cô sẽ đồng ý.
Dù sao thì bây giờ cũng đang vào mùa trồng vội gặt vội, ba gia đình ăn cơm chung với nhau mà thiếu dầu mỡ thì đúng là cực hình.
Lý Thanh Thanh xoa cằm, phải suy nghĩ kỹ làm sao để thuyết phục được cha và mọi người đồng ý đây.
…
“Có phiếu thì 7 hào 5 xu, không có phiếu thì thêm 1 hào.”
“Đắt thế à?”
Trương Lan chần chừ.
“Nhưng nhà mình không có phiếu mà chị, phải đắt hơn là đúng rồi. Để ngày mai em hỏi thử xem có bớt được chút nào không. Cơ mà nếu mua ít quá thì họ không bán đâu.”
Trương Lan vẫn phân vân: “Hay đợi cha về rồi hỏi ý kiến ông đi. Tiền cũng không ở chỗ chị.”
Nhà họ Lý chưa phân gia nên quyền quản lý tiền bạc đều do cha Lý nắm giữ.
Lý Thanh Thanh biết rõ điều này, cô nói trước với Trương Lan chẳng qua chỉ là để tạo liên minh mà thôi.
Mẹ ruột của nguyên chủ là người mềm lòng, lại không có chủ kiến, nên mọi việc trong nhà đều được cha Lý giao cho chị dâu cả xử lý. Ông rất coi trọng người con dâu này.
"Em biết rồi. Tối nay lúc ăn cơm, chú hai và chú ba cũng ở đó, tiện thể mình hỏi xem họ có muốn mua không."
"Phải gọi cả các chú nữa sao? Hay là hỏi ý cha trước?"
Trương Lan hơi do dự, vì đây không phải chuyện tốt đẹp gì, nhiều người biết cũng không hay.
"Dù sao thì mọi người cũng ăn cơm chung với nhau. Nếu chúng ta mua dầu, chú hai và chú ba có thể không nhận ra, nhưng thím ba chắc chắn sẽ phát hiện, giấu không nổi đâu."
Ngoài lý do đó ra, Lý Thanh Thanh làm vậy còn là vì trong ba anh em của cha, thím ba là người đáng tin cậy nhất. Chỉ cần thím ba lên tiếng, ngay cả cha cô thường cũng sẽ đồng ý.
"Thế cũng được, nhưng phải né mẹ và thím hai ra."
"Đương nhiên rồi. Mẹ thì mềm lòng, còn thím hai tính tình thẳng thắn, không kín miệng. Chúng ta chỉ nói là có nguồn hàng, còn làm thế nào thì để cha quyết định."
Nghe em gái nói để cha quyết định, Trương Lan liền yên tâm.
"Vậy quyết định thế nhé. Em nằm nghỉ ngơi một lát, chị đi nấu cơm, trời sắp tối rồi, mọi người cũng sắp tan làm."
Lý Thanh Thanh có tám phần tự tin rằng mình có thể thuyết phục được cha và thím ba.
Cha cô tuy chỉ là một người nông dân nhưng ông từng tham gia lớp học xóa mù chữ vài ngày, rồi dần dần học được cách đọc báo và viết chữ từ các con. Tinh thần đó không phải ai cũng có được.
Lần trước ông nổi giận cũng chỉ vì anh trai cô quá liều lĩnh, sợ xảy ra chuyện không hay.
Bởi vì nếu bây giờ mà bị bắt vì tội đầu cơ trục lợi, đó sẽ là chuyện lớn.
Nhưng khi cô nói trước rằng có một con đường mua vào đáng tin cậy, với lại trong nhà cũng không thiếu tiền, khả năng cao cha cô sẽ đồng ý.
Dù sao thì bây giờ cũng đang vào mùa trồng vội gặt vội, ba gia đình ăn cơm chung với nhau mà thiếu dầu mỡ thì đúng là cực hình.
Lý Thanh Thanh xoa cằm, phải suy nghĩ kỹ làm sao để thuyết phục được cha và mọi người đồng ý đây.
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.