Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Chương 44:

Cổ Cẩn Mạt

06/01/2025

Người đàn ông đó, cô có thể vẽ chân dung anh ta, nhưng cô không dám. Nếu người đó đúng là Triệu Lịch Trình, thì tốt nhất anh ta đã về Nam Thành và sẽ không quay lại Long Thành nữa.

Tuy nhiên, đêm đó sau khi anh ta trốn đi, cô kiểm tra đồ trong phòng tắm và phát hiện ra đôi bông tai ngọc trai mà cô để trong hộp trang sức chỉ còn một chiếc, thay vào đó là một chiếc khuy măng-sét vàng của nam giới.

Cố Tâm Đường chắc chắn chiếc bông tai bị anh ta lấy đi, còn chiếc khuy vàng là anh ta cố ý để lại.

Đôi bông tai đó là quà của Phó Tông Minh tặng cô!

Cô không biết có nên kể chuyện này với anh trai không nữa.

Thấy Cố Tâm Đường cứ thất thần, ngồi không yên, đôi lần muốn nói lại thôi, Cố Trường Phối đặt một ấm trà trước hai người, ánh mắt cụp xuống, không nhìn thẳng vào cô: “Em có chuyện gì muốn nói thì nói nhanh đi.”

Cố Tâm Đường lắc đầu, giọng lưỡng lự: “Cứ như có rất nhiều chuyện muốn nói với anh, nhưng đến khi thật sự định nói thì lại chẳng biết bắt đầu từ đâu. Thật sốt ruột.”

Cố Trường Phối thoáng nhíu mày, bật cười nhẹ: “Tính cách của em bây giờ thật khác xa so với trước đây.”

Cố Tâm Đường tò mò hỏi: “Vậy trước đây em thế nào? Có phải bây giờ không bằng trước kia?”

Cố Trường Phối trả lời: “Cũng không hẳn. Hiện giờ... cũng tốt lắm.”

Cố Tâm Đường cảm thấy trong lòng hơi rối, ánh mắt lơ đãng nhìn vào khoảng không một lúc rồi quay lại hỏi Cố Trường Phối: “Anh, anh nói xem, Phó Tông Minh vì nhà chúng ta mà đắc tội với nhà họ Triệu. Sau này, liệu họ Triệu có trả thù nhà chúng ta không? Dù gì, nhà chúng ta cũng phải làm ăn ở Nam Thành.”

Cố Trường Phối khẳng định chắc chắn: “Sẽ không đâu.”



Cố Tâm Đường tỏ vẻ không hiểu: “Sao anh lại chắc chắn như vậy? Những người đó đâu phải thương nhân, họ là những kẻ nắm quyền sinh sát trong tay đấy.”

Cô thiếu chút nữa đã buột miệng nói thẳng rằng quân phiệt và thổ phỉ cũng chẳng khác nhau là bao.

Cố Trường Phối giải thích: “Phó Tông Minh làm việc luôn thận trọng. Nếu đã khiến Đốc Quân Triệu đồng ý miễn thuế cho nhà họ Cố suốt hai mươi năm, thì anh ta chắc chắn có cách để đảm bảo Đốc Quân Triệu không đụng đến chúng ta.”

Cố Tâm Đường cảm thấy lời này có phần miễn cưỡng, liền hỏi tiếp: “Vậy anh ta không nói gì với anh về cách đạt được thỏa thuận này sao?”

Cố Trường Phối nhìn cô, nghiêm giọng: “Tiểu Thất, có vài chuyện anh phải nhắc nhở em.”

Cố Tâm Đường mím môi, ánh mắt chờ đợi: “Anh cứ nhắc nhiều vào.”

Cố Trường Phối nói: “Anh và Phó Tông Minh là anh em kết nghĩa, có thể xem là bạn tâm giao. Nhưng giữa anh và anh ta, chỉ có anh ta được phép can thiệp vào chuyện nhà họ Cố, còn anh thì không thể xen vào chuyện quân đội nhà họ Phó.”

“Đó chính là lý do tại sao anh và cha đồng ý với đề nghị của Phó Tông Minh, để em làm Tứ phu nhân của anh ta.”

Cố Tâm Đường mím môi, ánh mắt có chút ngơ ngác. Cô hiểu mà cũng như không hiểu, bởi vì bất kể nhà họ Cố hay nhà họ Phó, tất cả đều đã vượt xa khỏi những gì cô từng biết hoặc tưởng tượng.

Cố Trường Phối nhìn sự mơ hồ trong ánh mắt cô, thở dài: “Sinh ra trong thời loạn thế, chúng ta đều không thể tự mình làm chủ. Biết thời thế mới là người khôn ngoan. Mối quan hệ giữa anh và Phó Tông Minh, dù có vì lợi ích mà trở mặt, thì cũng chỉ có anh ta quay lưng với anh, chứ anh không thể làm điều ngược lại.”

Cố Tâm Đường khẽ run lên, hàng mi dài rung rinh: “Ý anh là, em phải dỗ dành anh ta, nghe lời anh ta?”

Cố Trường Phối nhìn cô, vẻ mặt không mấy dễ chịu, trả lời: “Em đâu phải mất trí, chỉ là quên đi một phần ký ức. Anh nói thế thôi, còn lại là tùy em. Nhưng em nên nghĩ đến bản thân, mẹ em và cả Trường Tinh nữa.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Thời Dân Quốc, Ta Thành Tứ Phu Nhân Phủ Đại Soái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook