Xuyên Về Thời Dân Quốc, Tiểu Thư Ly Hôn Với Cao Lãnh Thiếu Soái Vì Trà Xanh Ca Nữ

Chương 42: Người Không Bằng Ch.ó

Cổ Cẩn Mạt

17/12/2024

Hàn Tấn nói có thích khách trà trộn vào Thiên Thượng Nhân Gian, nên phải lục soát, sơ tán. Tầng một rất nhanh đã được sơ tán, những người còn lại đều là người của Thiên Thượng Nhân Gian và quân Hoắc gia.

Khách ở tầng ba trở lên bị chặn trong phòng, không được ra ngoài.

Xuân Thảo thét lên một tiếng thảm thiết "Chị ơi...", mắt tối sầm, ngất đi.

Chiếc váy màu nhạt của Giang An Nguyệt bị máu của Diệp Tử nhuộm đỏ một mảng lớn. Cô bị hành động của Diệp Tử làm cho chấn động đến mức không nói nên lời. Mặt cô lúc nào đã giàn giụa nước mắt mà cô hoàn toàn không hay biết.

Mấy người quản lý của Thiên Thượng Nhân Gian đều được gọi đến hiện trường. Đây không phải là lần đầu tiên họ ép người đến chết, nhưng trước đây đều là chuyện ngầm, có gia đình hay người thân thì bồi thường đủ tiền, chuyện sẽ qua, người ngoài không biết chuyện gì đã xảy ra trong động quỷ vàng son này.

Nhưng lần này khác, là xảy ra trước mặt thiếu soái và mấy vị công tử có thân phận nhất Lâm Châu, và cả con đ* Giang An Nguyệt kia, Lưu Hi Dao không lo lắng mới lạ. Nhà cô ta có tiền, nhưng tiền bạc trước quyền lực chẳng là gì cả.

Một nữ quản lý sai mấy người cấp dưới mang khăn và vải trắng đến, lau vết máu trên người Diệp Tử, sau đó đắp vải trắng lên thi thể cô ấy.

Một quản lý khác đi theo Cố Minh Hiên và Giang An Nguyệt đưa Xuân Thảo đến bệnh viện.

Vì có Hoắc Hằng ở hiện trường, các biện pháp ứng phó được thực hiện nhanh chóng, vẫn không ai biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng hai gã đàn ông nằm trên sàn đã tận mắt chứng kiến, còn có Giang An Nguyệt.

Sau khi thi thể được đưa đi, Hoắc Hằng quay người rời đi, Lưu Hi Dao sững sờ, kéo Phùng Mạn Khanh đang sợ đến ngây người, "Ngây ra đó làm gì? Đi theo mau."

Mấy chiếc xe lần lượt tiến vào bệnh viện Huệ Đức.

Xuân Thảo đã được truyền dịch, sốt cao, hôn mê bất tỉnh.



Khi Hoắc Hằng, Phùng Mạn Khanh, Lưu Hi Dao và những người khác vào phòng bệnh, Giang An Nguyệt đang ngồi bất động bên giường của Xuân Thảo. Cố Minh Hiên, Lục Sinh và Dương Quốc Thụy đang dựa người vào cửa sổ phía sau cô.

Các nhân vật lớn đến, theo sau là hai bác sĩ người Đức, một nam một nữ.

"Thiếu soái!" Hai bác sĩ chào hỏi Hoắc Hằng.

Hoắc Hằng gật đầu, hỏi: "Bệnh nhân thế nào?"

Bác sĩ nói, bị hoảng sợ và kích động, e rằng phải hôn mê một thời gian mới tỉnh lại.

Hoắc Hằng vỗ vai nam bác sĩ, "Hai người để tâm, đừng để cô ấy gặp chuyện gì ngoài ý muốn?"

Nam bác sĩ nói: "Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, thiếu soái yên tâm."

Nữ bác sĩ lấy đèn pin nhỏ ra, soi vào mắt Xuân Thảo, rồi nói chuyện với nam bác sĩ bằng tiếng Đức.

Trong phòng dường như đều là những nhân vật có máu mặt, người nghe hiểu tiếng Đức chỉ có Lục Sinh, nhưng anh ta lại tỏ vẻ thờ ơ như thể không hiểu gì.

Trừ Hoắc Hằng và Phùng Mạn Khanh, Giang An Nguyệt chưa từng du học, Lưu Hi Dao, Cố Minh Hiên và Dương Quốc Thụy đều đã từng sống ở nước ngoài, nhưng cũng chỉ biết nói vài câu tiếng Anh hoặc tiếng Nhật.

Nhưng Lục Sinh thì khác, vậy mà anh ta lại cứ giấu giếm.

Hai bác sĩ vừa khám cho Xuân Thảo, vừa ghi chép, nhưng khi cần hỏi chuyện lại phải chuyển sang tiếng Trung ngọng nghịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Thời Dân Quốc, Tiểu Thư Ly Hôn Với Cao Lãnh Thiếu Soái Vì Trà Xanh Ca Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook