Xuyên Về Viễn Cổ Chủng Điền Ký
Chương 39: Trở Thành Thành Viên Của Bộ Tộc
Thu Thủy Nhất San
05/10/2021
Lâm Diệp giải thích kỹ càng cho tộc trưởng về cấu tạo cùng công dụng của căn nhà tranh, tộc trưởng sau khi nghe vuốt râu ria không biết suy nghĩ cái gì.
Lâm Diệp không quấy rầy ông ta suy nghĩ, mặc dù cô muốn dạy thú nhân của bộ tộc Miêu Tộc dựng căn nhà tranh, nhưng quá vội vàng sẽ không dễ bàn chuyện mua bán, cô đồng ý dạy cho Dương là vì hắn đối với cô rất tốt, về phần những thú nhân khác cô đương nhiên không có cái nghĩa vụ chủ động dạy cho bọn họ rồi.
Cô cầm miếng thịt bọn họ mang đến tiến hành xử lý, Tinh rập khuôn đi theo cô.
"Lâm Diệp, cô dựng hai gian nhà tranh này lúc nào vậy? Cô thật lợi hại, ngay cả gian nhà tranh cũng có thể dựng được."
Cô ta chỉ mới vài ngày không tới tìm Lâm Diệp mà thôi, mà hiện tại đã có biến đổi lớn như vậy rồi.
Lâm Diệp cảm thấy một cái bếp lò không đủ dùng, cô liền quyết định làm nhiều cái bếp lò khác, đêm nay cô dự định làm phiến đá nướng thịt, mọi người có thể ở bên cạnh vừa nướng vừa ăn.
Cô vừa ướp gia vị thịt vừa nói chuyện với Tinh: "Chỉ là mấy ngày nay mới dựng xong, người của bộ tộc chúng tôi cũng ở trong những căn nhà như này."
Vân cũng nói: "Bộ tộc của các người thật đúng là tốt, ở căn phòng lớn như vậy."
Bởi vì đào sơn động rất hao phí sức lực và thời gian, cho nên sơn động của bộ tộc bọn họ cũng không lớn, nói chính xác có thể ở lại được mấy người là được rồi, căn nhà tranh này rộng rãi hơn rất nhiều so với sơn động.
Lâm Diệp đem thịt đặt ở trên phiến đá để nướng, nghe xong lời nói của Vân ánh mắt của cô liền trầm xuống.
Đúng vậy, xã hội hiện đại đích thật là rất tốt, chỉ tiếc là cô không thể trở về được nữa.
Bên này ba người phụ nữ các cô đang nướng thịt, bên kia Dương đưa tộc trưởng và Thạch đi dạo quanh một vòng ở bên ngoài.
Tộc trưởng đứng ở bên ngoài dùng sức đẩy căn nhà tranh, rất tốt, không chút lung lay.
Tộc trưởng hỏi bọn họ: "Các người cảm thấy căn nhà tranh này như thế nào?"
Dương nói: "Dùng gỗ và cây trúc làm phòng ở còn chắc chắn hơn so với trong tưởng tượng, còn có thể che gió che mưa, thích hợp ở lại."
Thạch cũng nói theo: "Hơn nữa phòng ở còn rất rộng rãi." Nếu có thể sống trong một căn phòng đặc biệt như vậy thì cảm giác nhất định rất tuyệt!
Suy nghĩ của Thạch đã bay xa đến viễn cảnh hắn và Tinh có cuộc sống hạnh phúc cùng nhau trong căn nhà tranh này rồi.
Căn nhà tranh thật là tốt, thế nhưng mà ——
Tộc trưởng cau mày: "Lâm Diệp sẽ đồng ý dạy cho chúng ta kỹ thuật để dựng căn nhà tranh này sao?"
Để dựng lên căn nhà tranh như này thì kỹ thuật hẳn là thứ quan trọng hàng đầu, có thể tùy tiện dạy cho bộ tộc khác sao?
Dương vì thấy a ba mình không tín nhiệm Lâm Diệp mà cảm thấy có chút không vui.
"A ba, Lâm Diệp đã dạy cho con kỹ thuật để dựng căn nhà tranh này." Hắn nói.
Tộc trưởng trầm mặc một hồi, rồi sau đó mới nói với Dương: "Lâm Diệp là một giống cái tốt, về sau con nhất định phải đối tốt với nó, nếu không lão tử sẽ nhổ lông của con, cho con làm con mèo không có lông!"
Dương mất hứng liếc nhìn a ba mình, bất mãn nói: "Con đương nhiên sẽ đối xử tốt với Lâm Diệp!" Điểm ấy còn cần a ba hắn nhắc nhở sao?
Thời điểm bọn họ trở lại trong căn nhà tranh vừa đúng lúc mẻ thịt nướng đầu tiên đã nướng chín rồi, Lâm Diệp đem thịt nướng đựng vào trên lá chuối tây đặt ở trên mặt bàn, mời bọn họ tranh thủ thời gian đến ăn thịt nướng.
Cô định đi đến bên bếp lò bên kia tiếp tục nướng thịt thì lại bị Dương ngăn cản: "Cô ăn thịt trước đi, tôi đến đó nướng cho là được rồi."
Hắn và Lâm Diệp ăn cơm cùng nhau đã lâu như vậy, nên tay nghề nướng thịt cũng đã học được rất nhiều, dù cho không làm ngon như cô làm, nhưng cũng sẽ không khó ăn.
"Vẫn nên là tôi đi..."
Lời của Lâm Diệp còn chưa nói hết đã bị tộc trưởng cắt ngang: "Không sao đâu, cứ để cho Dương đi nướng thịt đi, tôi có việc muốn thương lượng với cô."
Lâm Diệp biết rõ có thể ông ta muốn nói với cô về việc căn nhà tranh, cô ngồi xuống hỏi: "Có chuyện gì không?"
Tộc trưởng hỏi: "Cô có thể đem kỹ thuật dựng căn nhà tranh dạy cho bộ tộc chúng tôi không?"
Mặc dù biết khi cô dạy cho Dương dựng căn nhà tranh cũng đã cho thấy thái độ của cô rồi, nhưng tộc trưởng cảm thấy vẫn cần phải hỏi cô một câu.
Khi mà bọn họ còn không hiểu được tôn trọng là vật gì thì bọn họ đã biết làm như vậy rồi.
Khi Lâm Diệp nghe được câu hỏi của tộc trưởng trên mặt lộ ra nụ cười.
Kỳ thật khi mà cô dạy cho Dương dựng căn nhà tranh cũng đã chấp nhận đồng ý đem cái kỹ thuật này dạy cho bộ tộc bọn họ, nhưng bọn họ còn có thể hỏi thăm ý kiến của cô điều đó lại khiến cho cô vô cùng hài lòng.
"Đương nhiên có thể." Lâm Diệp còn đặc biệt biết đánh rắn dập đầu: "Nhưng tôi có thể đề nghị một yêu cầu nho nhỏ không?"
"Yêu cầu gì?" Tộc trưởng hỏi.
Lâm Diệp đem kỹ thuật dựng nhà cửa quan trọng như vậy dạy cho bộ tộc bọn họ, chỉ cần không phải yêu cầu quá phận thì ông ta đều có thể đáp ứng cô.
"Tôi hi vọng các người có thể chấp nhận tôi trở thành một thành viên của bộ tộc Miêu Tộc."
Lâm Diệp không quấy rầy ông ta suy nghĩ, mặc dù cô muốn dạy thú nhân của bộ tộc Miêu Tộc dựng căn nhà tranh, nhưng quá vội vàng sẽ không dễ bàn chuyện mua bán, cô đồng ý dạy cho Dương là vì hắn đối với cô rất tốt, về phần những thú nhân khác cô đương nhiên không có cái nghĩa vụ chủ động dạy cho bọn họ rồi.
Cô cầm miếng thịt bọn họ mang đến tiến hành xử lý, Tinh rập khuôn đi theo cô.
"Lâm Diệp, cô dựng hai gian nhà tranh này lúc nào vậy? Cô thật lợi hại, ngay cả gian nhà tranh cũng có thể dựng được."
Cô ta chỉ mới vài ngày không tới tìm Lâm Diệp mà thôi, mà hiện tại đã có biến đổi lớn như vậy rồi.
Lâm Diệp cảm thấy một cái bếp lò không đủ dùng, cô liền quyết định làm nhiều cái bếp lò khác, đêm nay cô dự định làm phiến đá nướng thịt, mọi người có thể ở bên cạnh vừa nướng vừa ăn.
Cô vừa ướp gia vị thịt vừa nói chuyện với Tinh: "Chỉ là mấy ngày nay mới dựng xong, người của bộ tộc chúng tôi cũng ở trong những căn nhà như này."
Vân cũng nói: "Bộ tộc của các người thật đúng là tốt, ở căn phòng lớn như vậy."
Bởi vì đào sơn động rất hao phí sức lực và thời gian, cho nên sơn động của bộ tộc bọn họ cũng không lớn, nói chính xác có thể ở lại được mấy người là được rồi, căn nhà tranh này rộng rãi hơn rất nhiều so với sơn động.
Lâm Diệp đem thịt đặt ở trên phiến đá để nướng, nghe xong lời nói của Vân ánh mắt của cô liền trầm xuống.
Đúng vậy, xã hội hiện đại đích thật là rất tốt, chỉ tiếc là cô không thể trở về được nữa.
Bên này ba người phụ nữ các cô đang nướng thịt, bên kia Dương đưa tộc trưởng và Thạch đi dạo quanh một vòng ở bên ngoài.
Tộc trưởng đứng ở bên ngoài dùng sức đẩy căn nhà tranh, rất tốt, không chút lung lay.
Tộc trưởng hỏi bọn họ: "Các người cảm thấy căn nhà tranh này như thế nào?"
Dương nói: "Dùng gỗ và cây trúc làm phòng ở còn chắc chắn hơn so với trong tưởng tượng, còn có thể che gió che mưa, thích hợp ở lại."
Thạch cũng nói theo: "Hơn nữa phòng ở còn rất rộng rãi." Nếu có thể sống trong một căn phòng đặc biệt như vậy thì cảm giác nhất định rất tuyệt!
Suy nghĩ của Thạch đã bay xa đến viễn cảnh hắn và Tinh có cuộc sống hạnh phúc cùng nhau trong căn nhà tranh này rồi.
Căn nhà tranh thật là tốt, thế nhưng mà ——
Tộc trưởng cau mày: "Lâm Diệp sẽ đồng ý dạy cho chúng ta kỹ thuật để dựng căn nhà tranh này sao?"
Để dựng lên căn nhà tranh như này thì kỹ thuật hẳn là thứ quan trọng hàng đầu, có thể tùy tiện dạy cho bộ tộc khác sao?
Dương vì thấy a ba mình không tín nhiệm Lâm Diệp mà cảm thấy có chút không vui.
"A ba, Lâm Diệp đã dạy cho con kỹ thuật để dựng căn nhà tranh này." Hắn nói.
Tộc trưởng trầm mặc một hồi, rồi sau đó mới nói với Dương: "Lâm Diệp là một giống cái tốt, về sau con nhất định phải đối tốt với nó, nếu không lão tử sẽ nhổ lông của con, cho con làm con mèo không có lông!"
Dương mất hứng liếc nhìn a ba mình, bất mãn nói: "Con đương nhiên sẽ đối xử tốt với Lâm Diệp!" Điểm ấy còn cần a ba hắn nhắc nhở sao?
Thời điểm bọn họ trở lại trong căn nhà tranh vừa đúng lúc mẻ thịt nướng đầu tiên đã nướng chín rồi, Lâm Diệp đem thịt nướng đựng vào trên lá chuối tây đặt ở trên mặt bàn, mời bọn họ tranh thủ thời gian đến ăn thịt nướng.
Cô định đi đến bên bếp lò bên kia tiếp tục nướng thịt thì lại bị Dương ngăn cản: "Cô ăn thịt trước đi, tôi đến đó nướng cho là được rồi."
Hắn và Lâm Diệp ăn cơm cùng nhau đã lâu như vậy, nên tay nghề nướng thịt cũng đã học được rất nhiều, dù cho không làm ngon như cô làm, nhưng cũng sẽ không khó ăn.
"Vẫn nên là tôi đi..."
Lời của Lâm Diệp còn chưa nói hết đã bị tộc trưởng cắt ngang: "Không sao đâu, cứ để cho Dương đi nướng thịt đi, tôi có việc muốn thương lượng với cô."
Lâm Diệp biết rõ có thể ông ta muốn nói với cô về việc căn nhà tranh, cô ngồi xuống hỏi: "Có chuyện gì không?"
Tộc trưởng hỏi: "Cô có thể đem kỹ thuật dựng căn nhà tranh dạy cho bộ tộc chúng tôi không?"
Mặc dù biết khi cô dạy cho Dương dựng căn nhà tranh cũng đã cho thấy thái độ của cô rồi, nhưng tộc trưởng cảm thấy vẫn cần phải hỏi cô một câu.
Khi mà bọn họ còn không hiểu được tôn trọng là vật gì thì bọn họ đã biết làm như vậy rồi.
Khi Lâm Diệp nghe được câu hỏi của tộc trưởng trên mặt lộ ra nụ cười.
Kỳ thật khi mà cô dạy cho Dương dựng căn nhà tranh cũng đã chấp nhận đồng ý đem cái kỹ thuật này dạy cho bộ tộc bọn họ, nhưng bọn họ còn có thể hỏi thăm ý kiến của cô điều đó lại khiến cho cô vô cùng hài lòng.
"Đương nhiên có thể." Lâm Diệp còn đặc biệt biết đánh rắn dập đầu: "Nhưng tôi có thể đề nghị một yêu cầu nho nhỏ không?"
"Yêu cầu gì?" Tộc trưởng hỏi.
Lâm Diệp đem kỹ thuật dựng nhà cửa quan trọng như vậy dạy cho bộ tộc bọn họ, chỉ cần không phải yêu cầu quá phận thì ông ta đều có thể đáp ứng cô.
"Tôi hi vọng các người có thể chấp nhận tôi trở thành một thành viên của bộ tộc Miêu Tộc."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.