Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 34

Hạ Nhất Dạ

13/11/2016

Bãi đỗ xe học viện Saint Ovendo. Từ trên chiếc phi xa SZR60 màu đen mới nhất hai thiếu niên đi xuống. Thiếu niên tóc đen mặc đồng phục màu xanh sẫm động tác lưu loát, anh tuấn cao quý, thiếu niên tóc ngắn màu đay mặc đồng phục màu trắng ngà, khí chất tươi mát nhu hòa, hai người sóng vai đi trên con đường lát đá trắng, hình ảnh phi thường đẹp mắt.

Trải qua điển lễ khai giảng ngày hôm qua, Lăng Phong có thể nói là một trận chiến thành danh, bề ngoài xuất chúng, thực lực cường đại, hơn nữa gia thế hiển hách bị không ít đồng học đào ra biến thành bát quái, lập tức liền chiếm được phương tâm phần đông nữ sinh năm nhất, đương nhiên cũng có không ít học tỷ năm hai năm ba đối với anh cũng cảm thấy hứng thú.

Mặc Vân Hi khóe miệng run rẩy nhìn ba nữ sinh nghênh diện đi tới. “Uy, lại tới nữa… Lăng Phong đồng học phải không? Bạn ngày hôm qua thật sự là quá lợi hại, có thể kết bạn không? Có thể trao đổi địa chỉ hòm thư hay không?” Mặc Vân Hi âm dương quái khí bắt chước mấy cô gái, ngữ khí chua chua, không phải là đánh một trận đấu thôi sao, huống chi còn thua!

Lần này là một cô bé có mái tóc thật dài, làn da trắng nõn, hai mắt thật to, dáng người nhỏ xinh đáng yêu, chạy từng bước nhỏ đến trước mặt Lăng Phong cùng Mặc Vân Hi, thẹn thùng nói, “Xin chào… Lăng Phong đồng học, mình~ mình gọi là Emily, cũng là tân sinh năm nhất.”

“Này rất được, tiểu loli nha, tuyệt đối trên 90 điểm.” Mặc Vân Hi dùng khuỷu tay huých cánh tay Lăng Phong, nhỏ giọng than thở một câu.

Lăng Phong tà tà liếc mắt nhìn Mặc Vân Hi một cái, nói với cô bé, “Xin chào, Lăng Phong.”

Oa ~ cậu ấy nói chuyện với mình ! Cô bé đỏ mặt, mắt to lóe lên, cực kỳ hưng phấn nói “Cái kia…mình, có thể lưu lại địa chỉ thư không? Hoặc là… cùng ăn cơm trưa?” Cô bé lấy hết dũng khí lớn mật mời, kỳ thật cô phi thường tự tin, cô chẳng những xinh đẹp, gia thế cũng tốt, hơn nữa thành tích phi thường vĩ đại, vẫn luôn là được chiều chuộng mà lớn lên.

“Ngượng ngùng, tôi giữa trưa hẹn bạn.” Lăng Phong nói xong nhìn nhìn Mặc Vân Hi.

Mặc Vân Hi hiểu ý, “Đúng! Đúng vậy, chúng tôi đi ăn cùng nhau, còn có hai người bạn, đều đã hẹn trước rồi.”

Cô bé có vẻ thực thất vọng, làm cho Mặc Vân Hi có loại cảm giác tội lỗi khi nói dối, “A ~ tôi biết cậu, cậu là… bàng thính sinh khoa mình!”

“Khụ ~” Mặc Vân Hi xấu hổ thanh giọng, “Xin chào, Mặc Vân Hi.” Kỳ thật Mặc Vân Hi nghĩ, cậu là bàng thính sinh duy nhất trong toàn học viện, danh khí hẳn là không thể nhỏ hơn Lăng Phong, chính là chỉ nghe kỳ danh mà không thấy người… Cậu chỉ hy vọng người biết cậu càng ít càng tốt.

“Đi thôi, sắp đến muộn!” Lăng Phong hướng cô bé nhẹ nhàng gật đầu, liền trực tiếp đi qua.

“Ai ~ chờ tôi một chút.” Mặc Vân Hi chạy chậm đuổi kịp, “Ngài thật đúng là lãnh đạm a, cẩn thận khiến tiểu loli người ta khóc đó.”

Lăng Phong chọn mi, “Như thế nào, này là loại hình cậu thích?”

“Tôi? Không thích, tôi chỉ là tiêu chuẩn hơi cao một chút, ta thích loại ba đào mãnh liệt …” Nói xong, Mặc Vân Hi còn rất không đứng đắn ở trước ngực khoa tay múa chân.

“Xuy ~ cậu yên tâm, ta sẽ không cho cậu một phân tiền cưới vợ, giữa trưa ở cửa căn tin chờ ta.” Nói xong Lăng Phong liền hướng tới khu giảng đường của khoa dị năng chiến đấu đi đến.

Mặc Vân Hi bĩu môi, “Thật nhỏ mọn ~ “

Mặc Vân Hi lớp đầu tiên là tiết của Blaine “Dược học thực vật học”.

Tám giờ đúng, Blaine theo tiếng chuông vào học mang theo sổ điểm danh rảo bước tiến vào phòng học. Mái tóc dài màu vàng dùng một sợi dây màu lam băng tùy ý buộc ở phía sau, đôi mắt màu xanh lam nhìn một vòng quanh phòng học, “Chào các em học sinh, thật cao hứng lại được gặp lại các em, xem ra tất cả mọi người thực tuân thủ quy định, 32 người đều đến đông đủ, này thật là một sự khởi đầu tốt đẹp.”

Ban D năm nhất, trừ bỏ học viên lần trước bị chuyển đi, 32 học viên còn lại đều ngồi trong phòng học. Qua ngày hôm qua, bọn họ sâu sắc cảm nhận được sự khủng bố của Blaine giáo sư, cho nên tất cả đều sớm ngồi trong phòng học.

“Môn học đầu tiên trong chương trình học ngày hôm nay của cúng ta là dược học thực vật học.” Blaine mỉm cười mở màn hình điện tử trong phòng học, “Đây là môn trụ cột ngành học, có ai biết này môn học này gồm những nội dung gì không?”

“Giáo sư, em biết.” Một nam sinh tích cực biểu hiện, Blaine làm cái thủ thế mời, nam sinh cao giọng nói, “Nội dung giảng dạy chính là trụ cột tri thức dược liệu, tỷ như phân loại dược liệu, giống, tập tính sinh trưởng cùng dược tính…”

“Tốt lắm, bạn học này nói tất cả mọi người đều đồng ý?” Blaine ôn nhu hỏi.

“Đồng ý ~” Mặc Vân Hi bất đắc dĩ theo sát trả lời, cảm thấy được đây quả thực giống như là học sinh tiểu học, đại học chẳng lẽ chính là như vậy ? Còn không bằng học viện trong thế giới giả tưởng.

“Tốt lắm, thật cao hứng mọi người đối nội dung khoá trình đều có chuẩn bị.” Blaine điều chỉnh màn hình điện tử tới trang mục lục, chỉ vào vài chương nói, “Những chương này, chính là trọng tâm trong chương trình học của môn này, thu thập dược liệu, xử lý, cất giữ. Nếu muốn trở thành một dược sư đủ tư cách, ba công tác này nhất định phải thuần thục giống như ăn cơm đi ngủ, mà mấy chương phân loại dược liệu, đặc thù, dược tính, chính là kiến thức chuẩn bị cho ba công tác này, các em học sinh dã hiểu chưa?”

“Vâng, hiểu được.”

Mặc Vân Hi hưng trí bừng bừng viết trên màn hình《 dược vật thực vật học 》– trọng tâm chương trình học: XXXX…, trước kia cậu siêu chán ghét việc đến trường, bất quá có thể bởi vì đã lâu không đi học, hơn nữa lại là ngành học cậu thích, cho nên lần này cậu quyết định mạnh mẽ tự lập, thật cẩn thận ghi bút ký!

“Ân, tốt lắm, nếu tất cả mọi người đều hiểu được, chúng ta bắt đầu nghe giảng chương trình học của môn— trụ cột chế dược.”

Các học viên dưới đài đều kinh ngạc nhìn Blaine, có nam sinh lá gan khá lớn, nhấc tay nói, “Giáo sư, dược vật thực vật học còn chưa giảng …”



“Không phải mới vừa giảng qua sao? Dược vật thực vật học đã kết khóa.” Đôi mắt xanh lam của Blaine ôn nhu nhìn nam sinh kia, “Vị bạn học này, phải chú ý nghe nga.” Nói xong lại giống như nhớ ra cái gì đó, “A, đúng rồi, các học sinh thân mến, chương trình học môn dược vật thực vật học này, là toán học phân, từ dưới chu bắt đầu, mỗi tuần sẽ tiến hành kiểm tra từng người, cuộc thi hình thức là thực tiễn, thứ hai sẽ kiểm tra từ 1-3 cấp bộ phận thực vật dược liệu đặc thù, không nên đi muộn nga!”

Tất cả mọi người trợn tròn mắt, này… cái gì cũng chưa giảng, mà đã phải thi ? !

“Giáo sư, thầy không có nói a, trong chương trình ghi môn này có 12 giờ dạy học mà?” Nam sinh vừa rồi khó hiểu hỏi.

Blaine lần này cười đến đôi mắt đều nheo lại, làm cho Mặc Vân Hi một thân nổi da gà, “Xem ra mọi người còn chưa quen tiến độ dạy học của giáo sư, bất quá đừng lo, làm một giáo sư vĩ đại, tôi sẽ thật lòng trả lời mỗi một vấn đề các học sinh đưa ra. Đầu tiên, khoa luận tri thức trên sách giáo tôi cảm thấy không tất yếu phải chiếm dụng thời gian học quý giá của lớp, những kiến thức tôi nói ra cùng kiến thức trong sách không có gì khác nhau, không rõ có thể vào thế giới giả tưởng tìm thầy giáo miễn phí hỏi, nếu cậu ngay cả học bằng cách tự mình ghi nhớ mà cũng không làm được thì thật sự là thần tiên cũng cứu không được.”

“Lại có, các em cùng ban A chênh lệch lớn như vậy, làm sao bây giờ? Đương nhiên là phải trả giá càng nhiều thời gian cùng cố gắng, cho nên tôi chỉ có thể giảng những thao tác thực tiễn trong sách các em không rõ, bởi vì năng lực lý giải của ban D đến năng lực thực tiễn đều làm cho người ta phi thường tiếc nuối, hơn nữa cá biệt còn có học viên chỉ số thông minh cũng phi thường làm người ta buồn bực.” Nói xong Blaine còn thương hại nhìn nam sinh kia, “Cho nên giáo sư quyết định, ban khác 1 giờ dạy học một nội dung, tôi muốn 2 thậm chí là 3 giờ giảng cho các em nghe, còn lại lý luận giống nhau tự học, tra tư liệu, còn có, không cần cám ơn tôi, hiểu chưa?”

“Hiểu được…” Đầu gì chứ, kia quả thực chính là chày gỗ.

Blaine vừa lòng gật đầu, “Tốt lắm, hiện tại chúng ta học trụ cột chế dược — trụ cột dược liệu chiết xuất. A, đúng rồi, vừa rồi chiếm dụng thời gian, thời gian dạy sẽ kéo dài tới sau tan học, không cần cảm ơn tôi!”

Mặc Vân Hi oán hận nhìn cái tiêu đề lớn ghi sau chương trình môn học thứ nhất ở học kỳ thứ nhất, viết “Tự học, thứ hai thi”, bất quá giáo sư nham hiểm này nói đến thích ý, cậu chính là càng thích thực tiễn hơn.

Tuy rằng Blaine miệng độc, nhưng giảng bài lại sinh động thú vị, chiết xuất bộ phận dược vật, mỗi một cái trình tự đều kể lại thập phần chi tiết, còn phối hợp thao tác thực tế, Mặc Vân Hi nghe chăm chú, thẳng đến lúc tan học, mới phát hiện 3 giờ bất tri bất giác đã trôi qua.

“Vân Hi ~” kêu một tiếng, tiểu mập mạp Harvey liền tiến lại gần, khuôn mặt đau khổ, “Giáo sư thật sự quá khó khăn, hơn nữa cư nhiên có một môn không giảng đã bắt thi! Xong đời!”

“Sẽ không a, tôi cảm thấy được nói rất hay, rất dễ lý giải a.” Mặc Vân Hi thật lòng nói.

“A? Cậu đều nghe hiểu a! Thật lợi hại…” Harvey nhìn mặt bàn sạch sẽ của Mặc Vân Hi, “Ngạch, cậu không ghi bút ký sao?”

“Nhớ a.” Mặc Vân Hi đem hai trang ghi chép cho Harvey xem, “Nhạ ~ sau đều là thao tác thực tiễn, tôi không ghi.”

Harvey kinh ngạc nhìn màn hình của Mặc Vân Hi, “Anh em ~ cậu thực trâu, tôi đều là ghi hình rồi trở về xem, cậu cư nhiên liền nhớ luôn!”

“Ngạch…” Mặc Vân Hi choáng váng, không phải hiện tại đều ghi bút ký sao? ”Cậu dùng cái gì ghi ? Gửi cho tôi một phần đi, tôi quên!”“…” Harvey không nói gì nhìn Mặc Vân Hi, “Máy thông tín a, được rồi, tôi gửi cho cậu, bất quá giữa trưa cậu mời!”

“Được, không thành vấn đề, dù sao cũng không phải tiền của tôi.” Đối với phương diện này Mặc Vân Hi da mặt rất dày, cậu cảm thấy cậu dù sao cũng không có tiền lương, dù sao cũng đã gọi Lăng Phong đến canteen rồi.

Giữa trưa, thời điểm Mặc Vân Hi mang theo Harvey chạy canteen, từ xa đã thấy Lăng Phong mặt đen xì đứng đó chờ cậu.

Mặc Vân Hi lấy lòng chạy qua, “Thực xin lỗi thực xin lỗi, giáo sư tan học chậm, ngài hẳn là đã chờ rất lâu đi.”

“Ân, 33 phút.” Lăng Phong nhìn thời gian, “Đi thôi.”

“Xin chào, lại gặp mặt, ha ha.” Harvey đau đầu nhìn Lăng Phong, sớm biết rằng người này cũng đến cậu liền không tham bữa cơm này.

“Hai người ăn cái gì, tôi đi mua.” Mặc Vân Hi hỏi.

“Viên dinh dưỡng.” Lăng Phong tìm tư thế thoải mái, tùy ý tựa vào ghế.

……

Harvey khó xử nhìn Mặc Vân Hi, nghĩ thầm, các cậu đều ăn cái này sao?

“Đừng quan tâm, anh ấy đều như vậy, cậu ăn cái gì?” Mặc Vân Hi bất đắc dĩ, cậu quên mất Lăng Phong thực kiêng ăn.

“Ngạch ~ tôi muốn một phần cơm cà-ri, thêm hai khối thịt thăn, phải lớn ! Sau đó còn… phải… một ly đồ uống…” Phát hiện Lăng Phong theo dõi mình, thanh âm Harvey dần nhỏ xuống, thật là khủng khiếp.

“Được, tôi đi mua, cậu chờ chút.” Mặc Vân Hi xoay người hướng cửa sổ đi đến.

“Ai ~~ Vân Hi, tôi cũng đi! !” Harvey lập tức đuổi theo, Lăng Phong thật đáng sợ, không cần cùng anh ta đợi đâu.

Thời điểm Mặc Vân Hi cùng Harvey trở về, phát hiện trước mặt Lăng Phong đặt một khối bánh ngọt chocolate tinh xảo, còn có một ly cà phê nóng.



“Ngài mua?” Mặc Vân Hi kỳ quái hỏi, Lăng Phong thích ăn đồ ngọt sao?

“Không phải, cậu vừa đi thì có người mang đến.” Lăng Phong tùy ý đáp.

Mặc Vân Hi bất đắc dĩ hỏi, “Là nữ sinh đi? Ngài ngay cả tên người ta cũng không nhớ đi?” Trong lòng nghĩ nữ sinh đó thật đáng thương.

Lăng Phong trừng mắt nhìn Mặc Vân Hi một cái, “Ai biết, ta liếc mắt nhìn cô ta một cái, co ta bỏ chạy.”

Harvey trầm mặc… Nhất định là bị anh dọa chạy! Một bên cúi đầu im lặng khẳng thịt thăn.

Lăng Phong nhíu mày nhìn bánh ngọt cùng cà phê, “Ta không ăn, mang đi đi.” Nói xong từ trong nhẫn không gian lấy ra một lọ rượu vang cùng một cái ly đế cao tinh xảo…

Mặc Vân Hi xấu hổ trộm nhìn chung quanh, “Uy, ngài sao có thể làm như vậy? Đây chính là canteen!” Nói xong, đem bánh ngọt cùng cà phê giao cho Harvey, “Nhạ ~ cho cậu.” Tuy rằng Mặc Vân Hi cũng thích ăn bánh ngọt, nhưng vừa nghĩ tới là nữ sinh đưa cho Lăng Phong, cậu liền cảm thấy không được tự nhiên.

Quả nhiên, hành động của Lăng Phong khiến cho chung quanh nổi một trận xôn xao nho nhỏ, “Oa ~ đẹp trai quá ~ rất có hình tượng!” Đây là nữ sinh.”Thiết ~ túm cái gì mà túm, làm ra vẻ!” Đây là chua nam sinh.

Lăng Phong không hề sở giác, lay động chén đựng chất lỏng màu đỏ, tao nhã nhấp miệng.

Mặc Vân Hi hút hút cái mũi, “Ân, không sai, rượu ngon, cho tôi nếm thử chút?” Kỳ thật cậu trước kia cũng thích uống rượu vang, nhất là lúc ra ngoài ăn cơm cùng bạn bè, đều phải mở một chai, có vẻ rất có mặt mũi, bất quá lần này cậu là ngửi thấy được một cỗ hương vị dược liệu, tò mò mới tính toán nếm thử chút.

Lăng Phong trực tiếp đem cái chén đưa cho Mặc Vân Hi, Mặc Vân Hi cũng tự nhiên nhận lấy, uống một hơi, một dòng chất lỏng ấm áp vị chua có chút ngọt lướt qua cổ họng, “Ân… Không sai.” Mặc Vân Hi cau mày lại phẩm một hơi, mùi rượu theo dạ dày phát tán ra, có loại năng lượng ấm áp rất nhỏ lưu động, “Ngài vẫn là trước không cần uống ngay, rượu này tựa hồ có chút tác dụng lưu thông máu thanh ứ, ngài có xuất huyết bên trong, chờ tốt hơn rồi hãy uống.”

Lăng Phong có chút ngoài ý muốn nhìn Mặc Vân Hi, “Ân, tốt, rượu này chính là lưu thông máu dưỡng khí, bình thường uống một chút có chút trợ giúp cho tu luyện.” Đây chính là rượu dưỡng khí thực sang quý, xem như một loại dinh dưỡng phẩm bổ ích, bất quá không nghĩ tới Mặc Vân Hi còn có chút kiến thức, hoặc là…

“Oa ~ Vân Hi, cậu thật lợi hại! Uống hai cái có thể biết! Tôi uống rượu của ba tôi đều chỉ thấy cùng một cái mùi vị!” Mập mạp Harvey có chút sùng bái nhìn Mặc Vân Hi, cậu chỉ nghĩ Mặc Vân Hi rất hiểu về rượu.

Mặc Vân Hi xấu hổ cười cười, “Tôi cũng chỉ đoán mò thôi, anh ấy có thương tích vốn không nên uống rượu.” Nói xong đoạt lấy chén rượu của Lăng Phong, uống sạch sau đó thu vào không gian, cậu mới vừa nghe Lăng Phong nói, đột nhiên nghĩ đến có lẽ cũng có thể thử ngâm rượu thuốc.

Lăng Phong bất mãn nhìn Harvey, nhìn đến mức cậu có điểm sợ hãi, “A ~ ha ha ~~, tôi… cái kia…”

Harvey cũng không biết nói cái gì cho phải, thầm nghĩ mau tìm đề tài, “Hắc hắc, kỳ thật tiết học đầu tiên hôm nay, Vân Hi không ghi bút ký, mượn của tôi, cho nên mới mời tôi ăn cơm, lần sau tôi mời khách!”

“Ân, đi, tôi nghe giảng bài rất nhập tâm, giáo sư Blaine nói nghe thực phấn khích!” Mặc Vân Hi hưng phấn mà nói, “Thầy ấy nói đặc biệt cẩn thận, tôi thật muốn lập tức tự tay thực tiễn kê đơn chiết xuất.”

“Ha ha, dù sao tôi không có nghe hiểu, tôi còn tưởng rằng cậu ngắm giáo sư xinh đẹp đến choáng váng, mới ngay cả bút ký cũng quên ghi.” Harvey vừa ăn bánh ngọt vừa nói giỡn.

“Nga? Giáo sư hai người rất được?” Lăng Phong phá lệ phản ứng Harvey.

“Ngạch ~” Harvey sửng sốt, cho là tìm được chủ đề Lăng Phong cảm thấy hứng thú, “Ân ~ kỳ thật, nhìn rất được, hay cười, nói chuyện cũng đặc biệt ôn nhu, chính là… Tính tình thực cổ quái, giảng bài cũng thực cổ quái, miệng ngoan độc, hay nói chúng tôi là phế vật.” Đối với điều này Harvey có điểm căm giận.

“Bất quá giảng bài thật sự không sai!” Mặc Vân Hi nói tiếp.

“Ân ~ có xinh đẹp bằng tôi không?” Lăng Phong thật lòng hỏi Harvey.

“Khụ ~~ khụ khụ khụ ~~~~” Harvey một hơi bánh ngọt nghẹn ở cổ, kinh ngạc nhìn Lăng Phong, tội nghiệp hướng Mặc Vân Hi xin giúp đỡ.

Mặc Vân Hi sớm đã thành thói quen một bộ dáng đứng đắn Lăng Phong làm ra các loại hành vi không biết xấu hổ, không nhanh không chậm uống ngụm canh cuối cùng, “Ân, nhìn rất được, nhưng không xinh đẹp bằng ngài đâu.”

“Nga ~ ta không ngại.” Nói xong, Lăng Phong lại nhàn nhã dựa vào lưng ghế, “Buổi chiều có khóa không?”

“Gần nhất có luận khóa, đại khái 3 giờ chấm dứt, bất quá hôm qua tôi hẹn bạn của Dư quản lí hiệu thuốc An Bối, buổi chiều tính toán đi xem dược liệu.”

“Ân, ta đưa cậu đi.”

Rời canteen, thời điểm trở về phòng học, tiểu mập mạp Harvey thấy Lăng Phong đi xa, mới rõ ràng thở một hơi khí, vụng trộm mua lấy ra bánh mì cắn, “Kháo ~ tôi cũng chưa ăn no, lần sau không theo các cậu đi ăn cơm nữa, cùng người khác ăn cơm còn đòi được tiền, cùng Lăng Phong ăn cơm áp lực muốn chết!”

… Mặc Vân Hi đồng tình ừ một tiếng, cậu có thể nói, kỳ thật thần kinh cậu rất ương ngạnh không?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook