Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư
Chương 91
Hạ Nhất Dạ
13/11/2016
Mặc Vân Hi kiên nhẫn giải thích với nhóm dị năng võ giả luyện đan sư
trong quá trình luyện đan vận dụng tinh thần lực, cũng chứng minh có thể lợi dụng sợi nhỏ tinh thần lực tiến hành tra xét lộ tuyến.
Tuy rằng nhóm võ giả đối với việc luyện đan sư vận dụng tinh thần lực còn chưa hiểu rõ, nhưng đã có hy vọng, như thế nào cũng muốn thử một lần.
“Mặc Vân Hi, cậu liền lớn mật thử đi, dù sao chúng ta hiện tại bị vây ở chỗ này, cũng không biết phải đi nào con đường.” Jack cười nói, “Tổng so với giống như ruồi bọ không đầu đi loạn thì tốt hơn nhiều.”
Mặc Vân Hi gật gật đầu, “Bất quá tôi vừa rồi thử, khoảng cách sợi nhỏ tinh thần lực có thể tra xét còn rất có hạn, không thể luôn tục tìm được chính xác, nhưng trên cơ bản có thể cảm giác được đường chết bị ngăn cản.”
“Này đã là rất tốt rồi, Vân Hi, cậu thử một lần là được, cho dù không tìm thấy đường chính xác, cũng không ai trách cậu .” Bùi Ân lên tiếng nói, “Kế tiếp, liền do Mặc Vân Hi phụ trách dò đường, chúng ta phía trước nhất cùng một tổ phía sau sẽ điều chỉnh lại, đều sắp xếp hai võ giả thực lực cực mạnh, như vậy nếu cần phải quay lại, hệ số an toàn cũng lớn hơn.”
Sau khi Bùi Ân đã làm điều chỉnh, nhìn đồng hồ, “Tốt lắm, chúng ta hiện tại xuất phát, nắm chặt thời gian, tranh thủ trước khi trời tối ra khỏi mê thành.”
Mê thành do tường thành cao ngất tạo thành, nhưng không có đồ trang trí trên nóc, cho nên ngẩng đầu là có thể nhìn thấy không trung phía trên, nếu trước khi trời tối còn không thể đi ra, ở trong một thông đạo chặt hẹp đầy bẫy rập qua đêm, sẽ thập phần bị động, cũng tăng lớn khả năng gặp nguy hiểm.
Nhóm dị năng võ giả trải qua nghỉ ngơi và hồi phục, một lần nữa xếp tốt đội hình, do Mặc Vân Hi phụ trách dò đường, vừa mới bắt đầu nhóm dị năng võ giả vẫn là ôm thái độ tạm thời thử một lần, nhưng qua mấy lần, Mặc Vân Hi đều rất chuẩn xác tìm ra chỗ rẽ qua đường cụt, điều này làm cho đoàn người đều kinh hỉ dị thường.
“Vân Hi, tinh thần lực tiêu hao rất nhiều có thể không thoải mái hay không?” Lăng Phong thân thiết hỏi han, anh biết Mặc Vân Hi có ý thức lực, chỉ là nếu chỉ uống thuốc khôi phục tinh thần lực, hiệu quả bổ sung cũng thập phần hữu hạn, cho nên có chút lo lắng.
Mặc Vân Hi dùng tay áo xoa xoa mồ hôi trên trán, ngoại phóng ý thức lực khoảng cách dài như vậy, cậu là lần đầu tiên làm được, hơn nữa đã qua 3 giờ, đích xác có chút mệt mỏi, “Không quan hệ, em còn chịu được, chỉ cần có thể đi ra ngoài, ngủ một giấc sẽ hồi phục.”
Sau khi xác định Mặc Vân Hi phán đoán chuẩn xác, bốn tiểu tổ khác bắt đầu thay nhau nhất bài trừ cơ quan bẫy rập ở phía trước, chuyện này khiến tốc độ đội ngũ đi tới nhanh hơn không ít, hơn nữa mọi người cũng có đầy đủ thời gian khôi phục thể lực, một đường đi cuối cùng là hữu kinh vô hiểm.
“Ai? Kỳ quái, phía trước cũng là một đường cụt?” Mặc Vân Hi mở mắt, có chút mờ mịt nói, bọn họ đã ở trong này đi bảy giờ, nhưng trải qua Mặc Vân Hi dò xét chỗ rẽ hai con đường, lại đều là đường cụt, xảy ra chuyện gì?
“Không thể nào! Chẳng lẽ chúng ta toàn bộ lộ tuyến đều đi sai?!” Jacob kêu rên nói, hắn cũng không muốn lại lộn trở lại điểm khởi đầu! Liệt lang tiểu tổ bốn người phối hợp ăn ý, gánh vác đại bộ phận tra xét cùng trợ giúp nhiệm vụ, hiện tại đã muốn mỏi mệt bất kham.
“Sách, sẽ không xui xẻo như vậy! Anh bạn nhỏ, cậu cẩn thận dò xét lại xem!” Một người lính đánh thuê nói, nếu muốn quay lại, hắn tình nguyện liều chết phxông qua, chuyện này làm người ta rất uể oải.
“Được, tôi thăm dò lại.” Mặc Vân Hi gật đầu, cậu cũng hiểu được đi lâu như vậy, không nên gặp phải hai ngõ cụt, dây nhỏ ý thức lực màu vàng nhạt chậm rãi thả ra, rất nhanh gặp phải ngăn trở, Mặc Vân Hi dùng dây nhỏ cẩn thận đụng chạm vách tường bốn phía, đây là tử lộ không sai.
Thu hồi ý thức lực, Mặc Vân Hi lần thứ hai thả một dây nhỏ ý thức lực ra ngoài, hướng một con đường khác tìm kiếm, ngô, nơi này giống như… Có gió? Không sai, tựa hồ trên vách tường ngăn cản dây nhỏ ý thức lực, có gió thổi vào!
“Tôi nghĩ chúng ta khả năng tìm được lối ra rồi!” Mặc Vân Hi mở mắt, vẻ mặt hưng phấn mà chỉ vào một cái thông đạo bên trái, “Cuối thông đạo này có gió, hẳn là từ trong cửa thổi tới.”
“Cái gì? Có gió?! Thật tốt quá, nhất định là có thể ra khỏi đây.” Tin tức này khiến nhóm võ giả đều lâm vào rung động, cuối cùng có thể đi ra khỏi cái địa phương quỷ quái này!
“Tốt, chúng ta đây liền đi đường này, mọi người chú ý bảo trì đội hình cùng cảnh giác, không nên thất bại ở một bước cuối cùng này!” Bùi Ân lãnh tĩnh nhắc nhở nói.
Đến gần lối ra của đoạn thông đạo này tựa hồ cũng không đặt cơ quan đặc biệt gì, đội ngũ dị năng võ giả xúc động một cái, rất thuận lợi mà đến chỗ đại môn.
Cửa đá loang lổ cơ hồ cùng tường thành hòa làm một màu, nhưng cẩn thận phân biệt vẫn có thể nhìn ra hoa văn phong cách cổ xưa trên mặt, Bùi Ân cẩn thận mà tiến lên điều tra, luồng gió nhỏ bé yếu ớt đúng là từ chỗ khe cửa tiến vào, “Không sai, nơi này hẳn chính là lối ra!”
“Thật tốt quá! Rốt cục có thể đi ra ngoài!” Một người võ giả hưng phấn mà tiến lên, cẩn thận chạm vào cửa đá, võ giả phía sau trận sẵn sàng đón địch, nhưng tựa hồ cũng không có cơ quan gì.
“Hình như có bẫy rập, vài người mau tới giúp tôi đẩy ra!” Võ giả hô.
“Mọi người cẩn thận một chút, tổ liệt lang các cậu lại lưu bảo hộ Mặc Vân Hi, những người khác lại đây đẩy cửa.” Cửa đá tựa hồ đã rất lâu không mở ra, Bùi Ân dùng sức đẩy, trừ bỏ tro bụi đổ rào rào xuống, không có một chút động tĩnh.
“Phong, anh có ngửi thấy cái gì không?” Mặc Vân Hi hít hít cái mũi, “Giống như có mùi dầu hỏa.”
Jack dùng sức hít hai ngụm khí lớn, “Không có a, tôi cái gì cũng không ngửi thấy a.”
Lăng Phong biết rõ Mặc Vân Hi có khứu giác hơn người, hương vị rất nhỏ cũng có thể ngửi thấy, điều này khiến anh cảnh giác mà nhìn bốn phía, “Vân Hi khứu giác sẽ không phạm sai lầm, tất cả mọi người tìm xem có cái gì không đúng!”
Liệt lang bốn người tuy rằng không ngửi được, nhưng là đều nghiêm túc mà bắt đầu tra tìm chung quanh.
“Tìm được, ở chỗ này!” Mặc Vân Thiên ngồi chồm hổm trên mặt đất, ngón tay bốc lên một nắm bùn đất chỗ khe hở, để sát vào cái mũi ngửi ngửi, “Là dầu hỏa không sai, lượng rất nhỏ.”
Nghe vậy Lôi Mông cũng xoay người bốc một nắm, “Ừm, phỏng chừng nơi này hàm du trong đất, hẳn là không vấn đề gì.”
“Không đúng! Hương vị càng lúc càng lớn!” Mặc Vân Hi nhăn nhăn cái mũi, “Mới vừa rồi còn không có!”
Mặc Vân Hi nói, khiến mấy người chung quanh nháy mắt cả người buộc chặt, tóc gáy thẳng dựng thẳng, không hẹn mà cùng mà nghĩ tới một loại khả năng, “Đội trưởng, không đúng lắm a, trên mặt đất có dầu hỏa chảy ra! Nhanh mở cửa!” Jack hô.
“Cái gì? Dầu hỏa!” Đang đẩy cửa Bùi Ân sửng sốt, nhanh chóng lại đây xem xét, “Nguy rồi! Nhanh, mọi người đồng thời đẩy! Chúng ta kích hoạt bẫy rập!”
Như là để nghiệm chứng lời Bùi Ân nói, xa xa bắt đầu bốc lên khói đen, cũng nhanh chóng lan ra, nhìn từ hướng khói, rất có xu hướng vây quanh bọn họ mà đến, “Nguy rồi, là lửa!” Một người đội viên kinh hô.
Mà dầu hỏa trên mặt đất càng chảy càng nhiều, giày của nhóm võ giả đều dính vù vù , oanh một tiếng, một đạo tường đất dày đột ngột từ mặt đất mọc lên, chắn trong trung tâm thông đạo, “Nhanh lên, tôi không kiên trì được bao lâu!” Bate hô.
Đại hỏa hừng hực rất nhanh lan tới tường đất, nhiệt độ cực nóng nhóm hun võ giả sắc mặt đỏ bừng, tất cả mọi người chen ở cạnh cửa, xuất toàn thân khí lực đẩy cửa đá.
Mặc Vân Hi gấp đến độ xoay quanh, ánh mắt quét lên vách tường cổ thành loang lổ kia, hiện tại xem ra, những dấu vết đen đen đó rõ ràng chính là do đại hỏa lưu lại, nếu không nghĩ biện pháp, bọn họ đều phải táng thân biển lửa!
“Đội trưởng! Chúng ta từ phía trên đi ra ngoài đi, đã tới cửa, cũng không thể bị đốt chết ở chỗ này a!” Một người võ giả vội la lên.
“Không được, bên trên có đàn hỏa nha, leo lên hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đại gia tăng thêm sức lực!” Bùi Ân cố gắng duy trì lãnh tĩnh, nhưng tình thế đã thập phần ác liệt, nên làm cái gì bây giờ! Cửa đá chết tiệt này, mà ngay cả dị năng cũng không làm được gì nó!
“Anh, em mang anh leo lên!” Mặc Vân Hạo đột nhiên lên tiếng nói, cậu ta tin tưởng, có cậu ta ở đây, cho dù là bị hỏa nha tập kích, cũng có thể liều chết bảo trụ Mặc Vân Thiên.
Mặc Vân Thiên lắc đầu, “Em nhiều nhất chỉ có thể mang một người đi qua, hai người chúng ta đi ra ngoài vẫn chỉ có một đường chết!”
Mặc Vân Hi nhìn Mặc Vân Hạo liếc mắt một cái, đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng cậu nhìn thấy tại Mặc trạch lần trước, “Đúng rồi, Mặc Vân Hạo cậu lần trước, thực vật thật lớn kia, là như thế nào làm ra?”
Mặc Vân Hạo nghe vậy nhìn lại đây, tuy rằng không thích người này, nhưng vẫn nói chi tiết, “Ta là dị năng võ giả mộc hệ, có thể thôi phát mầm mống.”
“Không sai! Chính là cái này, tôi trước kia nghe qua, cho dù là một gốc cây tiểu miêu cũng có thể đỉnh khai khe đá! Lực sinh mệnh của thực vật là ngoan cường nhất!” Mặc Vân Hi vui vẻ nói, “Nhanh, nhanh dùng mầm mống đẩy mở cửa!”
“Đừng ra lệnh cho ta!” Mặc Vân Hạo đối với khẩu khí của Mặc Vân Hi có chút bất mãn, nhưng vẫn hướng phía cửa đá đi đến, “Các anh đều tránh ra.”
Nhóm võ giả thấy cậu ta lại đây, đều thối lui qua hai bên, Mặc Vân Hạo nhanh chóng ném hạt mống đến giữa khe cửa, dị năng ngoại phóng thúc dục mầm mống, mầm mống lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nẩy mầm, trưởng thành, bị gắt gao hạn chế ở giữa khe cửa, rất nhanh, cửa đá phát ra tiếng vang xèo xèo, thực vật trong khe cửa cố gắng vươn cành của mình, không gian chật hẹp khiến lá cây thật lớn của nó khó có thể giãn ra.
Cửa đá tại giãy dụa rung động cuối cùng, rốt cục từ từ bị thực vật đẩy mở ra một khe hở đủ cho một người nghiêng chui qua.
“Nhanh! Đều chui ra!” Bùi Ân hô, “Mặc Vân Thiên, tiểu tổ các cậu đi ra ngoài trước, bảo vệ tốt Vân Hi!”
Tường đất đã sắp bị đại hỏa hun đến nứt ra từng vết, Bate không ngừng dùng thổ hệ dị năng tiến hành sửa chữa, nhưng kiên trì không được bao lâu , “Nhanh, sắp sụp!”
Nhóm dị năng võ giả nhanh chóng một người tiếp một người từ khe cửa chui ra ngoài, khi Bate một người cuối cùng chui qua khe cửa, trong khe cửa nhất thời ánh lửa tận trời, hỏa xà thậm chí từ khe cửa dò xét đi ra, một tường đất chắn trước cửa, chặn thế lửa.
Rốt cục chạy được ra ngoài mọi người cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, “Rất, rất hiểm!” Bate thở hổn hển, vừa rồi dựng tường đất, tinh thần lực của hắn tiêu hao rất nhiều, cơ hồ đã muốn tinh bì lực tẫn.
“Cho, đây là thuốc khôi phục tinh thần lực tôi luyện chế.” Mặc Vân Hi đối với người võ giả nói không nhiều lắm này tâm tồn cảm kích, hai lần gặp nạn đều được hắn cứu giúp, “Hiệu quả so với thuốc phổ thông tốt hơn một chút.”
“Cám ơn!” Bate tiếp nhận bình thuốc, cũng không khách khí, trực tiếp nuốt xuống, nháy mắt, một cỗ năng lượng thanh lương tinh thuần rót vào trong cơ thể, nhanh chóng giảm bớt tinh thần lực khô cạn, “Thuốc khôi phục này thật không tồi!” Bate chân tâm khen.
Mặc Vân Hi mỉm cười, lần này đi ra cậu căn bản không có làm chuẩn bị, may mắn trong không gian bình thường đều đặt rất nhiều thuốc khôi phục cùng viên dinh dưỡng, “Tôi ở đây còn có một ít, tất cả mọi người cầm một chai đi, cái này so với thuốc phổ thông tốc độ khôi phục nhanh hơn.”
“Ân, thật không hổ là đệ tử của Hermann đại sư, thuốc này so với thuốc tôi dùng thế mà tốt hơn nhiều!” Một người võ giả khen, thuốc khôi phục Mặc Vân Hi cho, hiệu quả so với cái hắn chuẩn bị tốt hơn nhiều lắm, chính yếu là cơ hồ thấy hiệu quả trong nháy mắt, thời điểm mấu chốt dùng, không chừng có thể cứu mạng, võ giả luyến tiếc lãng phí, hảo hảo thu vào không gian, tìm một chai phổ thông uống xong.
“Này, cho các anh.” Mặc Vân Hi vươn tay đem bốn bình thuốc khôi phục đưa tới trước mặt Mặc Vân Thiên, tuy rằng còn có chút không được tự nhiên, nhưng bọn họ vừa rồi đã cứu mình, “Còn có, vừa rồi, cám ơn.”
Con ngươi màu băng lam hiện lên một tia vui sướng, tiếp nhận dược tề Mặc Vân Hi đưa tới, “Chúng ta là anh em, không cần khách khí như thế.”
Mặc Vân Thiên còn muốn nói cái gì đó, đáng tiếc Mặc Vân Hạo đã tiến lên kéo cánh tay hắn, “Anh, em mới là anh em của anh!” Con ngươi ngọc bích không vui mà nhìn về phía bốn bình thuốc kia, “Anh dùng đi, em không cần!”
Mặc Vân Hạo tới gần tuy rằng sẽ không giống như lần đầu tiên, đối với Mặc Vân Hi ý thức tạo thành xâm phạm, nhưng vẫn khiến cậu cảm thấy rất không thoải mái cùng theo bản năng sợ hãi, hơn nữa cậu cũng có thể cảm giác được trên người Mặc Vân Hạo tản mát ra địch ý, Mặc Vân Hi hướng Mặc Vân Thiên gật đầu cười khẽ, liền trực tiếp chạy về bên người Lăng Phong.
Bên ngoài cửa đá là một mảnh đỉnh núi đất bằng phẳng, một tiếng chim kêu bén nhọn dẫn tới mọi người hướng không trung xa xa nhìn lại, một dị cầm thật lớn kích động đôi cánh xương từ không trung xẹt qua, miệng phun ra nuốt vào lửa cháy, quanh thân nó cũng không có lông chim, hai cánh là cánh xương giống như cánh dơi, da toàn thân cứng rắn thô ráp màu hồng nâu, tiếng kêu phá lệ chói tai.
Sinh vật này khiến Mặc Vân Hi cảm thấy bất khả tư nghị, cậu lôi kéo Lăng Phong chạy tới vách đá, hướng phía dưới nhìn lại.
Một cỗ kình phong thổi qua, mang theo khí tức viễn cổ nồng đậm, Mặc Vân Hi rung động không thôi, “Trời, công viên kỉ Jura?!”
Nhóm võ giả cũng đều sôi nổi nhích lại gần, dưới chân núi thực vật thật lớn trải rộng mà rậm rạp, đông đảo dị thú hình thể khổng lồ xuyên qua trong đó, xa xa một dị thú cổ dài, đầu cơ hồ vươn lên tận trời, mà trong rừng cây có một dị thú đứng thẳng chạy băng băng, đang vươn cái đầu cực đại truy đuổi một con dị thú thoạt nhìn giống như hỏa tê, mỗi một bước chân đều phát ra tiếng vang thật lớn, đại địa thậm chí đều lâm vào run rẩy!
“Đây là dị thú ngoài hành tinh? Cũng rất lớn a, tôi một loại cũng không biết!” Jacob thở dài.
Mà Mặc Vân Hi thì ngơ ngác mà nhìn dưới chân núi, không nói tiếp, này đó, những dị thú gọi là ngoài hành tinh này, cậu đều biết! Con chỉ dùng hai cái đùi chạy chính là bá vương long, con cổ dài kia chính là lôi long, mà bay trên trời lại là dực long! Những sinh vật này chỉ được thấy trong phim ảnh và trong viện bảo tàng, lúc này cứ như vậy rõ ràng hiển hiện trước mắt cậu!
Chính mắt thấy nhóm bá chủ tiền sử, mới phát hiện, chúng nó so với trong tưởng tượng còn lớn hơn, còn rất khủng bố, “Mình không phải là đang nằm mơ đi!”
“Làm sao vậy Vân Hi?” Lăng Phong từ phía sau đem Mặc Vân Hi ôm vào trong ngực, “Sợ hãi sao?”
Mặc Vân Hi lắc đầu, “Em chỉ là đang nghĩ, những sinh vật này tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?”
“Liên minh vũ trụ sẽ đem đã từng đến tinh cầu này, nuôi thả dị thú uy lực cường đại trên đảo thử luyện này.” Bùi Ân nói rằng, “Nghe nói nơi này còn có rất nhiều dị thú là thông qua kỹ thuật gây giống gien, trên tinh cầu cổ đã bị diệt sạch.”
Nói như vậy liên minh vũ trụ đã từng đến địa cầu? Là tiền sử hay là… Mặc Vân Hi lắc lắc đầu, hiện tại cũng không phải là thời điểm nghĩ cái này, “Đội trưởng, chúng ta còn tiếp tục đi tới sao?”
Bùi Ân nhìn nhìn sắc trời đã tối, “Nơi này tựa hồ còn tương đối an toàn, hôm nay chúng ta trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi và hồi phục một đêm, sáng mai đi tiếp, hơn nữa những dị thú này thoạt nhìn rất khó đối phó, mọi người tận lực đem trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất.”
“Vâng, đội trưởng.”
“Tốt lắm, trừ tiểu tổ Mặc Vân Hi, toàn bộ tiểu tổ khác thay phiên canh gác, chủ yếu bảo trì cảnh giác với không trung, tránh cho dị cầm tập kích!”
Đợi Bùi Ân phân phối trình tự nhiệm vụ xong, đội viên chưa đến lượt, lập tức rất nhanh tiến vào lều trại, nắm chặt thời gian nghỉ ngơi.
Mặc Vân Hi cũng lôi kéo Lăng Phong vào lều trại, chui vào bạch ngọc không gian.
Trong không gian vẫn luôn là ánh nắng tươi sáng xuân ý dạt dào, hàng anh lạc thụ đã cao được ba thước, lạc anh bay tán loạn, cảnh sắc mê người, ruộng ngay ngắn, trồng đủ loại dược thực, gió mát thổi qua, từng đợt dược hương tràn ngập trong không khí.
Mặc Vân Hi thả khoai tây nhỏ ra, để nó tận tình lăn lộn trong nước giếng, bổ sung ý thức lực thiếu thốn.
“Phong, không thể tưởng được lần này cùng anh đồng thời hoàn thành thử luyện, kỳ thật em rất cao hứng, có thể ở bên cạnh anh.” Mặc Vân Hi kéo tay Lăng Phong, hai người ngồi ở bên ruộng.
“Vân Hi, nếu có nguy hiểm, em liền trốn vào đây, anh sẽ nghĩ biện pháp cứu em.” Lăng Phong nhẹ giọng nói, thử luyện với anh, cùng với an toàn của Vân Hi căn bản không có cách nào để so sánh, “Nhất là thánh đường cuối cùng, nếu có nguy hiểm, em ngàn vạn không được cậy mạnh, biết không?”
“Ân, biết.” Mặc Vân Hi ngửa đầu nhìn về phía Lăng Phong, mặt mày cong cong độ cung xinh đẹp, khẽ cười nói, “Vài ngày không thấy, anh sao lại dong dài như vậy?”
“Anh đây còn muốn dong dài thêm một câu.” Ngón tay thon dài xoa khuôn mặt tinh xảo của Mặc Vân Hi, ngón tay vuốt ve cánh môi non mềm, trong con ngươi tối tăm có thâm tình cùng tưởng niệm, “Vân Hi, anh rất nhớ em…”
“Ân, em cũng rất nhớ anh!” Mặc Vân Hi chủ động tiến lên, hôn lên môi mỏng của Lăng Phong, khí tức quen thuộc của người yêu tràn ngập giữa môi răng, khiến trong lòng cậu vô cùng phong phú, lông mi run rẩy, một giọt nước mắt lặng yên chảy xuống, đã bao lâu, bao lâu không được ôm người cậu yêu sâu đậm, từ lúc đến căn cứ mỗi một ngày, mỗi một lần video trò chuyện, cậu đều thật muốn đem người này từ trong màn hình điện tử kéo ra.
Hiện tại Mặc Vân Hi bắt đầu có chút cảm thấy may mắn, may mắn mình có thể cùng Lăng Phong đồng thời tham gia thử luyện, ít nhất không nếm thêm tư vị chia lìa thống khổ lần nữa, cũng không cần chờ đợi tra tấn, chỉ cần có anh bên người, liền không còn gì lo lắng.
Tuy rằng nhóm võ giả đối với việc luyện đan sư vận dụng tinh thần lực còn chưa hiểu rõ, nhưng đã có hy vọng, như thế nào cũng muốn thử một lần.
“Mặc Vân Hi, cậu liền lớn mật thử đi, dù sao chúng ta hiện tại bị vây ở chỗ này, cũng không biết phải đi nào con đường.” Jack cười nói, “Tổng so với giống như ruồi bọ không đầu đi loạn thì tốt hơn nhiều.”
Mặc Vân Hi gật gật đầu, “Bất quá tôi vừa rồi thử, khoảng cách sợi nhỏ tinh thần lực có thể tra xét còn rất có hạn, không thể luôn tục tìm được chính xác, nhưng trên cơ bản có thể cảm giác được đường chết bị ngăn cản.”
“Này đã là rất tốt rồi, Vân Hi, cậu thử một lần là được, cho dù không tìm thấy đường chính xác, cũng không ai trách cậu .” Bùi Ân lên tiếng nói, “Kế tiếp, liền do Mặc Vân Hi phụ trách dò đường, chúng ta phía trước nhất cùng một tổ phía sau sẽ điều chỉnh lại, đều sắp xếp hai võ giả thực lực cực mạnh, như vậy nếu cần phải quay lại, hệ số an toàn cũng lớn hơn.”
Sau khi Bùi Ân đã làm điều chỉnh, nhìn đồng hồ, “Tốt lắm, chúng ta hiện tại xuất phát, nắm chặt thời gian, tranh thủ trước khi trời tối ra khỏi mê thành.”
Mê thành do tường thành cao ngất tạo thành, nhưng không có đồ trang trí trên nóc, cho nên ngẩng đầu là có thể nhìn thấy không trung phía trên, nếu trước khi trời tối còn không thể đi ra, ở trong một thông đạo chặt hẹp đầy bẫy rập qua đêm, sẽ thập phần bị động, cũng tăng lớn khả năng gặp nguy hiểm.
Nhóm dị năng võ giả trải qua nghỉ ngơi và hồi phục, một lần nữa xếp tốt đội hình, do Mặc Vân Hi phụ trách dò đường, vừa mới bắt đầu nhóm dị năng võ giả vẫn là ôm thái độ tạm thời thử một lần, nhưng qua mấy lần, Mặc Vân Hi đều rất chuẩn xác tìm ra chỗ rẽ qua đường cụt, điều này làm cho đoàn người đều kinh hỉ dị thường.
“Vân Hi, tinh thần lực tiêu hao rất nhiều có thể không thoải mái hay không?” Lăng Phong thân thiết hỏi han, anh biết Mặc Vân Hi có ý thức lực, chỉ là nếu chỉ uống thuốc khôi phục tinh thần lực, hiệu quả bổ sung cũng thập phần hữu hạn, cho nên có chút lo lắng.
Mặc Vân Hi dùng tay áo xoa xoa mồ hôi trên trán, ngoại phóng ý thức lực khoảng cách dài như vậy, cậu là lần đầu tiên làm được, hơn nữa đã qua 3 giờ, đích xác có chút mệt mỏi, “Không quan hệ, em còn chịu được, chỉ cần có thể đi ra ngoài, ngủ một giấc sẽ hồi phục.”
Sau khi xác định Mặc Vân Hi phán đoán chuẩn xác, bốn tiểu tổ khác bắt đầu thay nhau nhất bài trừ cơ quan bẫy rập ở phía trước, chuyện này khiến tốc độ đội ngũ đi tới nhanh hơn không ít, hơn nữa mọi người cũng có đầy đủ thời gian khôi phục thể lực, một đường đi cuối cùng là hữu kinh vô hiểm.
“Ai? Kỳ quái, phía trước cũng là một đường cụt?” Mặc Vân Hi mở mắt, có chút mờ mịt nói, bọn họ đã ở trong này đi bảy giờ, nhưng trải qua Mặc Vân Hi dò xét chỗ rẽ hai con đường, lại đều là đường cụt, xảy ra chuyện gì?
“Không thể nào! Chẳng lẽ chúng ta toàn bộ lộ tuyến đều đi sai?!” Jacob kêu rên nói, hắn cũng không muốn lại lộn trở lại điểm khởi đầu! Liệt lang tiểu tổ bốn người phối hợp ăn ý, gánh vác đại bộ phận tra xét cùng trợ giúp nhiệm vụ, hiện tại đã muốn mỏi mệt bất kham.
“Sách, sẽ không xui xẻo như vậy! Anh bạn nhỏ, cậu cẩn thận dò xét lại xem!” Một người lính đánh thuê nói, nếu muốn quay lại, hắn tình nguyện liều chết phxông qua, chuyện này làm người ta rất uể oải.
“Được, tôi thăm dò lại.” Mặc Vân Hi gật đầu, cậu cũng hiểu được đi lâu như vậy, không nên gặp phải hai ngõ cụt, dây nhỏ ý thức lực màu vàng nhạt chậm rãi thả ra, rất nhanh gặp phải ngăn trở, Mặc Vân Hi dùng dây nhỏ cẩn thận đụng chạm vách tường bốn phía, đây là tử lộ không sai.
Thu hồi ý thức lực, Mặc Vân Hi lần thứ hai thả một dây nhỏ ý thức lực ra ngoài, hướng một con đường khác tìm kiếm, ngô, nơi này giống như… Có gió? Không sai, tựa hồ trên vách tường ngăn cản dây nhỏ ý thức lực, có gió thổi vào!
“Tôi nghĩ chúng ta khả năng tìm được lối ra rồi!” Mặc Vân Hi mở mắt, vẻ mặt hưng phấn mà chỉ vào một cái thông đạo bên trái, “Cuối thông đạo này có gió, hẳn là từ trong cửa thổi tới.”
“Cái gì? Có gió?! Thật tốt quá, nhất định là có thể ra khỏi đây.” Tin tức này khiến nhóm võ giả đều lâm vào rung động, cuối cùng có thể đi ra khỏi cái địa phương quỷ quái này!
“Tốt, chúng ta đây liền đi đường này, mọi người chú ý bảo trì đội hình cùng cảnh giác, không nên thất bại ở một bước cuối cùng này!” Bùi Ân lãnh tĩnh nhắc nhở nói.
Đến gần lối ra của đoạn thông đạo này tựa hồ cũng không đặt cơ quan đặc biệt gì, đội ngũ dị năng võ giả xúc động một cái, rất thuận lợi mà đến chỗ đại môn.
Cửa đá loang lổ cơ hồ cùng tường thành hòa làm một màu, nhưng cẩn thận phân biệt vẫn có thể nhìn ra hoa văn phong cách cổ xưa trên mặt, Bùi Ân cẩn thận mà tiến lên điều tra, luồng gió nhỏ bé yếu ớt đúng là từ chỗ khe cửa tiến vào, “Không sai, nơi này hẳn chính là lối ra!”
“Thật tốt quá! Rốt cục có thể đi ra ngoài!” Một người võ giả hưng phấn mà tiến lên, cẩn thận chạm vào cửa đá, võ giả phía sau trận sẵn sàng đón địch, nhưng tựa hồ cũng không có cơ quan gì.
“Hình như có bẫy rập, vài người mau tới giúp tôi đẩy ra!” Võ giả hô.
“Mọi người cẩn thận một chút, tổ liệt lang các cậu lại lưu bảo hộ Mặc Vân Hi, những người khác lại đây đẩy cửa.” Cửa đá tựa hồ đã rất lâu không mở ra, Bùi Ân dùng sức đẩy, trừ bỏ tro bụi đổ rào rào xuống, không có một chút động tĩnh.
“Phong, anh có ngửi thấy cái gì không?” Mặc Vân Hi hít hít cái mũi, “Giống như có mùi dầu hỏa.”
Jack dùng sức hít hai ngụm khí lớn, “Không có a, tôi cái gì cũng không ngửi thấy a.”
Lăng Phong biết rõ Mặc Vân Hi có khứu giác hơn người, hương vị rất nhỏ cũng có thể ngửi thấy, điều này khiến anh cảnh giác mà nhìn bốn phía, “Vân Hi khứu giác sẽ không phạm sai lầm, tất cả mọi người tìm xem có cái gì không đúng!”
Liệt lang bốn người tuy rằng không ngửi được, nhưng là đều nghiêm túc mà bắt đầu tra tìm chung quanh.
“Tìm được, ở chỗ này!” Mặc Vân Thiên ngồi chồm hổm trên mặt đất, ngón tay bốc lên một nắm bùn đất chỗ khe hở, để sát vào cái mũi ngửi ngửi, “Là dầu hỏa không sai, lượng rất nhỏ.”
Nghe vậy Lôi Mông cũng xoay người bốc một nắm, “Ừm, phỏng chừng nơi này hàm du trong đất, hẳn là không vấn đề gì.”
“Không đúng! Hương vị càng lúc càng lớn!” Mặc Vân Hi nhăn nhăn cái mũi, “Mới vừa rồi còn không có!”
Mặc Vân Hi nói, khiến mấy người chung quanh nháy mắt cả người buộc chặt, tóc gáy thẳng dựng thẳng, không hẹn mà cùng mà nghĩ tới một loại khả năng, “Đội trưởng, không đúng lắm a, trên mặt đất có dầu hỏa chảy ra! Nhanh mở cửa!” Jack hô.
“Cái gì? Dầu hỏa!” Đang đẩy cửa Bùi Ân sửng sốt, nhanh chóng lại đây xem xét, “Nguy rồi! Nhanh, mọi người đồng thời đẩy! Chúng ta kích hoạt bẫy rập!”
Như là để nghiệm chứng lời Bùi Ân nói, xa xa bắt đầu bốc lên khói đen, cũng nhanh chóng lan ra, nhìn từ hướng khói, rất có xu hướng vây quanh bọn họ mà đến, “Nguy rồi, là lửa!” Một người đội viên kinh hô.
Mà dầu hỏa trên mặt đất càng chảy càng nhiều, giày của nhóm võ giả đều dính vù vù , oanh một tiếng, một đạo tường đất dày đột ngột từ mặt đất mọc lên, chắn trong trung tâm thông đạo, “Nhanh lên, tôi không kiên trì được bao lâu!” Bate hô.
Đại hỏa hừng hực rất nhanh lan tới tường đất, nhiệt độ cực nóng nhóm hun võ giả sắc mặt đỏ bừng, tất cả mọi người chen ở cạnh cửa, xuất toàn thân khí lực đẩy cửa đá.
Mặc Vân Hi gấp đến độ xoay quanh, ánh mắt quét lên vách tường cổ thành loang lổ kia, hiện tại xem ra, những dấu vết đen đen đó rõ ràng chính là do đại hỏa lưu lại, nếu không nghĩ biện pháp, bọn họ đều phải táng thân biển lửa!
“Đội trưởng! Chúng ta từ phía trên đi ra ngoài đi, đã tới cửa, cũng không thể bị đốt chết ở chỗ này a!” Một người võ giả vội la lên.
“Không được, bên trên có đàn hỏa nha, leo lên hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đại gia tăng thêm sức lực!” Bùi Ân cố gắng duy trì lãnh tĩnh, nhưng tình thế đã thập phần ác liệt, nên làm cái gì bây giờ! Cửa đá chết tiệt này, mà ngay cả dị năng cũng không làm được gì nó!
“Anh, em mang anh leo lên!” Mặc Vân Hạo đột nhiên lên tiếng nói, cậu ta tin tưởng, có cậu ta ở đây, cho dù là bị hỏa nha tập kích, cũng có thể liều chết bảo trụ Mặc Vân Thiên.
Mặc Vân Thiên lắc đầu, “Em nhiều nhất chỉ có thể mang một người đi qua, hai người chúng ta đi ra ngoài vẫn chỉ có một đường chết!”
Mặc Vân Hi nhìn Mặc Vân Hạo liếc mắt một cái, đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng cậu nhìn thấy tại Mặc trạch lần trước, “Đúng rồi, Mặc Vân Hạo cậu lần trước, thực vật thật lớn kia, là như thế nào làm ra?”
Mặc Vân Hạo nghe vậy nhìn lại đây, tuy rằng không thích người này, nhưng vẫn nói chi tiết, “Ta là dị năng võ giả mộc hệ, có thể thôi phát mầm mống.”
“Không sai! Chính là cái này, tôi trước kia nghe qua, cho dù là một gốc cây tiểu miêu cũng có thể đỉnh khai khe đá! Lực sinh mệnh của thực vật là ngoan cường nhất!” Mặc Vân Hi vui vẻ nói, “Nhanh, nhanh dùng mầm mống đẩy mở cửa!”
“Đừng ra lệnh cho ta!” Mặc Vân Hạo đối với khẩu khí của Mặc Vân Hi có chút bất mãn, nhưng vẫn hướng phía cửa đá đi đến, “Các anh đều tránh ra.”
Nhóm võ giả thấy cậu ta lại đây, đều thối lui qua hai bên, Mặc Vân Hạo nhanh chóng ném hạt mống đến giữa khe cửa, dị năng ngoại phóng thúc dục mầm mống, mầm mống lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nẩy mầm, trưởng thành, bị gắt gao hạn chế ở giữa khe cửa, rất nhanh, cửa đá phát ra tiếng vang xèo xèo, thực vật trong khe cửa cố gắng vươn cành của mình, không gian chật hẹp khiến lá cây thật lớn của nó khó có thể giãn ra.
Cửa đá tại giãy dụa rung động cuối cùng, rốt cục từ từ bị thực vật đẩy mở ra một khe hở đủ cho một người nghiêng chui qua.
“Nhanh! Đều chui ra!” Bùi Ân hô, “Mặc Vân Thiên, tiểu tổ các cậu đi ra ngoài trước, bảo vệ tốt Vân Hi!”
Tường đất đã sắp bị đại hỏa hun đến nứt ra từng vết, Bate không ngừng dùng thổ hệ dị năng tiến hành sửa chữa, nhưng kiên trì không được bao lâu , “Nhanh, sắp sụp!”
Nhóm dị năng võ giả nhanh chóng một người tiếp một người từ khe cửa chui ra ngoài, khi Bate một người cuối cùng chui qua khe cửa, trong khe cửa nhất thời ánh lửa tận trời, hỏa xà thậm chí từ khe cửa dò xét đi ra, một tường đất chắn trước cửa, chặn thế lửa.
Rốt cục chạy được ra ngoài mọi người cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, “Rất, rất hiểm!” Bate thở hổn hển, vừa rồi dựng tường đất, tinh thần lực của hắn tiêu hao rất nhiều, cơ hồ đã muốn tinh bì lực tẫn.
“Cho, đây là thuốc khôi phục tinh thần lực tôi luyện chế.” Mặc Vân Hi đối với người võ giả nói không nhiều lắm này tâm tồn cảm kích, hai lần gặp nạn đều được hắn cứu giúp, “Hiệu quả so với thuốc phổ thông tốt hơn một chút.”
“Cám ơn!” Bate tiếp nhận bình thuốc, cũng không khách khí, trực tiếp nuốt xuống, nháy mắt, một cỗ năng lượng thanh lương tinh thuần rót vào trong cơ thể, nhanh chóng giảm bớt tinh thần lực khô cạn, “Thuốc khôi phục này thật không tồi!” Bate chân tâm khen.
Mặc Vân Hi mỉm cười, lần này đi ra cậu căn bản không có làm chuẩn bị, may mắn trong không gian bình thường đều đặt rất nhiều thuốc khôi phục cùng viên dinh dưỡng, “Tôi ở đây còn có một ít, tất cả mọi người cầm một chai đi, cái này so với thuốc phổ thông tốc độ khôi phục nhanh hơn.”
“Ân, thật không hổ là đệ tử của Hermann đại sư, thuốc này so với thuốc tôi dùng thế mà tốt hơn nhiều!” Một người võ giả khen, thuốc khôi phục Mặc Vân Hi cho, hiệu quả so với cái hắn chuẩn bị tốt hơn nhiều lắm, chính yếu là cơ hồ thấy hiệu quả trong nháy mắt, thời điểm mấu chốt dùng, không chừng có thể cứu mạng, võ giả luyến tiếc lãng phí, hảo hảo thu vào không gian, tìm một chai phổ thông uống xong.
“Này, cho các anh.” Mặc Vân Hi vươn tay đem bốn bình thuốc khôi phục đưa tới trước mặt Mặc Vân Thiên, tuy rằng còn có chút không được tự nhiên, nhưng bọn họ vừa rồi đã cứu mình, “Còn có, vừa rồi, cám ơn.”
Con ngươi màu băng lam hiện lên một tia vui sướng, tiếp nhận dược tề Mặc Vân Hi đưa tới, “Chúng ta là anh em, không cần khách khí như thế.”
Mặc Vân Thiên còn muốn nói cái gì đó, đáng tiếc Mặc Vân Hạo đã tiến lên kéo cánh tay hắn, “Anh, em mới là anh em của anh!” Con ngươi ngọc bích không vui mà nhìn về phía bốn bình thuốc kia, “Anh dùng đi, em không cần!”
Mặc Vân Hạo tới gần tuy rằng sẽ không giống như lần đầu tiên, đối với Mặc Vân Hi ý thức tạo thành xâm phạm, nhưng vẫn khiến cậu cảm thấy rất không thoải mái cùng theo bản năng sợ hãi, hơn nữa cậu cũng có thể cảm giác được trên người Mặc Vân Hạo tản mát ra địch ý, Mặc Vân Hi hướng Mặc Vân Thiên gật đầu cười khẽ, liền trực tiếp chạy về bên người Lăng Phong.
Bên ngoài cửa đá là một mảnh đỉnh núi đất bằng phẳng, một tiếng chim kêu bén nhọn dẫn tới mọi người hướng không trung xa xa nhìn lại, một dị cầm thật lớn kích động đôi cánh xương từ không trung xẹt qua, miệng phun ra nuốt vào lửa cháy, quanh thân nó cũng không có lông chim, hai cánh là cánh xương giống như cánh dơi, da toàn thân cứng rắn thô ráp màu hồng nâu, tiếng kêu phá lệ chói tai.
Sinh vật này khiến Mặc Vân Hi cảm thấy bất khả tư nghị, cậu lôi kéo Lăng Phong chạy tới vách đá, hướng phía dưới nhìn lại.
Một cỗ kình phong thổi qua, mang theo khí tức viễn cổ nồng đậm, Mặc Vân Hi rung động không thôi, “Trời, công viên kỉ Jura?!”
Nhóm võ giả cũng đều sôi nổi nhích lại gần, dưới chân núi thực vật thật lớn trải rộng mà rậm rạp, đông đảo dị thú hình thể khổng lồ xuyên qua trong đó, xa xa một dị thú cổ dài, đầu cơ hồ vươn lên tận trời, mà trong rừng cây có một dị thú đứng thẳng chạy băng băng, đang vươn cái đầu cực đại truy đuổi một con dị thú thoạt nhìn giống như hỏa tê, mỗi một bước chân đều phát ra tiếng vang thật lớn, đại địa thậm chí đều lâm vào run rẩy!
“Đây là dị thú ngoài hành tinh? Cũng rất lớn a, tôi một loại cũng không biết!” Jacob thở dài.
Mà Mặc Vân Hi thì ngơ ngác mà nhìn dưới chân núi, không nói tiếp, này đó, những dị thú gọi là ngoài hành tinh này, cậu đều biết! Con chỉ dùng hai cái đùi chạy chính là bá vương long, con cổ dài kia chính là lôi long, mà bay trên trời lại là dực long! Những sinh vật này chỉ được thấy trong phim ảnh và trong viện bảo tàng, lúc này cứ như vậy rõ ràng hiển hiện trước mắt cậu!
Chính mắt thấy nhóm bá chủ tiền sử, mới phát hiện, chúng nó so với trong tưởng tượng còn lớn hơn, còn rất khủng bố, “Mình không phải là đang nằm mơ đi!”
“Làm sao vậy Vân Hi?” Lăng Phong từ phía sau đem Mặc Vân Hi ôm vào trong ngực, “Sợ hãi sao?”
Mặc Vân Hi lắc đầu, “Em chỉ là đang nghĩ, những sinh vật này tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?”
“Liên minh vũ trụ sẽ đem đã từng đến tinh cầu này, nuôi thả dị thú uy lực cường đại trên đảo thử luyện này.” Bùi Ân nói rằng, “Nghe nói nơi này còn có rất nhiều dị thú là thông qua kỹ thuật gây giống gien, trên tinh cầu cổ đã bị diệt sạch.”
Nói như vậy liên minh vũ trụ đã từng đến địa cầu? Là tiền sử hay là… Mặc Vân Hi lắc lắc đầu, hiện tại cũng không phải là thời điểm nghĩ cái này, “Đội trưởng, chúng ta còn tiếp tục đi tới sao?”
Bùi Ân nhìn nhìn sắc trời đã tối, “Nơi này tựa hồ còn tương đối an toàn, hôm nay chúng ta trước tiên ở nơi này nghỉ ngơi và hồi phục một đêm, sáng mai đi tiếp, hơn nữa những dị thú này thoạt nhìn rất khó đối phó, mọi người tận lực đem trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất.”
“Vâng, đội trưởng.”
“Tốt lắm, trừ tiểu tổ Mặc Vân Hi, toàn bộ tiểu tổ khác thay phiên canh gác, chủ yếu bảo trì cảnh giác với không trung, tránh cho dị cầm tập kích!”
Đợi Bùi Ân phân phối trình tự nhiệm vụ xong, đội viên chưa đến lượt, lập tức rất nhanh tiến vào lều trại, nắm chặt thời gian nghỉ ngơi.
Mặc Vân Hi cũng lôi kéo Lăng Phong vào lều trại, chui vào bạch ngọc không gian.
Trong không gian vẫn luôn là ánh nắng tươi sáng xuân ý dạt dào, hàng anh lạc thụ đã cao được ba thước, lạc anh bay tán loạn, cảnh sắc mê người, ruộng ngay ngắn, trồng đủ loại dược thực, gió mát thổi qua, từng đợt dược hương tràn ngập trong không khí.
Mặc Vân Hi thả khoai tây nhỏ ra, để nó tận tình lăn lộn trong nước giếng, bổ sung ý thức lực thiếu thốn.
“Phong, không thể tưởng được lần này cùng anh đồng thời hoàn thành thử luyện, kỳ thật em rất cao hứng, có thể ở bên cạnh anh.” Mặc Vân Hi kéo tay Lăng Phong, hai người ngồi ở bên ruộng.
“Vân Hi, nếu có nguy hiểm, em liền trốn vào đây, anh sẽ nghĩ biện pháp cứu em.” Lăng Phong nhẹ giọng nói, thử luyện với anh, cùng với an toàn của Vân Hi căn bản không có cách nào để so sánh, “Nhất là thánh đường cuối cùng, nếu có nguy hiểm, em ngàn vạn không được cậy mạnh, biết không?”
“Ân, biết.” Mặc Vân Hi ngửa đầu nhìn về phía Lăng Phong, mặt mày cong cong độ cung xinh đẹp, khẽ cười nói, “Vài ngày không thấy, anh sao lại dong dài như vậy?”
“Anh đây còn muốn dong dài thêm một câu.” Ngón tay thon dài xoa khuôn mặt tinh xảo của Mặc Vân Hi, ngón tay vuốt ve cánh môi non mềm, trong con ngươi tối tăm có thâm tình cùng tưởng niệm, “Vân Hi, anh rất nhớ em…”
“Ân, em cũng rất nhớ anh!” Mặc Vân Hi chủ động tiến lên, hôn lên môi mỏng của Lăng Phong, khí tức quen thuộc của người yêu tràn ngập giữa môi răng, khiến trong lòng cậu vô cùng phong phú, lông mi run rẩy, một giọt nước mắt lặng yên chảy xuống, đã bao lâu, bao lâu không được ôm người cậu yêu sâu đậm, từ lúc đến căn cứ mỗi một ngày, mỗi một lần video trò chuyện, cậu đều thật muốn đem người này từ trong màn hình điện tử kéo ra.
Hiện tại Mặc Vân Hi bắt đầu có chút cảm thấy may mắn, may mắn mình có thể cùng Lăng Phong đồng thời tham gia thử luyện, ít nhất không nếm thêm tư vị chia lìa thống khổ lần nữa, cũng không cần chờ đợi tra tấn, chỉ cần có anh bên người, liền không còn gì lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.