Xuyên Việt Chi Nông Gia Viên Lâm Sư
Chương 26: Muốn có một cái tiểu biệt thự
Thanh Y Họa Mặc
22/09/2020
Edit: Arisassan
Do người Hàn gia sắp qua đây ăn cơm, nên lúc Hàn Liệt ăn xong điểm tâm liền vào bếp bắt đầu làm việc.
Nhớ đến việc mấy đứa bé con đều thích ăn đồ ngọt, cậu liền lấy đậu xanh vừa mua về rửa sạch rồi ngâm vào trong nước, tính làm bánh đậu xanh. Bánh này chẳng những ngon miệng, mà còn có công dụng lợi tiểu, thanh nhiệt cùng giải nhiệt.
Lúc vô tình nhìn thấy một đống nhỏ khoai lang tím chất trong góc bếp, cậu liền nhớ lại một công thức mình đã học, bánh khoai lang tím hình hoa hồng, quyết định nấu luôn một thể.
Trì Tu đang đọc sách ở trong phòng, kiếp trước y không xem qua đề thi Hương, cho nên lần này chỉ có thể đi thi bằng chính thực lực của mình.
Sau khi đọc xong một lần, y đặt sách xuống, đến phòng bếp nhìn Hàn Liệt nấu ăn, ở đó đã có hai đứa bé đang hỗ trợ rồi.
"Sao ngươi lại đến đây vậy?" Hàn Liệt đang cắt thịt gà, thấy Trì Tu bước vào thì ra vẻ kỳ quái hỏi.
Trì Tu dựa vào khung cửa, cười nói: "Ta đọc sách xong rồi, đến đây để xem ngươi nấu ăn thôi." Nói xong lại lấy năm mươi văn ra đưa cho Trì Nghiệp: "Ngươi với Uyển nhi đi mua chút rượu về đi."
"Dạ." Trì Nghiệp chớp chớp mắt nhìn ca mình, nhận lấy tiền rồi kéo Trì Uyển chạy ra ngoài, để không gian riêng lại cho hai người.
Sau cái lúc Hàn Liệt mắng rồi đá Lương Hữu kia, Trì Nghiệp liền xem cậu như thần tượng, một lòng muốn ca mình thích Hàn Liệt, có cơ hội liền tác hợp cho hai người.
"Có cần hỗ trợ gì không?" Trì Tu hỏi.
Y biết suy nghĩ của đệ đệ mình, nhưng vẫn không chịu hành động, chủ yếu là muốn chờ con thỏ chủ động dâng mình đến miệng cho y ăn. Đợi sau khi bé thỏ câu dẫn y thành công, rồi bị y ăn sạch, chắc chắn sẽ đắc ý khoe khoang mình tài giỏi như thế nào, có thể chinh phục được y, tưởng tượng thôi cũng thấy đáng yêu. Y rất thích nhìn bộ dáng nho nhỏ tự đắc ngạo kiều của Hàn Liệt, mỗi lần trông thấy thì tâm tình của y đều có cảm giác vui sướng vô cùng.
Hàn Liệt không biết mình đã bị một con sói gian xảo lên kế hoạch tính toán ăn như thế nào, vẫn còn ở đó cảm khái may là Trì Tu không có tư tưởng gia trưởng như những nam nhân khác thời cổ đại.
"Có chứ, ngươi giúp ta cắt thịt gà thành mấy khối nhỏ như vậy đi, để lát nữa làm món gà cung bảo." Hàn Liệt tự giác nhường vị trí của mình lại, mặt cười nhìn y, nói.
"Gà cung bảo?" Trì Tu trước tiên đi rửa tay một chút, sau đó nhận lấy con dao nhỏ, hỏi.
Văn hóa ẩm thực ở thời đại này không quá phát triển, có rất nhiều món ăn ở hiện đại không xuất hiện ở đây, đương nhiên cũng có vài món ăn mà kiếp trước Hàn Liệt chưa từng nhìn thấy, có lẽ mỗi chỗ có một đặc sắc riêng đi.
"Là một món ăn thích hợp ăn chung với cơm, mẹ chắc sẽ thích ăn lắm." Hàn Liệt cười nói.
Hôm nay cậu chuẩn bị làm một phần gà cung bảo, một phần hồi oa nhục, một phần gà nướng hạt dẻ, một dĩa địa tam tiên, một phần đậu phụ chiên sốt cay và một phần trứng xào cà chua.
"Tay nghề của ngươi so với đồ ăn của nhiều tửu lâu lớn làm ra còn ăn ngon hơn, sau này mở tiệm cơm kiếm tiền cũng được đấy." Trì Tu mở miệng khen ngợi, đồ ăn do Hàn Liệt làm ra quả thật rất ngon, y ăn vào cảm thấy chẳng kém gì so với đồ ăn của Thiên Hương Lâu vốn là tửu lâu tốt nhất Tây Nguyên quốc.
Hàn Liệt cười, mắt cong thành hình trăng khuyết, "Cám ơn đã khen, nhưng mở tiệm cơm thì thôi đi, mệt chết lên chết xuống mất, hơn nữa ta cũng không thích theo nghiệp đó, chỉ cần có thể làm ra những món ăn khiến cho người một nhà ăn cơm thật vui vẻ thôi là ta đã thỏa mãn rồi."
Những món ăn gia đình bình thường này đều là do kiếp trước cậu đặc biệt học, giảng viên lúc ấy còn bảo rằng cậu có tiềm năng làm một đầu bếp nổi tiếng. Hiện tại mỗi ngày cậu đều nấu một món ăn khác nhau, thấy người nhà mỗi lần ăn đều tỏ vẻ ưa thích, cậu cũng có cảm giác thành tựu, đặc biệt là Trì Tu mỗi ngày sau khi ăn xong sẽ khen cậu vài câu, làm cậu nghĩ không bao lâu nữa mình sẽ thật sự bắt được dạ dày của người này.
"Ngươi như thế này cũng rất tốt." Trái tim của Trì Tu gợn sóng, bên trong con ngươi lấp đầy một tầng màu sắc ấm áp.
"À mà, mảnh đất trống ở phía hậu viện kia còn sử dụng không?" Hàn Liệt chợt nhớ tới kế hoạch của mình liền chia sẻ với Trì Tu.
"Mảnh đất đó vẫn luôn bỏ trống, trước kia dùng để nuôi gà, sau đó gà nuôi bị chết hết nên để đó không đụng tới nữa, ngươi muốn dùng à?" Trì Tu cười hỏi.
Hàn Liệt lấy hồi oa nhục đã nấu xong ra, gật gật đầu nói: "Ta định lần sau nhận được tiền hoa hồng thì xây một gian tiểu lâu."
Nhà của gia đình Trì Tu tuy không phải là căn nhà số một số hai gì ở trong thôn, nhưng cũng là một căn nhà đất không tồi, cậu không hề ghét bỏ tí nào, chỉ là không quen sử dụng phòng tắm với nhà xí kiểu này, mỗi lần vào nhà xí thì cậu đều tưởng niệm nhà vệ sinh ở hiện đại, hiện tại có điều kiện rồi, nên cậu muốn xây thêm một căn biệt thự nho nhỏ bằng gạch xanh, từ đó có thể phỏng theo thiết kế ở hiện đại mà xây phòng tắm cùng nhà vệ sinh.
"Sao lại muốn xây một cái tiểu lâu vậy? Ngươi thích kiểu nhà ngói gạch xanh à?" Trì Tu tưởng cậu hâm mộ căn nhà gạch xanh của nhà thôn trưởng.
"Nhà gạch xanh vừa đẹp vừa thực dụng, ai mà không thích chứ! Bất quá ta muốn xây tiểu lâu chủ yếu là không quen sử dụng phòng tắm với nhà xí trong nhà thôi, chúng nó không tiện chút nào hết."
"Ừ, ngươi thích là được, đợi nhận thêm hai tháng tiền hoa hồng nữa rồi hẵng tiến hành." Trì Tu cười gật gật đầu, Hàn Liệt từng nói với y cậu muốn sống một cuộc sống thật thoải mái, y nghĩ có lẽ đây cũng là một phẩm chất trong cái sinh hoạt chất lượng mà cậu ấy đã nói tới đi.
"Ha ha, có khi trước năm mới chúng ta được dọn sang nhà mới luôn ấy chứ." Hàn Liệt vui tươi hớn hở cười nói, sau đó ngẩng đầu yên lặng nhìn Trì Tu.
"Sao tự nhiên lại nhìn ta vậy." Trì Tu nghiêng đầu đón nhận ánh mắt của cậu.
"Ta thấy ngươi đối xử với ta tốt lắm nha, hễ ta đề xuất ra ý kiến gì là ngươi đều đồng ý với chấp thuận, đúng là người chồng tốt gương mẫu mà." Hàn Liệt cau mũi khích lệ nói.
Trì Tu mỉm cười thản nhiên, không nhịn được mà lấy ngón tay gõ trán cậu, "Ngươi là nam thê của ta, ta không đối xử tốt với ngươi thì còn tốt với ai nữa."
"Vậy thì tốt." Hàn Liệt vô cùng vừa lòng với cuộc sống hiện tại, Trì Tu đúng là một nam nhân tốt hiếm có, cậu quyết tâm phải nắm y thật chặt.
Lúc hai người còn đang cười nói với nhau thì nghe thấy âm thanh của Tiểu Thất vang lên trong viện, sau đó trông thấy Tiểu Thất kéo Tứ tỷ nhi chạy vào phòng bếp.
"Ca ca, Trì đại ca." Hai đứa cười kêu.
"Ngoan." Hàn Liệt cười trả lời.
"Tiểu Thất cùng Tứ tỷ nhi tới rồi à." Trì Tu cười gật gật đầu.
"Ca ca đang nấu món ngon sao?" Ánh mắt của Tứ tỷ nhi phát sáng, hỏi.
Hàn Liệt gật gật đầu: "Mũi Tứ tỷ nhi thính thật đó, đúng là ca ca đang nấu món ngon đây."
Chỉ chốc lát sau Nghiêm thị cùng Lâm thị cũng vào hỗ trợ, do có nhiều người nên đành phải chia làm hai bàn nhỏ, Trì Tu thì ngồi chung uống vài chén với nhạc phụ cùng đại cữu tử.
"Cha, chúng ta định mua vài mẫu đất, người có thể giúp tụi ta lựa chọn không?" Trì Tu kính Hàn lão tam một chén rượu, sau đó cười nói.
Hàn lão tam sững lại, ngẩng đầu lên hỏi: "Hai ngươi muốn mua bao nhiêu mẫu đất? Mua nhiều đất chút cũng tốt, các ngươi quyết định đúng đấy."
Ông biết trong khoảng thời gian này nhà lão nhị [*con trai thứ 2 trong gia đình] kiếm được không ít tiền, nghe Trì Tu nói thế, đương nhiên vui lòng giúp đỡ, ông là một nông dân, nên đối với ông việc xem đất có tốt hay không còn quan trọng hơn cả mạng sống của mình.
"Chúng ta định mua ba đến bốn mươi mẫu." Trì Tu suy nghĩ rồi trả lời.
"Nhiều đất như thế chắc phải tốn đến tận hàng trăm lượng bạc, hai ngươi mua nhiều đất vậy thì định cày bừa sao đây?" Hàn lão tam không ngờ họ lại muốn mua nhiều đất đến thế.
"Đến lúc đó thuê người làm cũng được mà, hiện tại ta đã là tú tài, sau này không cần phải nộp thuế, dù chỉ thuê người trồng trọt mỗi năm thôi cũng có thể kiếm được không ít tiền." Trì Tu cười trả lời.
Hàn lão tâm thật lòng vui thay cho bọn họ, chỉ cần nhi tử sống tốt là họ đã thỏa mãn rồi, "Được, trong thôn ta có quen một người làm nghề môi giới trên trấn, quan hệ cũng không tồi, ông ấy cũng khá uy tín, chiều nay chúng ta cùng lên trấn tìm hỏi xem, liệu có mẫu đất nào tốt đang mở bán hay không."
"Vậy đa tạ cha." Trì Tu chắp tay về phía Hàn lão tam.
"Người một nhà còn khách khí gì chứ." Hàn lão tam xua tay cười nói.
Hết chương 26
*Bánh đậu xanh
*Bánh khoai lang tím hình hoa hồng
*Gà cung bảo
*Hồi oa nhục (Thịt lợn 2 lần chín, 1 món ăn đặc sắc của Tứ Xuyên, đầu tiên thịt lợn được luộc chín, sau đó thái ra rồi xào)
*Gà nướng hạt dẻ
*Địa tam tiên (một món chay gồm cà tím, ớt xanh, khoai tây)
*Trứng xào cà chua
*Đậu phụ chiên sốt cay
Do người Hàn gia sắp qua đây ăn cơm, nên lúc Hàn Liệt ăn xong điểm tâm liền vào bếp bắt đầu làm việc.
Nhớ đến việc mấy đứa bé con đều thích ăn đồ ngọt, cậu liền lấy đậu xanh vừa mua về rửa sạch rồi ngâm vào trong nước, tính làm bánh đậu xanh. Bánh này chẳng những ngon miệng, mà còn có công dụng lợi tiểu, thanh nhiệt cùng giải nhiệt.
Lúc vô tình nhìn thấy một đống nhỏ khoai lang tím chất trong góc bếp, cậu liền nhớ lại một công thức mình đã học, bánh khoai lang tím hình hoa hồng, quyết định nấu luôn một thể.
Trì Tu đang đọc sách ở trong phòng, kiếp trước y không xem qua đề thi Hương, cho nên lần này chỉ có thể đi thi bằng chính thực lực của mình.
Sau khi đọc xong một lần, y đặt sách xuống, đến phòng bếp nhìn Hàn Liệt nấu ăn, ở đó đã có hai đứa bé đang hỗ trợ rồi.
"Sao ngươi lại đến đây vậy?" Hàn Liệt đang cắt thịt gà, thấy Trì Tu bước vào thì ra vẻ kỳ quái hỏi.
Trì Tu dựa vào khung cửa, cười nói: "Ta đọc sách xong rồi, đến đây để xem ngươi nấu ăn thôi." Nói xong lại lấy năm mươi văn ra đưa cho Trì Nghiệp: "Ngươi với Uyển nhi đi mua chút rượu về đi."
"Dạ." Trì Nghiệp chớp chớp mắt nhìn ca mình, nhận lấy tiền rồi kéo Trì Uyển chạy ra ngoài, để không gian riêng lại cho hai người.
Sau cái lúc Hàn Liệt mắng rồi đá Lương Hữu kia, Trì Nghiệp liền xem cậu như thần tượng, một lòng muốn ca mình thích Hàn Liệt, có cơ hội liền tác hợp cho hai người.
"Có cần hỗ trợ gì không?" Trì Tu hỏi.
Y biết suy nghĩ của đệ đệ mình, nhưng vẫn không chịu hành động, chủ yếu là muốn chờ con thỏ chủ động dâng mình đến miệng cho y ăn. Đợi sau khi bé thỏ câu dẫn y thành công, rồi bị y ăn sạch, chắc chắn sẽ đắc ý khoe khoang mình tài giỏi như thế nào, có thể chinh phục được y, tưởng tượng thôi cũng thấy đáng yêu. Y rất thích nhìn bộ dáng nho nhỏ tự đắc ngạo kiều của Hàn Liệt, mỗi lần trông thấy thì tâm tình của y đều có cảm giác vui sướng vô cùng.
Hàn Liệt không biết mình đã bị một con sói gian xảo lên kế hoạch tính toán ăn như thế nào, vẫn còn ở đó cảm khái may là Trì Tu không có tư tưởng gia trưởng như những nam nhân khác thời cổ đại.
"Có chứ, ngươi giúp ta cắt thịt gà thành mấy khối nhỏ như vậy đi, để lát nữa làm món gà cung bảo." Hàn Liệt tự giác nhường vị trí của mình lại, mặt cười nhìn y, nói.
"Gà cung bảo?" Trì Tu trước tiên đi rửa tay một chút, sau đó nhận lấy con dao nhỏ, hỏi.
Văn hóa ẩm thực ở thời đại này không quá phát triển, có rất nhiều món ăn ở hiện đại không xuất hiện ở đây, đương nhiên cũng có vài món ăn mà kiếp trước Hàn Liệt chưa từng nhìn thấy, có lẽ mỗi chỗ có một đặc sắc riêng đi.
"Là một món ăn thích hợp ăn chung với cơm, mẹ chắc sẽ thích ăn lắm." Hàn Liệt cười nói.
Hôm nay cậu chuẩn bị làm một phần gà cung bảo, một phần hồi oa nhục, một phần gà nướng hạt dẻ, một dĩa địa tam tiên, một phần đậu phụ chiên sốt cay và một phần trứng xào cà chua.
"Tay nghề của ngươi so với đồ ăn của nhiều tửu lâu lớn làm ra còn ăn ngon hơn, sau này mở tiệm cơm kiếm tiền cũng được đấy." Trì Tu mở miệng khen ngợi, đồ ăn do Hàn Liệt làm ra quả thật rất ngon, y ăn vào cảm thấy chẳng kém gì so với đồ ăn của Thiên Hương Lâu vốn là tửu lâu tốt nhất Tây Nguyên quốc.
Hàn Liệt cười, mắt cong thành hình trăng khuyết, "Cám ơn đã khen, nhưng mở tiệm cơm thì thôi đi, mệt chết lên chết xuống mất, hơn nữa ta cũng không thích theo nghiệp đó, chỉ cần có thể làm ra những món ăn khiến cho người một nhà ăn cơm thật vui vẻ thôi là ta đã thỏa mãn rồi."
Những món ăn gia đình bình thường này đều là do kiếp trước cậu đặc biệt học, giảng viên lúc ấy còn bảo rằng cậu có tiềm năng làm một đầu bếp nổi tiếng. Hiện tại mỗi ngày cậu đều nấu một món ăn khác nhau, thấy người nhà mỗi lần ăn đều tỏ vẻ ưa thích, cậu cũng có cảm giác thành tựu, đặc biệt là Trì Tu mỗi ngày sau khi ăn xong sẽ khen cậu vài câu, làm cậu nghĩ không bao lâu nữa mình sẽ thật sự bắt được dạ dày của người này.
"Ngươi như thế này cũng rất tốt." Trái tim của Trì Tu gợn sóng, bên trong con ngươi lấp đầy một tầng màu sắc ấm áp.
"À mà, mảnh đất trống ở phía hậu viện kia còn sử dụng không?" Hàn Liệt chợt nhớ tới kế hoạch của mình liền chia sẻ với Trì Tu.
"Mảnh đất đó vẫn luôn bỏ trống, trước kia dùng để nuôi gà, sau đó gà nuôi bị chết hết nên để đó không đụng tới nữa, ngươi muốn dùng à?" Trì Tu cười hỏi.
Hàn Liệt lấy hồi oa nhục đã nấu xong ra, gật gật đầu nói: "Ta định lần sau nhận được tiền hoa hồng thì xây một gian tiểu lâu."
Nhà của gia đình Trì Tu tuy không phải là căn nhà số một số hai gì ở trong thôn, nhưng cũng là một căn nhà đất không tồi, cậu không hề ghét bỏ tí nào, chỉ là không quen sử dụng phòng tắm với nhà xí kiểu này, mỗi lần vào nhà xí thì cậu đều tưởng niệm nhà vệ sinh ở hiện đại, hiện tại có điều kiện rồi, nên cậu muốn xây thêm một căn biệt thự nho nhỏ bằng gạch xanh, từ đó có thể phỏng theo thiết kế ở hiện đại mà xây phòng tắm cùng nhà vệ sinh.
"Sao lại muốn xây một cái tiểu lâu vậy? Ngươi thích kiểu nhà ngói gạch xanh à?" Trì Tu tưởng cậu hâm mộ căn nhà gạch xanh của nhà thôn trưởng.
"Nhà gạch xanh vừa đẹp vừa thực dụng, ai mà không thích chứ! Bất quá ta muốn xây tiểu lâu chủ yếu là không quen sử dụng phòng tắm với nhà xí trong nhà thôi, chúng nó không tiện chút nào hết."
"Ừ, ngươi thích là được, đợi nhận thêm hai tháng tiền hoa hồng nữa rồi hẵng tiến hành." Trì Tu cười gật gật đầu, Hàn Liệt từng nói với y cậu muốn sống một cuộc sống thật thoải mái, y nghĩ có lẽ đây cũng là một phẩm chất trong cái sinh hoạt chất lượng mà cậu ấy đã nói tới đi.
"Ha ha, có khi trước năm mới chúng ta được dọn sang nhà mới luôn ấy chứ." Hàn Liệt vui tươi hớn hở cười nói, sau đó ngẩng đầu yên lặng nhìn Trì Tu.
"Sao tự nhiên lại nhìn ta vậy." Trì Tu nghiêng đầu đón nhận ánh mắt của cậu.
"Ta thấy ngươi đối xử với ta tốt lắm nha, hễ ta đề xuất ra ý kiến gì là ngươi đều đồng ý với chấp thuận, đúng là người chồng tốt gương mẫu mà." Hàn Liệt cau mũi khích lệ nói.
Trì Tu mỉm cười thản nhiên, không nhịn được mà lấy ngón tay gõ trán cậu, "Ngươi là nam thê của ta, ta không đối xử tốt với ngươi thì còn tốt với ai nữa."
"Vậy thì tốt." Hàn Liệt vô cùng vừa lòng với cuộc sống hiện tại, Trì Tu đúng là một nam nhân tốt hiếm có, cậu quyết tâm phải nắm y thật chặt.
Lúc hai người còn đang cười nói với nhau thì nghe thấy âm thanh của Tiểu Thất vang lên trong viện, sau đó trông thấy Tiểu Thất kéo Tứ tỷ nhi chạy vào phòng bếp.
"Ca ca, Trì đại ca." Hai đứa cười kêu.
"Ngoan." Hàn Liệt cười trả lời.
"Tiểu Thất cùng Tứ tỷ nhi tới rồi à." Trì Tu cười gật gật đầu.
"Ca ca đang nấu món ngon sao?" Ánh mắt của Tứ tỷ nhi phát sáng, hỏi.
Hàn Liệt gật gật đầu: "Mũi Tứ tỷ nhi thính thật đó, đúng là ca ca đang nấu món ngon đây."
Chỉ chốc lát sau Nghiêm thị cùng Lâm thị cũng vào hỗ trợ, do có nhiều người nên đành phải chia làm hai bàn nhỏ, Trì Tu thì ngồi chung uống vài chén với nhạc phụ cùng đại cữu tử.
"Cha, chúng ta định mua vài mẫu đất, người có thể giúp tụi ta lựa chọn không?" Trì Tu kính Hàn lão tam một chén rượu, sau đó cười nói.
Hàn lão tam sững lại, ngẩng đầu lên hỏi: "Hai ngươi muốn mua bao nhiêu mẫu đất? Mua nhiều đất chút cũng tốt, các ngươi quyết định đúng đấy."
Ông biết trong khoảng thời gian này nhà lão nhị [*con trai thứ 2 trong gia đình] kiếm được không ít tiền, nghe Trì Tu nói thế, đương nhiên vui lòng giúp đỡ, ông là một nông dân, nên đối với ông việc xem đất có tốt hay không còn quan trọng hơn cả mạng sống của mình.
"Chúng ta định mua ba đến bốn mươi mẫu." Trì Tu suy nghĩ rồi trả lời.
"Nhiều đất như thế chắc phải tốn đến tận hàng trăm lượng bạc, hai ngươi mua nhiều đất vậy thì định cày bừa sao đây?" Hàn lão tam không ngờ họ lại muốn mua nhiều đất đến thế.
"Đến lúc đó thuê người làm cũng được mà, hiện tại ta đã là tú tài, sau này không cần phải nộp thuế, dù chỉ thuê người trồng trọt mỗi năm thôi cũng có thể kiếm được không ít tiền." Trì Tu cười trả lời.
Hàn lão tâm thật lòng vui thay cho bọn họ, chỉ cần nhi tử sống tốt là họ đã thỏa mãn rồi, "Được, trong thôn ta có quen một người làm nghề môi giới trên trấn, quan hệ cũng không tồi, ông ấy cũng khá uy tín, chiều nay chúng ta cùng lên trấn tìm hỏi xem, liệu có mẫu đất nào tốt đang mở bán hay không."
"Vậy đa tạ cha." Trì Tu chắp tay về phía Hàn lão tam.
"Người một nhà còn khách khí gì chứ." Hàn lão tam xua tay cười nói.
Hết chương 26
*Bánh đậu xanh
*Bánh khoai lang tím hình hoa hồng
*Gà cung bảo
*Hồi oa nhục (Thịt lợn 2 lần chín, 1 món ăn đặc sắc của Tứ Xuyên, đầu tiên thịt lợn được luộc chín, sau đó thái ra rồi xào)
*Gà nướng hạt dẻ
*Địa tam tiên (một món chay gồm cà tím, ớt xanh, khoai tây)
*Trứng xào cà chua
*Đậu phụ chiên sốt cay
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.