Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng
Chương 14: Cánh bướm
Diệp Ức Lạc
10/07/2020
“Thiếu gia, chuyện hội đấu giá của Tế Nguyệt, ngài biết không?” Trần Đạt hỏi.
Diệp Thạch nói: “Trần thúc, ngài đừng gọi con là thiếu gia! Con hiện tại chỉ là một tên chặt thịt, ngài lại gọi con là thiếu gia, đây không phải là rất kỳ quái sao?”
Trần Đạt xấu hổ cười, “Đây là thói quen, nếu ta không gọi ngài là thiếu gia, vậy ta nên gọi ngài là gì?”
Diệp Thạch nhún vai, “Gọi con là Thạch Đầu đi.”
“Này không tốt lắm đâu…” Trần Đạt khó xử nói.
Diệp Thạch không cho là đúng, “Không có gì không tốt cả! Rụng lông thì phượng hoàng cũng không bằng gà, mà con nguyên bản cũng không phải là cái gì phượng hoàng, gọi Thạch Đầu là được.”
Trần Đạt bất đắc dĩ lắc đầu, “Ngài đừng nói thế.”
Diệp Thạch chẳng hề để ý nhún vai.
“Ừm, …Thạch Đầu, hội đấu giá đã chuẩn bị bắt đầu rồi đấy, nghe nói trong đó có không ít thứ tốt.” Trần Đạt nói.
Diệp Thạch khẽ hừ một tiếng, “Thứ tốt có nhiều thì có ích lợi gì, con cái gì cũng mua không nổi, vé vào cửa đã cần tới mười nguyên thạch, đây là giựt tiền!”
Diệp Thạch bất mãn cắn môi, y hiện tại làm trong tửu lâu, một ngày được một nguyên thạch, một tháng cũng mới chỉ được ba mươi nguyên thạch, căn bản là không đủ dùng.
Trần Đạt suy tư một chút, “Thiếu gia, kỳ thật tốn chút nguyên thạch đi cho biết cũng tốt, Mộ Thần thiếu gia hẳn cũng sẽ tới hội đấu giá. Chúng ta nếu đi tới đó, nói không chừng còn có thể nhìn thấy mặt hắn…”
Diệp Thạch liếc mắt xem thường, nói: “Con tốn mười nguyên thạch chỉ để nhìn tên bại gia tử kia? Mặt mũi của hắn cũng thật lớn. Chắc con điên rồi ấy mới có thể tốn nguyên thạch đi nhìn hắn!”
Trần Đạt: “…”
Mộ Thần nằm trên giường, ở đầu giường có một quyển Hóa Cốt Công.
Hóa Cốt Công có thể biến thân thể nhỏ lại, nếu muốn ẩn nấp thân phận thì có thể dùng Hóa Cốt Công thu nhỏ lại thân thể, thậm chí cũng có thể dùng Hóa Cốt Công thay đổi cốt cách, đạt được mục đích đổi dung nhan.
Thân thể Mộ Thần một tấc một tấc biến nhỏ lại, biến thành bộ dáng sáu bảy tuổi.
Sau đó, thân thể Mộ Thần lại chậm rãi lớn hơn, khôi phục thành thân thể vốn có.
Mộ Thần đầy hưng trí, không ngừng thu nhỏ rồi lại biến lớn chính mình.
Mộ Thần từ trong phòng đi ra, Nhâm Tam vừa nhìn thấy Mộ Thần thì không khỏi hoảng sợ, “Thiếu gia, ngài thăng cấp lên chín sao!?”
Mộ Thần gật đầu.
Nguyên bản “Mộ Thần” có thiên phú không tồi, chỉ là tên “Mộ Thần” kia tự gây sức ép cho thân thể chính mình. Lúc trước Mộ Thần phải tốn một đoạn thời gian để điều dưỡng thân thể và xây lại trụ cột, hiện giờ thân thể này đã được điều dưỡng tốt, nguyên thạch cũng có đầy đủ, nên thực lực tự nhiên là nước chảy thành sông mà thăng cấp.
“Thiếu gia, hôm nay Mộ Hồng thiếu gia lại tới, nghe thấy ngài còn đang nghỉ ngơi, không cho người khác quấy rầy, bèn ly khai.” Nhâm Tam bẩm báo.
Mộ Thần gật đầu, “Ta biết rồi.” Mộ Hồng gần đây càng ngày càng thiếu kiên nhẫn, mấy ngày trước, một hạ nhân bên người Mộ Thần lại ngẫu nhiên đề cập tới chuyện đan dược, hẳn là cũng bị mua.
Tên “Mộ Thần” kia không biết, giá trị của Phá Linh Đan ít nhất cũng phải được ba trăm ngàn nguyên thạch, nhưng mà nguyên chủ lại chỉ cầm hai mươi ngàn nguyên thạch đã bán nó đi.
Viên đan dược bị nguyên chủ bán đi lấy nguyên thạch, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn sẽ rơi vào tay Mộ Viễn Hàng, Mộ Viễn Hàng bởi vậy thăng cấp võ linh, vững vàng áp chế Mộ Viễn Phong.
Có một cánh bướm* như Mộ Thần, Mộ Viễn Phong đã có phòng bị, hết thảy sẽ không giống trong truyện nữa.
Diệp Thạch nói: “Trần thúc, ngài đừng gọi con là thiếu gia! Con hiện tại chỉ là một tên chặt thịt, ngài lại gọi con là thiếu gia, đây không phải là rất kỳ quái sao?”
Trần Đạt xấu hổ cười, “Đây là thói quen, nếu ta không gọi ngài là thiếu gia, vậy ta nên gọi ngài là gì?”
Diệp Thạch nhún vai, “Gọi con là Thạch Đầu đi.”
“Này không tốt lắm đâu…” Trần Đạt khó xử nói.
Diệp Thạch không cho là đúng, “Không có gì không tốt cả! Rụng lông thì phượng hoàng cũng không bằng gà, mà con nguyên bản cũng không phải là cái gì phượng hoàng, gọi Thạch Đầu là được.”
Trần Đạt bất đắc dĩ lắc đầu, “Ngài đừng nói thế.”
Diệp Thạch chẳng hề để ý nhún vai.
“Ừm, …Thạch Đầu, hội đấu giá đã chuẩn bị bắt đầu rồi đấy, nghe nói trong đó có không ít thứ tốt.” Trần Đạt nói.
Diệp Thạch khẽ hừ một tiếng, “Thứ tốt có nhiều thì có ích lợi gì, con cái gì cũng mua không nổi, vé vào cửa đã cần tới mười nguyên thạch, đây là giựt tiền!”
Diệp Thạch bất mãn cắn môi, y hiện tại làm trong tửu lâu, một ngày được một nguyên thạch, một tháng cũng mới chỉ được ba mươi nguyên thạch, căn bản là không đủ dùng.
Trần Đạt suy tư một chút, “Thiếu gia, kỳ thật tốn chút nguyên thạch đi cho biết cũng tốt, Mộ Thần thiếu gia hẳn cũng sẽ tới hội đấu giá. Chúng ta nếu đi tới đó, nói không chừng còn có thể nhìn thấy mặt hắn…”
Diệp Thạch liếc mắt xem thường, nói: “Con tốn mười nguyên thạch chỉ để nhìn tên bại gia tử kia? Mặt mũi của hắn cũng thật lớn. Chắc con điên rồi ấy mới có thể tốn nguyên thạch đi nhìn hắn!”
Trần Đạt: “…”
Mộ Thần nằm trên giường, ở đầu giường có một quyển Hóa Cốt Công.
Hóa Cốt Công có thể biến thân thể nhỏ lại, nếu muốn ẩn nấp thân phận thì có thể dùng Hóa Cốt Công thu nhỏ lại thân thể, thậm chí cũng có thể dùng Hóa Cốt Công thay đổi cốt cách, đạt được mục đích đổi dung nhan.
Thân thể Mộ Thần một tấc một tấc biến nhỏ lại, biến thành bộ dáng sáu bảy tuổi.
Sau đó, thân thể Mộ Thần lại chậm rãi lớn hơn, khôi phục thành thân thể vốn có.
Mộ Thần đầy hưng trí, không ngừng thu nhỏ rồi lại biến lớn chính mình.
Mộ Thần từ trong phòng đi ra, Nhâm Tam vừa nhìn thấy Mộ Thần thì không khỏi hoảng sợ, “Thiếu gia, ngài thăng cấp lên chín sao!?”
Mộ Thần gật đầu.
Nguyên bản “Mộ Thần” có thiên phú không tồi, chỉ là tên “Mộ Thần” kia tự gây sức ép cho thân thể chính mình. Lúc trước Mộ Thần phải tốn một đoạn thời gian để điều dưỡng thân thể và xây lại trụ cột, hiện giờ thân thể này đã được điều dưỡng tốt, nguyên thạch cũng có đầy đủ, nên thực lực tự nhiên là nước chảy thành sông mà thăng cấp.
“Thiếu gia, hôm nay Mộ Hồng thiếu gia lại tới, nghe thấy ngài còn đang nghỉ ngơi, không cho người khác quấy rầy, bèn ly khai.” Nhâm Tam bẩm báo.
Mộ Thần gật đầu, “Ta biết rồi.” Mộ Hồng gần đây càng ngày càng thiếu kiên nhẫn, mấy ngày trước, một hạ nhân bên người Mộ Thần lại ngẫu nhiên đề cập tới chuyện đan dược, hẳn là cũng bị mua.
Tên “Mộ Thần” kia không biết, giá trị của Phá Linh Đan ít nhất cũng phải được ba trăm ngàn nguyên thạch, nhưng mà nguyên chủ lại chỉ cầm hai mươi ngàn nguyên thạch đã bán nó đi.
Viên đan dược bị nguyên chủ bán đi lấy nguyên thạch, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn sẽ rơi vào tay Mộ Viễn Hàng, Mộ Viễn Hàng bởi vậy thăng cấp võ linh, vững vàng áp chế Mộ Viễn Phong.
Có một cánh bướm* như Mộ Thần, Mộ Viễn Phong đã có phòng bị, hết thảy sẽ không giống trong truyện nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.