Xuyên Việt Chi Quy Đồ

Chương 49: Không cần sao?

Bích Thủy Mai Lạc

01/12/2015

Khi Đường Phi trở lại Phượng Tê Các, liền nhìn thấy Ưu nhi ở trong đại sảnh chờ hắn, cũng không gặp bóng dángPhượng Thần Anh.

Ưu nhi nhìn đến Đường Phirốt cục đã trở về, vừa đi qua vừa vui sướng nói: “Công tử, ngươi rốt cục đã trở lại, Ưu nhi đợi ngươi cả đêm!”

Lo lắng rõ ràng trong mắt Ưu nhi nói cho Đường Phi biết, nhất định là đã xảy ra chuyện gì không tốt, hơn nữa nhất định liên quan đến Phượng Thần Anh.

“Làm sao vậy? Phượng Thần Anh lại làm cái gì?” Đường Phi không thèm để ý hỏi, dù sao dựa theo lệ thường dĩ vãng chính là hai người cãi nhau, sau đó Phượng Thần Anh lại phát một hồi tính tình tiểu hài tử. Cho nên hắn không đem chuyện cãi nhau hôm nay đặt ở trong lòng, không vượt qua ngày mai hắn nhất định trở về tìm mìnhgiải hòa.

“Công tử, lão gia hắn, hắn đi Lãm Nguyệt Lâu. Đến nay đã là giờ Hợi, cũng không thấy trở về.......” Ưu nhi hơi có chút bất mãn nói.

“Lãm Nguyệt Lâu?” Đường Phi sửng sốt, nghĩ nghĩ mới nhớ tới chính là thanh lâu lớn nhất Miên Cẩm. Không nghĩ hắn thật sự ngây thơnhư vậy, đi chơi thanh lâu trả thù mình.“Nga, phải, hắn sáng nay nói qua với ta.”

“Cái gì?!” Ưu nhi cả kinh kêu lên: “Công tử, ngài cứ như vậy để cho lão gia đi? Ngài không có hơi chút, hơi chút ngăn cản một tí?” Lão gia tuy rằng nói hiện tại độc sủng công tử, nhưng mà công tử cũng không nên không có tâm nhãn như vậy a!

“Ngăn cản? Vì cái gì?” Đường Phi khó hiểu nói: “Một nam tử trưởng thành đi chỗ đó vui chơi không có gì kỳ quái đi?” Huống chi Phượng Thần Anh kia là mộtHoa Phượng Hoàng (phượng hoàng trăng hoa)?

“A ?” Ưu nhi mở lớn miệng bất khả tư nghị nhìn Đường Phi, tuy rằng hắn biết Đường Phi là một nam sủngkhông giống nam sủng, nhưng thân phận của hắn đúng là vẫn còn như một nam sủng a! Như thế nào có thể, có thể khinh địch như vậy đem lão gia giao cho người khác?“Công tử, ngài sẽ không cảm thấy trong lòng không thoải mái?”

Không thoải mái? Đường Phi chọn nhíu mày, đúng rồi, nơi này là cổ đại, không có áo mưa (aka bao cao su). Hơn nữa thời điểm cùngHoa Phượng Hoàngkia làm cho tới bây giờ đều là trực tiếp...... khụ khụ, lộng ở bên trong. Vạn nhất Phượng Thần Anh lạm giao quá độ, chọc một thân tạng bệnh trở về, người gặp tai ương còn không phải chính hắn sao?!

“Lãm Nguyệt Lâu đi như thế nào?” Đường Phi sắc mặt có chút âm trầm hỏi, hắn tuyệt đối tuyệt đối không muốn bị Phượng Thần Anh liên lụy !

“Công tử!” Ưu nhi một trận kinh hỉ: “Ưu nhi mang ngài đi.”

Lãm Nguyệt Lâu.

Lãm Nguyệt Lâu là thanh lâu lớn nhất Miên Cẩm, tổng cộng có ba tầng, một tầng dưới là đại sảnh, tầng hai đều là một dãyphòng. Mỗi tầng trang trí đều tráng lệ, bốn vách tường họa đầy các loại đông cung đồdâm dật, ở trên vách đá nến đỏ chiếu xuống càng dâm đãng không chịu nổi. Dưới ánhđèn lồng đỏ thẫmtreo trên cao, một đám người cả nam lẫn nữ đang uống rượu dâm nhạc,quần áo tán loạn tiếng cười không ngừng, tà âm kia một khúc lại một khúc đàn tấu hát vang.

Phượng Thần Anh dựa vào ở trên lan can lầu hai, tay phải ôm một thiếu niênâm nhu xinh đẹp, một đôi mắt phượngtà mị đang nhìn vũ nương khiêu diễm Tây Vực ở dưới lầu múa.

Thiếu niên kia một thân lụa mỏng xuyên thấu đỏ rực, một đầu tóc đen tùy ý búi lại ở sau đầu, mềm mại không xương dựa vào trong lòngPhượng Thần Anh, một tay cầm bầu rượu một tay nhấc chén rượu, biểu tình mị hoặc cấp Phượng Thần Anh uy rượu.

“Phượng gia, tối nay ở lại chỗ Đường Nhi được không?” Thiếu niên tên là Đường Nhikiễng mũi chân để sát vào bên môi Phượng Thần Anh nói, môi đỏ mọng dụ hoặc, thổ khí như lan.

Phượng Thần Anh ánh mắt vi ám, một phen siết chặt mềm mại eo thon nhỏ của Đường Nhi, vươn lưỡi liếm liếm khóe môiĐường Nhi, trầm giọng nói: “Nếu vậy, ta muốn nhìn khỏa ‘đường’ như ngươi này, có bao nhiêu ngọt ......”

Đường Nhi dặn dò một tiếng, theo sau liền cười duyên hôn lên môi Phượng Thần Anh.

Mặc Trúc vẫn hầu hạ ở cách đó không xa,bĩu môi xoay quá, trăm ngàn nhàm chán nhìn đèn lồng dưới lâu. Phượng Thần Anh sáng nay ra cửa liền nói muốn đếnLãm Nguyệt Lâu, trên thực tế vẫn là đi Phương Hoa Lâu uống một ngày rượubuồn. Chỉ mới một khắc trước (~ 15 phút), bọn họ mới tớiLãm Nguyệt Lâu.

Khi Mặc Trúc đếm đượcđèn lồng thứ năm mười lăm, thiếu niên kêu Đường Nhikia quần áo đã muốn tán loạn, lộ ra nửa bên vai, sắc mặt ửng hồng ghé vào trước ngực Phượng Thần Anh thở hồng hộc, hai chân run lên như nhũn ra.

Hừ, Mặc Trúc âm thầm khinh thường thiếu niênĐường Nhi kia, cũng không phải nữ nhâncòn so với nữ nhân yêu diễm hơn, nhìn xem thắt lưngkìa, giống nhưdễ dàng bị vặn gãy! Nam nhângiống yêu tinh như ngươi,làm thế nào so với công tử của chúng ta a, dáng người thon dài cao ngất, dung mạo anh tuấn cương nghị, thanh âm trầm thấp mị hoặc, một đôi mắt ưng xinh đẹp sắc bén vô cùng. Không mềm mại không nữ tính không yêu không mị, nam nhânnhư vậy mới là nam nhânchân chính thôi!



Bất tri bất giác, Mặc Trúctừng thực chán ghét Đường Phikiêu ngạo, nay lại đứng cùng trận tuyến với Đường Phi...... Đang lúc Mặc Trúc ngồi ở một bên phế, một bên mắt trợn trắng, khóe mắt không cẩn thận đảo đến một thân ảnh dưới lầu, cằm thiếu chút nữa rơi xuống trên mặt đất!

“Công, công tử?” Mặc Trúc nhanh chóng đem nửa người trên đều dựa vào lan can, dùng sức xoa xoa ánh mắt hy vọng nhìn rõ ràng một chút.

Theo từng bước một tiến vào Lãm Nguyệt Lâu, Đường Phi mặt mày đang bình thường bắt đầu ngửi thấy mùi rượu hương khí thực phẩm hỗn tạp, cùng với chút hương thơm nồng nặc.

Cau mày nghẹn hô hấp, Đường Phi mới đi vàoLãm Nguyệt Lâu, đã bị một tú bà nhiệt tình như lửa giữ chặt, liều mạng ăn đậu hủ của hắn,đồng thời còn không quên cực lực đẩy mạnh tiêu thụ kỹ nữ cùng tiểu quanđầu bài của lâu.

Nếu không Ưu nhi phải lại đây giải vây, Đường Phi khả năng sẽ nhịn không được động thủ đánh nữ nhân!

Có thể là Đường Phi sắc mặt âm trầm quá mức khủng bố, cũng có thể là Đường Phi ánh mắt lãnh liệt quá mức sắc bén, tú bà trong lúc nhất thời cũng không dám tiếp tục lỗ mãng, quy củ đi theo phía sauĐường Phi, giới thiệu trong lâu vị cô nương đó thiện vũ, vị tiểu quan kia thiện cầm.

Đường Phi một câu cũng chưa nghe, huân hương nồng đậm ở đây làm cho hắn đau đầu, âm nhạc hỗn độn không chịu nổi làm cho hắn tâm phiền ý loạn, đám nam nữ quần áo không chỉnh tề ở hành lang nói năng tục tiễu, đùa giỡn uy rượu uy thực, càng làm cho hắn trong lòng cảm thấy từng đợt chán ghét. Không phải nói Đường Phi hắn có bao nhiêu thánh khiết, lúc trước hắn cũng thường thường đi gay bar đi tìm đối tượng tình một đêm, nhưng đều là loại quán baran tĩnh sạch sẽ, hai người hợp mắt nhau liền thượng. Tuy rằng nghe nói qua cũng có mấy loại địa phươngloạn thất bát tao, nhưng tận mắt gặp cùng nghe người khác nói, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau !

Đường Phi sắc mặt càng ngày càng kém, hai mắt lợi hại ở trên lầu hai tìm kiếm, lấy hiểu biết của hắn đối vớiHoa Phượng Hoàngkia, hắn tuyệt đối sẽ không ở một loại địa phương này ngoạn!

Quả nhiên, ánh mắt mới nhìn nửa vòng, Đường Phi liền thấy được vẻ mặt thất kinh của Mặc Trúc!

Mặc Trúc trong lòng “lộp bộp” hai tiếng, sau đó bắt đầu kinh hoàng không ngừng, khẩn trương quá độ hắn hoàn toàn đã quên thông tri Phượng Thần Anh đang ở trong góc cùng tiểu quan tán tỉnh!

“Công, công tử, thật sự, thật sự là công tử!” Mặc Trúc đầu trống rỗng, thầm nghĩ phải làm sao bây giờ, lão gia lần này bị đương trường trảo bao(bắt gian tại trận) nên như thế nào giải thích a?!

Đường Phi trong khi Mặc Trúc đang bối rối không biết làm sao, cũng đã sải bước đi lên lầu hai, nhìn đến đôi cẩu -- nam nam đang ôm nhau kia, phía trước đã nghĩ sẽ không bận tâm nay lại biến mất sạch sẽ không còn sót lại chút gì, cũng đã quên lần này đến mục đích chỉ là muốn cảnh cáo Phượng Thần Anh bản thân đọa lạc là tốt rồi, không cần tái thượng hắn.

Đường Phi chỉ cảm thấy ngọn lửa trong lòng ngùn ngụt ứa ra, ánh mắt trừng bọn họ cơ hồ muốn toát ra lửa!

Mặc Trúc mồ hôi lạnh tuôn trào, nhìn Đường Phi gian nan nuốt nước miếng một cái, lắp bắp nói: “Công, công tử, ngài, ngài hãy nghe ta nói......”

Ưu nhi đứng ở phía sauĐường Phi, cũng có chút sợ hãi nhìn Đường Phi. Công tử giống như thật sự thực sinh khí, chính mình mang công tử tới có sai hay không?

Bên kia Phượng Thần Anh cơ hồ cảm nhận được một ánh mắt mang theo lửa giận nhìn chăm chú, giương mắt nhìn lên, mắt phượng bỗng dưng trừng lớn -- Đường, Đường Phi ? !

Theo bản năng một phen đẩy ra Đường Nhicòn ở trong lònghắn, mới vừa rồi nhận thấy được bản thân trong nháy mắt kích động, Phượng Thần Anh nhanh chóngthu liễm tâm thần, ôm cánh tay nhìn Đường Phi, khóe miệng gợi lên một độ congtà khí, nói: “Như thế nào, Đường công tử bồi xong giai nhân cảm thấy còn chưa đủ, cũng tới chỗ này mua vui?” Trong lòng kì thực đối với lửa giận rõ ràng của Đường Phi cảm thấy cao hứng, rốt cục không thể thờ ơ sao?

Đường Phi âm thầm điều chỉnh tâm tình của mình, áp chế nộ hỏa mạc danh kỳ diệu trong lòng, hắn biết nếu ở trong này nổi giận, sẽ bị đối phương chê cười thừa dịp chọc ghẹo, kẻ mất mặt lại là mình.

Đường Phi cũng học bộ dáng Phượng Thần Anh dựa vào lan can ôm cánh tay, khóe miệng giương lên một độ conglạnh lùng, nói: “Như thế nào, chỉ cho phép Hoa Phượng Hoàngngươi tới chỗ này tầm hoan mua vui,mà không cho ta đến?”

Phượng Thần Anh mắt phượng híp lại, Hoa Phượng Hoàng? Ái xưng (xưng hô thân mật) này thật đúng là......“Lãm Nguyệt Lâu mở đại môn để buôn bán, như thế nào lại khác nhau đối đãi? Đường công tử tuấn tú lịch sự, ta xem mỹ nhântrong lâu đều muốn tranh giành chứ.” Tỷ như vừa rồi Đường Nhicòn ỷ ôi ở trong lònghắn, từ khi Đường Phi xuất hiện đến bây giờ, ánh mắt chưa từng ở trên người hắn di động qua! Phát hiện này làm cho Phượng Thần Anh trong mắt hiện lên một tia sát ý, người của hắn đám người này cũng có thể mơ tưởng?!

“Đây là đương nhiên.” Đường Phi không chút nào khiêm tốn nói, sau đó vươn một ngón tay chỉ về phía tú bà đi theo kia ngoéo một cái.

Phượng Thần Anh là khách quenLãm Nguyệt Lâu, chi tiết về hắn,tú bà vẫn là biết một chút, toàn bộ Miên Cẩm tối không thể đắc tội chính là Phượng đại Các chủ! Nhưng mà công tửanh tuấn trước mắt không rõ lai lịch này, tú bà cũng không dám đắc tội, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hắn, tựa hồ một chút cũng không sợ Phượng Thần Anh. Làm không tốt, vị Đường công tử này có khi so với Phượng đại Các chủ còn là một nhân vật lợi hại hơn đâu!

Tú bà không dám chậm trễ, lắc lắc mông chạy chậm tới trước mặtĐường Phi, cúi đầu khom lưng nói: “Vị đại gia này có cái gì phân phó?”



“Muốn hai tiểu quan xinh đẹp nhất, trẻ tuổi nhất, tốt nhất ở nơi này của các ngươi, đêm nay bản công tử bao bọn họ ở trong này qua đêm!” Đường Phi khóe miệng còn lộ vẻ cười lạnh, ánh mắt còn khiêu khích nhìn Phượng Thần Anh: “Mặc Trúc, trả tiền.” Ưu nhi ngân lượng trên người không nhiều lắm, tới nơi này tiêu phí khẳng định không đủ, hắn tin tưởng Mặc Trúc sẽ không dám không cho.

“A ? !” Mặc Trúc sửng sốt, quay đầu nhìn xem chủ tử của mình, hắn không bất luận tỏ vẻ gì, thậm chí khóe mắt cũng chưa ở trên người mìnhnhìn một chút. Lại quay xem Đường Phi, cũng không nhìn mình! Mặc Trúc khóc không ra nước mắt, lấy ra một tấm ngân phiếu trăm lượng đưa cho tú bà. Tú bà trên mặt cười tươi như hoa, tiếp nhận ngân phiếu lập tức đi an bài.

Mặc Trúc nắm túi tiền lui lại sau mấy bước, chọn một góccó vẻ an toàn, tránh được ánh mắt sát khí lạnh lùng của Phượng Thần Anh, thời điểm hắn trả thù lao lão gia cũng không phản đối a !

Phượng Thần Anh cười lạnh một tiếng, nhìn Đường Phi nói: “Hai cái? Ngươi được không ?”

“Xuýt,” Bị hoài nghi năng lực nam tính,Đường Phi không giận phản cười, nheo mắt mắt nói: “Ta được không, ngươi không phải tối rõ ràng sao?”

Úc ! Ưu nhi, Mặc Trúc cùngĐường Nhikia nhất tề xoát xoát nhìn về phía Phượng Thần Anh, vẻ mặt khiếp sợ cùng không dám tin, nguyên lai lão gia mới là người phía dưới a?!

Phượng Thần Anh liền bị nghẹn ở ngực, thiếu chút nữa một ngụm máu tươi phun ra! Đường Phi chiêu này trả thù đủ ngoan, là bất cứ ai thời điểm nghe một câu như thế đều hiểu lầm vị trí trên dưới của bọn họ! Cho dù hắn hiện tại giải thích, người khác cũng sẽ nghĩ đến hắn chỉ là muốn che dấu!

Đường Phi tươi cười tà ác, cảm giác đấu nhau không tồi, cảm giác trả đũa càng thích!

“Đường công tử, đây là Lương Ngọc cùng Thanh Loannhà chúng ta, bọn họ thế nhưng là đầu bài Lãm Nguyệt Lâu a!” Tú bà nhận đủ tiền, hiệu suất làm việc cũng thật cao, chỉ chốc lát sau liền từ trên lầu ba đi xuống, phía sau dẫn theo hai thiếu niênmười sáu mười tảy tuổi, khuôn mặt giảo hảo như nữ tử, vòng eo mảnh mai, mắt ngọc mày ngài,datrắng như tuyết, môi chu chu một chút,bộ dạng chưa nói đã cười.

Đường Phi nhíu mày, tuyệt sắc a, là loại hìnhhắn thích nhất.“Chọn bọn họ, phòng ở nơi nào?” Đường Phi tiến lên một trái một phải ôm người, hai thiếu niên thuận thế dựa vào trên vaiĐường Phi, nũng nịu hoán thanh “Công tử hảo”.

“Công tử, chúng ta đi Độ Tình gian, chỗ đó nhiềungoạn ý, đủ kích thích!”

“Đúng vậy công tử, chúng ta nhất định có thể hảo hảo hầu hạ công tử ~”

Đường Phi ôm bọn họtừ bên người Phượng Thần Anh mặt đã muốn đen đi qua, còn làm càn ở trên mặt mỗi người thưởng cho một cái hôn, cười nói: “Hảo, bản công tử chính là thích kích thích! Nếu các ngươi làm cho bản công tử vừa lòng, nhất định có thưởng !”

Ưu nhi cùng Mặc Trúc đã sợ đến ngây người, nhìn hình ảnh hoàn toàn nghịch chuyển không biết nên như thế nào cho phải. Nếu lão gia động thủ, chỉ bằng hai người bọn họ có thể ngăn lại được sao?!

Cửa phòng Độ Tình gian bị Đường Phi thô lỗ một cước đá văng, ôm hai mĩ nam đưa vào, lại trở ra “Phanh” một tiếng đóng cửa lại.

Ngay trong nháy mắtcửa vừa đóng, Phượng Thần Anh vẫn nhìn như thờ ơ thân hình chợt lóe, một cước liền đem phiến môn kia đá bay đi. Ngay sau đó trong phòng hai tiếng kinh hô, lại một tiếng “Phanh”, sau không có thanh âm.

Ưu nhi cùng Mặc Trúc đối với kinh biến trong nháy mắt không kịp làm bất luận phản ứng nào, hai mặt nhìn nhau sau mới mạnh mẽ bừng tỉnh, nhảy vào trong phòng vừa thấy -- hai mĩ thiếu niên đã bị đánh ngất, trong phòng hai phiến cửa sổ đã không còn bóng dáng, còn lại có mỗi phần khung.

Tú bà phục hồi tinh thần lại cũng chạy tới, nhìn đến tình cảnh phòng trong liền một tiếng thét kinh hãi, sau đó mà bắt đầu hô trời gọi đất, tiến lên ôm hai thiếu niên hôn mê khóc lóc đến nhòe lớp trang điểm trên mặt. Cái gì mà “Con của ta a, nương thực xin lỗi các ngươi”, cái gì mà “Con của ta thật mệnh khổ a, gặp phải khách nhânnhư vậy”, Ưu nhi cùng Mặc Trúc bị chủ tử vứt bỏ lại, vẻ mặt đau khổ, xem ra bọn họ phải tự thu thập tàn cục......

Đường Phi bị Phượng Thần Anh ôm vào trong ngực, ở trên nóc nhà người ta bay vọt. Phượng Thần Anh gắt gao ôm Đường Phi, một bên sứ khinh công một bên nghiến răng nghiến lợi nói: “Kích thích? Thích kích thích có phải hay không! Ta đêm nay khiến cho ngươi cả đời không muốn nhắc tới hai chữ này nữa!”

“Xùy!” Đường Phi bị Phượng Thần Anh điên cuồng nghiêm mặt như vậy,bắt đầu có chút trắng bệch, nhưng vẫn là khiêu khích cười nói: “Ta còn nghĩ đến ngươi có chịu bao nhiêu!”

“Hừ, ta thua một trận này,đêm nay sẽ mang toàn bộ đòi lại!” Phượng Thần Anh hung hăng nói xong, lại tăng thêm tốc độ, theo phướng hướng Phượng Tê Cácbay đến.

---------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Việt Chi Quy Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook