Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa
Chương 67: Cử hành nghi thức kết bạn
Thanh Sa Ti Lũ
26/02/2017
Lôi Mông Đặc, Phỉ Nhĩ cùng Thụy Lạp là vì quan hệ tộc trưởng tương lai “Thân gia” cùng “Con dâu”, cho nên bọn họ không ở cùng chỗ với Tạp Lạc Tư bọn họ. Sau khi chào hỏi lẫn nhau, Tạp Lạc Tư liền mang theo bốn người Lục Văn Thụy hướng về căn phòng được phân cho mình, hắn tựa hồ có điều muốn nói với bọn họ. Quả nhiên sau khi bọn họ đến nơi, Tạp Lạc Tư liền thản nhiên mở miệng,
” Vừa rồi khi chúng ta đang nói về chuyện nghi thức, các ngươi không ở đó cho nên đại khái còn không biết, về chuyện tình lần này, Tu Nhĩ Tư tộc trưởng cho Thụy Lạp cùng Thụy Khắc tiến hành nghi thức kết bạn trước, sau đó hắn sẽ để cho Thụy Khắc ở trước mặt toàn bộ tộc nhân hướng chúng ta giải thích. Trừ cái đó ra, hắn còn thay mặt Thụy Khắc, đưa cho chúng ta một ít da thú cùng thực vật đặc hữu của bọn họ để bồi thường. Không biết các ngươi có vừa lòng quyết định này của hắn không?”
“Ân!”
Mấy người Lục Văn Thụy nghe vậy đều gật đầu phụ họa, kỳ thật bọn họ cũng biết về chuyện này, tộc trưởng Ốc Nhĩ Phu bộ lạc có thể làm được như thế này đã thực không dễ dàng, cho nên bọn họ đều thực vừa lòng.
Tạp Lạc Tư nhìn mấy người bọn họ đều gật đầu, vì thế quay đầu nhìn về phía Lục Văn Thụy,
”Thụy, ngươi có thể nói cho ta biết, lúc ấy ngươi làm cái gì đối với Thụy Khắc? Vì cái gì khiến cho hắn thành thật thừa nhận hết mọi chuyện, thậm chí còn kể lại tận tường chuyện đã xảy? Ta cũng không cảm thấy đó là bởi vì lương tâm hắn đột nhiên nổi dậy.”
Tựa hồ sớm dự đoán được đối phương sẽ hỏi như vậy, Lục Văn Thụy rất là thong dong hồi đáp:
”Kỳ thật vào buổi tiệc tốt cuối cùng của Hội trao đổi, ta vốn đã nhận ra Thụy Lạp cùng Thụy Khắc không thích hợp, cho nên sau đó ta liền tinh tế lưu tâm đề phòng, quả nhiên qua không lâu, Thụy Khắc tìm tới cửa. Ta vì muốn biết kế hoạch cụ thể của bọn họ, liền sử dụng một loại chiêu thức tên là ‘Di hồn đại pháp’, chỉ cần đối phương nhìn đến ánh mắt của ta, tiếp theo ta đem loại chiêu thức này thi triển ra, sau đó mặc kệ ta hỏi vấn đề gì, đối phương đều thành thật trả lời.
Ngày đó ta liền dùng chiêu thức này đối với Thụy Khắc, bất quá phương pháp này chỉ có thể dùng khi cảm xúc của đối phương có chút hỗn loạn hoặc là trong tình huống không hề phòng bị, bằng không sẽ không dễ dàng thành công. Hôm nay ta xem Thụy Khắc tựa hồ vẫn không muốn thừa nhận, cho nên vì để cho mọi người bớt một ít sức lực, ta liền thi triển Di Hồn Đại Pháp đối với Thụy Khắc, không nghĩ tới lại thành công, thật sự rất may mắn đâu.”
Tuy rằng y nói rất đơn giản cũng thực không sao cả, bất quá Tạp Lạc Tư bọn họ vẫn bị rung động đến, loại “Di hồn đại pháp” này không phải là một loại phương pháp có thể khống chế lòng người sao? Không nghĩ tới Thụy còn biết đến loại phương pháp cổ quái nhưng đáng ngạc nhiên này, hoàn hảo bọn họ đều được đối phương liệt vào “Người một nhà”, bằng không (^_^)…… Nghĩ đến đây, tất cả mọi người nhịn không được đánh một cái rùng mình, bọn họ quyết định, về sau đắc tội ai cũng không có thể đắc tội Thụy. (^_^).
Mà Lục Văn Thụy ở một bên mặc kệ bọn họ đang nghĩ như thế nào, sau khi y nói xong thì thưởng thức một chút biểu tình trên mặt bọn họ, tiếp theo duỗi thắt lưng lười một cái, phất phất tay cùng Mễ Lai Khắc bọn họ, trở về phòng nghỉ ngơi đi.
Đợi cho trong phòng chỉ còn lại có bốn người Tạp Lạc Tư, Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan, bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, tiếp theo Tạp Lạc Tư mở miệng nói:
”Về loại ‘Di hồn ’ gì đó mà Thụy nói ngày hôm nay, chúng ta tự mình biết là đủ rồi, không cần nói cho những người khác, dù sao loại phương pháp này quá mức kinh thế hãi tục, vì bảo hộ Thụy, chúng ta vẫn nên giữ bí mật cho tốt.”
Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan nghe xong, đều liên tục gật đầu, bọn họ cũng không hy vọng Thụy bởi vậy mà bị thương tổn, y là người yêu cùng bằng hữu tốt nhất của bọn họ đâu.
Khi đêm đến, có mấy thú nhân Ốc Nhĩ Phu bộ lạc lại thông tri Tạp Lạc Tư bọn họ, tiệc tẩy trần sẽ bắt đầu, nói cho bọn họ mau chóng đi qua. Vì thế mấy người bọn họ sửa sang lại một chút y phục của mình, kỳ thật cũng chính là Pháp Lan cùng Lục Văn Thụy thay đổi một bộ quần áo mà thôi, tiếp đến bọn họ liền đi theo vài thú nhân kia hướng về quảng trường trong bộ lạc đi đến.
Nơi đó hiện tại ánh lửa chiếu rọi, tựa hồ rất là náo nhiệt, khi bọn họ tới, chung quanh đã có rất nhiều thú nhân cùng giống cái đang đứng hoặc ngồi, cảm xúc của mọi người đều rất là tăng vọt. Mà vài thú nhân dẫn bọn họ tới liền tiếp tục đưa bọn họ vào trung gian đống lửa sau đó liền ly khai, nói là muốn đi thông tri cho tộc trưởng bọn họ. Vì thế năm người Lục Văn Thụy bọn họ liền ngồi vây quanh cùng nhau, bắt đầu hưởng thụ thịt nướng cùng hoa quả, nhất toàn bộ buổi chiều bọn họ đều không có nếm món gì, hiện tại bọn họ đều có chút đói bụng. Lại sau một lúc lâu, Tu Nhĩ Tư tộc trưởng tới, đầu tiên hắn chào hỏi nhóm người Mễ Lai Khắc, tiếp theo liền mời Tạp Lạc Tư cùng hắn cùng đi đến đài cao phía trước.
Tạp Lạc Tư tự nhiên là sẽ không cự tuyệt, hắn cảm thấy đối phương đại khái là muốn thừa dịp này, tuyên bố Thụy Lạp cùng Thụy Khắc chuyện tình đi, vì thế sau khi hắn công đạo Ngải Tư Đặc cùng Mễ Lai Khắc hảo hảo chiếu cố Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan, liền đi theo đối phương ly khai.
Đại khái đi khoảng 5 phút, Tạp Lạc Tư liền cùng Tu Nhĩ Tư đi đến trên đài cao, lúc này Phỉ Nhĩ vốn đang đứng ở một bên, được sự gợi ý của Tu Nhĩ Tư, liền cùng nhau đi lên đài cao.
Sau khi bọn họ ba người đều ổn định, Tu Nhĩ Tư đột nhiên há mồm phát ra một tiếng gào thét, tiếp theo bốn phía liền im lặng xuống, tất cả mọi người đem ánh mắt hướng về phía đài cao, bọn họ có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm thú nhân cùng giống cái đang đứng bên cạnh tộc trưởng nhà mình. Thú nhân tóc vàng mắt vàng bên cạnh hắn nhìn tựa hồ rất quen thuộc, ra vẻ có gặp qua ở nơi nào đó, mà có một vài thú nhân tinh ý đã nhận ra thú nhân trên đài cao chính là tộc trưởng Thái Cách bộ lạc— Tạp Lạc Tư. Về phần giống cái tóc màu thủy lam bên cạnh hắn là ai? Mọi người không biết.
Sau khi Tu Nhĩ Tư thấy mọi người đều an tĩnh lại, thế này mới chậm rãi mở miệng nói:
”Hôm nay có vài vị khách nhân tôn quý đến bộ lạc chúng ta, bọn họ chính là tộc trưởng Thái Cách bộ lạc Tạp Lạc Tư cùng hiến tế Phỉ Nhĩ, còn có vài thú nhân cùng giống cái cùng đồng hành với bọn họ, để chào mừng, chúng ta liền nhiệt liệt hoan nghênh bọn họ.”
Hắn vừa dứt lời, chung quanh liền nổ lên một trận tiếng hoan hô, các giống cái dưới đài đối với Thái Cách bộ lạc cường giả cùng với tộc trưởng cường hãn đều thực tôn kính, cho nên mọi người đối với sự có mặt của bọn họ đều thực hoan nghênh.
Sau từng đợt hoan hô, Tu Nhĩ Tư lại nâng tay ý bảo mọi người an tĩnh lại, tiếp theo hắn tiếp tục nói:
”Ta ở trong này còn muốn tuyên bố một việc, buổi chiều hôm nay ta đã cùng tộc trưởng Thái Cách bộ lạc với hiến tế thương lượng qua, ba ngày sau, con ta là Thụy Khắc sẽ cùng tiểu nhi tử của hiến tế Phỉ Nhĩ là Thụy Lạp cử hành nghi thức kết bạn, đến lúc đó hy vọng mọi người đều có thể tới tham gia.”
Lời này vừa nói ra, mọi người dưới đài liền càng thêm sôi trào, việc này xem như“Đám hỏi” của bộ lạc bọn họ cùng Thái Cách bộ lạc, hơn nữa bạn lữ tương lai của Thụy Khắc lại là con của hiến tế của bộ lạc đối phương, điều này làm cho bọn họ như thế nào không phấn chấn đâu?
Vì thế trong lúc mọi người hoan hô cùng nhảy nhót, Tu Nhĩ Tư tuyên bố tiệc tối chính thức bắt đầu, mà Lục Văn Thụy bọn họ dưới đài thì hai mặt nhìn nhau, đại khái so với các tộc nhân không biết sự thật chân tướng hiện tại đang rất cao hứng cho nghi thức vào 3 ngày, phỏng chừng hai đương sự Thụy Lạp cùng Thụy Khắc cũng không thực vui vẻ đi. Bất quá mấy chuyện này đó không có quan hệ với bọn họ, bốn người sau một chút rối rắm nho nhỏ, thì bắt đầu hưởng dụng thịt nướng cùng hoa quả đặc hữu của Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, mọi người cùng nhau vui chơi giải trí hảo không nóng nháo.
Ba ngày kế tiếp, trừ bỏ một nhà ba người Thụy Lạp có chút bận rộn, Lục Văn Thụy bọn họ đều rất là thanh nhàn, trong ba ngày này, bọn họ đều đi dạo khắp nơi ở Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, nhân tiện, bọn họ cũng ăn thử một ít thức ăn đặc hữu ở trong bộ lạc. Hơn nữa khi bọn họ chuyển động ở phía sau tuyết sơn, Lục Văn Thụy phát hiện ra ôn tuyền ẩn nấp bên trong một mảnh cây cối rậm rạp, trong ba ngày, bốn người bọn họ liên tục hưởng thụ cảnh đẹp, mỹ thực cùng ôn tuyền đến quên cả trời đất. Đến buổi tối cử hành nghi thức vào ngày thứ ba, bọn họ còn không có hoàn toàn hồi phục tâm thần, xem ra thời gian khoái hoạt luôn thực ngắn ngủi.
Vào đêm này, dưới sự dẫn dắt của vài thú nhân, bọn họ cùng nhau đi tới trong thần điện của Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, lúc này phía trên dàn tế đã đứng một sẳn một giống cái có mái tóc màu mặc lục, cầm trong tay một cây gậy chống, phỏng chừng đây chính là hiến tế của bộ lạc bọn họ.
Một lúc sau khi tất cả mọi người đã đến đông đủ, Tạp Lạc Tư cùng Tu Nhĩ Tư liền cùng nhau đi lên dàn tế, tiếp theo là Phỉ Nhĩ cùng Lôi Mông Đặc, cuối cùng mới là Thụy Khắc cùng Thụy Lạp. Bất quá nhìn thấy cảnh này, mấy người Lục Văn Thụy bọn họ đều rất là nghi hoặc, vì cái gì không có nhìn thấy cha của Thụy Khắc? Theo lý thuyết vào thời điểm cử hành nghi thức kết bạn, phụ thân của hai bên nếu đều khoẻ mạnh, thì hẳn là trình diện.
Đại khái là vì thần sắc nghi hoặc trên mặt bọn họ biểu lộ quá mức rõ ràng, một thú nhân tóc nâu đứng ở bên cạnh nhịn không được quay đầu nhẹ giọng hỏi:
”Các ngươi đối với nghi thức cử hành hôm nay có cái gì nghi hoặc sao? Hay là nhóm các ngươi có cái gì bất mãn?”
“Không có, không có, chúng ta tuyệt đối không có gì bất mãn. Chúng ta chỉ là có chút kỳ quái, vì cái gì ở đây, trong trường hợp này, cha của Thụy Khắc không có xuất hiện đâu? Các ngươi không biết là rất kỳ quái sao?” Lục Văn Thụy bọn họ nghe vậy lập tức trả lời.
“Nga, các ngươi là nói chuyện này a, kỳ thật cha của Thụy Khắc đã luôn ở trên đó, hắn chính là hiến tế của chúng ta, nhạ, chính là người có tóc màu mặc lục ở trên đài đó.”
Thú nhân kia sau khi biết rõ ràng nghi hoặc của bọn họ, lập tức bày ra vẻ mặt cười ngây ngô trả lời.
“Thì ra là thế, thật sự là cám ơn ngươi.”
Lục Văn Thụy bọn họ nghe xong, không ngừng gật gật đầu, hướng về đối phương nói lời cảm tạ. Bọn họ thật đúng là không nghĩ tới nguyên lai phụ thân của Thụy Khắc là tộc trưởng, mà cha của hắn cư nhiên là hiến tế, thật đúng là bối cảnh thực dày đâu, trách không được Thụy Khắc tính cách có vẻ……
Mà ở trên đài cao, Thụy Lạp cũng rất là trầm mặc, đầu của hắn hơi hơi thấp, nhìn không ra biểu tình gì. Hôm nay hắn mặc một bộ trường bào màu đỏ rất hoa lệ, lúc này hắn đã muốn tiếp nhận chúc phúc của hai phụ thân mình, hắn đang chờ hiến tế vì hắn đưa lên chú ngữ cầu phúc là có thể chấm dứt nghi thức hôm nay.
Bên cạnh hắn, Thụy Khắc cũng là đồng dạng trầm mặc, hắn tuy rằng cực lực vẫn duy trì nụ cười trên mặt chính mình, nhưng trong mắt hắn không có chút ý cười, hắn chính là đờ đẫn dựa theo chỉ thị của phụ thân nhà mình, làm một ít động tác cần thiết của nghi thức.
Vì hai đương sự đều thực không tình nguyện, khiến song thân bọn họ cũng đều có chút xấu hổ, nghi thức kết bạn của Thụy Lạp cùng Thụy Khắc rốt cục kết thục, sau khi hoàn thành chú ngữ, Thụy Lạp cùng Thụy Khắc trong tiếng hoan hô của mọi người, nhanh chóng trao đổi một cái hôn môi, vì đó chính là tâm điểm của nghi thức đêm nay.
Lục Văn Thụy bọn họ nhìn hai người trên dàn tế lúc này trong lòng cảm thấy như vậy cũng không tệ, ít nhất bảo bảo của Thụy Lạp đã có phụ thân, hơn nữa Ốc Nhĩ Phu bộ lạc còn xinh đẹp như vậy, có lẽ về sau Thụy Lạp cũng sẽ thích nơi này đi.
Sau nghi thức long trọng này, Thụy Lạp hoàn toàn thoát ly Thái Cách bộ lạc, gia nhập vào bộ lạc của “Phu gia” là Chỗ Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, mà hắn cùng Thụy Khắc cũng trở thành một đôi phu phu hữu danh vô thực.
Buổi sáng ngày hôm sau, tộc trưởng Tu Nhĩ Tư liền triệu tập thú nhân cùng giống cái ở trong bộ lạc, giáp mặt hướng mọi người tự thuật về hành vi của Thụy Khắc cùng Thụy Lạp tại Thái Cách bộ lạc lúc trước. Mọi người lúc này rốt cục đã biết chân tướng sự tình từ đầu đến cuối, bọn họ nhịn không được phát ra từng đợt hư thanh, không nghĩ tới Thụy Lạp cùng Thụy Khắc cư nhiên làm ra hành vi quá phận như vậy, trách không được nghi thức cử hành khẩn cấp như vậy, thì ra là thế, tiếp theo bọn họ nhìn về phía Thụy Khắc cùng Thụy Lạp ánh mắt cũng đều không có hữu hảo như trước đây.
Thụy Lạp cùng Thụy Khắc thấy thế đều có chút xấu hổ vô cùng, dù sao bọn họ hiện tại đã tiếp nhận toàn khinh bỉ từ các tộc nhân trong bộ lạc, về sau bọn họ còn phải ở nơi này tiếp tục cuộc sống, đại khái chỉ trong nháy mắt, hai người đột nhiên đối với hành động trước kia của mình có một tia hối hận cùng ảo não đi.
Tu Nhĩ Tư nhìn ánh mắt có chút thất vọng cùng trách cứ của các tộc nhân, chỉ có thể yên lặng dưới đáy lòng thở dài, tiếp theo hắn lại để cho Thụy Khắc chính thức hướng Lục Văn Thụy bọn họ giải thích, hơn nữa hai tay dâng một ít “Lễ vật” mà bọn họ chuẩn bị, kỳ thật chuẩn xác mà nói, * này đó đều chỉ có thể xem như Thụy Khắc sở cấp ra “Nhận”*.
Tạp Lạc Tư bọn họ cũng thực cảm kích thức thời, bọn họ nhìn thấy tộc trưởng Tu Nhĩ Tư quả nhiên nhất nhất thực hiện hứa hẹn ngày đó của hắn, bọn họ cũng đều phối hợp nói vài câu tha thứ đối phương. Lôi Mông Đặc cùng Phỉ Nhĩ nhìn về phía Thụy Lạp đang có chút bất an cùng bất lực mà liên tục thở dài, về sau bọn họ sẽ không có thể ở bên cạnh quan tâm cùng chiếu cố hắn, hai người nhịn không được tiến lên thấp giọng công đạo với hắn vài câu sau, lúc này mới lưu luyến xoay người, cùng Tạp Lạc Tư bọn họ hội hợp, tiếp theo một hàng bảy người bọn họ trong tiếng rít của mọi người ở đây, rốt cục ly khai. [Y-H: cảm thấy tương lai của Thụy Lạp không mấy sáng sủa. Tác giả ác quá đi mất]
Lần này bởi vì thiếu đi Thụy Lạp, cho nên trừ bỏ Tạp Lạc Tư là một mình phi hành, Lục Văn Thụy bọn họ đều như nguyện ngồi trên lưng thú nhân chính mình yêu thích.
Mà lúc này bọn họ cảm thấy mỹ mãn đương nhiên cũng sẽ không biết, kỳ thật buổi tối hôm trước, hai người Thụy Lạp cùng Thụy Khắc đã sảo một trận, Thụy Khắc oán giận Thụy Lạp thực xuẩn, cư nhiên để cho người khác xem thấu kế hoạch của bọn họ, mà Thụy Lạp thì nói Thụy Khắc là một thú nhân ti bỉ mà lại vô dụng, chính mình không có bản lĩnh chiếm được Lục Văn Thụy, còn bị đối phương giáo huấn một chút, hoàn hảo ý tứ tại trước mặt chính mình hô to gọi nhỏ. Vì thế vào “Đêm tân hôn” của bọn họ, hai người đều xem không vừa mắt nhau bắt đầu cuộc sống ở riêng của bọn họ. Bất quá buổi sáng ngày hôm sau, bọn họ đều rất ăn ý không ở trước mặt hai phụ thân của chính mình nhắc tới chuyện này, chẳng lẽ bọn họ còn muốn bị mắng sao? Cho nên mọi người đi xa cũng không biết, “cuộc sống tân hôn” của Thụy Lạp cùng Thụy Khắc cũng không phải tốt đẹp như mặt ngoài mà mọi người chứng kiến như vậy.
” Vừa rồi khi chúng ta đang nói về chuyện nghi thức, các ngươi không ở đó cho nên đại khái còn không biết, về chuyện tình lần này, Tu Nhĩ Tư tộc trưởng cho Thụy Lạp cùng Thụy Khắc tiến hành nghi thức kết bạn trước, sau đó hắn sẽ để cho Thụy Khắc ở trước mặt toàn bộ tộc nhân hướng chúng ta giải thích. Trừ cái đó ra, hắn còn thay mặt Thụy Khắc, đưa cho chúng ta một ít da thú cùng thực vật đặc hữu của bọn họ để bồi thường. Không biết các ngươi có vừa lòng quyết định này của hắn không?”
“Ân!”
Mấy người Lục Văn Thụy nghe vậy đều gật đầu phụ họa, kỳ thật bọn họ cũng biết về chuyện này, tộc trưởng Ốc Nhĩ Phu bộ lạc có thể làm được như thế này đã thực không dễ dàng, cho nên bọn họ đều thực vừa lòng.
Tạp Lạc Tư nhìn mấy người bọn họ đều gật đầu, vì thế quay đầu nhìn về phía Lục Văn Thụy,
”Thụy, ngươi có thể nói cho ta biết, lúc ấy ngươi làm cái gì đối với Thụy Khắc? Vì cái gì khiến cho hắn thành thật thừa nhận hết mọi chuyện, thậm chí còn kể lại tận tường chuyện đã xảy? Ta cũng không cảm thấy đó là bởi vì lương tâm hắn đột nhiên nổi dậy.”
Tựa hồ sớm dự đoán được đối phương sẽ hỏi như vậy, Lục Văn Thụy rất là thong dong hồi đáp:
”Kỳ thật vào buổi tiệc tốt cuối cùng của Hội trao đổi, ta vốn đã nhận ra Thụy Lạp cùng Thụy Khắc không thích hợp, cho nên sau đó ta liền tinh tế lưu tâm đề phòng, quả nhiên qua không lâu, Thụy Khắc tìm tới cửa. Ta vì muốn biết kế hoạch cụ thể của bọn họ, liền sử dụng một loại chiêu thức tên là ‘Di hồn đại pháp’, chỉ cần đối phương nhìn đến ánh mắt của ta, tiếp theo ta đem loại chiêu thức này thi triển ra, sau đó mặc kệ ta hỏi vấn đề gì, đối phương đều thành thật trả lời.
Ngày đó ta liền dùng chiêu thức này đối với Thụy Khắc, bất quá phương pháp này chỉ có thể dùng khi cảm xúc của đối phương có chút hỗn loạn hoặc là trong tình huống không hề phòng bị, bằng không sẽ không dễ dàng thành công. Hôm nay ta xem Thụy Khắc tựa hồ vẫn không muốn thừa nhận, cho nên vì để cho mọi người bớt một ít sức lực, ta liền thi triển Di Hồn Đại Pháp đối với Thụy Khắc, không nghĩ tới lại thành công, thật sự rất may mắn đâu.”
Tuy rằng y nói rất đơn giản cũng thực không sao cả, bất quá Tạp Lạc Tư bọn họ vẫn bị rung động đến, loại “Di hồn đại pháp” này không phải là một loại phương pháp có thể khống chế lòng người sao? Không nghĩ tới Thụy còn biết đến loại phương pháp cổ quái nhưng đáng ngạc nhiên này, hoàn hảo bọn họ đều được đối phương liệt vào “Người một nhà”, bằng không (^_^)…… Nghĩ đến đây, tất cả mọi người nhịn không được đánh một cái rùng mình, bọn họ quyết định, về sau đắc tội ai cũng không có thể đắc tội Thụy. (^_^).
Mà Lục Văn Thụy ở một bên mặc kệ bọn họ đang nghĩ như thế nào, sau khi y nói xong thì thưởng thức một chút biểu tình trên mặt bọn họ, tiếp theo duỗi thắt lưng lười một cái, phất phất tay cùng Mễ Lai Khắc bọn họ, trở về phòng nghỉ ngơi đi.
Đợi cho trong phòng chỉ còn lại có bốn người Tạp Lạc Tư, Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan, bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, tiếp theo Tạp Lạc Tư mở miệng nói:
”Về loại ‘Di hồn ’ gì đó mà Thụy nói ngày hôm nay, chúng ta tự mình biết là đủ rồi, không cần nói cho những người khác, dù sao loại phương pháp này quá mức kinh thế hãi tục, vì bảo hộ Thụy, chúng ta vẫn nên giữ bí mật cho tốt.”
Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan nghe xong, đều liên tục gật đầu, bọn họ cũng không hy vọng Thụy bởi vậy mà bị thương tổn, y là người yêu cùng bằng hữu tốt nhất của bọn họ đâu.
Khi đêm đến, có mấy thú nhân Ốc Nhĩ Phu bộ lạc lại thông tri Tạp Lạc Tư bọn họ, tiệc tẩy trần sẽ bắt đầu, nói cho bọn họ mau chóng đi qua. Vì thế mấy người bọn họ sửa sang lại một chút y phục của mình, kỳ thật cũng chính là Pháp Lan cùng Lục Văn Thụy thay đổi một bộ quần áo mà thôi, tiếp đến bọn họ liền đi theo vài thú nhân kia hướng về quảng trường trong bộ lạc đi đến.
Nơi đó hiện tại ánh lửa chiếu rọi, tựa hồ rất là náo nhiệt, khi bọn họ tới, chung quanh đã có rất nhiều thú nhân cùng giống cái đang đứng hoặc ngồi, cảm xúc của mọi người đều rất là tăng vọt. Mà vài thú nhân dẫn bọn họ tới liền tiếp tục đưa bọn họ vào trung gian đống lửa sau đó liền ly khai, nói là muốn đi thông tri cho tộc trưởng bọn họ. Vì thế năm người Lục Văn Thụy bọn họ liền ngồi vây quanh cùng nhau, bắt đầu hưởng thụ thịt nướng cùng hoa quả, nhất toàn bộ buổi chiều bọn họ đều không có nếm món gì, hiện tại bọn họ đều có chút đói bụng. Lại sau một lúc lâu, Tu Nhĩ Tư tộc trưởng tới, đầu tiên hắn chào hỏi nhóm người Mễ Lai Khắc, tiếp theo liền mời Tạp Lạc Tư cùng hắn cùng đi đến đài cao phía trước.
Tạp Lạc Tư tự nhiên là sẽ không cự tuyệt, hắn cảm thấy đối phương đại khái là muốn thừa dịp này, tuyên bố Thụy Lạp cùng Thụy Khắc chuyện tình đi, vì thế sau khi hắn công đạo Ngải Tư Đặc cùng Mễ Lai Khắc hảo hảo chiếu cố Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan, liền đi theo đối phương ly khai.
Đại khái đi khoảng 5 phút, Tạp Lạc Tư liền cùng Tu Nhĩ Tư đi đến trên đài cao, lúc này Phỉ Nhĩ vốn đang đứng ở một bên, được sự gợi ý của Tu Nhĩ Tư, liền cùng nhau đi lên đài cao.
Sau khi bọn họ ba người đều ổn định, Tu Nhĩ Tư đột nhiên há mồm phát ra một tiếng gào thét, tiếp theo bốn phía liền im lặng xuống, tất cả mọi người đem ánh mắt hướng về phía đài cao, bọn họ có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm thú nhân cùng giống cái đang đứng bên cạnh tộc trưởng nhà mình. Thú nhân tóc vàng mắt vàng bên cạnh hắn nhìn tựa hồ rất quen thuộc, ra vẻ có gặp qua ở nơi nào đó, mà có một vài thú nhân tinh ý đã nhận ra thú nhân trên đài cao chính là tộc trưởng Thái Cách bộ lạc— Tạp Lạc Tư. Về phần giống cái tóc màu thủy lam bên cạnh hắn là ai? Mọi người không biết.
Sau khi Tu Nhĩ Tư thấy mọi người đều an tĩnh lại, thế này mới chậm rãi mở miệng nói:
”Hôm nay có vài vị khách nhân tôn quý đến bộ lạc chúng ta, bọn họ chính là tộc trưởng Thái Cách bộ lạc Tạp Lạc Tư cùng hiến tế Phỉ Nhĩ, còn có vài thú nhân cùng giống cái cùng đồng hành với bọn họ, để chào mừng, chúng ta liền nhiệt liệt hoan nghênh bọn họ.”
Hắn vừa dứt lời, chung quanh liền nổ lên một trận tiếng hoan hô, các giống cái dưới đài đối với Thái Cách bộ lạc cường giả cùng với tộc trưởng cường hãn đều thực tôn kính, cho nên mọi người đối với sự có mặt của bọn họ đều thực hoan nghênh.
Sau từng đợt hoan hô, Tu Nhĩ Tư lại nâng tay ý bảo mọi người an tĩnh lại, tiếp theo hắn tiếp tục nói:
”Ta ở trong này còn muốn tuyên bố một việc, buổi chiều hôm nay ta đã cùng tộc trưởng Thái Cách bộ lạc với hiến tế thương lượng qua, ba ngày sau, con ta là Thụy Khắc sẽ cùng tiểu nhi tử của hiến tế Phỉ Nhĩ là Thụy Lạp cử hành nghi thức kết bạn, đến lúc đó hy vọng mọi người đều có thể tới tham gia.”
Lời này vừa nói ra, mọi người dưới đài liền càng thêm sôi trào, việc này xem như“Đám hỏi” của bộ lạc bọn họ cùng Thái Cách bộ lạc, hơn nữa bạn lữ tương lai của Thụy Khắc lại là con của hiến tế của bộ lạc đối phương, điều này làm cho bọn họ như thế nào không phấn chấn đâu?
Vì thế trong lúc mọi người hoan hô cùng nhảy nhót, Tu Nhĩ Tư tuyên bố tiệc tối chính thức bắt đầu, mà Lục Văn Thụy bọn họ dưới đài thì hai mặt nhìn nhau, đại khái so với các tộc nhân không biết sự thật chân tướng hiện tại đang rất cao hứng cho nghi thức vào 3 ngày, phỏng chừng hai đương sự Thụy Lạp cùng Thụy Khắc cũng không thực vui vẻ đi. Bất quá mấy chuyện này đó không có quan hệ với bọn họ, bốn người sau một chút rối rắm nho nhỏ, thì bắt đầu hưởng dụng thịt nướng cùng hoa quả đặc hữu của Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, mọi người cùng nhau vui chơi giải trí hảo không nóng nháo.
Ba ngày kế tiếp, trừ bỏ một nhà ba người Thụy Lạp có chút bận rộn, Lục Văn Thụy bọn họ đều rất là thanh nhàn, trong ba ngày này, bọn họ đều đi dạo khắp nơi ở Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, nhân tiện, bọn họ cũng ăn thử một ít thức ăn đặc hữu ở trong bộ lạc. Hơn nữa khi bọn họ chuyển động ở phía sau tuyết sơn, Lục Văn Thụy phát hiện ra ôn tuyền ẩn nấp bên trong một mảnh cây cối rậm rạp, trong ba ngày, bốn người bọn họ liên tục hưởng thụ cảnh đẹp, mỹ thực cùng ôn tuyền đến quên cả trời đất. Đến buổi tối cử hành nghi thức vào ngày thứ ba, bọn họ còn không có hoàn toàn hồi phục tâm thần, xem ra thời gian khoái hoạt luôn thực ngắn ngủi.
Vào đêm này, dưới sự dẫn dắt của vài thú nhân, bọn họ cùng nhau đi tới trong thần điện của Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, lúc này phía trên dàn tế đã đứng một sẳn một giống cái có mái tóc màu mặc lục, cầm trong tay một cây gậy chống, phỏng chừng đây chính là hiến tế của bộ lạc bọn họ.
Một lúc sau khi tất cả mọi người đã đến đông đủ, Tạp Lạc Tư cùng Tu Nhĩ Tư liền cùng nhau đi lên dàn tế, tiếp theo là Phỉ Nhĩ cùng Lôi Mông Đặc, cuối cùng mới là Thụy Khắc cùng Thụy Lạp. Bất quá nhìn thấy cảnh này, mấy người Lục Văn Thụy bọn họ đều rất là nghi hoặc, vì cái gì không có nhìn thấy cha của Thụy Khắc? Theo lý thuyết vào thời điểm cử hành nghi thức kết bạn, phụ thân của hai bên nếu đều khoẻ mạnh, thì hẳn là trình diện.
Đại khái là vì thần sắc nghi hoặc trên mặt bọn họ biểu lộ quá mức rõ ràng, một thú nhân tóc nâu đứng ở bên cạnh nhịn không được quay đầu nhẹ giọng hỏi:
”Các ngươi đối với nghi thức cử hành hôm nay có cái gì nghi hoặc sao? Hay là nhóm các ngươi có cái gì bất mãn?”
“Không có, không có, chúng ta tuyệt đối không có gì bất mãn. Chúng ta chỉ là có chút kỳ quái, vì cái gì ở đây, trong trường hợp này, cha của Thụy Khắc không có xuất hiện đâu? Các ngươi không biết là rất kỳ quái sao?” Lục Văn Thụy bọn họ nghe vậy lập tức trả lời.
“Nga, các ngươi là nói chuyện này a, kỳ thật cha của Thụy Khắc đã luôn ở trên đó, hắn chính là hiến tế của chúng ta, nhạ, chính là người có tóc màu mặc lục ở trên đài đó.”
Thú nhân kia sau khi biết rõ ràng nghi hoặc của bọn họ, lập tức bày ra vẻ mặt cười ngây ngô trả lời.
“Thì ra là thế, thật sự là cám ơn ngươi.”
Lục Văn Thụy bọn họ nghe xong, không ngừng gật gật đầu, hướng về đối phương nói lời cảm tạ. Bọn họ thật đúng là không nghĩ tới nguyên lai phụ thân của Thụy Khắc là tộc trưởng, mà cha của hắn cư nhiên là hiến tế, thật đúng là bối cảnh thực dày đâu, trách không được Thụy Khắc tính cách có vẻ……
Mà ở trên đài cao, Thụy Lạp cũng rất là trầm mặc, đầu của hắn hơi hơi thấp, nhìn không ra biểu tình gì. Hôm nay hắn mặc một bộ trường bào màu đỏ rất hoa lệ, lúc này hắn đã muốn tiếp nhận chúc phúc của hai phụ thân mình, hắn đang chờ hiến tế vì hắn đưa lên chú ngữ cầu phúc là có thể chấm dứt nghi thức hôm nay.
Bên cạnh hắn, Thụy Khắc cũng là đồng dạng trầm mặc, hắn tuy rằng cực lực vẫn duy trì nụ cười trên mặt chính mình, nhưng trong mắt hắn không có chút ý cười, hắn chính là đờ đẫn dựa theo chỉ thị của phụ thân nhà mình, làm một ít động tác cần thiết của nghi thức.
Vì hai đương sự đều thực không tình nguyện, khiến song thân bọn họ cũng đều có chút xấu hổ, nghi thức kết bạn của Thụy Lạp cùng Thụy Khắc rốt cục kết thục, sau khi hoàn thành chú ngữ, Thụy Lạp cùng Thụy Khắc trong tiếng hoan hô của mọi người, nhanh chóng trao đổi một cái hôn môi, vì đó chính là tâm điểm của nghi thức đêm nay.
Lục Văn Thụy bọn họ nhìn hai người trên dàn tế lúc này trong lòng cảm thấy như vậy cũng không tệ, ít nhất bảo bảo của Thụy Lạp đã có phụ thân, hơn nữa Ốc Nhĩ Phu bộ lạc còn xinh đẹp như vậy, có lẽ về sau Thụy Lạp cũng sẽ thích nơi này đi.
Sau nghi thức long trọng này, Thụy Lạp hoàn toàn thoát ly Thái Cách bộ lạc, gia nhập vào bộ lạc của “Phu gia” là Chỗ Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, mà hắn cùng Thụy Khắc cũng trở thành một đôi phu phu hữu danh vô thực.
Buổi sáng ngày hôm sau, tộc trưởng Tu Nhĩ Tư liền triệu tập thú nhân cùng giống cái ở trong bộ lạc, giáp mặt hướng mọi người tự thuật về hành vi của Thụy Khắc cùng Thụy Lạp tại Thái Cách bộ lạc lúc trước. Mọi người lúc này rốt cục đã biết chân tướng sự tình từ đầu đến cuối, bọn họ nhịn không được phát ra từng đợt hư thanh, không nghĩ tới Thụy Lạp cùng Thụy Khắc cư nhiên làm ra hành vi quá phận như vậy, trách không được nghi thức cử hành khẩn cấp như vậy, thì ra là thế, tiếp theo bọn họ nhìn về phía Thụy Khắc cùng Thụy Lạp ánh mắt cũng đều không có hữu hảo như trước đây.
Thụy Lạp cùng Thụy Khắc thấy thế đều có chút xấu hổ vô cùng, dù sao bọn họ hiện tại đã tiếp nhận toàn khinh bỉ từ các tộc nhân trong bộ lạc, về sau bọn họ còn phải ở nơi này tiếp tục cuộc sống, đại khái chỉ trong nháy mắt, hai người đột nhiên đối với hành động trước kia của mình có một tia hối hận cùng ảo não đi.
Tu Nhĩ Tư nhìn ánh mắt có chút thất vọng cùng trách cứ của các tộc nhân, chỉ có thể yên lặng dưới đáy lòng thở dài, tiếp theo hắn lại để cho Thụy Khắc chính thức hướng Lục Văn Thụy bọn họ giải thích, hơn nữa hai tay dâng một ít “Lễ vật” mà bọn họ chuẩn bị, kỳ thật chuẩn xác mà nói, * này đó đều chỉ có thể xem như Thụy Khắc sở cấp ra “Nhận”*.
Tạp Lạc Tư bọn họ cũng thực cảm kích thức thời, bọn họ nhìn thấy tộc trưởng Tu Nhĩ Tư quả nhiên nhất nhất thực hiện hứa hẹn ngày đó của hắn, bọn họ cũng đều phối hợp nói vài câu tha thứ đối phương. Lôi Mông Đặc cùng Phỉ Nhĩ nhìn về phía Thụy Lạp đang có chút bất an cùng bất lực mà liên tục thở dài, về sau bọn họ sẽ không có thể ở bên cạnh quan tâm cùng chiếu cố hắn, hai người nhịn không được tiến lên thấp giọng công đạo với hắn vài câu sau, lúc này mới lưu luyến xoay người, cùng Tạp Lạc Tư bọn họ hội hợp, tiếp theo một hàng bảy người bọn họ trong tiếng rít của mọi người ở đây, rốt cục ly khai. [Y-H: cảm thấy tương lai của Thụy Lạp không mấy sáng sủa. Tác giả ác quá đi mất]
Lần này bởi vì thiếu đi Thụy Lạp, cho nên trừ bỏ Tạp Lạc Tư là một mình phi hành, Lục Văn Thụy bọn họ đều như nguyện ngồi trên lưng thú nhân chính mình yêu thích.
Mà lúc này bọn họ cảm thấy mỹ mãn đương nhiên cũng sẽ không biết, kỳ thật buổi tối hôm trước, hai người Thụy Lạp cùng Thụy Khắc đã sảo một trận, Thụy Khắc oán giận Thụy Lạp thực xuẩn, cư nhiên để cho người khác xem thấu kế hoạch của bọn họ, mà Thụy Lạp thì nói Thụy Khắc là một thú nhân ti bỉ mà lại vô dụng, chính mình không có bản lĩnh chiếm được Lục Văn Thụy, còn bị đối phương giáo huấn một chút, hoàn hảo ý tứ tại trước mặt chính mình hô to gọi nhỏ. Vì thế vào “Đêm tân hôn” của bọn họ, hai người đều xem không vừa mắt nhau bắt đầu cuộc sống ở riêng của bọn họ. Bất quá buổi sáng ngày hôm sau, bọn họ đều rất ăn ý không ở trước mặt hai phụ thân của chính mình nhắc tới chuyện này, chẳng lẽ bọn họ còn muốn bị mắng sao? Cho nên mọi người đi xa cũng không biết, “cuộc sống tân hôn” của Thụy Lạp cùng Thụy Khắc cũng không phải tốt đẹp như mặt ngoài mà mọi người chứng kiến như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.