Xuyên Việt Ta Kiếm Được Lão Công Cường Tráng
Chương 61
Dualeokhongngot
25/03/2021
Hai ngày sau đó Lưu Triệt cũng sắp xếp cửa hàng, cùng Đại Tráng và Tiểu Tráng lên kinh thành với lí do, mở rộng buôn bán lên kinh thành.
Người không biết đều nghĩ là Đại Tránh thật may mắn. Cưới nam tức phụ nhưng lại có phúc tuy không thể có thêm con cái nhưng cũng không có con trai khác mẹ tranh giành tài sản.
Tiểu Tráng lại học hành giỏi giang, sau này cũng có phúc phần. Xe ngựa khởi hành, Hỉ Nhạc sống chết đòi đi theo cuối cùng cũng phải để cửa tiệm lại cho Cao Nham chăm sóc, việc trong nhà để Vương Lệ lo.
Vương Đại Ngưu và tức phụ cũng tiễn phu phu Lưu Triêt. Dặn bọn họ cứ an tâm, có chuyện gì hai người sẽ để ý giúp.
Từ thôn Thạch Thủy lên kinh thành khá xa. Lưu Triệt cũng tiện đường kiểm tra một số cửa hàng ủy quyền. Ở các trấn khác, cửa hàng nào không hợp cách thì tước quyền kinh doanh.
Một nhà ba người vừa đi vừa nghỉ, tiện đường thăm thú phong cảnh. Phải hơn một tháng mới tới nổi kinh thành. Tiểu Tráng vén rèm cửa xe, háo hức nhìn ngó xung quanh phấn khởi vô cùng, ra đây là kinh thành.
Đại Tráng nói: " Tiểu Tráng tới quán trọ thì nghỉ ngơi một chút. Ngày mai cha và cha nhỏ dẫn con đi tham quan. Đừng đi lung tung một mình, cha nhỏ con đang mệt đừng làm ồn nữa"
Tiểu Tráng nhìn sang Lưu Triệt sắc mặt nhợt nhạt liền ngậm miệng, tự trách bản thân. Cha nhỏ đang mệt, mình còn làm ồn vậy mà còn bảo muốn chăm sóc cha nhỏ sau này, chưa gì đã không quan tâm cha nhỏ rồi.
Vì vậy Tiểu Tráng liền bé ngoan ngồi ngay ngắn. Không dám dòm ngó xung quanh nữa Lưu Triệt mệt mỏi nói: " Đại Tráng...đừng mắng Tiểu Tráng thằng bé lên kinh thành lần đầu mà trẻ con hiếu động mà... "
Lưu Triệt nghĩ mà buồn cười, xe ngựa quả thực quá xóc. Bánh xe bằng gỗ mà, đi đường gần thì không sao đi đường dài như vậy thì xóc nảy khá mệt. Bản thân đã có triệu chứng say xe rồi.
Trước đây đi tàu, xe, máy bay gì cũng không sao bây giờ chỉ vì đi xe ngựa lại bị say xe. Ba người ở lại quán trọ nghỉ ngơi một hôm. Món ăn cũng ngon, tửu lâu lớn có khác, phục vụ chu đáo, nhất là khi Đại Tráng chọn hai phòng hạng nhất.
Thì phục vụ càng thêm chu đáo, đem nước nóng tắm lên tận phòng Lưu Triệt say xe mệt gần chết. Vẫn nằm tính xem có nên mở nhà hàng khách sạn trên kinh thành không.
Ở đây có thái tử và tam hoàng tử chống lưng rồi lại không xung đột lợi ích với người quen. Càng nghĩ càng thấy khả quan Lưu Triệt hưng trí bừng bừng suy nghĩ một lúc lâu. Nhưng cuối cùng cũng quá mệt mỏi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Đại Tráng yêu thương vén gọn tóc cho tức phụ, hôn nhẹ lên trán Lưu Triệt, Đại Tráng mĩ mãn đi ngủ. Sáng sớm hôm sau ba người dắt díu nhau đi chơi, mua món này món nọ, Lưu Triệt đi kiểm tra một vòng chi nhánh của Hòa Đường Kí tại kinh thành.
Trong kinh thành dậy sóng, lão bản của Hòa Đường Kí đã tới kinh thành. Mọi người đều muốn biết lão bản này là người như thế nào, nghe nói còn rất trẻ.
Buổi chiều Giang Phi Vũ liền có mặt còn dắt theo Giang Tiêu. Hai đứa trẻ vừa thấy nhau liền ríu rít Giang Tiêu liền dắt Tiểu Tráng đi mất.
Lúc biết bạn của Tiểu Tráng là con của Giang Phi Vũ Lưu Triệt không khỏi cảm thán. Đúng là duyên phận, trường học lớn như thế vậy mà vẫn gặp được con của Giang Phi Vũ.
Hai đứa nhỏ cũng rất thân thiết, Giang Phi Vũ cũng ngạc nhiên khi biết con mình và con của Đại Tráng là bạn. Không khỏi khen con trai mình, nhờ quan hệ của hai đứa nhỏ hai người Đại Tráng và Lưu Triệt cũng có thiện cảm với mình hơn.
Vì hai đứa nhỏ lâu ngày mới gặp lại, không muốn chia tay ngay Giang Phi Vũ mời Lưu Triệt và Đại Tráng ở lại chơi.
Lưu Triệt và Đại Tráng nhìn nhau, quyết định thuận theo ở lại. Dù sao có chuyện gì cần nói thì nói ở nhà Giang Phi Vũ cũng thích hợp hơn là ở quan trọ.
Nếu sự việc cập bách thì vị kia chắc sẽ sớm tìm đến thôi. Quả nhiên đúng như dự tính. Tối đó Lam Nguyệt cùng một nam nhân lén lút đến nhà Giang Phi Vũ.
Vị nam nhân kia có vài phần giống Lam Nguyệt nhưng khí thế thì hơn hẳn, mặt mũi sắc sảo. Ánh mắt thâm thúy, vừa nhìn liền biết là người cao quý.
Thân phận người này khỏi cần nghĩ cũng biết là ai Giang Phi Vũ và Đại Tráng liền quỳ xuống: " điện hạ...."
Lưu Triệt cũng máy móc quỳ xuống, ở nhà ngay cả cha mẹ cũng không quỳ. Vậy mà từ lúc xuyên không biết phải quỳ bao lần rồi.
Nam nhân kia đỡ Đại Tráng dậy, nói: " Các ái khanh không cần đa lễ"
Lưu Triệt xèn xẹt nhìn chỗ cánh tay nam nhân kia đang chạm Đại Tráng. Lam Vũ chợt thấy sống lưng lạnh toát nhìn trong phòng liền phát hiện ra nguồn gốc phát ra khí lạnh.
Dễ dàng thấy được Lưu Triệt đang nhìn chằm chằm mình. Ách! Chính xác là đang nhìn cánh tay mình. Lam Vũ thử buông tay Đại Tráng ra liền thấy Lưu Triệt dịu lại.
Lam Vũ mỉm cười, người này chắc là nam tức phụ của Hổ tướng quân. Lại nhìn Đại Tráng lén lút nhìn Lưu Triệt mấy lần. Tam hoàng đệ nói đúng, tình cảm của hai phu phu họ rất tốt. Tốt nhất không nên quá thân thiết với Hổ tướng quân kẻo gây hiểu lầm không đáng có.
Người không biết đều nghĩ là Đại Tránh thật may mắn. Cưới nam tức phụ nhưng lại có phúc tuy không thể có thêm con cái nhưng cũng không có con trai khác mẹ tranh giành tài sản.
Tiểu Tráng lại học hành giỏi giang, sau này cũng có phúc phần. Xe ngựa khởi hành, Hỉ Nhạc sống chết đòi đi theo cuối cùng cũng phải để cửa tiệm lại cho Cao Nham chăm sóc, việc trong nhà để Vương Lệ lo.
Vương Đại Ngưu và tức phụ cũng tiễn phu phu Lưu Triêt. Dặn bọn họ cứ an tâm, có chuyện gì hai người sẽ để ý giúp.
Từ thôn Thạch Thủy lên kinh thành khá xa. Lưu Triệt cũng tiện đường kiểm tra một số cửa hàng ủy quyền. Ở các trấn khác, cửa hàng nào không hợp cách thì tước quyền kinh doanh.
Một nhà ba người vừa đi vừa nghỉ, tiện đường thăm thú phong cảnh. Phải hơn một tháng mới tới nổi kinh thành. Tiểu Tráng vén rèm cửa xe, háo hức nhìn ngó xung quanh phấn khởi vô cùng, ra đây là kinh thành.
Đại Tráng nói: " Tiểu Tráng tới quán trọ thì nghỉ ngơi một chút. Ngày mai cha và cha nhỏ dẫn con đi tham quan. Đừng đi lung tung một mình, cha nhỏ con đang mệt đừng làm ồn nữa"
Tiểu Tráng nhìn sang Lưu Triệt sắc mặt nhợt nhạt liền ngậm miệng, tự trách bản thân. Cha nhỏ đang mệt, mình còn làm ồn vậy mà còn bảo muốn chăm sóc cha nhỏ sau này, chưa gì đã không quan tâm cha nhỏ rồi.
Vì vậy Tiểu Tráng liền bé ngoan ngồi ngay ngắn. Không dám dòm ngó xung quanh nữa Lưu Triệt mệt mỏi nói: " Đại Tráng...đừng mắng Tiểu Tráng thằng bé lên kinh thành lần đầu mà trẻ con hiếu động mà... "
Lưu Triệt nghĩ mà buồn cười, xe ngựa quả thực quá xóc. Bánh xe bằng gỗ mà, đi đường gần thì không sao đi đường dài như vậy thì xóc nảy khá mệt. Bản thân đã có triệu chứng say xe rồi.
Trước đây đi tàu, xe, máy bay gì cũng không sao bây giờ chỉ vì đi xe ngựa lại bị say xe. Ba người ở lại quán trọ nghỉ ngơi một hôm. Món ăn cũng ngon, tửu lâu lớn có khác, phục vụ chu đáo, nhất là khi Đại Tráng chọn hai phòng hạng nhất.
Thì phục vụ càng thêm chu đáo, đem nước nóng tắm lên tận phòng Lưu Triệt say xe mệt gần chết. Vẫn nằm tính xem có nên mở nhà hàng khách sạn trên kinh thành không.
Ở đây có thái tử và tam hoàng tử chống lưng rồi lại không xung đột lợi ích với người quen. Càng nghĩ càng thấy khả quan Lưu Triệt hưng trí bừng bừng suy nghĩ một lúc lâu. Nhưng cuối cùng cũng quá mệt mỏi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Đại Tráng yêu thương vén gọn tóc cho tức phụ, hôn nhẹ lên trán Lưu Triệt, Đại Tráng mĩ mãn đi ngủ. Sáng sớm hôm sau ba người dắt díu nhau đi chơi, mua món này món nọ, Lưu Triệt đi kiểm tra một vòng chi nhánh của Hòa Đường Kí tại kinh thành.
Trong kinh thành dậy sóng, lão bản của Hòa Đường Kí đã tới kinh thành. Mọi người đều muốn biết lão bản này là người như thế nào, nghe nói còn rất trẻ.
Buổi chiều Giang Phi Vũ liền có mặt còn dắt theo Giang Tiêu. Hai đứa trẻ vừa thấy nhau liền ríu rít Giang Tiêu liền dắt Tiểu Tráng đi mất.
Lúc biết bạn của Tiểu Tráng là con của Giang Phi Vũ Lưu Triệt không khỏi cảm thán. Đúng là duyên phận, trường học lớn như thế vậy mà vẫn gặp được con của Giang Phi Vũ.
Hai đứa nhỏ cũng rất thân thiết, Giang Phi Vũ cũng ngạc nhiên khi biết con mình và con của Đại Tráng là bạn. Không khỏi khen con trai mình, nhờ quan hệ của hai đứa nhỏ hai người Đại Tráng và Lưu Triệt cũng có thiện cảm với mình hơn.
Vì hai đứa nhỏ lâu ngày mới gặp lại, không muốn chia tay ngay Giang Phi Vũ mời Lưu Triệt và Đại Tráng ở lại chơi.
Lưu Triệt và Đại Tráng nhìn nhau, quyết định thuận theo ở lại. Dù sao có chuyện gì cần nói thì nói ở nhà Giang Phi Vũ cũng thích hợp hơn là ở quan trọ.
Nếu sự việc cập bách thì vị kia chắc sẽ sớm tìm đến thôi. Quả nhiên đúng như dự tính. Tối đó Lam Nguyệt cùng một nam nhân lén lút đến nhà Giang Phi Vũ.
Vị nam nhân kia có vài phần giống Lam Nguyệt nhưng khí thế thì hơn hẳn, mặt mũi sắc sảo. Ánh mắt thâm thúy, vừa nhìn liền biết là người cao quý.
Thân phận người này khỏi cần nghĩ cũng biết là ai Giang Phi Vũ và Đại Tráng liền quỳ xuống: " điện hạ...."
Lưu Triệt cũng máy móc quỳ xuống, ở nhà ngay cả cha mẹ cũng không quỳ. Vậy mà từ lúc xuyên không biết phải quỳ bao lần rồi.
Nam nhân kia đỡ Đại Tráng dậy, nói: " Các ái khanh không cần đa lễ"
Lưu Triệt xèn xẹt nhìn chỗ cánh tay nam nhân kia đang chạm Đại Tráng. Lam Vũ chợt thấy sống lưng lạnh toát nhìn trong phòng liền phát hiện ra nguồn gốc phát ra khí lạnh.
Dễ dàng thấy được Lưu Triệt đang nhìn chằm chằm mình. Ách! Chính xác là đang nhìn cánh tay mình. Lam Vũ thử buông tay Đại Tráng ra liền thấy Lưu Triệt dịu lại.
Lam Vũ mỉm cười, người này chắc là nam tức phụ của Hổ tướng quân. Lại nhìn Đại Tráng lén lút nhìn Lưu Triệt mấy lần. Tam hoàng đệ nói đúng, tình cảm của hai phu phu họ rất tốt. Tốt nhất không nên quá thân thiết với Hổ tướng quân kẻo gây hiểu lầm không đáng có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.