Y Đạo Quan Đồ

Chương 537: Có Việc Muốn Nhờ

Thạch Chương Ngư

30/08/2015

Nhâm Văn Bân quả thật là có việc muốn nhờ Trương Dương, nói chính xác hơn là, ông chủ người Singapo của Nam Quốc Sơn Trang Lý Quang Nam có chuyện muốn nhờ Trương Dương, Nhâm Văn Bân uống rượu một hồi với Trương Dương xong, cuối cùng cũng nói mục đích của mình ra : "Chủ nhiệm Trương, tập đoàn chúng tôi đã sớm chuẩn bị đầu tư một khách sạn tại Nam Tích"

Trương Dương cười nói : "Chuyện tốt nha, bây giờ lãnh đạo thành phố Nam Tích đều đang rất hoan nghênh các nhà đầu tư từ bên ngoài"

Nhâm Văn Bân nói : "Chủ nhiệm Trương, chúng ta là bạn bè, có chuyện gì tôi cũng không gạt ngài, trước khi ngài đến Nam Tích, thì chúng tôi đã mua một miếng đất ngay đường Phủ Đông và đường Thương Tây Lộ, và bắt đầu xây dựng một khách sạn hiện đại ở đó"

Trương Dương nao nao, đường Phủ Đông và đường Thương Tây Lộ, chẳng phải là cách công trường của trung tâm thể dục mới không xa sao? Hắn chợt nhớ ra, cái khối kiến trúc ấy đã gần hoàn thành rồi, đang trong quá trình lắp đặt thiết bị, đi hết một vòng tròn thì ra nó lại là khách sạn đầu tư c3ua Lý Quang Nam.

Nhâm Văn Bân nói : "Lúc trước chúng tôi nhìn trúng mảnh đất đó, cũng là bởi vì biết được một tin tức, bản vẽ trung tâm thể dục mới của thành phố Nam Tích chúng tôi cũng đã xem qua rồi, khách sạn của chúng tôi nằm trong vị trí quy hoạch của trung tâm thể dục mới"

Trương Dương cười nói : "Quả nhiên là đúng như dự tính, công viên thể dục của chúng tôi nếu xây xong, thì các người chẳng khác nào được cải thiện hoàn cảnh mà không tốn một đồng tiền"

Nhâm Văn Bân thở dài nói : "Chủ nhiệm Trương, tính toán của chúng tôi thì không tồi, nhưng mà chúng tôi không ngờ rằng trung tâm thể dục mới của Nam Tích lại xây chậm như vậy, cho đến bây giờ công viên còn chưa xây xong, khách sạn của chúng tôi sắp khánh thành rồi"

Trương Dương vui mừng nói : "Anh đừng vội, bây giờ lãnh đạo thành phố đã giao quyền chỉ huy xây dựng trung tâm thể dục mới cho tôi rồi, tôi đang bắt tay vào giải quyết hàng loạt vấn đề, bây giờ công trình của trung tâm thể dục mới đã chia làm nhiều phần, và tiến hành thi công đồng loạt, tôi có thể cam đoan với anh, hạng mục công viên thể dục nhất định có thể hoàn thành trong thời gian quy định" Lúc Trương Dương nói ra những lời này đột nhiên cảm thấy có một cái gì đó gây cho hắn sự vui vẻ, và cái cảm giác này thì không thể nào thay thế được.

Nhâm Văn Bân nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi vẫn luôn quan tâm đến chuyện của Nam Tích, việc này tôi cũng có biết một chút, tôi tìm ngài không chỉ vì chuyện này đâu"

Trương Dương chậm rãi hạ ly rượu xuống, nói : "Nhâm tổng có gì cứ nói thẳng!" Xem ra Nhâm Văn Bân còn có thỉnh cầu khác nữa.

Nhâm Văn Bân nói : "Lúc trước chúng tôi mua khối đất ấy, trong quy hoạch có thêm phần diện tích xanh hóa, và chúng tôi cũng lên kế hoạch xanh hóa trong phạm vi, nhưng mà xung quanh có không ít nhà dân không đồng ý, chúng tôi đã nghĩ biện pháp, cũng bỏ ra rất nhiều tiền bồi thường rồi, nhưng đến bây giờ vẫn còn bảy tám hộ không chịu đi"

Trương Dương cười nói : "Chuyện này không nên tìm tôi, anh hẳn là nên đi tìm cục quy hoạch, cục xây dựng thì đúng hơn"

Nhâm Văn Bân lấy ra một tấm ảnh đưa cho Trương Dương, đây là con đường đi đến Thương Tây Lộ, Nhâm Văn Bân nói : "Kế hoạch sửa chữa con đường này thành bốn làn đường xe chạy, nhưng mà phía đông có một tòa nhà năm tầng, tòa nhà này xây lên không đúng quy định kiến trúc, lúc trước chỉ có hai tầng, khi chúng tôi bắt đầu xây dựng khách sạn, thì bọn họ nghe được tin tức, cũng tiến hành xây thêm cho tòa nhà, vươn về phía trước sáu mét, toàn bộ đều dạt ra mặt tiền đường cả, đường của chúng tôi nếu từ bên này đi qua thì nhất định phải đi ngang qua đó. Lúc đầu theo thiết kế của chúng tôi, còn đường này sẽ là một trong các con đường đi thông đến công viên thể dục, nếu như thay đổi bản vẽ, không chỉ làm tăng thành phẩm kiến trúc của chúng tôi lên, mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến toàn bộ diện mạo của trung tâm thể dục mới"

Trương Dương nhìn tấm ảnh chụp một chút, tự nhiên có một tòa nhà đứng sừng sừng giữa bên đường quả thật đúng là có chút đột ngột, hắn thấp giọng nói : "Nếu như là xây dựng trái phép thì vì sao các người lại không đi kiện các cơ quan nhà nước? Các người hẳn là nên đi tìm cục xây dựng thành phố, thậm chí là cục quy hoạch cũng được"

Nhâm Văn Bân nói : "Chủ nhiệm Trương, chuyện này cũng không dễ làm, tòa nhà này là do công ty kiến trúc Tân Thế Kỷ xây dựng, chủ sở hữu của tòa nhà tên là Lý Trường Phong" Nhâm Văn Bân dừng lại một chút, gã cho rằng không cần phải giải thích rõ ràng bối cảnh của Lý Trường Phong cho Trương Dương nghe đâu.

Trương Dương cũng rõ ràng vì sao Nhâm Văn Bân lại tìm đến mình, khi hắn đi đến Nam Tích đã khiến cho công ty kiến trúc Tân Thế Kỷ phải thê thảm, cái này đã trở thành đề tài bàn tán của nhiều người, cho nên Nhâm Văn Bân cũng chỉ có thể đem hy vọng gửi gắm lên trên người của Trương Dương.

Trương Dương nói : "Các người có thể trực tiếp đi tìm Lý Trường Phong thương lượng mà!"

Nhâm Văn Bân nói : "Hắn mở miệng ra là đòi ba chục triệu! Không có ba chục triệu thì không cần bàn nữa! Kêu chúng tôi móc ra ba chục triệu đưa hắn là đều không thực tế, nội bộ tập đoàn chúng tôi sau khi thương lượng xong, quyết định không thay đổi phương án, nhưng mà dưới sự lôi kéo của Lý Trường Phong, các hộ dân xung quanh cũng không chịu dời đi, bọn họ không đi, thì cảnh quan xanh hóa của chúng tôi cũng không thể xây dựng được, chúng tôi đã đi nói chuyện vài lần, bọn họ chỉ nói một câu, muốn nói thì đi tìm Lý Trường Phong nói, chỉ cần Lý Trường Phong chịu gật đầu, thì bọn họ cũng không cần nói điều kiện gì cả, tất cả đều đi, Lý Trường Phong không đi, bọn họ cũng không đi"

Trương đại quan nhân tuy rằng rất cường thế, nhưng mà hắn cũng rõ ràng phạm vi quyền lực của mình, xây dựng trái phép không nằm trong phạm vi quản lý của hắn, Trương Dương làm mỗi một việc đều có mục đích cả, lăn lộn trong thể chế càng lâu, thì cái hắn suy nghĩ đầu tiên sẽ là phù hợp lợi ích với dân chúng, dưới tiền đề phù hợp với lợi ích của dân chúng mà phải cố gắng không để xung đột với lợi ích bản thân, những chuyện khiến cho hắn thật sự bùng nổ phát giận, đều là những cái có điều kiện đủ và cần cả, hắn và Nhâm Văn Bân mặc dù có chút giao tình, nhưng mà giao tình của hai người cũng chưa sâu đến mức như vậy, chuyện này liên quan đến thằng cháu của bí thư thị ủy thành phố Nam Tích Từ Quang Nhiên, Lý Trường Phong, Trương Dương vừa mới đến Nam Tích đã gây ra một loạt hành động khiến cho Từ Quang Nhiên rất là khó chịu rồi, hắn cũng không muốn gây thêm mâu thuẫn giữa hắn với Từ Quang Nhiên nữa, cái này cũng không phải là bởi vì hắn sợ Từ quang Nhiên, mà bởi vì hắn cảm thấy rằng không cần thiết phải vì một Nhâm Văn Bân mà làm cho mâu thuẫn giữa hắn và Từ Quang Nhiên trở nên sâu sắc.

Trương Dương cười nói : "Nhâm tổng, chuyện của anh thuộc về cục xây dựng thành phố!"

Nhâm Văn Bân nói : "Tôi biết, cục trưởng cục xây dựng thành phố Ngô Xương Lâu, tôi đã đi tìm vài lần rồi, cục trưởng cục quy hoạch Hoắc Đình Sơn tôi cũng đã đến chào hỏi mấy lần rồi, nhưng mà bọn họ vừa nghe nói đến chuyện của Lý Trường Phong thì tất cả đều lắc đầu, ai cũng biết Lý Trường Phong là cháu ngoại của bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên cả, mà cục rắc rối này to lắm, bọn họ không muốn đụng vào đâu"

Trương Dương cườ nói : " Bọn họ đều sợ đắc tội với người ta, lẽ nào tôi thì không sợ đắc tội với người ta sao!"

Nhâm Văn Bân nói : "Chủ nhiệm Trương, tôi thật sự không có biện pháp, tập đoàn của chúng tôi đầu tư rất lớn vào Nam Tích, nếu như cảnh quan xanh hóa trước cửa và đường đi xảy ra vấn đề, thì sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đến quá trình kinh doanh sau này của chúng tôi, tổn thất cũng không thể đo lường được, chủ nhiệm Trương, chúng ta quen biết nhau lâu như vậy rồi, ngài cũng biết, tôi không dễ dàng mở miệng cầu người, lần này vô luận thế nào ngài cũng phải giúp tôi một lần"

Trương Dương nói : "Những chuyện liên quan nhiều lắm"

Nhâm Văn Bân biết hắn còn đang do dự, lập tức móc ra một bao thư giao cho Trương Dương, Trương Dương đương nhiên biết rõ bên trong nó là cái gì rồi, hắn không nhận, mỉm cười nói : "Như vậy đi, chờ tôi trở về Nam Tích, sẽ giúp anh nghĩ biện pháp, nếu như có thể giải quyết chuyện này, thì anh cứ làm cống hiến cho đại hội tỉnh"

Nhâm Văn Bân nói : "Nếu như chủ nhiệm Trương có thể giải quyết chuyện này, tôi sẽ cung cấp phòng khách miễn phí cho ủy ban thể dục sử dụng trong thời gian diễn ra đại hội ..."

Hai món quà, nhưng mà bên trong cái phong thư kia là cá nhân, bây giờ tặng món quà này là công khai, Trương Dương đương nhiên là vui vẻ tiếp nhận rồi.

Sáng ngày hôm sau Quan Chỉ Tình dậy rất sớm, cái này có chút liên quan đến hoàn cảnh cũng như múi giờ ở đây, sau khi rửa mặt xong, thay một bộ đồ vận động màu đen, đây là kiểu dáng mới nhất của mùa thu năm nay, bên ngoài đã tạnh mưa rồi, trời nắng sớm, bởi vì có mưa nên bầu trời có khá nhiều mây, cho nên tia nắng không được tốt. Tuy rằng như vậy, nhưng Quan Chỉ Tình vẫn mang mặc đồ vận động và kính râm, bắt đầu chạy bộ dọc đường nhỏ của Nam Quốc Sơn Trang, một vận động viên cho dù đi đến bất cứ chổ nào cũng không quên luyện tập.

Quan Chỉ Tình chạy được vài bước, thì chợt nghe thấy tiếng chân đằng sau, cô xoay người lại, thấy Trương Dương mặc áo thun quần đùi đuổi theo, bây giờ đã là cuối mùa thu, khí trời buổi sáng rất lạnh, tố chất thân thể của thằng nhãi này đúng là không tồi, mặc quần áo mỏng manh như vậy mà lại chảy mồ hôi ròng ròng.

Trương Dương đến gần nói : "Sao trùng hợp thế?"

Quan Chỉ Tình không nói gì, lặng lẽ chạy bộ phía trước, Trương Dương theo sát bên cạnh cô, hắn nở nụ cười, để lộ ra hàm răng trắng toát của mình, ngay cả Quan Chỉ Tình cũng không thể không thừa nhận, nụ cười của hắn rất đẹp, rất xán lạn.

Trương Dương nói : "Tính cảnh giác của cô rất mạnh!"

Quan Chỉ Tình vẫn không nói gì.

Trương Dương vừa chạy vừa nói : "Có phải là cho rằng tôi đang theo dõi cô, cho nên luôn xuất hiện đúng lúc bên cạnh cô!"

Quan Chỉ Tình nói : "Tôi không nghĩ như vậy, chúng ta không quen không biết, đừng nói mấy chuyện nhàm chán đó"

Trương Dương nghe thấy lời ám chỉ uyển chuyển của cô ta, ý nói là mình rất nhàm chán, Trương Dương cười lơ đểnh, nói : "Con người của tôi không có tật xấu gì, chỉ là chuyên tâm làm việc, cô cũng biết, tháng mười năm sau Nam Tích sẽ tổ chức đại hội thể dục thể thao tỉnh, còn thiếu một vận động viên có lực ảnh hưởng mạnh để làm đại sứ hình tượng cho chúng tôi, có danh tiếng lớn thì lại vô cùng thê thảm, còn xinh đẹp không có trở ngại gì thì lại không có nhiều danh tiếng, sau khi chúng tôi tổng hợp suy nghĩ lại, chỉ có Quan tiểu tỷ là thích hợp nhất, cô là quán quân thế giới, lại vừa xinh đẹp, dựa theo cách nói của quá khứ thì gọi là tài sắc song toàn"

Quan Chỉ Tình vẫn làm mặt lạnh như băng, nhưng mà nghe thấy câu này cũng không thể nhịn được cười, nhẹ giọng nói : "Anh đang chửi mắng người có phải không?"

Trương Dương thấy lời nói của mình đã có một ít hiệu quả, trong lòng âm thầm đắc ý, hắn cười nói : "Không, tuyệt đối không có, tôi không hề có bất cứ ý mạo phạm nào với Quan tiểu tỷ cả, cô không phải là từng lên bìa tạp chí lớn, còn được bầu chọn là một trong năm mươi người đẹp nhất hành tinh sao?"

Quan Chỉ Tình nói : "Quan điểm thẩm mỹ của trong và ngoài nước có khác biệt rất lớn, cái anh nói là sự bình chọn của tất cả người nước Mỹ, nhưng tôi không phù hợp với quan điểm thẩm mỹ của người trong nước đâu ..."

Trương Dương cười ha hả : "Không phải vậy đâu, tôi thấy cô rất đẹp, tuy rằng từ lúc gặp mặt đến giờ chưa thấy được hình dáng thật của cô, nhưng mà khí chất của cô rất tốt, làm cho người ta có cảm giác như là không thuộc về khói lửa nhân gian, không nhiễm tục khí của nhân gian ..."

Quan Chỉ Tình đã tiếp xúc nhiều người rồi, nhưng mà vẫn chưa từng nghe qua lời nịnh hót không chút che giấu nào như vậy cả, nghe thì giống nịnh hót, nhưng mà nghĩ lại cảm thấy thế nào cũng không thích hợp, Quan Chỉ Tình nói : "Anh đang nói móc tôi!"



Trương Dương nói : "Không, tôi thật sự cảm thấy cô rất phù hợp với quan điểm thẩm mỹ của tôi ..."

Quan Chỉ Tình nói : "Anh nói nhiều lời tốt đẹp như vậy, có mục đích gì?"

Trương Dương nói : "Quan tiểu tỷ, cô không suy nghĩ một chút sao, cô là người của Nam Tích, Nam Tích tổ chức đại hội tỉnh, nếu như cô đảm đương cái chức đại sứ hình tượng này, cũng coi như là làm chút cống hiến cho quê hương, tôi biết cô đã sinh hoạt ở phương tây một thời gian dài rồi, có thể phương thức suy nghĩ cũng có chút thay đổi, nhưng mà dù sao thì vẫn là con cháu của Viêm Hoàng, người Trung Quốc chúng ta đều chú ý áo gấm về làng rạng rỡ tổ tông, tuyên truyền đại hội tỉnh, đồng thời cũng tuyên truyền cho hình tượng xinh đẹp của cô, đây là một chuyện cả hai cùng tốt"

Quan Chỉ Tình dừng chân lại, đôi mắt giấu sau cặp kính răm nhìn thẳng vào Trương Dương, cô nói rất chăm chú : "Xin lỗi, Trương tiên sinh, tôi không cần tuyên truyền, lần này tôi về nước mục đích là muốn tế bái cha tôi, tôi mong rằng trong thời gian tôi ở đây, sự thanh tịnh của tôi không bị người khác quấy rầy"

Trương Dương nói : "Làm người phát ngôn cho đại hội tỉnh cũng có thù lao, con số cụ thể chúng ta có thể thương lượng ..."

Quan Chỉ Tình nói : "Tôi không có hứng thú, cái thành phố Nam Tích đó cũng không lưu lại cho tôi nhiều ký ức, ngoại trừ người cha đã qua đời của tôi ..." Cô dừng lại một chút, lại nói tiếp : "Trương tiên sinh, mong rằng anh không nên làm khó xử tôi!"

Trương Dương gật đầu, nhìn bóng lưng xinh đẹp của Quan Chỉ Tình đang rời đi xa, rốt cục cũng quyết định không đuổi theo nữa, Quan Chỉ Tình đã nói rất rõ ràng rồi, nếu như cô ta đã không còn cảm tình với quê nhà, không muốn đảm nhiệm chức đại sứ hình tượng này, mình cần gì phải miễn cưỡng cô ta.

Buổi trưa cùng ngày, Viên Ba mời khách ở Vọng Giang Lâu, mời Trương Dương, Lương Thành Long, Đinh Triệu Dũng cùng những người kh

ác tập trung lại, chủ đề lần này là chúc mừng Trương Dương lên làm chủ nhiệm ủy ban thể dục của thành phố Nam Tích.

Trương Dương đem chìa khóa xe chiếc BMW giao cho Lương Thành Long, Lương Thành Long nói : "Thế nào? Mọi chuyện thu xếp xong chưa?"

Trương Dương thở dài nói : " Gặp đã gặp nói đã nói, nhưng cũng không thành!"

Lương Thành Long cười nói : "Dùng mỹ nam kế của cậu dụ cô ta đi! Hay là bá vương ngạnh thượng cung cũng được, làm cho gạo nấu thành cơm rồi, đến lúc đó không sợ cô ta không nghe theo"

Trương Dương mắng : "Tên nhóc cậu càng ngày càng đê tiện"

Lương Thành Long nói : "Tôi đê tiện chổ nào? Vì lợi ích nhân dân của Nam Tích, cậu cần phải có một chút tinh thần hy sinh, thỉnh thoảng hy sinh một chút nhan sắc của mình cũng là điều cần thiết"

Đinh Triệu Dũng và Viên Ba đều nở nụ cười, hai người không rõ Trương Dương và Lương Thành Long đang nói chuyện gì cả, hỏi qua mới biết được đầu đuôi thế nào.

Đinh Triệu Dũng nói : "Trong nước cũng có nhiều vận động viên nổi tiếng, căn bản là không cần tìm vận động viên nước ngoài, làm đại sứ hình tượng cái gì, căn bản là uổng phí công phu"

Viên Ba lại nói : "Thời đại bây giờ không giống đâu, chuyện gì cũng cần chú ý đến hiệu ứng của người nổi tiếng cả, mượn Vọng Giang lâu của tôi mà nói, ngoài sảnh treo không ít ảnh chụp của tôi và người nổi tiếng, vô hình chung đã trở thành một loại tuyên truyền, người khác thấy có nhiều người nổi tiếng đến ăn, sẽ cảm thấy những người nổi tiếng có chú ý đến Vọng Giang lâu, chứng minh rằng đẳng cấp của nó không tồi, người trong nước chúng ta có tâm lý theo đám đông rất mạnh, thấy người khác làm gì bọn họ liền làm cái đó, Sau khi cải cách mở ra, quảng cáo hầu như là không còn dùng được nữa, cậu đi làm quảng cáo, người khác sẽ cảm thấy rằng có phải là đồ của cậu không được tốt hay không? Cậu không bán được nên mới đi quảng cáo, nhưng mà bây giờ, thứ gì mà không gào to thét lớn chứ, tục ngữ nói, rượu ngon còn sợ hẻm sâu nữa, cậu không gào lên thì ai mà biết? Tôi tán thành cách làm của Trương Dương, Quan Chỉ Tình đích thật là một vận động viên ưu tú có lực ảnh hưởng mạnh, vận động viên đẳng cấp thế giới có quê quán Bình Hải không được nhiều lắm, Trương Dương có chủ ý với cô ấy cũng rất là chính xác, nếu như lần này cô ấy trở thành đại sứ hình tượng cho đại hội lần này, khẳng định là sẽ tạo thành hiệu ứng oanh động"

Lương Thành Long nói : "Lời tuy nói là như vậy, nhưng mà người ta không có đáp ứng, bây giờ là thời đại nào rồi, làm cái gì cũng cần hai bên phải tình nguyện, cô ta không muốn, Trương Dương cũng không thể nào bắt ép cô ta làm cái đại sứ hình tượng này được? Hơn nữa, người ta bây giờ là người Hoa quốc tịch Mỹ, thủ đoạn hành chính của quốc gia chúng ta cũng không thể làm được gì cô ta cả"

Trương Dương nói : "Quên đi, không đề cập đến chuyện này, tôi cũng không phải là một tên ăn xin, mọi người uống rượu đi"

Mọi người đồng thời nâng ly rượu lên, Trương Dương lại nghĩ đến chuyện Nhâm Văn Bân nhờ hắn tối qua, Lương Thành Long nghe xong, cũng gật đầu nói : "Chuyện này tôi cũng đang muốn đề cập với cậu đây, khi tôi tiếp nhận công trình trung tâm thể dục xong, mới phát hiện ra bản vẽ quy hoạch lúc trước và công trình thực tế không phù hợp"

Trương Dương sửng sốt một chút, chuyện này hắn chưa từng nghe nói qua.

Lương Thành Long nói : "Lúc trước những bản vẽ quy hoạch mà tôi xem tại Nam Tích đều là bản mới gần đây cả, khi tôi trở về Đông Giang, lấy ra bản vẽ cũ, mới phát hiện ra đã có rất nhiều chổ thay đổi, diện tích của công viên thể dục đã thu nhỏ lại, xung quanh trung tâm thể dục, gần đây đã xây dựng không ít kiến trúc, lúc trước vì vấn đề này mà trung tâm thể dục đã bồi thường không ít tiền rồi"

Trương Dương nói : "cậu muốn nói cho tôi biết cái gì?"

Lương Thành Long nói : "Lúc phá bỏ và di dời đi thì tôi không có chứng kiến, tôi hoài nghi bên trong có tồn tại vấn đề, có người đã sớm biết được kế hoạch xây dựng trung tâm thể dục mới, cho nên đã đột kích xây nhà, dùng thủ pháp này để lấy bồi thường của chính phủ, loại thủ đoạn này cũng không có gì mới lạ, trong ngành kiến trúc rất là bình thường"

Trương Dương nói : "Cái này chính là đập phá bức tường của chủ nghĩa khoa học xã hội"

Lương Thành Long cười nói : "Loại chuyện này vốn không có gì đáng trách cả, mặc dù là dân chúng bình thường khi nghe nói chính phủ sẽ phá bỏ nhà và di dời, cũng sẽ lập tức xây nhà lên thôi, ai mà không muốn được bồi thường nhiều một chút chứ, tính người là vậy rồi, tôi nhớ kỹ lúc trước còn ở Đông giang, có ruộng đồng của một người nông dân bị trưng dụng, bởi vì lúc đó có quy định là một thân cây sẽ bồi thường bao nhiêu tiền, khi chúng tôi đến thăm hiện trường, phát hiện ra người nông dân kia đã trồng rậm rạp cây nhỏ trên hai mẫu đất bị trưng dụng ấy, không dám nói khoa trương, nhưng mà khoảng cách giữa hai cây với nhau, ngay cả bàn tay của tôi còn không chen vào được"

Mọi người trên bàn bị câu chuyện của Lương Thành Long làm cho chọc cười.

Đinh Triệu Dũng nói : "Nông dân cũng không dễ dàng, cậu trưng dụng đất của người ta, người ta sau này ăn bằng cái gì? Chính phủ bồi thường cũng có giới hạn, miệng ăn núi lở cũng không phải biện pháp"

Lương Thành Long nói : "Tôi cũng không nói là không đáng đồng tình, vô luận là nông dân hay thị dân, bọn họ lợi dụng một chút trí tuệ nhỏ để tranh thủ thêm nhiều tiền bồi thường cũng không có gì cả. Cái tôi phản cảm nhất chính là hành vi của thương nhân, bọn họ nhận được tin tức sớm, biết được quy hoạch của chính phủ, lợi dụng các loại phương pháp để thu lợi"

Trương Dương nói : "Những tòa kiến trúc phạm pháp trên mảnh đất quy hoạch của trung tâm thể dục mới có nhiều không?"

Lương Thành Long nói : "Không ít, đều là những vấn đề cũ cả, cậu không đề cập đến chuyện này, tôi cũng sẽ tìm cậu mà nói, không giải quyết được những kiến trúc phạm luật này, thì tiến độ công trình không cách nào nhanh lên được!"

Trương Dương nói : "Tôi còn tưởng rằng chỉ có tôi dám xây nhà trái phép ở chổ người ta, không ngờ còn có người làm trước cả tôi nữa"

Lương Thành Long nói : "Tôi mặc kệ người khác, cậu kêu tôi làm tốt trung tâm thể dục mới này, thì phải giúp tôi giải quyết cản trở, giúp tôi thanh lý sạch sẽ tất cả những kiến trúc trái phép trong phạm vi quy hoạch, nếu không thì tôi cũng bó tay thôi"

Trương Dương nói : "Uy hiếp tôi à"

Lương Thành Long nói : "Tôi không có ý đó, chỉ là đem khó khăn thực tế ra nói với cậu một tiếng thôi, lần này tôi thảo luận với người trong công ty không được lạc quan cho lắm, rất nhiều người tỏ vẻ không hiểu về việc tôi đầu tư vào công trình trung tâm thể dục mới này, nói trắng ra là, vẫn là vấn đề tài chính, trong vòng một năm nay tập đoàn Phong Dụ chúng tôi đã tiếp nhận rất nhiều công trình, tài chính đang dần trở thành vấn đề lớn"

Trương Dương nói : "Như vậy là thế nào? Vậy năm chục triệu của cậu là không có?"

Lương Thành Long nói : "Tiền không phải là vấn đề, chỉ là ..." Hắn dừn gla5i một chút, trên mặt có chút lúng túng : "Tôi sợ phải đi tìm Thanh Hồng"

Mọi người trên bàn bật cười, Đinh Triệu Dũng nói : "Tên nhóc, cậu muốn mượn cơ hội lôi kéo lại với Lâm Thanh Hồng đó sao"

Lương Thành Long nói : "Không phải, thật sự không phải, lần này tôi không phải là không còn cách nào sao? Người ta nói một ngày vợ chồng trăm ngày ân, cô ấy có thể cho Trần Thiệu Bân mượn tám triệu để đầu tư cổ phiếu, bây giờ tôi gặp phải khó khăn, cô ấy không thể bỏ mặt tôi được đúng không?"

Trương Dương cười nói : " Sao tôi nghe thế nào cũng có mùi dấm chua ở đây vậy nhĩ? Cậu hình như vẫn còn có chút oán niệm với Trần Thiệu Bân"

Lương Thành Long nói : "Không phải như vậy, lần trước ở Nam Quốc Sơn Trang không phải đã nói rõ rồi sao, cả đời người có thể có được một vài tri kỷ cũng không dễ dàng rồi, trải qua nhiều chuyện như vậy, trong lòng tôi đã rất rõ ràng"



Đinh Triệu Dũng nói : "Đều đã là người lớn hết rồi, tu trăm năm mới có thể ngồi cùng thuyền, tu ngàn năm mới được nằm chung giường, tôi thấy hai người nên thừa cơ hội này nói chuyện với nhau, có thể bỏ qua thì bỏ qua, có thể hàn gắn thì hàn gắn, tôi thấy không ai hợp nhau như hai người đâu"

Nhắc đến sinh hoạt hôn nhân, Lương Thành Long nhất thời thấy phiền muộn, hắn nâng ly rượu lên nói : "Con người có đôi khi cũng có lúc không được hài lòng đẹp ý!"

Viên Ba nói : "Đó là bởi vì trong lòng cậu không biết thỏa mãn, người thấy đủ thường sống vui, cậu vĩnh viễn không bao giờ thấy đủ cho nên vĩnh viễn không bao giờ thấy được hài lòng đẹp ý!"

Trương Dương nói : "Chỉ là khả năng của tôi chưa đến mức đó, cho dù muốn bán người ta cũng không mua đâu!"

Lúc này, đã có một người phục vụ đi vào, thì thầm vài câu vào lổ tai của Viên Ba, thì ra là Loan Thắng Văn đang ăn ở phòng bên cạnh, gọi đích danh Viên Ba qua gặp, Viên Ba nói với mọi người vài câu, đứng dậy đi ra, khi làm sinh ý về ẩm thực thì có một vài mối quan hệ nhất định phải chiếu cố.

Loan Thắng Văn hôm nay đã là cục trưởng phân cục khu Bạch Sa rồi, đừng thấy chỉ là thăng nửa chức, nhưng mà quyền lực đã có một sự khác biệt một trời một vực so với quá khứ rồi, ngày hôm nay gã ta đến Vọng Giang lâu là vì mời phó sở trưởng công an tỉnh Cao Trọng Hòa ăn, gã và Cao Trọng Hòa là đồng hương, nhưng mà ngày hôm nay Cao Trọng Hòa đã trở thành phó sở trưởng của công an tỉnh, không lâu sau còn tiếp nhận vị trí sở trưởng, ngồi cùng bàn còn có một phó sở trưởng khác của sở công an là Điền Khánh Long, gã ta cũng sắp thăng chức rồi.

Từ khi Cao Trọng Hòa đến Bình Hải xong, tác phong cứng rắn cũng như năng lực lãnh đạo của ông ta đã chiếm được sự chấp nhận của hệ thống công an Bình Hải.

Viên Ba vừa đi vào, liền vui vẻ cười nói : "Đều là khách quý, các vị lãnh đạo đại giá quang lâm, Viên mỗ có chổ sơ sẩy mong rằng có thể thứ lỗi"

Con người của Cao Trụng Hòa từ trước đến giờ đều là loại người ăn nói nghiêm túc, hơn nữa da trên người lại đen, cho nên bị người ta gọi là thần mặt đen ở sau lưng, ông không quen biết Viên Ba, Loan Thắng Văn gọi Viên Ba đến đây mục đích cũng không phải là vì muốn giới thiệu cho Cao Trọng Hòa biết, mà cái gã ta cần chính là mặt mũi.

Viên Ba đương nhiên là hiểu được, lập tức cho lên rượu, cung kính làm vài ly nhỏ.

Điền Khánh Long cười nói : "Sinh ý của ông chủ Viên cũng khá thật" Gã quen biết với Viên Ba cũng được một thời gian rồi.

Viên Ba cười nói : "Cũng được thôi, không làm phiền các vị lãnh đạo ăn, tôi ở sát bên cạnh, có gì dặn dò cứ gọi một tiếng"

Loan Thắng Văn gật đầu nói : "Đi bận đi"

Viên Ba cười nói : "Thong thả, đang cùng uống rượu với bọn người Trương Dương"

Vừa nghe đến tên của Trương Dương, Điền Khánh Long không khỏi nở nụ cười : "Trương Dương? Thằng nhóc này đến Đông Giang mà không gọi cho tôi? Kêu hắn đến đây kính rượu tôi"

Viên Ba biết giao tình của Trương Dương và Điền Khánh Long, cho nên vui vẻ gật đầu nói : "Để tôi kêu hắn đến"

Trương Dương nghe nói các lãnh đạo của sở công an đang ở sát bên, muốn giấu mặt cũng không được nữa rồi, trong lúc vô ý Viên Ba đã nhắc đến hắn, hắn đành phải cầm theo bình rượu đi qua phòng bên cạnh kính rượu, thấy Cao Trọng Hòa, Trương Dương cười nói : "Sở trưởng Cao cũng đến à"

Trên mặt Cao Trọng Hòa lộ ra một nụ cười lễ phép : "Tiểu Trương, ngồi đi"

Trương Dương nói : "Các người đều là lãnh đạo lớn, tôi cũng không dám ngồi, đứng kính rượu xong tôi đi"

Điền Khánh Long nói : "Mỗi người hai ly, một giọt cũng không được phép sót"

Lúc Trương Dương kính rượu mới nhớ ra hôm nay đã là cuối tuần rồi, hèn chi mới buổi trưa thôi mà mấy nhân vật phong vân trong sở cảnh sát lại cùng nhau uống rượu. Thấy đồ ăn trên bàn bọn họ còn chưa bị động vào, hẳn là mới vừa ngồi xuống không lâu, Trương Dương nói :" Các vị lãnh đạo muốn ăn gì, tôi kêu người làm thêm cho"

Loan Thắng Văn cười nói : "Không cần, ngày hôm nay tôi làm chủ, đón gió cho công tử của sở trưởng Cao"

Nói đến chuyện này, sắc mặt của Cao Trọng Hòa liền có chút xấu hổ, Loan Thắng Văn mở tiệc đón gió tẩy trần cho con trai của ông, nhưng mà đến lúc này rồi mà con trai của ông vẫn chưa xuất hiện, tiệc rượu đã bắt đầu được khoảng hai mươi phút rồi, để cho một đám trưởng bối chờ một mình hắn, thật sự đúng là không biết nên nói thế nào nữa.

Trương Dương có chút kỳ quái, cười nói : "Công tư của sở trưởng Cao?"

Lúc nói chuyện, cửa mở ra, Triệu Quốc Cường từ bên ngoài đi vào, gã ta đặc biệt đi đón công tử của Cao Trọng Hòa, con trai của Cao Trọng Hòa đi theo sau lưng của Triệu Quốc Cường vào, vừa vào trong phòng liền chấp tay tạ tội nói liên tục : "Các vị chú bác, xin lỗi, xin lỗi, con đi dạo phố với bạn học nữ thôi, làm lỡ một chuyện quan trọng như vậy, mọi người ngàn vạn lần đừng chấp nhất con"

Cao Trọng Hòa nghe được giọng nói của con trai, trên mặt lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, bình thường ông nói năng rất nghiêm túc, nhưng cái mồm của con trai thì không lúc nào rãnh rỗi cả.

Triệu Quốc Cường không ngờ rằng lại gặp Trương Dương ở chổ này, vừa thấy Trương Dương, đôi mắt lập tức phun ra tia lửa phẫn nộ, bởi vì chuyện của em trai Triệu Quốc Lương, cho nên giữa gã ta và Trương Dương liền có một mối thù, gã luôn cho rằng kẻ hại chết em trai chính là Trương Dương, tuy rằng lúc đó bí thư tỉnh trưởng tiền nhiệm Cố Doãn Tri đã cung cấp chứng cứ Trương Dương không có mặt tại hiện trường ra, nhưng mà Triệu Quốc Cường vẫn cho rằng Trương Dương chính là kẻ thù đã giết chết em của mình.

Trương Dương thấy ánh mắt tràn ngập thù hận của Triệu Quốc Cường cũng không có bất kỳ ý tứ lùi bước nào cả, cười thản nhiên, và lập tức thấy được người thanh niên trẻ tuổi phía sau lưng của Triệu Quốc Cường.

Người thanh niên kia cũng nhìn Trương Dương, bất ngờ nói : "Là anh sao"

Trương Dương vô luận thế nào cũng không ngờ rằng con trai của Cao Trọng Hòa lại chính là chàng trai đeo kính gặp gỡ tối qua tại sân bay Cao Liêm Minh, mà kể ra cũng ngộ, tính tình của hai cha con nhà này lại hoàn toàn trái ngược nhau, một người thì ăn nói thẩn trọng, một người thì miệng lưỡi lưu loát, Cao Liêm Minh tiến lại nắm lấy tay của Trương Dương, nói : "Chủ nhiệm Trương, thật sự là đời người không gì là không gặp"

Mọi người trên bàn đều cảm thấy kỳ quái, ai cũng biết con trai của Cao Trọng Hòa đi học đại học ở nước Mỹ, sau khi học xong còn lấy được giấy phép luật sư của Mỹ, tối hôm qua mới từ Mỹ trở về, hắn ta làm sao mà quen biết với Trương Dương?

Cao Liêm Minh nhiệt tình kéo tay của Trương Dương đến bên cạnh cha của hắn, giới thiệu với cha : "Cha ơi, đây là võ lâm cao thủ mà con nói hôm qua đó, cha không thấy đấy thôi, tối hôm qua anh ấy đã đánh tên người Mỹ kia để trút giận cho mọi người"

Cao Trọng Hòa cười gật đầu, tối hôm qua ông nghe con trai kể về chuyện này còn có chút buồn bực, dám ở một nơi công cộng đông người như sân bay đánh người, mà cuối cùng lại không bị sao cả, thì ra người đó lại chính là Trương Dương, tên nhóc này làm ra loại chuyện như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên hết.

Triệu Quốc Cường ngồi xuống, chỉ có trên mặt hắn là không có bất kỳ ý cười nào hết, lặng lẽ nâng ly rượu lên uống một mình.

Trương Dương cũng biết mình không thích hợp ở lâu, hắn cười cười chào tạm biệt đám người Cao Trọng Hòa : "Sở trưởng cao, sở trưởng Điền, cục trưởng Loan, bên tôi còn có xã giao, xin đi trước"

Cao Liêm Minh nhiệt tình mời nói : "Đừng đi vội vã, cùng nhau uống vài ly"

Trương Dương cười cười vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói : "Có thời gian thì gọi điện cho tôi, tôi mời uống rượu" Nói xong hắn cười cười với mọi người, cáo từ rời đi.

Sau khi cửa phòng đóng lại, Cao Trọng Hòa nói : "Nghe nói tiểu Trương đến Nam Tích"

Điền Khánh Long tương đối rõ ràng tình huống của Trương Dương, gật đầu nói : "Vừa đến không bao lâu, nghe nói bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên đã giao công trình trung tâm thể dục mới cho hắn phụ trách, rất là trọng dụng hắn"

Cao Liêm Minh nói : "Người này rất là thú vị"

Cao Trọng Hòa cố ý nổi giận nói : "Thằng nhóc nhỏ như con thì biết cái gì? Sao lại đến muộn như thế, còn không biết rót rượu chịu tội với các chú các bác à?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Y Đạo Quan Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook