Chương 2473: Danh tiếng (1)
Thạch Chương Ngư
31/10/2016
Khi Trương đại quan nhân nói chuyện thì rút ra một thứ hình như đèn pin, đeo kính râm, gác điện thoại thằng cha này trước khi đi đã chuẩn bị để đối phó với két sắt, cái thứ trông như đèn pn đó là công cụ khoa học kỹ thuật tinh tiến mà Quốc An nghiên cứu chế tạo, súng cắt laser, Trương đại quan nhân bởi vì lần này hợp tác với giáo thụ Hoa, tất nhiên nói ra không ít điều kiện, kiếm được không ít ưu việt, trong đó bao gồm cả những món đồ chơi công nghệ cao này.
Trương đại quan nhân cũng hiểu được tầm quan trọng của bắt kịp thời đại, mở súng, chùm laser màu đỏ nhắm vào cửa két, đây mới là chém sắt như chém bùn, cái gì mật mã, cái gì vân tay, cái gì thép tấm, trước mặt súng laser căn bản chính là mây bay.
Trương đại quan nhân mở đã đem rất dễ dàng, đợi cho sau khi nhiệt độ khôi phục mới tìm thứ bên trong, từ bên trong moi ra mấy tập đô la xanh và nhân dân tệ, vật phẩm trang sức, còn có một số đĩa CD, Trương đại quan nhân cũng không kịp xem kỹ, vơ tất cả thứ bên trong cho vào túi du lịch, hắn khoắng sạch cũng không phải vì tham tiền, mà là dựa theo phân phó của Triệu Quốc Cường, để lại biểu hiện giả dối cho người ngoài là bị trộm đột nhập.
Trương đại quan nhân cũng không bỏ qua các phòng khác, tìm hơn tiếng đồng hồ, điều tra một lửa phòng của Cảnh Thiên Thu, xác định không bỏ quên thứ gì, lúc này mới nhân lúc trăng tối gió mạnh, chuồn ra khỏi đây.
Triệu Quốc Cường hai giờ sáng thì nhận được điện thoại của Trương Dương, thật ra hắn cả một đêm này căn bản không chợp mắt, nghe Trương Dương nói đã đắc thủ, Triệu Quốc Cường từ đáy lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn nói khẽ: Anh đang ở đâu? Tôi lập tức tới gặp anh?
Trương Dương nói: Đang ngôi ở quán lẩu ở thành tây, làm cu li cho anh, tôi đói lắm, dù sao cũng phải bổ sung chút năng lượng chứ?
Triệu Quốc Cường hỏi rõ địa điểm, nói với Trương Dương hắn sẽ lập tức tới.
Triệu Quốc Cường mặc quần áo rời khỏi nhà, khi đi qua thư phòng của cha, phát hiện bên trong vẫn sáng đèn, tiếng bước chân của hắn đã kinh động Triệu Vĩnh Phúc ở bên trong.
Triệu Vĩnh Phúc hỏi: Ai đó?
Triệu Quốc Cường vốn không muốn kinh động cha, nhưng nếu đã bị cha phát hiện thì cũng chỉ đành lên tiếng, hắn đẩy cửa đi vào: Cha, là con.
trong thư phòng Triệu Vĩnh Phúc vẫn đầy mùi thuốc lá, dù cửa sổ mở to, vẻ mặt của y tràn ngập mệt mỏi: Đã muộn thế này còn muốn ra ngoài à?
Triệu Quốc Cường gật đầu nói: Có vị bằng hữu gặp chút chuyện, con muốn ra ngoài hỗ trợ.
Triệu Vĩnh Phúc nói: Việc gì mà gấp thế, sao phải đi vào nửa đêm thế này.
Triệu Quốc Cường cười cười: Cha, cha đi ngủ sớm một chút đi, lớn tuổi rồi không nên thức đêm.
Triệu Vĩnh Phúc thở dài: Tuổi càng lớn càng khó ngủ, không phải tôi muốn thức đêm, mà là căn bản không ngủ được.
Triệu Quốc Cường biết cha gần đây phiền não vì cái gì, hắn mím môi, cố không lên tiếng hỏi.
Triệu Vĩnh Phúc xua tay: Đi đi, nếu bạn gọi thì khẳng định có việc gấp, có thể giúp người ta thì giúp đi.
Triệu Quốc Cường qua ánh đèn nhìn thấy tóc mai của cha lại bạc hơn, trong lòng không khỏi chua xót, nhưng hắn cũng không biết nên khuyên cha như thế nào, gật đầu, xoay người bước đi.
Sau khi Triệu Quốc Cường rời khỏi, Triệu Vĩnh Phúc cầm một bức ảnh trên bàn lên, trên ảnh là y và Cảnh Thiên Thu, bối cảnh là đại thủy pháp ở Vinh Minh Viên, Cảnh Thiên Thu trong ảnh rất trẻ, nụ cười đơn thuần, Triệu Vĩnh Phúc nhắm mắt lại, nói khẽ: Thay đổi rồi.. Tất cả đều thay đổi rồi... Mở mắt ra, cầm bật lửa trên bàn, đốt bức ảnh trong tay, nhìn bức ảnh đó cuộn lại trong lửa, cuối cùng lại hóa thành tro tàn.
Khi Triệu Quốc Cường chạy đến, Trương Dương đã uống hết nửa chai rượu, hắn cười ha ha vẫy vẫy tay với Triệu Quốc Cường.
Triệu Quốc Cường tới bên cạnh hắn ngồi xuống: hứng trí quá nhỉ.
Trương đại quan nhân nói: Anh tính thử xem một người đi 28 tầng cần bao nhiêu năng lượng? Bữa cơm này anh trả đấy.
Triệu Quốc Cường nói: Tình huống thế nào?
Trương Dương trước tiên rót cho hắn chén rượu, nói: Làm một ly khánh công trước đã.
Triệu Quốc Cường nói: Tôi không có tửu lượng như anh, rượu buổi trưa còn chưa bay hết đây này.
Trương Dương cũng không miễn cưỡng hắn, há to miệng uống sạch chén rượu, nhìn Triệu Quốc Cường nói: Lòng hiếu kỳ của tôi luôn rất nặng, trước khi anh tới, tôi nhân lúc rảnh đã kiểm kê, bên trong tổng cộng có năm vạn bảy ngàn nhân dân tệ, hai vạn đôla, mười một cái đĩa. Trương đại quan nhân hạ giọng nói với Triệu Quốc Cường: Đều là phim sex đỉnh cấp, là đao thật súng thật làm chuyện đó.
Triệu Quốc Cường ho khan một tiếng, tựa hồ có chút xấu hổ.
Trương đại quan nhân nhìn ra điểm này, hắn : Cười nói Chắc đều là phim quay bên trong Nhân Gian Cung Khuyết, Cảnh Thiên Thu này một bên làm tú bà, một bên quay lại cảnh may mưa của khách làng chơi, chẳng trách nữ nhân này kiêu ngạo như vậy, cho rằng nắm giữ được chứng cứ về chuyện xấu của người khác, có thể bức bách bọn họ vươn tay giúp đỡ mình. Trương Dương vừa nói vừa đưa túi du lịch cho Triệu Quốc Cường.
Triệu Quốc Cường tiếp lấy túi du lịch, cũng không nóng lòng mở ra, mà nói khẽ: Bên trong còn có gì?
Trương Dương nói: Có một số thư và nhật ký, tôi cũng chưa xem, được người nhờ thì lo cho người ta, anh đã coi trọng chuyện này như vậy, tôi cũng không ngại nhúng vào, anh đã coi tôi là bằng hữu, tôi cũng phải lấy ra chút thái độ mà bằng hữu nên có, anh , yên tâm đi chuyện này tôi sẽ coi như chưa phát sinh.
Triệu Quốc Cường có chút cảm động vì những lời này của Trương Dương, hắn gật đầu nói: Đa tạ.
Trương Dương nói: Đúng rồi, ở tường kép tôi tìm được tóc trên quầ áo, dùng túi nhỏ để đựng rồi đó, anh tự mình xét nghiệm đi.
Triệu Quốc Cường lúc này mới hoàn toàn yên tâm, cầm chén rượu lên kính Trương Dương một ly, hắn nói khẽ: Chờ chuyện này tra ra kết quả rồi, tôi nhất định sẽ nói rõ với anh.
Trương Dương nói: Không cần, tôi và Cảnh Thiên Thu cũng không có đại cừu gì cả, lần này là vì Quản Thành nên tôi mới tìm tới Nhân Gian Cung Khuyết, cô ta tuy rằng mạnh miệng, nhưng cô ta bao che cho Quản Thành là sự thật tuyệt đối không thể phủ nhận.
Triệu Quốc Cường gật đầu nói: Trước đây tôi cũng không ngờ cô ta có liên quan tới Quản Thành.
Trương Dương nói: Anh không phải đã liền bắt đầu tra cô ta từ lâu rồi ư? Chứng minh sự hoài nghi của anh đối với cô ta cũng không phải là ngày một ngày hai.
Cho tới bây giờ Triệu Quốc Cường vẫn chưa nói ra thực sự hoài nghi Cảnh Thiên Thu, hắn hoài nghi Cảnh Thiên Thu mới là hung phạm thực sự hại chết em trai hắn Triệu Quốc Lương, từ khi tra được Cảnh Thiên Thu và cha đã quan hệ được một năm trước khi mẹ hắn qua đời, hơn nữa Cảnh Thiên Thu còn có kinh lịch phá thai lúc thai được năm tháng, Triệu Quốc Cường liền hoài nghi cái chết của em trai rất có khả năng là Cảnh Thiên Thu vì yêu mà sinh hận nên trả thù, nhưng hắn thiếu chứng cớ để chứng minh, cha gần đây đã rất đau khổ rồi, hắn thật sự không đành lòng đụng tới vết thương trong lòng cha nữa.
Triệu Quốc Cường nói: Tôi chỉ là cảm thấy việc mà cô ta làm rất mờ ám, không muốn sự kết giao của cô ta và cha tôi sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cha tôi.
Trương Dương nói: Nữ nhân một khi điên cuồng thì chuyện gì cũng dám làm cả. Hắn buông chén rượu: Anh nói cô ta là em ruột của Vương Quân Dao, mà Vương Quân Dao khi còn sống vẫn luôn làm chuyện rửa tiền, là một trong những tài tướng chủ lực của tập đoàn rửa tiền này, Cảnh Thiên Thu liệu có liên quan tới tập đoàn này hay không?
Trương đại quan nhân cũng hiểu được tầm quan trọng của bắt kịp thời đại, mở súng, chùm laser màu đỏ nhắm vào cửa két, đây mới là chém sắt như chém bùn, cái gì mật mã, cái gì vân tay, cái gì thép tấm, trước mặt súng laser căn bản chính là mây bay.
Trương đại quan nhân mở đã đem rất dễ dàng, đợi cho sau khi nhiệt độ khôi phục mới tìm thứ bên trong, từ bên trong moi ra mấy tập đô la xanh và nhân dân tệ, vật phẩm trang sức, còn có một số đĩa CD, Trương đại quan nhân cũng không kịp xem kỹ, vơ tất cả thứ bên trong cho vào túi du lịch, hắn khoắng sạch cũng không phải vì tham tiền, mà là dựa theo phân phó của Triệu Quốc Cường, để lại biểu hiện giả dối cho người ngoài là bị trộm đột nhập.
Trương đại quan nhân cũng không bỏ qua các phòng khác, tìm hơn tiếng đồng hồ, điều tra một lửa phòng của Cảnh Thiên Thu, xác định không bỏ quên thứ gì, lúc này mới nhân lúc trăng tối gió mạnh, chuồn ra khỏi đây.
Triệu Quốc Cường hai giờ sáng thì nhận được điện thoại của Trương Dương, thật ra hắn cả một đêm này căn bản không chợp mắt, nghe Trương Dương nói đã đắc thủ, Triệu Quốc Cường từ đáy lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn nói khẽ: Anh đang ở đâu? Tôi lập tức tới gặp anh?
Trương Dương nói: Đang ngôi ở quán lẩu ở thành tây, làm cu li cho anh, tôi đói lắm, dù sao cũng phải bổ sung chút năng lượng chứ?
Triệu Quốc Cường hỏi rõ địa điểm, nói với Trương Dương hắn sẽ lập tức tới.
Triệu Quốc Cường mặc quần áo rời khỏi nhà, khi đi qua thư phòng của cha, phát hiện bên trong vẫn sáng đèn, tiếng bước chân của hắn đã kinh động Triệu Vĩnh Phúc ở bên trong.
Triệu Vĩnh Phúc hỏi: Ai đó?
Triệu Quốc Cường vốn không muốn kinh động cha, nhưng nếu đã bị cha phát hiện thì cũng chỉ đành lên tiếng, hắn đẩy cửa đi vào: Cha, là con.
trong thư phòng Triệu Vĩnh Phúc vẫn đầy mùi thuốc lá, dù cửa sổ mở to, vẻ mặt của y tràn ngập mệt mỏi: Đã muộn thế này còn muốn ra ngoài à?
Triệu Quốc Cường gật đầu nói: Có vị bằng hữu gặp chút chuyện, con muốn ra ngoài hỗ trợ.
Triệu Vĩnh Phúc nói: Việc gì mà gấp thế, sao phải đi vào nửa đêm thế này.
Triệu Quốc Cường cười cười: Cha, cha đi ngủ sớm một chút đi, lớn tuổi rồi không nên thức đêm.
Triệu Vĩnh Phúc thở dài: Tuổi càng lớn càng khó ngủ, không phải tôi muốn thức đêm, mà là căn bản không ngủ được.
Triệu Quốc Cường biết cha gần đây phiền não vì cái gì, hắn mím môi, cố không lên tiếng hỏi.
Triệu Vĩnh Phúc xua tay: Đi đi, nếu bạn gọi thì khẳng định có việc gấp, có thể giúp người ta thì giúp đi.
Triệu Quốc Cường qua ánh đèn nhìn thấy tóc mai của cha lại bạc hơn, trong lòng không khỏi chua xót, nhưng hắn cũng không biết nên khuyên cha như thế nào, gật đầu, xoay người bước đi.
Sau khi Triệu Quốc Cường rời khỏi, Triệu Vĩnh Phúc cầm một bức ảnh trên bàn lên, trên ảnh là y và Cảnh Thiên Thu, bối cảnh là đại thủy pháp ở Vinh Minh Viên, Cảnh Thiên Thu trong ảnh rất trẻ, nụ cười đơn thuần, Triệu Vĩnh Phúc nhắm mắt lại, nói khẽ: Thay đổi rồi.. Tất cả đều thay đổi rồi... Mở mắt ra, cầm bật lửa trên bàn, đốt bức ảnh trong tay, nhìn bức ảnh đó cuộn lại trong lửa, cuối cùng lại hóa thành tro tàn.
Khi Triệu Quốc Cường chạy đến, Trương Dương đã uống hết nửa chai rượu, hắn cười ha ha vẫy vẫy tay với Triệu Quốc Cường.
Triệu Quốc Cường tới bên cạnh hắn ngồi xuống: hứng trí quá nhỉ.
Trương đại quan nhân nói: Anh tính thử xem một người đi 28 tầng cần bao nhiêu năng lượng? Bữa cơm này anh trả đấy.
Triệu Quốc Cường nói: Tình huống thế nào?
Trương Dương trước tiên rót cho hắn chén rượu, nói: Làm một ly khánh công trước đã.
Triệu Quốc Cường nói: Tôi không có tửu lượng như anh, rượu buổi trưa còn chưa bay hết đây này.
Trương Dương cũng không miễn cưỡng hắn, há to miệng uống sạch chén rượu, nhìn Triệu Quốc Cường nói: Lòng hiếu kỳ của tôi luôn rất nặng, trước khi anh tới, tôi nhân lúc rảnh đã kiểm kê, bên trong tổng cộng có năm vạn bảy ngàn nhân dân tệ, hai vạn đôla, mười một cái đĩa. Trương đại quan nhân hạ giọng nói với Triệu Quốc Cường: Đều là phim sex đỉnh cấp, là đao thật súng thật làm chuyện đó.
Triệu Quốc Cường ho khan một tiếng, tựa hồ có chút xấu hổ.
Trương đại quan nhân nhìn ra điểm này, hắn : Cười nói Chắc đều là phim quay bên trong Nhân Gian Cung Khuyết, Cảnh Thiên Thu này một bên làm tú bà, một bên quay lại cảnh may mưa của khách làng chơi, chẳng trách nữ nhân này kiêu ngạo như vậy, cho rằng nắm giữ được chứng cứ về chuyện xấu của người khác, có thể bức bách bọn họ vươn tay giúp đỡ mình. Trương Dương vừa nói vừa đưa túi du lịch cho Triệu Quốc Cường.
Triệu Quốc Cường tiếp lấy túi du lịch, cũng không nóng lòng mở ra, mà nói khẽ: Bên trong còn có gì?
Trương Dương nói: Có một số thư và nhật ký, tôi cũng chưa xem, được người nhờ thì lo cho người ta, anh đã coi trọng chuyện này như vậy, tôi cũng không ngại nhúng vào, anh đã coi tôi là bằng hữu, tôi cũng phải lấy ra chút thái độ mà bằng hữu nên có, anh , yên tâm đi chuyện này tôi sẽ coi như chưa phát sinh.
Triệu Quốc Cường có chút cảm động vì những lời này của Trương Dương, hắn gật đầu nói: Đa tạ.
Trương Dương nói: Đúng rồi, ở tường kép tôi tìm được tóc trên quầ áo, dùng túi nhỏ để đựng rồi đó, anh tự mình xét nghiệm đi.
Triệu Quốc Cường lúc này mới hoàn toàn yên tâm, cầm chén rượu lên kính Trương Dương một ly, hắn nói khẽ: Chờ chuyện này tra ra kết quả rồi, tôi nhất định sẽ nói rõ với anh.
Trương Dương nói: Không cần, tôi và Cảnh Thiên Thu cũng không có đại cừu gì cả, lần này là vì Quản Thành nên tôi mới tìm tới Nhân Gian Cung Khuyết, cô ta tuy rằng mạnh miệng, nhưng cô ta bao che cho Quản Thành là sự thật tuyệt đối không thể phủ nhận.
Triệu Quốc Cường gật đầu nói: Trước đây tôi cũng không ngờ cô ta có liên quan tới Quản Thành.
Trương Dương nói: Anh không phải đã liền bắt đầu tra cô ta từ lâu rồi ư? Chứng minh sự hoài nghi của anh đối với cô ta cũng không phải là ngày một ngày hai.
Cho tới bây giờ Triệu Quốc Cường vẫn chưa nói ra thực sự hoài nghi Cảnh Thiên Thu, hắn hoài nghi Cảnh Thiên Thu mới là hung phạm thực sự hại chết em trai hắn Triệu Quốc Lương, từ khi tra được Cảnh Thiên Thu và cha đã quan hệ được một năm trước khi mẹ hắn qua đời, hơn nữa Cảnh Thiên Thu còn có kinh lịch phá thai lúc thai được năm tháng, Triệu Quốc Cường liền hoài nghi cái chết của em trai rất có khả năng là Cảnh Thiên Thu vì yêu mà sinh hận nên trả thù, nhưng hắn thiếu chứng cớ để chứng minh, cha gần đây đã rất đau khổ rồi, hắn thật sự không đành lòng đụng tới vết thương trong lòng cha nữa.
Triệu Quốc Cường nói: Tôi chỉ là cảm thấy việc mà cô ta làm rất mờ ám, không muốn sự kết giao của cô ta và cha tôi sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cha tôi.
Trương Dương nói: Nữ nhân một khi điên cuồng thì chuyện gì cũng dám làm cả. Hắn buông chén rượu: Anh nói cô ta là em ruột của Vương Quân Dao, mà Vương Quân Dao khi còn sống vẫn luôn làm chuyện rửa tiền, là một trong những tài tướng chủ lực của tập đoàn rửa tiền này, Cảnh Thiên Thu liệu có liên quan tới tập đoàn này hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.