Y Đạo Quan Đồ

Chương 1393: Kẻ giảm người tăng(3)

Thạch Chương Ngư

31/10/2016

Trương Dương nói với Chu Hổ Sơn đang lái xe: “Hổ Tử, chuẩn bị một chút đi, chúng ta ăn xong cơm trưa sẽ vào thành phố một chuyến!”

Chu Sơn Hổ nói: “Không vấn đề gì, bí thư Trương chỉ đâu, tôi sẽ đánh đấy!”

Chiếc xe ô tô đến xưởng bia ở khu ngoại ô huyện thành, Trương Dương không thông báo với bên xưởng bia rằng hôm nay hắn đến, vì vậy trước cửa không có biểu ngữ chào mừng, chỉ có hai ông già đang ngồi ở phòng bảo vệ tắm nắng, họ chẳng thèm để ý gì, vẫn nói chuyện rất tự do.

Phó Trường Chinh đến bên Trương Dương: “Có cần phải bảo họ liên lạc với lãnh đạo họ một chút không?”

Trương Dương lắc đầu nói: “Đợi Lão Lưu đến rồi hẵng hay!”

Hắn nhìn thời gian, khi đi ra hỏi trung tâm hành chính, hắn có gọi điện cho Lưu Kim Thành, nói rằng đã ở ngoài huyện thành rồi, sao giờ vẫn chưa đến đây, chẳng lẽ một huyện thành nhỏ như Tân Hải cũng lạc đường được sao?

Khi Trương đại quan chuẩn bị gọi điện thoại, liền nhìn thấy một chiếc xe Honda đi đến, biển xe của Giang Thành, đó chính là những người quản lý xưởng rượu Giang Thành, chiếc xe dừng lại trước cửa, Lưu Kim Thành của xưởng rượu Giang Thành vội vàng xuống xe, cười rất sáng lạn, hai tay giơ về phía Trương Dương: “Bí thư Trương, lâu rồi không gặp!”

Trương Dương vui vẻ giơ tay ra, bắt tay với Lưu Kim Thành: “Lão Lưu à, anh lại béo rồi! Mỗi lần thấy anh, cái bụng này đều to ra!”

Lưu Kim Thành khổ sở nói: “Toàn là vì ăn cơm bằng tiền công cả, nhưng ở Trung Quốc, không ăn thì không thành được việc làm ăn, nói chuyện làm ăn đều phải nói trên bàn cơm cả, tôi chỉ muốn bỏ ngay việc, nhưng thế này thì thật sự không sống được.”

Trương Dương biết rằng ngoài miệng tên này thì trách móc, nhưng trong lòng chưa chắc đã nghĩ vậy, hắn gật đầu nói với Phó Trường Chinh: “Bảo đôn đốc của họ ra đây!”

Trương đại quan làm việc từ trước đến giờ đều không theo thói thường, đến khảo sát xưởng bia cũng là nổi hứng nhất thời mà thôi, hắn chẳng hề thông báo với người khác, cũng chẳng hề có dự định này, hắn bắt đầu làm từ cơ tầng mà lên, hắn đã hiểu rất rõ về chủ nghĩa hình thức ở đây rồi, nếu như thông báo với xưởng bia trước, bên xưởng nhất định sẽ treo biểu ngữ, nhiệt liệt chào mừng, lãnh đạo doanh nghiệp sẽ coi đây là một việc lớn. Trương đại quan không thích giả tạo, nên như thế nào thì là như thế, nếu như để họ chuẩn bị từ trước, thì sẽ chẳng nhìn được ra vấn đề gì cả. Hắn mời đám người Lưu Kim Thành đến là để giúp cho xưởng bia sửa chữa lại.



Đô đốc xưởng bia Vương Quảng Đường nghe nói có bí thư huyện ủy giá đáo, hơn nữa còn dẫn một đoàn lãnh đạo xưởng rượu Giang Thành đến, ngay lập tức liền hoảng, gã thật sự không hiểu, tại sao bí thư huyện ủy lại đến một cách bất ngờ thế này. Xưởng bia này ở Tân Hải không được coi là một doanh nghiệp cốt cán gì, trước kia rất ít có lãnh đạo chú ý đến nơi này, bí thư huyện ủy trước, Cữu Thế Kiệt chẳng đến đây lấy một lần, huyện trưởng Hứa Song Kỳ cũng vậy, sao vị bí thư Trương mới đến này đã đột nhiên đến xưởng bia, làm cho gã không kịp chuẩn bị gì.

Trương Dương và Lưu Kim Thành bước vào xưởng bia, đầu tiên họ xem giới thiệu về xưởng ở bảng thông báo, không đợi họ xem xong, đô đốc xưởng Vương Quảng Đường đã đến rồi, Vương Quảng Đường là một tên béo hơn một trăm kg, từ phòng làm việc đến đây phải chạy hơn ba trăm mét, hơn nữa lại phải chạy cầu thang từ tầng 4 xuống, với gã đây là một việc khó khăn.

Vương Quảng Đường thở dốc, còn chưa đến bên cạnh Trương Dương, đã nói từ xa: “Hoan nghênh…hoan nghênh… Hoan nghênh… Bí thư Trương… Đến xưởng của tôi…. Thị…. Thị sát….!”

Trương Dương thấy một người béo như vậy chạy đến, đằng sau còn đi theo hơn mười cán bộ, cảm thấy rất thú vị, bờ môi lộ ra một nụ cười.

Vương Quảng Đường đến trước mặt Trương Dương, chân nhũn cả ra, một là vì cảm thấy mệt, hai là vì trong lòng cảm thấy sợ hãi, đối diện với bí thư huyện ủy, gã sợ hãi là chuyện bình thường!

Trương Dương cười nói: “Anh là đồng chí Vương Quảng Đường đúng không!”

Vương Quảng Đường gật đầu, lúc này không còn nói ra lời được nữa, chỉ cảm thấy cổ họng khô khan, mồ hôi trên người không ngừng túa ra.

Trương Dương nói: “Anh không cần phải căng thẳng, hôm nay tôi đã mời những người của bên quản lý và nghiên cứu kỹ thuật của xưởng rượu Giang Thành đến, để giúp xưởng bia Tân Hải xem xét những vấn đề còn tồn tại, tại sao hiệu suất làm việc của doanh nghiệp không ngừng đi xuống.”

Vương Quảng Đường đã từng gặp Lưu Kim Thành, có điều không quen lắm, mặc dù cùng là làm về rượu, nhưng loại hình không giống nhau, Lưu Kim Thành đến cười bắt tay với Vương Quảng Đường: “Đô đốc Vương, bí thư Trương bảo chúng tôi đến đây tham quan xưởng bia của mọi người, không biết anh có chào đón không?”

Vương Quảng Đường nói: “Hoan nghênh hoan nghênh, bình thường tôi có muốn mời cũng không mời được các anh đến!” Lúc này gã đã bắt đầu lấy lại được hơi.

Cả buổi sáng, Vương Quảng Đường dẫn những người này tham quan trong xưởng, xem kho ủ rượu, rồi rót rượu, đóng gói, xem cả trung tâm nghiên cứu khai thác, nhà ăn công nhân, khu làm việc, cuối cùng dẫn họ xem vườn hoa trong xưởng. Nếu nói tổng thể, thì môi trường của xưởng bia khá được, nhưng người trong ngành vẫn nhìn ra rất nhiều vấn đề, đáp ứng yêu cầu của Trương Dương, Vương Quảng Đường tổ chức những lực lượng cốn cán trong xưởng đến giao lưu với hội người đến từ Giang Thành.



Trương Dương cũng tham gia cuộc giao lưu lần này, trong cuộc giao lưu, Vương Quảng Đường đã lấy mấy sản phẩm của xưởng họ ra để mọi người uống thử.

Trương Dương uống một ngụm bia lớn rồi nói: “Mặc dù tôi không phải là bên chuyên, nhưng nếu nhìn từ góc độ của một người ngoài ngành, thì tôi cho rằng hương vị của bia Lam Hải thật sự khá ngon, không thua kém gì so với những thương hiệu lớn trong nước, mà giá thành lại thấp hơn so với những nhà xưởng có tiếng nhiều như vậy, tại sao lượng bán ra lại không thể nâng cao lên được? Có sản phẩm tốt, tại sao doanh nghiệp vẫn thua lỗ?”

Vương Quảng Đường đỏ mặt tự kiểm điểm, gã nói đầy ân hận: “Bí thư Trương, đây là có liên quand dến trình độ quản lý của tôi, là những thiếu sót về trình độ quản lý của tôi mới gây nên cục diện này.”

Trương Dương mỉm cười nói: “Đây không phải là lúc tự kiểm điểm, tôi đã xem về tư liệu của xưởng bia các anh, anh làm đô đốc mới được một năm, trước khi anh tại nhiệm, tình hình kinh doanh còn tồi tệ hơn.”

Lưu Kim Thành nói: “bí thư Trương đã gọi chúng tôi đến, bảo chúng tôi ra chủ ý giúp, tìm nguyên nhân bệnh của xưởng bia Tân Hải, thì có một vài điều tôi sẽ nói thẳng ra đây, làm cái ngành rượu bia này, trước kia luôn nghĩ rằng, chỉ cần có sản phẩm tốt là sẽ không sợ không bán được, nhưng giờ đây thời đại đã không còn thế nữa, thời đại bây giờ là thời đại công nghệ thông tin, cạnh tranh vô cùng ác liệt, thị trường chỉ có từng ấy thôi, nhưng lại có vô số doanh nghiệp cùng sản xuất một loại hình sản phẩm, nói một cách khác, người tiêu dùng có rất nhiều sự lựa chọn, anh muốn để cho người tiêu dùng mua sản phẩm của anh, thì anh phải có chỗ làm họ cảm thấy đáng mua, hương vị của anh ngon hơn của các doanh nghiệp khác, hay là do danh tiếng của anh nổi trội hơn? Hay là giá thành của anh thấp hơn? Hay là kênh bán hàng của anh đủ lớn?” Vương Quảng Đường không nói gì, nghe một cách chăm chú.

Lưu Kim Thành uống một ngụm bia rồi nói: “Tôi thừa nhận, hương vị của bia Lam Hải khá ngon, nhưng nếu so sánh với những thương hiệu nổi tiếng trong nước thì vẫn kém, nếu so sánh với nhưng thương hiệu lân cận cũng không có ưu thế tuyệt đối, vì vậy mới nói rằng nếu chỉ dựa vào chất lượng không thôi thì chưa đủ sức cạnh tranh, còn về thương hiệu, thì tôi càng không cần phải nói nữa, giờ đây thịt trường bia của Bình Hải về cơ bản đã bị bia của Lam Sơn và Đông Giang lũng đoạn, sản phẩm chúng ta thường thấy nhất trên thị trường Giang Thành là Lam Sơn Lục Bảo, kế đến là Đông Giang Thanh Tuyền, ở dưới nữa là những thương hiệu khác trong nước, nhưng thương hiệu dó chủ yếu đánh vào thị trường cao cấp, thậm chí bia của Bắc Nguyên cũng thấy không ít, nhưng về cơ bản, chẳng có ai kinh doanh bia của Lam Hải hết, điều này đã chứng minh rằng sức thu hút thương hiệu của các anh không được, về mặt giá cả, giá cả của các anh đưa ra cũng không có ưu thế mấy so với Lục Bảo, Thanh tuyền, còn về kênh bán hàng, thì chẳng có cách nào để đọ với người ta.”

Vương Quảng Đường nói: “Tôi biết, chúng tôi cũng rất muốn quảng cáo, nhưng xưởng đâu có tiền chứ!”

Gã nhìn sang Trương Dương, lúc này gã đã hiểu rồi, vị bí thư huyện ủy mới lên này là muốn đến đây để giúp gã.

Lưu Kim Thành nói: “Chỉ dựa vào quảng cáo không cứu nổi xưởng bia đâu, đánh vào giá cả cũng không phải là mục đích cuối cùng, với ngành bia rượu, muốn làm lâu dài, thì phải để tâm vào công nghệ và chất lượng, tôi nói một câu không khách sáo thế này, xưởng bia Tân Hải cần phải tiến hành cải cách ngay lập tức, nếu không cuối cùng chỉ có nước đóng cửa.

Đại biểu bên xưởng bia Tân Hải không nói gì, thậm chí trong bọn họ không ai cảm thấy không phục, bởi lẽ người nói câu này là đại ca của giới bia rượu Bình Hải, thấy sự phát triển của xưởng rượu Giang Thành mấy năm gần đây, họ chỉ có nước ngưỡng mộ.

Trương đại quan cảm thấy đám quan chức xưởng bia này chẳng có chút chí khí nào, biểu hiện hôm nay thật sự quá đáng thương, nhưng dù sao thì Trương Dương là bí thư huyện ủy Tân Hải, trong lòng hắn vẫn phải bảo vệ doanh nghiệp địa phương, hắn gọi Lưu Kim Thành và mấy người đi cùng đến, mục đích cũng chỉ là giúp xí nghiệp Tân Hải mở một con đường, từ đó thoát khỏi cảnh khó khăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Y Đạo Quan Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook