Y Đạo Quan Đồ

Chương 1323: Mặt mũi (2)

Thạch Chương Ngư

31/10/2016

Trương đại quan nhân sau khi đã phân thắng bại ngược lại biểu hiện ra lòng dạ và phong phạm nhất đẳng, hắn mỉm cười nói: Kim đại sư, ngày hôm nay chúng ta không phân thắng bại, không ngờ rằng trên đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, ông cũng không thắng tôi cũng không có thua, không bằng chúng ta lúc nào đó đấu lại?

Ánh mắt của Kim Đấu La lúc này nhìn Trương Dương rõ ràng tràn ngập cảm kích, Trương Dương đưa cho ông cái nhân tình này quả thật không thể lớn hơn, nếu như kết quả bị nói ra, sau này thần thoại của Kim Đấu La ông tại giới võ thuật của Hàn Quốc cũng hoàn toàn tan biến, cá nhân mất mặt là chuyệnnhỏ , nhưng trong mắt của những người Hàn Quốc khác, ông là đánh mất mặt mũi quốc gia, người sĩ diện trong nước một người một ngụm nước bọt cũng có thể làm cho ông chết đuối, Kim Đấu La thở dài nói: Võ công và phong phạm của Trương tiên sinh đều khiến cho tôi bội phục!

Trương Dương nói: Võ công căn bản không có cao thấp chi phân, một người võ công cường thịnh cũng có một ngày già đi, tôi sở dĩ dám tiếp thu trận quyết chiến của Kim đại sư, bởi vì tôi là nghé mới sinh không sợ hổ, tôi trẻ tuổi hơn ông, cho dù võ công không bằng ông, nhưng khí lực vẫn là cường thịnh hơn ông một ít.

Kim Đấu La xấu hổ cười, biết Trương Dương chỉ là khiêm tốn, phương diện võ công mình căn bản không phải đối thủ.

Những gì phát sinh trên lầu người phía dưới đợi tất cả đều hoàn toàn không biết gì, khẩn trương nhất cũng là Kim Mẫn Nhi, từ lúc Trương Dương đi đến phòng luyện công khiêu chiến Kim Đấu La, cô ấy khẩn trương đi qua đi lại trong phòng, ngay cả một phút cũng không có ngồi xuống. Tất cả mọi người nhìn ra Kim Mẫn Nhi khẩn trương, Kim Thượng Nguyên đương nhiên không thể thiếu an ủi cháu gái bảo bối, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, ông đã nhìn ra cháu gái đã sinh ra tình cảm không bình thường đối với Trương Dương.

Ngay khi tất cả mọi người cảm thấy buồn ngủ, Trương Dương và Kim Đấu La sóng vai về tới phòng khách, biểu tình của hai người thoạt nhìn vô cùng thân mật, căn bản không gặp phải kiểu giương cung bạt kiếm người chết ta sống, cái này khiến cho tất cả mọi người mở rộng tầm mắt, nhất là Kim Đấu La nói một câu: Trương tiên sinh võ công tuyệt diệu, quả thật cuộc đời tôi hiếm thấy!

Trương đại quan nhân cũng nịnh hót nói: Đâu dám đâu dám, võ công và phong phạm tông sư Kim đại sư mới là tấm gương sáng cho người trẻ tuổi chúng tôi, ngày hôm nay được Kim đại sư chỉ điểm, vãn bối lấy được rất nhiều.

Mặt già của Kim Đấu La hơi có chút nóng rần lên, trong lòng cảm kích vô cùng, Trương Dương ở trước mặt mọi người cho ông mặt mũi, cái phần nhân tình này ông nhớ kỹ.

Kim Mẫn Nhi thấy Trương Dương không có việc gì, lúc này mới hoàn toàn yên lòng.

Kim Đấu La bắt chuyện với Kim Thượng Nguyên, Kim Mẫn Nhi, hai vị có thân phận đặc biệt này, ông đương nhiên không dám chậm trễ. Kim Đấu La mời mọi người ở lại ăn, Kim Thượng Nguyên còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, nếu như không phải bởi vì Trương Dương, ông cũng sẽ không bỏ sự vụ của công ty đến đây, ông xin miễn lời mời của Kim Đấu La.

Kim Mẫn Nhi không có chuyện gì, nhiệm vụ quan trọng nhất hai ngày nay của cô ấy là theo Trương Dương, Trương Dương biết Kim Đấu La mời mình ăn mục đích là có lời muốn hỏi mình, quả nhiên, trước lúc ăn, Kim Đấu La lấy lý do mời Trương Dương giám định và thưởng thức bảo kiếm ông cất dấu, tìm một cơ hội nói chuyện riêng với Trương Dương.

Kim Đấu La nói: Trương tiên sinh, thấy tình huống vừa rồi, hình như cậu quen cô gái kia?

Trương Dương gật đầu nói: Thật không dám dấu diếm, tối hôm qua tôi ở Lam Tinh cung, cô ấy đột nhiên xuất hiện nỗ lực tập kích tôi.

Kim Đấu La nói: Tôi muốn tìm về Ẩm Huyết kiếm của tôi!

Trương Dương nói: Hiện tại tôi mới rõ ràng, cô ấy đến Hàn Quốc, mục đích cũng là muốn cướp Ẩm Huyết kiếm.

Kim Đấu La nhíu nhíu mày nói: Cái thanh Ẩm Huyết kiếm này chính là bất truyền bí mật của chúng tôi, người ngoài căn bản không biết, cô ấy làm sao biết? Hơn nữa cô ấy cũng hiểu được Thê Phong Khổ Vũ kiếm pháp? Thật ra Kim Đấu La vốn muốn hỏi Trương Dương vì sao hiểu được Thê Phong Khổ Vũ kiếm pháp, chỉ là không thể không biết xấu hổ mở miệng.

Trương Dương nói: Kim đại sư, tổ sư khai sơn của kiếm các có phải là. đại sư kiếm thuật Kim Nguyên Mậu?

Kim Đấu La gật đầu nói: Kim Nguyên Mậu là tổ tiên của tôi, trong gia phả có ghi chép rõ ràng.



Trương Dương nói: Không biết ông có nghe nói qua một đoạn lịch sử như vậy hay không, thời đại của Kim Nguyên Mậu chính là Tùy triều của Trung Quốc, lúc đó Tùy Dương đế cầm quyền, ba lần xuất binh thảo phạt Cao Ly, Kim Nguyên Mậu đi đến Đại Tùy ám sát, sau đó thất bại, thoát khỏi hoàng cung.

Kim Đấu La nói: Nghe nói qua, từ đó về sau ông ấy không biết tung tích, có người nói ông ấy thành công thoát khỏi truy sát của võ sĩ Tùy triều, trở lại cố hương ẩn cư, cũng có người nói ông ta nhiều phiên khổ chiến cùng cao thủ Tùy triều, cuối cùng đồng quy vu tận.

Trương Dương nói: Địa điểmc cuối cùng của ông ấy thì tịnh không rõ ràng lắm, thế nhưng tại Trung Quốc phát hiện không ít bản dập ông ấy lưu lại lúc trước, trên bản dập có khắc không ít văn tự, bên trong có Thê Phong Khổ Vũ kiếm pháp!

Kim Đấu La hai mắt sáng ngời, lời của Trương Dương giải quyết những khúc mắc trong lòng ông không giải thích được, xem ra Thê Phong Khổ Vũ kiếm pháp không chỉ có chỉ có một mình ông nắm giữ, từ kiếm pháp ngày hôm nay Trương Dương và Văn Linh đánh nhau sử dụng mà xem, kiếm pháp của hai người còn tinh diệu hơn mình rất nhiều, bên trong có chút chiêu thức ngay cả mình đều là lần đầu tiên nhìn thấy.

Trương Dương nói: Sau này tôi sẽ đem Thê Phong Khổ Vũ kiếm pháp mà tôi lý giải chỉnh lý hoàn chỉnh đưa cho Kim đại sư.

Kim Đấu La nghe hắn nói như vậy thật sự là mừng rỡ, xin ra hảo cảm không nhỏ đối với Trương Dương, ông liên tục cảm ơn nói: Như vậy đa tạ hậu ý của Trương tiên sinh!

Trương Dương cười nói: Không có gì phải khách khí, thật ra bộ kiếm pháp này lúc đầu thì là của các người, tôi bất quá là cơ duyên xảo hợp chiếm được, trả lại cho ông cũng là đương nhiên.

Kim Đấu La nói: Cô gái kia vô cùng quỷ dị, võ công của cô ấy hẳn là không dưới cậu.

Trương Dương nói: Cô ấy hẳn là có quan hệ sâu đậm với cùng Kim gia các người, tôi nghĩ trong Ẩm Huyết kiếm có thể giấu có một bí mật cực lớn.

Kim Đấu La nói: Từ khi cha tôi đem Ẩm Huyết kiếm truyền cho tôi, thanh kiếm này không có người khác đụng vào, tôi chẳng bao giờ phát hiện bên trong có bí mật gì.

Trương đại quan nhân trong lòng thầm nghĩ, Văn Linh rất có thể cũng là con gái của Kim Nguyên Mậu chuyển thế, tính ra hẳn là tổ tông của Kim Đấu La, bí mật của Ẩm Huyết kiếm ông không biết, cô ấy không chừng biết, chuyện này hắn đương nhiên sẽ không nói thẳng ra với Kim Đấu La, chỉ là nhẹ giọng nói: Sau này nếu có cơ hội, tôi sẽ giúp ông tìm lại thanh kiếm này.

Nếu như đổi thành lúc xưa, Kim Đấu La sẽ cảm thấy những lời này của Trương Dương quét mặt mũi của ông, Ẩm Huyết kiếm mất trong tay ông ta, theo lý thuyết ông ta hẳn là người đi tìm về, thế nhưng sau khi kiến thức võ công của Văn Linh, Kim Đấu La biết rõ mình không phải đối thủ của cô ấy, cũng chỉ có Trương Dương mới có năng lực đánh một trận với cô ấy. Muốn tìm về Ẩm Huyết kiếm đại khái chỉ có thể mượn lực lượng của Trương Dương, trải qua chuyện này, Kim Đấu La đã sản sinh ra không ít hảo cảm đói với người thanh niên trước mắt này. Trương Dương không chỉ có võ công cao cường, hơn nữa rất thức thời, hiểu được cách chiếu cố bộ mặt của người khác.

Ngay cả Kim Mẫn Nhi đều cảm thấy được thái độ của Kim Đấu La đối với Trương Dương biến hóa thành hai người, buổi trưa hai người ăn cơm tại kiếm các rồi mới rời đi, Kim Mẫn Nhi vô cùng tò mò đối với trận quyết chiến của bọn họ tại phòng luyện công, vừa rời khỏi kiếm các liền hỏi: Trương Dương, ngày hôm nay anh và Kim đại sư rốt cục là ai thắng?

Trương Dương cười nói: Cô nghĩ thắng thua quan trọng sao?

Kim Mẫn Nhi lắc đầu nói: Tôi chỉ là cảm thấy hiếu kỳ, anh đừng chê tôi nhiều chuyện, thật ra tôi đã đi tìm mẹ nhỏ, nhờ bà ấy đi tìm Kim đại sư, khuyên ông ấy từ bỏ ý định luận võ với anh.

Trương Dương cũng không biết quan hệ của Thôi Hiền Châu và Kim Đấu La, mặc dù lúc này mới biết được Kim Mẫn Nhi làm nhiều chuyện như vậy, nhưng vẫn cảm động thật sâu vì cô ấy quan tâm mình. Trương Dương nói: Thật ra lúc tôi và Kim đại sư luận võ, Văn Linh tới!

Nghe được tên của Văn Linh, Kim Mẫn Nhi cảm thấy sợ, thất thanh nói: A!



Trương Dương nói: Cô ấy hẳn là sẽ không trở lại tìm phiền toái.

Kim Mẫn Nhi nói: Cô ấy làm sao biết chuyện anh và Kim đại sư luận võ?

Tôi cũng không nghĩ ra, có thể cô ấy trước tìm Kim đại sư, theo đầu mối của ông ta tìm được tôi.

Kim Mẫn Nhi nói: Cô ấy rất đáng sợ! Kim Mẫn Nhi vẫn còn sợ hãi đối với Văn Linh tối hôm qua xuất hiện.

Trương Dương mỉm cười nói: Không có gì phải sợ, xem ra sau này tôi phải dạy cô vài công phu tự bảo vệ mình, cái khác không nói, nếu như thật sự gặp nguy hiểm, ít nhất có thể chạy trốn.

Kim Mẫn Nhi nở nụ cười, tại trước nụ cười của cô ấy dường như cảnh sắc xung quanh tất cả đều ảm đạm xuống, Trương Dương bỗng nhiên ngây người, Kim Mẫn Nhi bị hắn nhìn có chút ngượng ngùng cúi đầu xuống: Nhìn cái gì?

Trương Dương nói: Đẹp thật!

Kim Mẫn Nhi ngẩng đầu, đôi mắt đẹp dũng cảm nhìn Trương Dương nói: Hiện tại trong lòng anh tôi rốt cục là Xuân Tuyết Tình hay ẫn là Kim Mẫn Nhi?

Trương đại quan nhân ho khan một tiếng: Ấy chà. . . Hình như lại bắt đầu có tuyết rơi. Thằng nhãi này giả ngu giả đến nghiện luôn rồi.

Kim Mẫn Nhi bất mãn trừng mắt với thằng nhãi này, mỗi lần đến chỗ then chốt, hắn liền cố ý chuyển hướng trọng tâm câu chuyện. Lúc này vừa vặn điện thoại của cô ấy vang lên, là mẹ nhỏ Thôi Hiền Châu gọi điện thoại đến hỏi tình huống luận võ, Kim Mẫn Nhi kể đơn giản lại một lần.

Cúp điện thoại, Trương Dương cười nói: Mẫn Nhi, mẹ nhỏ cô rất quan tâm cô.

Kim Mẫn Nhi nói: Cũng được, đúng rồi, bà ấy nhờ tôi cảm ơn anh, nói phương thuốc của anh rất hữu hiệu.

Trương Dương cười nói: Có cái gì mà cảm ơn chứ, người nhà của cô, cũng giống như người nhà của tôi.

Mặt cười của Kim Mẫn Nhi lại đỏ lên, thấp giọng nói: Trong lòng anh thật sự nghĩ như vậy?

Vẫn đều nghĩ như vậy.

Giống như anh vẫn đều đem tôi trở thành Xuân Tuyết Tình?

Trương đại quan nhân không nói chống đỡ cái gì, bình tĩnh mà xem xét, hắn đến bây giờ cũng không cách nào phân Xuân Tuyết Tình và Kim Mẫn Nhi ra, hắn thậm chí cho rằng, nếu mình và Văn Linh có thể vượt qua một ngàn năm thời không đi tới xã hội hiện nay, vì sao Xuân Tuyết Tình không thể? Nhưng từ các loại biểu hiện của Kim Mẫn Nhi mà xem, cô ấy và Xuân Tuyết Tình căn bản là hai loại tính cách, hơn nữa cô ấy hoàn toàn không biết gì về tất cả của Xuân Tuyết Tình, hẳn là không có quan hệ với Xuân Tuyết Tình.

Nếu như nói Kim Mẫn Nhi ngay từ đầu quen biết với Trương Dương bởi vì dung mạo của cô ấy giống quá Xuân Tuyết Tình, sau đó cô ấy cũng lý giải Trương Dương là do nhớ lại tình xưa, nhưng khi quan hệ của cô ấy và Trương Dương phát triển, hiện tại cô ấy bắt đầu biểu thị chống cự đối với loại hiểu lầm của Trương Dương, cô ấy không muốn bị Trương Dương nhìn thành Xuân Tuyết Tình, cô ấy nỗ lực thoát khỏi cái bóng của Xuân Tuyết Tình. Tâm tư của thiếu nữ thật sự là quá mức kỳ diệu, mặc dù là Trương đại quan nhân cũng rất khó nắm chắc được toàn bộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Y Đạo Quan Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook