Chương 623: Vật hi sinh
Thạch Chương Ngư
22/10/2015
Trương Dương nói : "Chính miệng bác Trần nói cho tôi biết, đại ca của ông Trần Thiên Trọng và mẹ của Tô Viện Viện Trầm Tĩnh Hiền, cũng chính là Trầm Lương Ngọc hồi đó trong đội thanh niên tri thức, hai người bọn họ có quan hệ yêu đương, đã từng đính hôn với nhau rồi"
Hàng lông mày của Đỗ Thiên Dã nhíu chặt lại một chổ, ông thấp giọng nói : "Cậu có thể xác định?" Thật ra ông cũng biết, chuyện này khẳng định là sự thật, cha không có khả năng lừa gạt Trương Dương.
Trương Dương nói : "Tôi vốn dự định đi thăm dò quan hệ của Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức năm xưa, không ngờ rằng chuyện của bọn họ không điều tra ra, mà lại lôi chuyện cũ năm xưa của đại ca ông ra"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cậu có nói cho cha tôi biết Tô Viện Viện là con gái của Trầm Tĩnh Hiền không?"
Trương Dương lắc đầu nói : " Ông nghĩ tôi bị ngu sao, loại chuyện này không có sự cho phép của ông tôi làm sao có thể nói được?"
Đỗ Thiên Dã gật đầu nói : "Chuyện này không nên cho cha biết"
Trương Dương hiểu rõ ý của Đỗ Thiên Dã, lúc đầu Tô Viện Viện đột nhiên thay đổi lời khai, đã làm Đỗ Thiên Dã rơi vào cục diện bị động, thiếu chút nữa đẩy Trần Sùng Sơn vào tù, nếu không phải là do chính hắn ra tay tương trợn, sợ rằng Trần Sùng Sơn khó thoát khỏi khốn cảnh, lúc bọn họ nghĩ không ra, vì sao Tô Viện Viện lại muốn hại Đỗ Thiên Dã? Cô ta và Đỗ Thiên Dã rốt cục là có ân oán như thế nào, bây giờ thoạt nhìn hắn đã có được đáp án.
Đỗ Thiên Dã nói : "Tô Viện Viện lúc đầu thay đổi lời khai, tôi vẫn không nghĩ ra, thái độ của cô ta trong chuyện này hoàn toàn khác với thái độ làm người của cô ta, bây giờ tôi cuối cùng coi như đã hiểu"
Trương Dương nói : "Còn cần phải hỏi sao? Nhất định là lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền kia vì hận chuyện tình ngày xưa với đại ca của ông, cho nên mới giận chó đánh mèo đô lên trên đầu của bác Trần, muốn dùng chuyện này để báo thù, vì thế mới ép Tô Viện Viện làm như thế.
Đỗ Thiên Dã nói : "Bà ta và đại ca của tôi rốt cục là có ân oán như thế nào? Đại ca của tôi đã chết nhiều năm như vậy rồi, vì sao nỗi hận của bà ta còn chưa tiêu tan? Thậm chí là đem loại thù hận này chuyển lên người của cha tôi?"
Trương Dương nói : "Có một điều có thể kết luận, bà ta nhất định là cực kỳ hận đại ca của ông, bà ta không biết quan hệ của ông với lão gia tử, bà ta chỉ muốn đối phó với bác Trần, ông rất có khả năng là bị liên lụy vào cuộc"
Đỗ Thiên Dã thở dài nói : "Thù hận thật là đáng sợ"
Trương Dương nói : "Nếu Tô Viện Viện đã đem tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng cô ta không có ý xấu với ông"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cậu không phải là rất ghét cô ta sao?"
Trương Dương nói : "Quá khứ thôi, nhưng bây giờ đã điều tra rõ nguyên nhân chính của chuyện này rồi, trái lại có chút đồng tình với cô ta, cô ta chỉ bị mẹ lợi dụng, một người con ngu hiếu, tôi nghĩ là tôi có một việc muốn nhờ ông"
Đỗ Thiên Dã mẫn cảm nói : "Cậu tìm tôi thì chắc chắn không phải là việc tốt, đi hết một vòng, tra từ người nhà của tôi đến đây, cậu còn muốn làm gì?"
Trương Dương cười nói : "Ông đừng có mẫn cảm như vậy, nếu như không phải là do tôi hao hết tâm trí đi thăm dò, ông cũng không biết rõ được nguyên nhân thật sự phía sau chuyện này, cũng không giải được cái khúc mắc kia. Lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền thì tôi đã lãnh giáo qua rồi, nếu như tôi trực tiếp đi hỏi bà ta, bà ta nhất định sẽ không nói cho tôi biết bất kỳ chuyện gì, cho nên, tôi nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này phải để cho ông đi làm"
Đỗ Thiên Dã tức giận nói : "Bà ta không chịu nói với cậu, lẽ nào lại chịu nói với tôi? Bây giờ rất nhiều người đều biết quan hệ của tôi với cha tôi, nếu bà ta mà biết mối quan hệ này khẳng định là cũng sẽ hận luôn cả tôi"
Trương Dương nói : "Tôi không kêu ông đi tìm bà ta, ông đi tìm Tô Viện Viện, nếu như cô ta có thể giao tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng có niềm tin với ông, ông có thể đi qua hỏi thăm một chút, có thể nghe được một số chuyện cũng nên"
Ngón tay của Đỗ Thiên Dã gõ nhẹ lên mặt bàn : "Trương Dương, chuyệ này tạm thời gác lại một bên đi, cậu không nên tiếp tục mò mẫn, tôi đáp ứng cậu, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này"
Trương Dương nói : "Lúc đầu đại ca của ông, Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao, Trầm Tĩnh Hiền tất cả đều ở trong đội thanh niên tri thức đến thôn Thạch Oa, đại ca của ông qua đời tương đối sớm, Trầm Tĩnh Hiền hẳn là không có liên hệ với người khác, giữa Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao lại có quan hệ mật thiết, tôi tin là giữa Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức khẳng định là có mối quan hệ không muốn cho người ngoài biết"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cho dù cậu chứng minh được điểm này thì làm sao? Hứa Thường Đức đã chết, Đổng Đắc Chí cũng đã chết, chỉ còn lại Vương Quân Dao, bây giờ bà ta là một thương nhân yêu nước, lẽ nào cậu vì chuyện của vài chục năm trước mà kết tội bà ta như Đổng Đắc Chí, Hứa Thường Đức sao?"
Trương Dương nói : "Tôi cuối cùng luôn cảm thấy rằng có người luôn muốn báo thù cho cha con Hứa Thường Đức"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cậu hoài nghi Vương Quân Dao"
Trương Dương không nói gì cả, nhưng khuôn mặt của hắn đã tỏ vẻ đồng ý với chuyện này.
.............................................
Hải Sắt phu đứng trên khán đài của sân thể dục cũ tại Nam Tích, nhìn mặt cỏ khô vàng, biểu tình trên mặt cười tựa như không cười.
Long Quý đứng phía sau bà ta cách đó không xa, thấp giọng nói : "Phu nhân, tôi vừa nhận được tin tức, hắn đi đến thôn Thạch Oa"
Hàng lông mày của Hải Sắt phu nhân hơi giật giật : "Hắn đang điều tra tôi"
Long Quý nói : "Hắn nhất định là biết cái gì đó"
Hải Sắt phu nhân lạnh lùng cười nói : "Để cho hắn tran, hắn không tra được cái gì hết"
Long Quý nói :" Nghe nói Phạm Tư Kỳ vừa mới mời một luật sư mới"
Hải Sắt phu nhân thản nhiên nói : "Cao Liêm Minh, con trai của Cao Trọng Hòa, một thằng ranh con chưa ráo máu đầu, tuy rằng lấy được bằng luật sư, nhưng căn bản là không có kinh nghiệm thực tiễn, Phạm Tư Kỳ mời hắn, không khác nào tự tìm đường chết"
Long Quý nói :" Chúng ta cần làm thế nào?"
Hải Sắt phu nhân nói : "Cái gì cũng không cần làm, hắn tra thì cứ để hắn tra, hắn tra không được bất cứ cái gì cả, chỉ càng tra càng mơ hồ, hơn nữa ..." Hải Sắt phu nhân xoay người lại, cười với Long Quý một cái; "Rất nhanh hắn sẽ không còn tinh lực để tra chuyện này nữa, bên nước Mỹ an bài thế nào rồi?
Long Quý cung kính nói : "Tất cả đều đã chuẩn bị tốt"
Hải Sắt phu nhân mỉm cười nói : "Vào lễ mừng năm mới, ta muốn tặng cho hắn một món quà năm mới mà cả đời hắn không quên"
..........................
Vào cùng ngày tết nguyên đán, Trương Dương lái xe ô tô trở về Nam Tích, hắn đến Nam Tích đã là buổi chiều rồi, cho nên việc chạy bộ quanh thành phố nhân ngày nguyên đán cùng ngày đã kết thúc, hoạt động được tổ chức vô cùng thuận lợi, thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ và phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ cổ động, Cung Kỳ Vĩ còn giành được hạng nhất trong tổ cán bộ nhà nước.
Xe của Trương Dương vừa đến dưới ký túc xá của ủy ban thể dục, phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương đã đi ra đón, ông ta cười khổ nói :" Chủ nhiệm Trương, cậu cuối cùng cũng trở về, ngày hôm nay chúng tôi đều bận đến ngu cả người ra, còn cậu thì ngược lại, hoạt động quan trọng như vậy mà lại không tham gia"
Trương Dương cười nói : "Các người làm việc tôi yên tâm lắm, tôi mới từ Giang thành trở về, trong nhà có chút chuyện, cho nên chậm trễ"
Lý Hồng Dương cùng hắn đi vào trong phòng làm việc : "Chủ nhiệm Trương, tối nay ủy ban thể dục chúng ta sẽ tiến hành khánh công yến tại Nam Dương quốc tế, cậu nhất định phải tham gia đó"
Trương Dương nói :" Tôi vội vã chạy đến đây chính là vì chuyện này, có bao nhiêu lãnh đạo có thể đến?"
Lý Hồng Dương nói : " Phó thị trưởng Lý, phó thị trưởng Cung sẽ đến, đúng rồi, bí thư Lý của ủy ban kỷ luật, bộ trưởng Hà của bộ tổ chức cũng đã đáp ứng"
Trương Dương cười nói : "Được đấy, mặt mũi rất lớn, có thể mời đến nhiều thường ủy như vậy"
Lý Hồng Dương cười nói : " Cũng là do mặt mũi của cậu lớn, bọn họ đâu có đến vì mặt mũi của tôi" Lý Hồng Dương đương nhiên là tự hiểu lấy mình, từ ngày đi theo Trương Dương, ông ta đã càng lúc càng rõ ràng năng lực của vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi này, trong lòng rất là bội phục. Ủy ban thể dục Nam Tích có thể đạt được quy mô và thực lực như ngày hôm nay, tất cả đều dựa vào Trương Dương cả, có thể nói đây chính là thời điểm mà ủy ban thể dục Nam Tích có lực ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử. Lý Hồng Dương nói : "Còn có một việc, Tang Kim Đường được thả rồi, Huệ Kính Dân rốt cục đã thừa nhận, lúc đó ông ta chỉ đưa chín ngàn chín trăm thôi, chứ không phải mười ngàn, kim ngạch đút lót không đủ tiêu chuẩn lập án, ngày hôm nay ông ta đến cơ quan, tôi thấy ông ta muốn đi làm, nhưng mà cậu lại đến Giang thành, chuyện này chúng tôi không thể làm chủ"
Trương Dương cười nói : " Chẳng có việc gì cả, nếu bên kia đã thả ông ta ra, lẽ nào ủy ban thể dục chúng ta còn muốn túm lấy ông ta không tha sao? Tôi cũng không tin, các cán bộ khác đều chưa từng tặng lễ? Chẳng qua chỉ là Tang Kim Đường không may, bị người ta khai ra mà thôi"
Lý Hồng Dương nghe thấy thế, không khỏi xấu hổ, những lời này của Trương Dương tuy không nói trắng ra, nhưng mà trên thực tế quả thật là vậy, cán bộ nào mà dám nói rằng mình chưa từng tặng lễ cho cấp trên? Ít nhất là Lý Hồng Dương ông không dám nói thế.
Trương Dương nói : "Kêu lão Tang buổi tối cùng đi ăn cơm đi, cả đời ai mà không phạm sai lầm, chúng ta không thể bởi vì một lần sai phạm mà đánh đuổi người ta xuống địa ngục được, làm cho cả đời ông ta không thể xoay mình, ủy ban thể dục bây giờ đang cần người hầu chính trị, lão Tang làm việc tại ủy ban thể dục nhiều năm như vậy, kinh nghiệm và năng lực công tác không thiếu, ông ta đút lót là sự thật, nhưng mà cũng là biểu hiện của việc ông ta tích cực cầu tiến thôi"
Lý Hồng Dương không khỏi cười bật cười, nếu mà Tang Kim Đường biết những lời này của Trương Dương, không biết sẽ cảm động thành bộ dạng gì nữa.
Trải qua mấy ngày bôn ba, Trương Dương quả thật có chút uể oải, đến phòng nhỏ trong phòng làm việc ngủ một giấc, lúc buổi chiều khoảng bốn giờ thì bị giọng nói lải nhải của Cao Liêm Minh đánh thức.
Trương Dương mặc áo vào, mang dép lê mở cửa phòng ra, ngáp một cái nói : "Tết nguyên đán mà cậu cũng không nghỉ ngơi sao?"
Cao Liêm Minh liếc hắn một cái, nói : "Còn dám nói không biết xấu hổ sao, không phải là anh lôi tôi từ Đông Giang đến đây à? Nếu không phải là anh kêu tôi làm luật sự cho Phạm Tư Kỳ, bây giờ tôi còn đang ở Đông Giang giao lưu tình cảm với bạn học cũ đấy"
Trương Dương vui vẻ, chỉ chỉ ghế sô pha nói : "Cậu ngồi trước đi, tôi đi rửa mặt, đánh răng cái!"
Cao Liêm Minh đặt mông ngồi xuống ghế sô pha : "Sao lại vất vả như vậy? Ngủ luôn ở chổ này? Về nhà ngủ cho thoải mái"
Trương Dương vừa rửa mặt vừa nói :" Hai ngày nay chạy qua chạy lại có chút mệt, buổi tối còn có khánh công yến của ủy ban thể dục, nhiều lãnh đạo đến, tôi lại lười đi qua đi lại, cho nên nghỉ ngơi tại phòng làm việc luôn, cậu mà không đến cửa, tôi khẳng định là sẽ ngủ đến tối"
Cao Liêm Minh nói : "Tôi nghe chủ nhiệm Lý nói anh đã về, cho nên chạy đến đây hỏi tình huống"
Trương Dương dùng khăn lông lau mặt, tiện tay ném khăn lông lên bồn rửa mặt : "Không có tiến triển, lần này chạy nhiều nơi như thế, mà đáng tiếc lại không tra được cái gì cả"
Cao Liêm Minh nói : "Vụ án này rất vướng tay, anh đi hai ngày nay, tôi cũng lật hồ sơ tìm lại manh mối, cho dù chúng ta tìm được kẻ chủ mưu phía sau, cũng không chứng minh được gì, bằng chứng bây giờ đã đủ đưa Phạm Tư Kỳ vào tù rồi"
Trương Dương nói : "Không có hy vọng?"
Cao Liêm Minh nói : " Hy vọng rất xa vời, vì vụ án của cô ta tôi đã đi hỏi thầy của tôi, ông ta khuyên tôi tốt nhất là đừng nhận vụ án này"
Trương Dương đi đến bên cạnh Cao Liêm Minh, ngồi xuống : "Hải Sắt phu nhân và Hứa Thường Đức đã cùng ở chung một đội thanh niên"
Cao Liêm Minh nói : "Vậy thì thế nào? Cho dù chúng ta có thể chứng minh Hải Sắt phu nhân muốn đối phó với Phạm Tư Kỳ, nhưng mà chứng cứ tại hiện trường vẫn còn đó, tấ cả mọi người đều cho rằng Phạm Tư Kỳ đã bày ra vụ bắt cóc lần này, cho dù là lên tòa, cô ta cũng không có bất luận phần thắng gì" Cao Liêm Minh dừng lại một chút, nói tiếp : "Vì chuyện của cô ta, tôi đã liên hệ với La Ân, bây giờ gia tộc của Phạm Tư Kỳ đã bỏ rơi cô ta, thậm chí có thể nói, gia tộc của cô ta hận không thể nhìn thấy cô ta chết"
Trương Dương có chút phiền muộn : " Thật sự phiền quá, lẽ nào Phạm Tư Kỳ không cứu được?"
Cao Liêm Minh nói : "Tuy rằng cô ta là người Singapo, nhưng mà xét thấy tình huống và tính chất của vụ án này rất đặc thù, cho nên công an đã từ chối nộp tiền bảo lãnh"
Trương Dương nói : "Nhưng chúng ta không thể trừng mắt nhìn Phạm Tư Kỳ kết thúc như thế, cô ta căn bản là không có tội"
Cao Liêm Minh nói : "Không có chứng cứ, nói cái gì cũng vô dụng" Hắn lại nghĩ đến một việc : "Đúng rồi, cô gái Ngả Tây Ngói Á người Ấn kia tôi đã liên hệ rồi, cậu của cô ta đồng ý đưa cô ta đến Trung Quốc thử một chút, tôi đã tra qua bối cảnh của cô ta luôn rồi, cha mẹ của của Ngả Tây Ngói Á chết trong vụ tai nạn xe năm năm trước, cậu của cô ta làm người giám hộ, bốn năm trước cô ta du học tại Anh, sắp tốt nghiệp rồi, Phạm Tư Kỳ lúc học đại học đã từng được học chương trình EMBA, tôi nghĩ hai người khi đó có quen nhau"
Trương Dương nói : "Chuyện của Phạm Tư Kỳ thật sự không có đường thoát nào sao?"
Cao Liêm Minh gật đầu nói : "Trừ phi là có kỳ tích xuất hiện, tôi thấy lần này mười phần là cô ta bị phán có tội rồi"
"Kỳ tích gì?"
Cao Liêm Minh nói : "Trừ phi là kẻ chủ mưu đứng phía sau tự nguyện ra đầu thú, đem tất cả âm mưu của mình nói ra hết, nhưng mà tôi thấy rằng loại hy vọng này cực kỳ bé nhỏ"
Trương Dương nói : "Không còn biện pháp khác?"
Cao Liêm Minh nói : "Hết rồi, công an đã nắm giữ được bằng chứng gây bất lợi cho cô ta, nhân chứng thì bị giết, tôi đã nói qua với Phạm Tư Kỳ, cô ta cũng rõ ràng hy vọng mình vô tội được tha là cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà, cô ta coi như cũng bình tĩnh"
Trương Dương nói : "Lẽ nào chúng ta mở to mắt nhìn kẻ chủ mưu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Phạm Tư Kỳ là một cô gái vô tội, không thể để cô ta nhận tội vào tù vì chuyện cô ta không làm"
Cao Liêm Minh nói :" Tôi biết anh vẫn luôn hoài nghi Vương Quân Dao là người bày ra chuyện này, nhưng không có chứng cứ ủng hộ, hơn nũa sau khi Phạm Tư Kỳ bị bắt, gia tộc của cô ta cũng có biểu hiện tương đối tuyệt tình, nói cách khác, bọn họ cũng có hiềm nghi, hay là cái này không phải là báo thù, có thể Phạm Tư Kỳ chỉ là vật hi sinh trong tranh đấu gia tộc, ai mà biết được?"
Hàng lông mày của Đỗ Thiên Dã nhíu chặt lại một chổ, ông thấp giọng nói : "Cậu có thể xác định?" Thật ra ông cũng biết, chuyện này khẳng định là sự thật, cha không có khả năng lừa gạt Trương Dương.
Trương Dương nói : "Tôi vốn dự định đi thăm dò quan hệ của Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức năm xưa, không ngờ rằng chuyện của bọn họ không điều tra ra, mà lại lôi chuyện cũ năm xưa của đại ca ông ra"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cậu có nói cho cha tôi biết Tô Viện Viện là con gái của Trầm Tĩnh Hiền không?"
Trương Dương lắc đầu nói : " Ông nghĩ tôi bị ngu sao, loại chuyện này không có sự cho phép của ông tôi làm sao có thể nói được?"
Đỗ Thiên Dã gật đầu nói : "Chuyện này không nên cho cha biết"
Trương Dương hiểu rõ ý của Đỗ Thiên Dã, lúc đầu Tô Viện Viện đột nhiên thay đổi lời khai, đã làm Đỗ Thiên Dã rơi vào cục diện bị động, thiếu chút nữa đẩy Trần Sùng Sơn vào tù, nếu không phải là do chính hắn ra tay tương trợn, sợ rằng Trần Sùng Sơn khó thoát khỏi khốn cảnh, lúc bọn họ nghĩ không ra, vì sao Tô Viện Viện lại muốn hại Đỗ Thiên Dã? Cô ta và Đỗ Thiên Dã rốt cục là có ân oán như thế nào, bây giờ thoạt nhìn hắn đã có được đáp án.
Đỗ Thiên Dã nói : "Tô Viện Viện lúc đầu thay đổi lời khai, tôi vẫn không nghĩ ra, thái độ của cô ta trong chuyện này hoàn toàn khác với thái độ làm người của cô ta, bây giờ tôi cuối cùng coi như đã hiểu"
Trương Dương nói : "Còn cần phải hỏi sao? Nhất định là lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền kia vì hận chuyện tình ngày xưa với đại ca của ông, cho nên mới giận chó đánh mèo đô lên trên đầu của bác Trần, muốn dùng chuyện này để báo thù, vì thế mới ép Tô Viện Viện làm như thế.
Đỗ Thiên Dã nói : "Bà ta và đại ca của tôi rốt cục là có ân oán như thế nào? Đại ca của tôi đã chết nhiều năm như vậy rồi, vì sao nỗi hận của bà ta còn chưa tiêu tan? Thậm chí là đem loại thù hận này chuyển lên người của cha tôi?"
Trương Dương nói : "Có một điều có thể kết luận, bà ta nhất định là cực kỳ hận đại ca của ông, bà ta không biết quan hệ của ông với lão gia tử, bà ta chỉ muốn đối phó với bác Trần, ông rất có khả năng là bị liên lụy vào cuộc"
Đỗ Thiên Dã thở dài nói : "Thù hận thật là đáng sợ"
Trương Dương nói : "Nếu Tô Viện Viện đã đem tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng cô ta không có ý xấu với ông"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cậu không phải là rất ghét cô ta sao?"
Trương Dương nói : "Quá khứ thôi, nhưng bây giờ đã điều tra rõ nguyên nhân chính của chuyện này rồi, trái lại có chút đồng tình với cô ta, cô ta chỉ bị mẹ lợi dụng, một người con ngu hiếu, tôi nghĩ là tôi có một việc muốn nhờ ông"
Đỗ Thiên Dã mẫn cảm nói : "Cậu tìm tôi thì chắc chắn không phải là việc tốt, đi hết một vòng, tra từ người nhà của tôi đến đây, cậu còn muốn làm gì?"
Trương Dương cười nói : "Ông đừng có mẫn cảm như vậy, nếu như không phải là do tôi hao hết tâm trí đi thăm dò, ông cũng không biết rõ được nguyên nhân thật sự phía sau chuyện này, cũng không giải được cái khúc mắc kia. Lão thái bà Trầm Tĩnh Hiền thì tôi đã lãnh giáo qua rồi, nếu như tôi trực tiếp đi hỏi bà ta, bà ta nhất định sẽ không nói cho tôi biết bất kỳ chuyện gì, cho nên, tôi nghĩ tới nghĩ lui, chuyện này phải để cho ông đi làm"
Đỗ Thiên Dã tức giận nói : "Bà ta không chịu nói với cậu, lẽ nào lại chịu nói với tôi? Bây giờ rất nhiều người đều biết quan hệ của tôi với cha tôi, nếu bà ta mà biết mối quan hệ này khẳng định là cũng sẽ hận luôn cả tôi"
Trương Dương nói : "Tôi không kêu ông đi tìm bà ta, ông đi tìm Tô Viện Viện, nếu như cô ta có thể giao tấm ảnh cho ông, chứng minh rằng có niềm tin với ông, ông có thể đi qua hỏi thăm một chút, có thể nghe được một số chuyện cũng nên"
Ngón tay của Đỗ Thiên Dã gõ nhẹ lên mặt bàn : "Trương Dương, chuyệ này tạm thời gác lại một bên đi, cậu không nên tiếp tục mò mẫn, tôi đáp ứng cậu, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này"
Trương Dương nói : "Lúc đầu đại ca của ông, Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao, Trầm Tĩnh Hiền tất cả đều ở trong đội thanh niên tri thức đến thôn Thạch Oa, đại ca của ông qua đời tương đối sớm, Trầm Tĩnh Hiền hẳn là không có liên hệ với người khác, giữa Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí, Vương Quân Dao lại có quan hệ mật thiết, tôi tin là giữa Vương Quân Dao và Hứa Thường Đức khẳng định là có mối quan hệ không muốn cho người ngoài biết"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cho dù cậu chứng minh được điểm này thì làm sao? Hứa Thường Đức đã chết, Đổng Đắc Chí cũng đã chết, chỉ còn lại Vương Quân Dao, bây giờ bà ta là một thương nhân yêu nước, lẽ nào cậu vì chuyện của vài chục năm trước mà kết tội bà ta như Đổng Đắc Chí, Hứa Thường Đức sao?"
Trương Dương nói : "Tôi cuối cùng luôn cảm thấy rằng có người luôn muốn báo thù cho cha con Hứa Thường Đức"
Đỗ Thiên Dã nói : "Cậu hoài nghi Vương Quân Dao"
Trương Dương không nói gì cả, nhưng khuôn mặt của hắn đã tỏ vẻ đồng ý với chuyện này.
.............................................
Hải Sắt phu đứng trên khán đài của sân thể dục cũ tại Nam Tích, nhìn mặt cỏ khô vàng, biểu tình trên mặt cười tựa như không cười.
Long Quý đứng phía sau bà ta cách đó không xa, thấp giọng nói : "Phu nhân, tôi vừa nhận được tin tức, hắn đi đến thôn Thạch Oa"
Hàng lông mày của Hải Sắt phu nhân hơi giật giật : "Hắn đang điều tra tôi"
Long Quý nói : "Hắn nhất định là biết cái gì đó"
Hải Sắt phu nhân lạnh lùng cười nói : "Để cho hắn tran, hắn không tra được cái gì hết"
Long Quý nói :" Nghe nói Phạm Tư Kỳ vừa mới mời một luật sư mới"
Hải Sắt phu nhân thản nhiên nói : "Cao Liêm Minh, con trai của Cao Trọng Hòa, một thằng ranh con chưa ráo máu đầu, tuy rằng lấy được bằng luật sư, nhưng căn bản là không có kinh nghiệm thực tiễn, Phạm Tư Kỳ mời hắn, không khác nào tự tìm đường chết"
Long Quý nói :" Chúng ta cần làm thế nào?"
Hải Sắt phu nhân nói : "Cái gì cũng không cần làm, hắn tra thì cứ để hắn tra, hắn tra không được bất cứ cái gì cả, chỉ càng tra càng mơ hồ, hơn nữa ..." Hải Sắt phu nhân xoay người lại, cười với Long Quý một cái; "Rất nhanh hắn sẽ không còn tinh lực để tra chuyện này nữa, bên nước Mỹ an bài thế nào rồi?
Long Quý cung kính nói : "Tất cả đều đã chuẩn bị tốt"
Hải Sắt phu nhân mỉm cười nói : "Vào lễ mừng năm mới, ta muốn tặng cho hắn một món quà năm mới mà cả đời hắn không quên"
..........................
Vào cùng ngày tết nguyên đán, Trương Dương lái xe ô tô trở về Nam Tích, hắn đến Nam Tích đã là buổi chiều rồi, cho nên việc chạy bộ quanh thành phố nhân ngày nguyên đán cùng ngày đã kết thúc, hoạt động được tổ chức vô cùng thuận lợi, thường vụ phó thị trưởng Lý Trường Vũ và phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ cổ động, Cung Kỳ Vĩ còn giành được hạng nhất trong tổ cán bộ nhà nước.
Xe của Trương Dương vừa đến dưới ký túc xá của ủy ban thể dục, phó chủ nhiệm Lý Hồng Dương đã đi ra đón, ông ta cười khổ nói :" Chủ nhiệm Trương, cậu cuối cùng cũng trở về, ngày hôm nay chúng tôi đều bận đến ngu cả người ra, còn cậu thì ngược lại, hoạt động quan trọng như vậy mà lại không tham gia"
Trương Dương cười nói : "Các người làm việc tôi yên tâm lắm, tôi mới từ Giang thành trở về, trong nhà có chút chuyện, cho nên chậm trễ"
Lý Hồng Dương cùng hắn đi vào trong phòng làm việc : "Chủ nhiệm Trương, tối nay ủy ban thể dục chúng ta sẽ tiến hành khánh công yến tại Nam Dương quốc tế, cậu nhất định phải tham gia đó"
Trương Dương nói :" Tôi vội vã chạy đến đây chính là vì chuyện này, có bao nhiêu lãnh đạo có thể đến?"
Lý Hồng Dương nói : " Phó thị trưởng Lý, phó thị trưởng Cung sẽ đến, đúng rồi, bí thư Lý của ủy ban kỷ luật, bộ trưởng Hà của bộ tổ chức cũng đã đáp ứng"
Trương Dương cười nói : "Được đấy, mặt mũi rất lớn, có thể mời đến nhiều thường ủy như vậy"
Lý Hồng Dương cười nói : " Cũng là do mặt mũi của cậu lớn, bọn họ đâu có đến vì mặt mũi của tôi" Lý Hồng Dương đương nhiên là tự hiểu lấy mình, từ ngày đi theo Trương Dương, ông ta đã càng lúc càng rõ ràng năng lực của vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi này, trong lòng rất là bội phục. Ủy ban thể dục Nam Tích có thể đạt được quy mô và thực lực như ngày hôm nay, tất cả đều dựa vào Trương Dương cả, có thể nói đây chính là thời điểm mà ủy ban thể dục Nam Tích có lực ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử. Lý Hồng Dương nói : "Còn có một việc, Tang Kim Đường được thả rồi, Huệ Kính Dân rốt cục đã thừa nhận, lúc đó ông ta chỉ đưa chín ngàn chín trăm thôi, chứ không phải mười ngàn, kim ngạch đút lót không đủ tiêu chuẩn lập án, ngày hôm nay ông ta đến cơ quan, tôi thấy ông ta muốn đi làm, nhưng mà cậu lại đến Giang thành, chuyện này chúng tôi không thể làm chủ"
Trương Dương cười nói : " Chẳng có việc gì cả, nếu bên kia đã thả ông ta ra, lẽ nào ủy ban thể dục chúng ta còn muốn túm lấy ông ta không tha sao? Tôi cũng không tin, các cán bộ khác đều chưa từng tặng lễ? Chẳng qua chỉ là Tang Kim Đường không may, bị người ta khai ra mà thôi"
Lý Hồng Dương nghe thấy thế, không khỏi xấu hổ, những lời này của Trương Dương tuy không nói trắng ra, nhưng mà trên thực tế quả thật là vậy, cán bộ nào mà dám nói rằng mình chưa từng tặng lễ cho cấp trên? Ít nhất là Lý Hồng Dương ông không dám nói thế.
Trương Dương nói : "Kêu lão Tang buổi tối cùng đi ăn cơm đi, cả đời ai mà không phạm sai lầm, chúng ta không thể bởi vì một lần sai phạm mà đánh đuổi người ta xuống địa ngục được, làm cho cả đời ông ta không thể xoay mình, ủy ban thể dục bây giờ đang cần người hầu chính trị, lão Tang làm việc tại ủy ban thể dục nhiều năm như vậy, kinh nghiệm và năng lực công tác không thiếu, ông ta đút lót là sự thật, nhưng mà cũng là biểu hiện của việc ông ta tích cực cầu tiến thôi"
Lý Hồng Dương không khỏi cười bật cười, nếu mà Tang Kim Đường biết những lời này của Trương Dương, không biết sẽ cảm động thành bộ dạng gì nữa.
Trải qua mấy ngày bôn ba, Trương Dương quả thật có chút uể oải, đến phòng nhỏ trong phòng làm việc ngủ một giấc, lúc buổi chiều khoảng bốn giờ thì bị giọng nói lải nhải của Cao Liêm Minh đánh thức.
Trương Dương mặc áo vào, mang dép lê mở cửa phòng ra, ngáp một cái nói : "Tết nguyên đán mà cậu cũng không nghỉ ngơi sao?"
Cao Liêm Minh liếc hắn một cái, nói : "Còn dám nói không biết xấu hổ sao, không phải là anh lôi tôi từ Đông Giang đến đây à? Nếu không phải là anh kêu tôi làm luật sự cho Phạm Tư Kỳ, bây giờ tôi còn đang ở Đông Giang giao lưu tình cảm với bạn học cũ đấy"
Trương Dương vui vẻ, chỉ chỉ ghế sô pha nói : "Cậu ngồi trước đi, tôi đi rửa mặt, đánh răng cái!"
Cao Liêm Minh đặt mông ngồi xuống ghế sô pha : "Sao lại vất vả như vậy? Ngủ luôn ở chổ này? Về nhà ngủ cho thoải mái"
Trương Dương vừa rửa mặt vừa nói :" Hai ngày nay chạy qua chạy lại có chút mệt, buổi tối còn có khánh công yến của ủy ban thể dục, nhiều lãnh đạo đến, tôi lại lười đi qua đi lại, cho nên nghỉ ngơi tại phòng làm việc luôn, cậu mà không đến cửa, tôi khẳng định là sẽ ngủ đến tối"
Cao Liêm Minh nói : "Tôi nghe chủ nhiệm Lý nói anh đã về, cho nên chạy đến đây hỏi tình huống"
Trương Dương dùng khăn lông lau mặt, tiện tay ném khăn lông lên bồn rửa mặt : "Không có tiến triển, lần này chạy nhiều nơi như thế, mà đáng tiếc lại không tra được cái gì cả"
Cao Liêm Minh nói : "Vụ án này rất vướng tay, anh đi hai ngày nay, tôi cũng lật hồ sơ tìm lại manh mối, cho dù chúng ta tìm được kẻ chủ mưu phía sau, cũng không chứng minh được gì, bằng chứng bây giờ đã đủ đưa Phạm Tư Kỳ vào tù rồi"
Trương Dương nói : "Không có hy vọng?"
Cao Liêm Minh nói : " Hy vọng rất xa vời, vì vụ án của cô ta tôi đã đi hỏi thầy của tôi, ông ta khuyên tôi tốt nhất là đừng nhận vụ án này"
Trương Dương đi đến bên cạnh Cao Liêm Minh, ngồi xuống : "Hải Sắt phu nhân và Hứa Thường Đức đã cùng ở chung một đội thanh niên"
Cao Liêm Minh nói : "Vậy thì thế nào? Cho dù chúng ta có thể chứng minh Hải Sắt phu nhân muốn đối phó với Phạm Tư Kỳ, nhưng mà chứng cứ tại hiện trường vẫn còn đó, tấ cả mọi người đều cho rằng Phạm Tư Kỳ đã bày ra vụ bắt cóc lần này, cho dù là lên tòa, cô ta cũng không có bất luận phần thắng gì" Cao Liêm Minh dừng lại một chút, nói tiếp : "Vì chuyện của cô ta, tôi đã liên hệ với La Ân, bây giờ gia tộc của Phạm Tư Kỳ đã bỏ rơi cô ta, thậm chí có thể nói, gia tộc của cô ta hận không thể nhìn thấy cô ta chết"
Trương Dương có chút phiền muộn : " Thật sự phiền quá, lẽ nào Phạm Tư Kỳ không cứu được?"
Cao Liêm Minh nói : "Tuy rằng cô ta là người Singapo, nhưng mà xét thấy tình huống và tính chất của vụ án này rất đặc thù, cho nên công an đã từ chối nộp tiền bảo lãnh"
Trương Dương nói : "Nhưng chúng ta không thể trừng mắt nhìn Phạm Tư Kỳ kết thúc như thế, cô ta căn bản là không có tội"
Cao Liêm Minh nói : "Không có chứng cứ, nói cái gì cũng vô dụng" Hắn lại nghĩ đến một việc : "Đúng rồi, cô gái Ngả Tây Ngói Á người Ấn kia tôi đã liên hệ rồi, cậu của cô ta đồng ý đưa cô ta đến Trung Quốc thử một chút, tôi đã tra qua bối cảnh của cô ta luôn rồi, cha mẹ của của Ngả Tây Ngói Á chết trong vụ tai nạn xe năm năm trước, cậu của cô ta làm người giám hộ, bốn năm trước cô ta du học tại Anh, sắp tốt nghiệp rồi, Phạm Tư Kỳ lúc học đại học đã từng được học chương trình EMBA, tôi nghĩ hai người khi đó có quen nhau"
Trương Dương nói : "Chuyện của Phạm Tư Kỳ thật sự không có đường thoát nào sao?"
Cao Liêm Minh gật đầu nói : "Trừ phi là có kỳ tích xuất hiện, tôi thấy lần này mười phần là cô ta bị phán có tội rồi"
"Kỳ tích gì?"
Cao Liêm Minh nói : "Trừ phi là kẻ chủ mưu đứng phía sau tự nguyện ra đầu thú, đem tất cả âm mưu của mình nói ra hết, nhưng mà tôi thấy rằng loại hy vọng này cực kỳ bé nhỏ"
Trương Dương nói : "Không còn biện pháp khác?"
Cao Liêm Minh nói : "Hết rồi, công an đã nắm giữ được bằng chứng gây bất lợi cho cô ta, nhân chứng thì bị giết, tôi đã nói qua với Phạm Tư Kỳ, cô ta cũng rõ ràng hy vọng mình vô tội được tha là cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà, cô ta coi như cũng bình tĩnh"
Trương Dương nói : "Lẽ nào chúng ta mở to mắt nhìn kẻ chủ mưu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Phạm Tư Kỳ là một cô gái vô tội, không thể để cô ta nhận tội vào tù vì chuyện cô ta không làm"
Cao Liêm Minh nói :" Tôi biết anh vẫn luôn hoài nghi Vương Quân Dao là người bày ra chuyện này, nhưng không có chứng cứ ủng hộ, hơn nũa sau khi Phạm Tư Kỳ bị bắt, gia tộc của cô ta cũng có biểu hiện tương đối tuyệt tình, nói cách khác, bọn họ cũng có hiềm nghi, hay là cái này không phải là báo thù, có thể Phạm Tư Kỳ chỉ là vật hi sinh trong tranh đấu gia tộc, ai mà biết được?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.