Chương 68: Đạp về phía hắn
Tiêu Thất Gia
08/11/2018
Edit: ThienDa
"Thế nhưng..." Bạch Tiểu Thần nghiêng cái đầu nhỏ, vẻ mặt ngây ngô đáng yêu, "Cái phôi nữ nhân kia có thể tìm người khác để sinh bảo bảo, mẫu thân vì sao không được? Hàng xóm Vương Tiểu Bàn có muội muội, Thần Nhi cũng muốn có muội muội."
"Vương Tiểu Bàn? Ai?" Bạch Nhan nhíu mày hỏi.
"Là cái người hàng xóm bên nhà chúng ta, là đồng bọn mới của Thần Nhi, nhà bọn hắn có tiền, cho nên Vương Tiểu Bàn mới là một tên mập mạp."
Bạch Nhan nhíu mày trầm ngâm nửa ngày, liền hiểu ra.
Người hàng xóm này, cũng không phải ở Thánh Đảo, mà là đồng bạn mới khi Bạch Tiểu Thần chuyển tới Lưu Hỏa quốc.
Đừng nhìn Bạch Tiểu Thần tính tình trầm mặc, cũng chỉ là tiểu hài tử thôi, tuổi của hài tử, cũng cần có người chơi cùng.
"Bảo Bảo," Bạch Nhan xoa xoa thân mình Bạch Tiểu Thần, tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ, "Muội muội không phải nói có là có, chuyện này cũng phải xem duyên phận, hiện tại ngươi còn nhỏ, đợi đến khi trưởng thành sẽ hiểu."
Bạch Tiểu Thần cái hiểu cái không nhẹ gật đầu.
Hắn hâm mộ Vương Tiểu Bàn có một muội muội đáng yêu, nhưng mẫu thân nói đều đúng, hắn muốn muội muội, cũng phải nghe mẫu thân.
"Mẫu thân, vậy chúng ta tìm phụ thân có được hay không? Nếu phụ thân muốn mang Thần Nhi đi, vậy nương cũng cùng Thần Nhi đi."
Tìm được phụ thân liền có muội muội.
"Nếu phụ thân ngươi chỉ cần ngươi, không cần nương?"
Có Tiểu Thần Nhi, cũng không phải là lưỡng tình tương duyệt, mà do nàng trúng độc, cần giải dược mà thôi.
Bạch Tiểu Thần sững sờ, chuyện này hắn vẫn chưa nghĩ tới.
Cho nên, hắn trầm mặc.
Trầm ngâm một hồi lâu, Bạch Tiểu Thần mới nâng khuôn mặt đáng yêu, ánh mắt tỏa sáng ngây thơ.
"Mẫu thân tốt như vậy, phụ thân không có khả năng không cần, nếu như... hắn thực sự không cần mẫu thân, Thần Nhi cũng không cần hắn."
Thân thể nho nhỏ của hắn chui vào ngực Bạch Nhan, bấu chặt ống tay áo nàng.
Trên đời này, hắn không cần ai, chỉ có mẫu thân là đủ!
Bạch Nhan ôm trong ngực thân thể mềm mại, khóe môi cười thoả mãn.
Cả đời này, nàng chưa từng vì sinh hạ Bạch Tiểu Thần mà hối hận!
Bỗng nhiên, gió bên ngoài gào thét, một cỗ khí tức quen thuộc hiện ra, dọa đến sắc mặt Bạch Nhan trắng bệch, đột nhiên từ trên ghế đứng lên, nhanh chóng lấy ra một viên thuốc.
Edit: ThienDa
"Đan dược này có thể giấu đi khí tức của ngươi, lập tức ăn vào, sau đó trốn dưới gầm giường, nhớ kỹ, mặc kệ có chuyện gì cũng không được xuất hiện!"
Bạch Tiểu Thần còn chưa biết chuyện gì xảy ra, thì bị ép ăn một viên thuốc, sau đó, liền bị nhét vào gầm giường...
Một thân ảnh chói mắt!
Tóc bạc yêu mị, tuyết thế vô song!
Bá đạo, yêu nghiệt, tà mị... Không có một từ nào có thể miêu tả được nam nhân này!
Một thân tử bào, nhan sắc yêu mị như đêm, đôi mắt phượng nâng lên, lộ ra thần sắc ảm đạm.
Bạch Nhan hô hấp căng thẳng, nam nhân này, lại đẹp tới trình độ này! Khó trách ngàn vạn thiếu nữ ở Lưu Hỏa quốc, không một ai không muốn trở thành Thương Vương phi.
Đáng tiếc...
Đồ vật càng mỹ lệ, lại càng nguy hiểm!
Nam nhân này như đóa hoa treo trên vách núi, tất cả mọi người đều muốn hái xuống, nhưng nếu không cẩn thận, liền bị rơi xuống vách núi, vạn kiếp bất phục.
"Đang suy nghĩ gì?"
Đương lúc Bạch Nhan đang ngây ngốc, nam nhân đã ở trước mặt nàng, hơi thở nóng hổi phả vào mặt nàng, làm Bạch Nhan lập tức lấy lại tinh thần.
Trông thấy gương mặt tuấn mỹ gần trong gang tấc, Bạch Nhan không chút do dự, duỗi chân ra hung hăng đạp một cước...
"Thế nhưng..." Bạch Tiểu Thần nghiêng cái đầu nhỏ, vẻ mặt ngây ngô đáng yêu, "Cái phôi nữ nhân kia có thể tìm người khác để sinh bảo bảo, mẫu thân vì sao không được? Hàng xóm Vương Tiểu Bàn có muội muội, Thần Nhi cũng muốn có muội muội."
"Vương Tiểu Bàn? Ai?" Bạch Nhan nhíu mày hỏi.
"Là cái người hàng xóm bên nhà chúng ta, là đồng bọn mới của Thần Nhi, nhà bọn hắn có tiền, cho nên Vương Tiểu Bàn mới là một tên mập mạp."
Bạch Nhan nhíu mày trầm ngâm nửa ngày, liền hiểu ra.
Người hàng xóm này, cũng không phải ở Thánh Đảo, mà là đồng bạn mới khi Bạch Tiểu Thần chuyển tới Lưu Hỏa quốc.
Đừng nhìn Bạch Tiểu Thần tính tình trầm mặc, cũng chỉ là tiểu hài tử thôi, tuổi của hài tử, cũng cần có người chơi cùng.
"Bảo Bảo," Bạch Nhan xoa xoa thân mình Bạch Tiểu Thần, tay nhéo nhéo cái mũi nhỏ, "Muội muội không phải nói có là có, chuyện này cũng phải xem duyên phận, hiện tại ngươi còn nhỏ, đợi đến khi trưởng thành sẽ hiểu."
Bạch Tiểu Thần cái hiểu cái không nhẹ gật đầu.
Hắn hâm mộ Vương Tiểu Bàn có một muội muội đáng yêu, nhưng mẫu thân nói đều đúng, hắn muốn muội muội, cũng phải nghe mẫu thân.
"Mẫu thân, vậy chúng ta tìm phụ thân có được hay không? Nếu phụ thân muốn mang Thần Nhi đi, vậy nương cũng cùng Thần Nhi đi."
Tìm được phụ thân liền có muội muội.
"Nếu phụ thân ngươi chỉ cần ngươi, không cần nương?"
Có Tiểu Thần Nhi, cũng không phải là lưỡng tình tương duyệt, mà do nàng trúng độc, cần giải dược mà thôi.
Bạch Tiểu Thần sững sờ, chuyện này hắn vẫn chưa nghĩ tới.
Cho nên, hắn trầm mặc.
Trầm ngâm một hồi lâu, Bạch Tiểu Thần mới nâng khuôn mặt đáng yêu, ánh mắt tỏa sáng ngây thơ.
"Mẫu thân tốt như vậy, phụ thân không có khả năng không cần, nếu như... hắn thực sự không cần mẫu thân, Thần Nhi cũng không cần hắn."
Thân thể nho nhỏ của hắn chui vào ngực Bạch Nhan, bấu chặt ống tay áo nàng.
Trên đời này, hắn không cần ai, chỉ có mẫu thân là đủ!
Bạch Nhan ôm trong ngực thân thể mềm mại, khóe môi cười thoả mãn.
Cả đời này, nàng chưa từng vì sinh hạ Bạch Tiểu Thần mà hối hận!
Bỗng nhiên, gió bên ngoài gào thét, một cỗ khí tức quen thuộc hiện ra, dọa đến sắc mặt Bạch Nhan trắng bệch, đột nhiên từ trên ghế đứng lên, nhanh chóng lấy ra một viên thuốc.
Edit: ThienDa
"Đan dược này có thể giấu đi khí tức của ngươi, lập tức ăn vào, sau đó trốn dưới gầm giường, nhớ kỹ, mặc kệ có chuyện gì cũng không được xuất hiện!"
Bạch Tiểu Thần còn chưa biết chuyện gì xảy ra, thì bị ép ăn một viên thuốc, sau đó, liền bị nhét vào gầm giường...
Một thân ảnh chói mắt!
Tóc bạc yêu mị, tuyết thế vô song!
Bá đạo, yêu nghiệt, tà mị... Không có một từ nào có thể miêu tả được nam nhân này!
Một thân tử bào, nhan sắc yêu mị như đêm, đôi mắt phượng nâng lên, lộ ra thần sắc ảm đạm.
Bạch Nhan hô hấp căng thẳng, nam nhân này, lại đẹp tới trình độ này! Khó trách ngàn vạn thiếu nữ ở Lưu Hỏa quốc, không một ai không muốn trở thành Thương Vương phi.
Đáng tiếc...
Đồ vật càng mỹ lệ, lại càng nguy hiểm!
Nam nhân này như đóa hoa treo trên vách núi, tất cả mọi người đều muốn hái xuống, nhưng nếu không cẩn thận, liền bị rơi xuống vách núi, vạn kiếp bất phục.
"Đang suy nghĩ gì?"
Đương lúc Bạch Nhan đang ngây ngốc, nam nhân đã ở trước mặt nàng, hơi thở nóng hổi phả vào mặt nàng, làm Bạch Nhan lập tức lấy lại tinh thần.
Trông thấy gương mặt tuấn mỹ gần trong gang tấc, Bạch Nhan không chút do dự, duỗi chân ra hung hăng đạp một cước...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.