Chương 52: Vả mặt (1)
Tiêu Thất Gia
08/11/2018
Edit: ThienDa
Nam Cung Dực đưa mắt nhìn nữ tử bị Đế Thương vùi vào trong ngực, không hiểu sao, trong lòng hắn thấy không thoải mái.
"Bạch Nhan..."
Hắn há miệng muốn nói, lại bị thanh âm lạnh nhạt của nữ tử đánh gãy.
"Ngươi thật sự không muốn đem đồ cưới của mẫu thân ta trả lại?"
Ánh mắt nàng từ đầu đến cuối, đều không có dừng trên mặt Nam Cung Dực một chút.
Bạch Chấn Tường nghĩ tới vừa rồi bị Bạch Nhan đạp một cước, trong lòng rất tức giận: "Mẫu thân ngươi chết là thê tử của ta, còn an táng bên trong cổ mộ Bạch gia! Đồ cưới của nàng, tất nhiên là đồ của Bạch gia, vì sao phải đưa cho ngươi? Huống chi, còn có Tiêu Nhi, dù sao cũng không tới lượt ngươi thừa hưởng số đồ cưới này."
Số đồ cưới đi đã bị dùng đi gần hết, hắn căn bản lấy không ra, làm sao mà đưa cho nàng?
Ánh mắt Bạch Nhan lạnh lẽo: "Hôm nay nếu ngươi không đem đồ cưới giao ra, ngày sau, ta sẽ bắt ngươi hoàn trả gấp mấy lần!"
Trả lại?
Trò cười!
Bạch Chấn Tường cười lạnh thành tiếng: "Bạch Nhan, mới vừa rồi là ta không có phòng bị với ngươi, mới để cho ngươi đánh lén thành công, buồn cười là, ngươi lại cho rằng đây là thực lực của mình..."
Đám người xôn xao, thì ra, Bạch Nhan sở dĩ có thể đá bay Bạch Chấn Tường, là bởi vì... Bạch Chấn Tường không hề phòng bị, nếu không, với thực lực của Bạch Nhan có thể gây thương tổn cho Bạch Chấn Tường?
"Bất quá..." ánh mắt Bạch Chấn Tường lạnh đi mấy phần, "Ta là phụ thân ngươi, ngươi lại động thủ với ta, cái này là đại bất kính! Ta có tư cách trục xuất ngươi khỏi Bạch gia, từ nay về sau, ngươi không còn là người của Bạch gia!"
Mặc dù trước đó Bạch Chấn Tường đã đem Bạch Nhan trục xuất khỏi gia môn, nhưng đó là trong bí mật, bây giờ trực tiếp đem chuyện này ra, hiệu quả sẽ không giống nhau.
"Tốt!"
Lam lão gia tử thanh âm già nua nặng nề, sau khi Bạch Chấn Tường dứt lời thì vang lên.
Khuôn mặt hắn nghiêm túc, giọng nói lạnh lẽo: "Người Bạch gia không muốn nàng, vậy Lam gia nhận nàng, sau này, nàng là người Lam gia, cũng đem nhập vào gia phả Lam gia!"
Lúc này Bạch Chấn Tường đem trân châu đổi lấy mắt cá, sau này sẽ hối hận cả đời!
"Một phế vật thôi, ngươi đã muốn thì trực tiếp lấy đi," Bạch Chấn Tường lặng lẽ nhìn Bạch Nhan, châm chọc nói, "Chỉ là đừng trách ta nhắc nhở Lam gia các ngươi, phế vật này sống phóng túng, cái khác ta không biết, Lam gia các ngươi nhận hắn, là nuôi dưỡng một kẻ vô dụng!"
Lam Vũ vẫn lẳng lặng đứng bên Lam lão gia tử, nghe Bạch Chấn Tường tự cho là đúng, nhịn không được nhìn hắn một cái.
Gia hỏa này chả nhẽ không biết... sủng vậy nhà Nhan Nhi cầm đan dược như đường đậu?
Chỉ riêng một viên Tứ phẩm đan dược, liền mua được cả Bạch gia!
"Ha ha," Lam lão gia tử cười to hai tiếng, tiếng cười kia mang theo thống khoái, "Hôm nay có Thái tử cùng Thương Vương ở đây, lão phu liền mời hai vị làm chứng! Sau này, Nhan Nhi cùng Bạch gia không có chút nào liên quan! Nàng cũng không còn là người Bạch gia!"
Sắc mặt Nam Cung Dực khó coi.
Lưu Hỏa quốc coi trọng hiếu đạo, một chữ "hiếu" có thể đè chết người.
Lần này, xem như Bạch Chấn Tường có lỗi, thời điểm hắn trục xuất Bạch Nhan, Bạch Nhan cũng là nên cầu hắn tha thứ.
Edit: ThienDa
Chỉ là, lúc này Bạch Nhan thần sắc lạnh nhạt bị Đế Thương ôm vào trong ngực, một bộ dáng việc không liên quan gì đến mình.
Nàng để ngoại tổ phụ mời cha con Bạch Chấn Tường đến, mục đích là muốn thoát ly quan hệ!
"Việc này bổn vương sẽ làm chủ," Đế Thương nhướng mày, mắt phượng lạnh lẽo quét về phía Bạch Chấn Tường, khóe môi giương lên một độ cong thị huyết, "Nếu như có kẻ không theo mệnh lệnh của bổn vương, bổn vương sẽ không ngại đánh gãy chân hắn!"
Nam Cung Dực đưa mắt nhìn nữ tử bị Đế Thương vùi vào trong ngực, không hiểu sao, trong lòng hắn thấy không thoải mái.
"Bạch Nhan..."
Hắn há miệng muốn nói, lại bị thanh âm lạnh nhạt của nữ tử đánh gãy.
"Ngươi thật sự không muốn đem đồ cưới của mẫu thân ta trả lại?"
Ánh mắt nàng từ đầu đến cuối, đều không có dừng trên mặt Nam Cung Dực một chút.
Bạch Chấn Tường nghĩ tới vừa rồi bị Bạch Nhan đạp một cước, trong lòng rất tức giận: "Mẫu thân ngươi chết là thê tử của ta, còn an táng bên trong cổ mộ Bạch gia! Đồ cưới của nàng, tất nhiên là đồ của Bạch gia, vì sao phải đưa cho ngươi? Huống chi, còn có Tiêu Nhi, dù sao cũng không tới lượt ngươi thừa hưởng số đồ cưới này."
Số đồ cưới đi đã bị dùng đi gần hết, hắn căn bản lấy không ra, làm sao mà đưa cho nàng?
Ánh mắt Bạch Nhan lạnh lẽo: "Hôm nay nếu ngươi không đem đồ cưới giao ra, ngày sau, ta sẽ bắt ngươi hoàn trả gấp mấy lần!"
Trả lại?
Trò cười!
Bạch Chấn Tường cười lạnh thành tiếng: "Bạch Nhan, mới vừa rồi là ta không có phòng bị với ngươi, mới để cho ngươi đánh lén thành công, buồn cười là, ngươi lại cho rằng đây là thực lực của mình..."
Đám người xôn xao, thì ra, Bạch Nhan sở dĩ có thể đá bay Bạch Chấn Tường, là bởi vì... Bạch Chấn Tường không hề phòng bị, nếu không, với thực lực của Bạch Nhan có thể gây thương tổn cho Bạch Chấn Tường?
"Bất quá..." ánh mắt Bạch Chấn Tường lạnh đi mấy phần, "Ta là phụ thân ngươi, ngươi lại động thủ với ta, cái này là đại bất kính! Ta có tư cách trục xuất ngươi khỏi Bạch gia, từ nay về sau, ngươi không còn là người của Bạch gia!"
Mặc dù trước đó Bạch Chấn Tường đã đem Bạch Nhan trục xuất khỏi gia môn, nhưng đó là trong bí mật, bây giờ trực tiếp đem chuyện này ra, hiệu quả sẽ không giống nhau.
"Tốt!"
Lam lão gia tử thanh âm già nua nặng nề, sau khi Bạch Chấn Tường dứt lời thì vang lên.
Khuôn mặt hắn nghiêm túc, giọng nói lạnh lẽo: "Người Bạch gia không muốn nàng, vậy Lam gia nhận nàng, sau này, nàng là người Lam gia, cũng đem nhập vào gia phả Lam gia!"
Lúc này Bạch Chấn Tường đem trân châu đổi lấy mắt cá, sau này sẽ hối hận cả đời!
"Một phế vật thôi, ngươi đã muốn thì trực tiếp lấy đi," Bạch Chấn Tường lặng lẽ nhìn Bạch Nhan, châm chọc nói, "Chỉ là đừng trách ta nhắc nhở Lam gia các ngươi, phế vật này sống phóng túng, cái khác ta không biết, Lam gia các ngươi nhận hắn, là nuôi dưỡng một kẻ vô dụng!"
Lam Vũ vẫn lẳng lặng đứng bên Lam lão gia tử, nghe Bạch Chấn Tường tự cho là đúng, nhịn không được nhìn hắn một cái.
Gia hỏa này chả nhẽ không biết... sủng vậy nhà Nhan Nhi cầm đan dược như đường đậu?
Chỉ riêng một viên Tứ phẩm đan dược, liền mua được cả Bạch gia!
"Ha ha," Lam lão gia tử cười to hai tiếng, tiếng cười kia mang theo thống khoái, "Hôm nay có Thái tử cùng Thương Vương ở đây, lão phu liền mời hai vị làm chứng! Sau này, Nhan Nhi cùng Bạch gia không có chút nào liên quan! Nàng cũng không còn là người Bạch gia!"
Sắc mặt Nam Cung Dực khó coi.
Lưu Hỏa quốc coi trọng hiếu đạo, một chữ "hiếu" có thể đè chết người.
Lần này, xem như Bạch Chấn Tường có lỗi, thời điểm hắn trục xuất Bạch Nhan, Bạch Nhan cũng là nên cầu hắn tha thứ.
Edit: ThienDa
Chỉ là, lúc này Bạch Nhan thần sắc lạnh nhạt bị Đế Thương ôm vào trong ngực, một bộ dáng việc không liên quan gì đến mình.
Nàng để ngoại tổ phụ mời cha con Bạch Chấn Tường đến, mục đích là muốn thoát ly quan hệ!
"Việc này bổn vương sẽ làm chủ," Đế Thương nhướng mày, mắt phượng lạnh lẽo quét về phía Bạch Chấn Tường, khóe môi giương lên một độ cong thị huyết, "Nếu như có kẻ không theo mệnh lệnh của bổn vương, bổn vương sẽ không ngại đánh gãy chân hắn!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.