Quyển 1 - Chương 19: Tu luyện
Hạ Nhật Phấn Mạt
17/12/2017
Trong sơn động, một nữ tử một thân hồng y, trên nửa khuôn mặt mang theo
vết bớt, đang ngồi xếp bằng ở phía trên hòn đá, đôi mắt nhắm lại. Xung
quanh từng luồng linh khí, không ngừng dũng mãnh hướng về phía nữ tử
đang ngồi.
Cách nơi đó không xa, một đoàn mao cầu màu trắng đột ngột xuất hiện, vẫn không hề nhúc nhích, bất quá, mắt to tròn vo đen nhánh như mực của nó, đang nhìn không chớp mắt về phía nữ tử.
"Hô ——"
Sau khi Mộ Dung Khuynh Nhan hấp thu một tia linh khí cuối cùng và biến hóa thành Huyền Lực, rốt cuộc lại mở mắt ra lần nữa. Đôi mắt đen nhánh giống như một ngôi sao trong màn đêm đen tối, khiến cho cả sơn động bỗng trở nên sáng ngời.
"Chủ nhân, ngươi tỉnh." Vừa thấy Mộ Dung Khuynh Nhan mở to mắt, Tiểu Bạch đặc biệt hưng phấn, bất quá, cũng không trách được nó. Từ sau khi đi vào núi này, Mộ Dung Khuynh Nhan vẫn luôn trong trạng thái tu luyện, vì an toàn, nó đành phải gánh vác trách nhiệm thủ vệ.
Hơn nửa tháng ở bên trong nơi này, nó không ai để nói chuyện. Thời điểm trước kia, cho dù đã trải qua trăm ngàn năm, nó cũng chỉ cảm thấy như là giây lát lướt qua. Sau khi nhận chủ nhân, nó lại cảm thấy nếu như không có chủ nhân, nó thật sự thấy cuộc sống một ngày bằng một năm!
Sau khi Tiểu Bạch nhìn thoáng qua tu vi của Mộ Dung Khuynh Nhan, thập phần kinh hỉ, "Chủ nhân, ngươi thật là quá lợi hại, chưa đến một tháng, ngươi cũng đã đạt tới hậu kỳ của Trúc Cơ Kỳ, hiện tại ngươi cách Hành Động Kỳ (行动期)* cũng chỉ có một bước mà thôi."
*Note: Mình đọc ở đoạn sau nên nghĩ ở đây chắc là Tâm Động Kỳ, nhưng trong bản gốc tác giả viết là Hành Động Kỳ. Vậy nên mình dịch nguyên như thế.
Người bình thường muốn từ giai đoạn sơ kỳ đến trung kỳ của Trúc Cơ Kỳ, ít nhất cũng phải mất hai năm. Từ trung kỳ đến hậu kỳ, thời gian yêu cầu càng dài hơn. Nam Cung Diệp cho dù là thiên tài, hắn từ Trúc Cơ Kỳ tới Khai Quang Kỳ (开光期), sợ là cũng phải dùng rất nhiều năm đi!
Hiện tại chủ nhân bất quá chỉ dùng thời gian hơn nửa tháng, đã trực tiếp nhảy từ sơ kỳ tới hậu kỳ, thậm chí chỉ cách một bước nữa là đạt đến Tâm Động Kỳ (心动期), tốc độ như vậy sao có thể không khiến người cảm thấy kinh ngạc đây!
"Vốn đang cho rằng có thể lập tức đạt tới Tâm Động Kỳ." Mộ Dung Khuynh Nhan lúc này cũng không vì thành tựu của mình làm choáng váng đầu óc. Nàng bình tĩnh mở miệng, trong giọng nói còn mang theo một tia tiếc nuối, "Ta cảm giác Tâm Động Kỳ cũng không cách một bước xa như vậy, nhưng không có cách nào để đạt tới, chỉ sợ cần phải có một cơ hội, mới có thể thành công."
Tuy rằng thật đáng tiếc, nhưng nàng cũng sẽ không cưỡng cầu. Phải biết rằng, tu luyện là chuyện tuyệt đối không gấp được, nếu không vô ý một cái, rất có khả năng sẽ sinh ra tâm ma, đến lúc đó sẽ lành ít dữ nhiều.
"Chủ nhân, tuy rằng ngươi đã rất lợi hại, nhưng Nam Cung Diệp đã là trung kỳ Tâm Động Kỳ a!" Tiểu Bạch cắn ngón tay, hơi buồn rầu, "Đại hội gia tộc đã sắp bắt đầu rồi, chủ nhân, ngươi còn kém hắn ta hai cấp, ta lo lắng——"
"Sự tình còn chưa bắt đầu, ngươi đã lo lắng." So với sự lo lắng của Tiểu Bạch, Mộ Dung Khuynh Nhan lại có vẻ nhẹ nhàng, "Kết quả cuối cùng là hươu chết về tay ai, cũng chưa biết được!"
"Vậy chủ nhân, kế tiếp chúng ta làm gì đây?"
Nhìn đến bộ dáng Mộ Dung Khuynh Nhan một chút lo lắng cũng không có, trái tim Tiểu Bạch cũng cảm thấy thoải mái. Nhiều nhất, đến lúc đó nếu như chủ nhân địch không lại, nó sẽ tự mình ra tay. Mặc kệ thế nào, nhất định phải đánh cho Nam Cung Diệp thành hoa rơi nước chảy.
"Kế tiếp. Chúng ta đi ra bên ngoài huấn luyện đi!" Đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan hiện lên một tia ánh sáng, "Trạng thái tu luyện linh lực đã đạt đủ, nếu tiếp tục luyện cũng không có hiệu quả gì. Hiện tại cần phải huấn luyện thể lực một chút."
Cách nơi đó không xa, một đoàn mao cầu màu trắng đột ngột xuất hiện, vẫn không hề nhúc nhích, bất quá, mắt to tròn vo đen nhánh như mực của nó, đang nhìn không chớp mắt về phía nữ tử.
"Hô ——"
Sau khi Mộ Dung Khuynh Nhan hấp thu một tia linh khí cuối cùng và biến hóa thành Huyền Lực, rốt cuộc lại mở mắt ra lần nữa. Đôi mắt đen nhánh giống như một ngôi sao trong màn đêm đen tối, khiến cho cả sơn động bỗng trở nên sáng ngời.
"Chủ nhân, ngươi tỉnh." Vừa thấy Mộ Dung Khuynh Nhan mở to mắt, Tiểu Bạch đặc biệt hưng phấn, bất quá, cũng không trách được nó. Từ sau khi đi vào núi này, Mộ Dung Khuynh Nhan vẫn luôn trong trạng thái tu luyện, vì an toàn, nó đành phải gánh vác trách nhiệm thủ vệ.
Hơn nửa tháng ở bên trong nơi này, nó không ai để nói chuyện. Thời điểm trước kia, cho dù đã trải qua trăm ngàn năm, nó cũng chỉ cảm thấy như là giây lát lướt qua. Sau khi nhận chủ nhân, nó lại cảm thấy nếu như không có chủ nhân, nó thật sự thấy cuộc sống một ngày bằng một năm!
Sau khi Tiểu Bạch nhìn thoáng qua tu vi của Mộ Dung Khuynh Nhan, thập phần kinh hỉ, "Chủ nhân, ngươi thật là quá lợi hại, chưa đến một tháng, ngươi cũng đã đạt tới hậu kỳ của Trúc Cơ Kỳ, hiện tại ngươi cách Hành Động Kỳ (行动期)* cũng chỉ có một bước mà thôi."
*Note: Mình đọc ở đoạn sau nên nghĩ ở đây chắc là Tâm Động Kỳ, nhưng trong bản gốc tác giả viết là Hành Động Kỳ. Vậy nên mình dịch nguyên như thế.
Người bình thường muốn từ giai đoạn sơ kỳ đến trung kỳ của Trúc Cơ Kỳ, ít nhất cũng phải mất hai năm. Từ trung kỳ đến hậu kỳ, thời gian yêu cầu càng dài hơn. Nam Cung Diệp cho dù là thiên tài, hắn từ Trúc Cơ Kỳ tới Khai Quang Kỳ (开光期), sợ là cũng phải dùng rất nhiều năm đi!
Hiện tại chủ nhân bất quá chỉ dùng thời gian hơn nửa tháng, đã trực tiếp nhảy từ sơ kỳ tới hậu kỳ, thậm chí chỉ cách một bước nữa là đạt đến Tâm Động Kỳ (心动期), tốc độ như vậy sao có thể không khiến người cảm thấy kinh ngạc đây!
"Vốn đang cho rằng có thể lập tức đạt tới Tâm Động Kỳ." Mộ Dung Khuynh Nhan lúc này cũng không vì thành tựu của mình làm choáng váng đầu óc. Nàng bình tĩnh mở miệng, trong giọng nói còn mang theo một tia tiếc nuối, "Ta cảm giác Tâm Động Kỳ cũng không cách một bước xa như vậy, nhưng không có cách nào để đạt tới, chỉ sợ cần phải có một cơ hội, mới có thể thành công."
Tuy rằng thật đáng tiếc, nhưng nàng cũng sẽ không cưỡng cầu. Phải biết rằng, tu luyện là chuyện tuyệt đối không gấp được, nếu không vô ý một cái, rất có khả năng sẽ sinh ra tâm ma, đến lúc đó sẽ lành ít dữ nhiều.
"Chủ nhân, tuy rằng ngươi đã rất lợi hại, nhưng Nam Cung Diệp đã là trung kỳ Tâm Động Kỳ a!" Tiểu Bạch cắn ngón tay, hơi buồn rầu, "Đại hội gia tộc đã sắp bắt đầu rồi, chủ nhân, ngươi còn kém hắn ta hai cấp, ta lo lắng——"
"Sự tình còn chưa bắt đầu, ngươi đã lo lắng." So với sự lo lắng của Tiểu Bạch, Mộ Dung Khuynh Nhan lại có vẻ nhẹ nhàng, "Kết quả cuối cùng là hươu chết về tay ai, cũng chưa biết được!"
"Vậy chủ nhân, kế tiếp chúng ta làm gì đây?"
Nhìn đến bộ dáng Mộ Dung Khuynh Nhan một chút lo lắng cũng không có, trái tim Tiểu Bạch cũng cảm thấy thoải mái. Nhiều nhất, đến lúc đó nếu như chủ nhân địch không lại, nó sẽ tự mình ra tay. Mặc kệ thế nào, nhất định phải đánh cho Nam Cung Diệp thành hoa rơi nước chảy.
"Kế tiếp. Chúng ta đi ra bên ngoài huấn luyện đi!" Đáy mắt Mộ Dung Khuynh Nhan hiện lên một tia ánh sáng, "Trạng thái tu luyện linh lực đã đạt đủ, nếu tiếp tục luyện cũng không có hiệu quả gì. Hiện tại cần phải huấn luyện thể lực một chút."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.