Chương 19: Luận bàn
Kỳ Nhược
25/02/2016
Mạch Dao phát hiện
mình dạo này thời gian lên mạng so với trước kia nhiều hơn gấp đôi. Sau
hai tuần thành một vị thầy thuốc max level xuất hiện tại Cửu Châ
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: chúc mừng. Rốt cục max level .
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: đại thần khổ cực O (∩_∩ )O~
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: Ừ. Đi Quân thành bắc thánh giác đấu tràng đ
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần : hả?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: chúng ta luận bàn một chút.
Mạch Dao đổ mồ hôi lạnh: cảm tình lâu như vậy chuyện trước kia anh ta còn nhớ rõ…
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: có thể không đi không?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: không thể
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: …
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: em hãy đi trước, anh sau đó liền đến.
Thá
Mặc dù không phải là lần đầu tiên tới nơi này nhưng Mạch Dao giờ phút này tâm tình cùng trước kia khác một trời một vực. Đổi lại người khác nàng còn ít nhiều lòng tin nhưng lần này là đại thần… Mạch Dao chưa có một tia tâm lí sẽ may mắn chỉ ngóng trông trong chốc lát mình bị chết không cần phải quá nhanh…
Qua thời gian ăn cơm tối cả một cái giác đấu tràng to bự trong chỉ có 1 mình Mặc Thất Tần. Mạch Dao nhàm chán tại trên địa đồ ấn vài cái trên màn hình cô gái mặc hoàng y dường như nhàn nhã tại trong giác đấu tràng dạo tới dạo lui.
Đột nhiên một người mặc quần áo vải thô xuất hiện ở giữa thánh giác đấu tràng. Mạch Dao mím môi, đứa bé nhà ai lại nhàm chán đi dạo tới nơi này đây? Cho dù muốn xem náo nhiệt cũng không thể chọn nơi không có người đi? Không phải là lạc đường chứ?
Đứa bé kia rất bình tĩnh đi nhầm cũng không cũng cuống cuồng, cứ như vậy không nhúc nhích đứng tại nguyên chỗ. Mạch Dao thầm nghĩ: này thật đúng là 1 người khoẻ như trâu, mang bao bố to vật vã như vậy cũng có thể tới được nơi này, thật có tiền đồ!
Đợi một chút… ! Mạch Dao dụi mắt lần nữa nhìn về tên dưới chân người nọ Là… Trường Phong Hạo Nguyệt!
Mạch Dao phản ứng đầu tiên là: đại thần, anh phá sản rồi sao?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: Em đợi lâu.
< t 】: ách… Không có.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: vậy chúng ta bắt đầu đi.
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: cứ như vậy đánh?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: Ừ, anh đã nói rồi anh sẽ không khi dễ em.
Mạch Dao lần nữa đổ mồ hôi lạnh. Liền nghĩ tới câu nói kia của đại thần “anh có thể toàn bộ cởi xuống “, lúc ấy nàng cười cho qua cũng nên liền đã quên, không nghĩ tới…
Lúc này Trường Phong Hạo Nguyệt mặc một b không biết từ nơi nào lấy được, ngay cả binh khí không có cầm. Tại trước mặt 1 thầy thuốc max level phòng ngự cường đại cho dù cho giờ có một ngày một đêm khó có khả năng chém chết Mặc Thất Tần.
Mạch Dao nghĩ thầm: anh đích xác là không khi dễ em, anh đây là để cho em khi dễ anh… Mạch Dao yên lặng ở trong lòng hò hét: điều này làm cho mình sao có thể xuống tay được đây! ! ! Đây không phải là khảo nghiệm sự thương xót của mình sao! ! !
Tựa hồ đoán được tâm tư Mạch Dao đại thần bỏ thêm một câu.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: không cần phải khách khí với anh, mặc dù em là nhất định sẽ không thua nhưng cũng chưa chắc có thể thắng.
Mạch Dao nổi giận. Đây tuyệt đối là khinh bỉ… rõ rành rành !
Thầy thuốc áo vàng trong tay cầm ‘nến vũ’ bỗng nhiên giương cao, quyền trượng phút chốc phóng ra ánh sang chói mắt, một tia chớp màu đỏ nhắm thẳng tới người áo vải.
Chỉ thấy thân hình người áo vải vừa động không hề áp lực mà né trnh. Mạch Dao nhếch khóe môi… như trong dự liệu Trường Phong Hạo Nguyệt há lại dễ dàng trúng chiêu sao? Vì vậy vừa tập kích áo vải đồng thời mặt khác ba đạo kỹ năng nhất tề từ thạch đỏ trên quyền trượng tung ra. Nhưng lúc này đây, nàng tính sai rồi. Người áo vải di động lộ tuyến lại cùng dự tính của nàng hoàn toàn bất đồng.
Theo như lẽ thường khi đã bị công kích mà vô lực phản kháng, người thường sẽ hướng phương hướng khác của kẻ địch rồi tránh né. Mạch Dao tính hắn tránh né lộ tuyến phát ra công kích, lại đã quên người này vô cùng không đi đường tầm thường, luôn yêu cái phương pháp trái ngược.
Lúc này Trường Phong Hạo Nguyệt đã động. Hắn không ngừng cùng Mặc Thất Tần lướt thoáng qua, lại làm cho nàng hoàn toàn tìm không được cơ hội hạ thủ. Thật vất vả chứng kiến áo vải dừng lại Mặc Thất Tần nhanh chóng vung ra một cái công kích.
Sao đoán được nàng lại tính sai rồi. Ánh sáng kia mới vừa từ quyền trượng thượng bay ra, áo vải liền lại động. Chỉ thấy hắn một cái xoay người, dễ dàng trượt ra khỏi phạm vi công kích. Mạch Dao cũng không nóng nảy, lẳng lặng chờ đợi một cái cơ hội khác. Nhưng mà mỗi lần công kích thì người áo vải cũng có thể nhanh chóng tránh ra.
Mạch Dao mặc dù lý luận kiến thức phong phú nhưng thường thường đều dựa vào giết quái để luyện tập, kinh nghiệm thực chiến là quá ít. Đối phó với Cơ Uyển Anh chống lại hồ ly gian trá liền là chuyện khá
Mấy vòng xuống Mạch Dao đã có vẻ luống cuống tay chân. Nàng dần dần hiểu thì ra là lời đại thần nói cũng không phải là nói giỡn, tiếp tục như vậy nàng hoàn toàn không thắng lợi. Mạch Dao trong lòng mặc niệm: bình tĩnh, bình tĩnh…
Trong chớp mắt, Mạch Dao phát hiện tia tập kích của áo vải đã vững vàng rơi vào hậu phương của nàng…. cơ hội!
Nhưng mà khi ánh mắt quét qua màn hình, Mạch Dao liền cảm thấy một chậu nước lạnh giội đến đem hi vọng vừa rồi dấy lên của nàng trong nháy mắt bị dập tắt … kỹ năng lan ra một mảnh u ám…
Như vậy cũng tốt hơn so với một kẻ bụng đói kêu vang, mắt thấy mỹ thực đang ở trước mắt lại phát hiện mình bị buộc chặt tại nguyên chỗ, nửa bước khó đi… Mạch Dao buồn bực muốn tìm một miếng đậu hủ đâm vào chết. Đây quả thực thiên lý khó dung!
Áo vải ung dung từ phía sau lưng vươn tay, môt cây chủy thủ thẳng tắp hướng phía sau lưng hoàng y. Trên đỉnh đầu toát ra chỉ là một giá trị sát thương nho nhỏ “1 “, Mạch Dao hoàn toàn có thể tưởng tượng đại thần cầm trong tay nếu là ‘Nhật xước’ thì trong nháy mắt có thể giết nàng.
Trường Phong Hạo Nguyệt đánh ra 2 chữ “Tiếp tục”, sau đó nhanh chóng từ phía sau nàng lui lại. Cùng lúc đó, Mạch Dao phát hiện kỹ năng ơt giữa một cái kỹ năng phát sáng lên. Mạch Dao khắc chế mãnh liệt muốn hộc máu … cảm tình người này ngay cả kỹ năng thời gian làm lạnh của nàng sao có thể tính chuẩn như thế!
Vì vậy, trò chơi mèo vờn chuột lại một l bắt đầu…
Một hồi lâu, áo vải ở sau lưng áo vàng lần nữa đứng lại. Mạch Dao không dám động, quyết định yên lặng theo dõi biến. Hai người cứ như vậy mặt đối mặt, yên lặng giằng co.
Một lát sau, đại thần lên tiếng.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: như thế nào, em nhận thua sao?
Mạch Dao đang muốn nói “Không “, nhưng tay trên bàn phím gõ chữ bỗng dưng dừng lại – -chỉ thấy cô gái áo vàng trên đầu một cái kí hiệu giảm máu nho nhỏ.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: binh bất yếm trá.
Chuyện cho tới bây giờ, Mạch Dao còn có thể có ý kiến gì không đây?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: tốt lắm, hôm nay liền đến như vậy đi.
Đại thần rốt cục hô ngừng ! Mạch Dao đang muốn hoan hô, đã thấy trên màn hình lại toát ra một hàng chữ.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: ngày mai tiếp tục.
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: … … …
Trở lại Quân thành Bắc, Mạch Dao từ trong bao lựa ra một chút dược thảo giao dịch cho đại thần.
Trải qua hơn nửa tháng phấn đấu lúc này Mặc Thất Tần đã là một Dược sư max level. Nhận được đại thần chiếu cố Mạch Dao cảm thấy không gì báo đáp, vì vậy mỗi ngày giao dịch cho hắn một đống lớn dược thảo. Trường Phong Hạo Nguyệt cũng không từ chối, sảng khoái toàn bộ nhận lấy. ( Trường Phong Hạo Nguyệt: người ta không có gì báo đáp không đều trực tiếp lấy thân báo đáp sao? )
Giao dịch xong Mạch Dao vô thức muốn vội vàng chạy. Không thể không nói, cùng đại thần giả lính mới pk so với bị đại thần trực tiếp nháy mắt giết bi kịch hơn nhiều.
Lúc này Mạch Dao đã tổng kết ra hai đại kết luận. Thứ nhất đối với trình độ biến thái của người nào đó nên biết sau là cần phải quyết đoán rồi trốn tránh. Thứ hai tại lúc nào đó có chút khách sáo khen tặng mà nói là tuyệt đối không thể nói trước nhất là “Kính xin đại thần chỉ giáo nhiều hơn” !
Chỉ tiếc là đã trễ….
Mạch Dao đưa mắt quay lại màn hình, phát hiện đại thần phát tới một cái mời
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: ?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: trả lễ. Hai kiện trang bị mà thôi, đã dùng qua.
Đại thần đều sảng khoái như vậy Mạch Dao cũng không thể già mồm, quyết đoán tiếp nhận trang bị. Trong cái bao xuất hiện một đôi giầy trang bị tím, cùng một đai lưng đồ tím.
Nếu nói “đã dùng qua”, kì thực đã là thượng phẩm. Mạch Dao đã bị người nào đó ngược đến thần kinh tê dại chỉ xốc nhếch môi, đem trang bị thay. Max level, một thân trang bị tím, lại thêm thần khí … đây là cái đối với một tháng trước mà nói là nghĩ cũng không dám nghĩ .
Buổi tối trước khi ngủ, Mạch Dao đột nhiên nghĩ đến một cái vấn đề – - một vấn đề rất nghiêm túc. Đại thần để nàng đi giác đấu tràng chờ, chính mình sau đó tới, chẳng lẽ là… đi cởi quần áo ? Là vì ở trước mặt nàng thẹn thùng không thoát sao? Nghĩ tới đây Mạch Dao không khỏi cười đến bụng
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: chúc mừng. Rốt cục max level .
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: đại thần khổ cực O (∩_∩ )O~
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: Ừ. Đi Quân thành bắc thánh giác đấu tràng đ
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần : hả?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: chúng ta luận bàn một chút.
Mạch Dao đổ mồ hôi lạnh: cảm tình lâu như vậy chuyện trước kia anh ta còn nhớ rõ…
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: có thể không đi không?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: không thể
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: …
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: em hãy đi trước, anh sau đó liền đến.
Thá
Mặc dù không phải là lần đầu tiên tới nơi này nhưng Mạch Dao giờ phút này tâm tình cùng trước kia khác một trời một vực. Đổi lại người khác nàng còn ít nhiều lòng tin nhưng lần này là đại thần… Mạch Dao chưa có một tia tâm lí sẽ may mắn chỉ ngóng trông trong chốc lát mình bị chết không cần phải quá nhanh…
Qua thời gian ăn cơm tối cả một cái giác đấu tràng to bự trong chỉ có 1 mình Mặc Thất Tần. Mạch Dao nhàm chán tại trên địa đồ ấn vài cái trên màn hình cô gái mặc hoàng y dường như nhàn nhã tại trong giác đấu tràng dạo tới dạo lui.
Đột nhiên một người mặc quần áo vải thô xuất hiện ở giữa thánh giác đấu tràng. Mạch Dao mím môi, đứa bé nhà ai lại nhàm chán đi dạo tới nơi này đây? Cho dù muốn xem náo nhiệt cũng không thể chọn nơi không có người đi? Không phải là lạc đường chứ?
Đứa bé kia rất bình tĩnh đi nhầm cũng không cũng cuống cuồng, cứ như vậy không nhúc nhích đứng tại nguyên chỗ. Mạch Dao thầm nghĩ: này thật đúng là 1 người khoẻ như trâu, mang bao bố to vật vã như vậy cũng có thể tới được nơi này, thật có tiền đồ!
Đợi một chút… ! Mạch Dao dụi mắt lần nữa nhìn về tên dưới chân người nọ Là… Trường Phong Hạo Nguyệt!
Mạch Dao phản ứng đầu tiên là: đại thần, anh phá sản rồi sao?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: Em đợi lâu.
< t 】: ách… Không có.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: vậy chúng ta bắt đầu đi.
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: cứ như vậy đánh?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: Ừ, anh đã nói rồi anh sẽ không khi dễ em.
Mạch Dao lần nữa đổ mồ hôi lạnh. Liền nghĩ tới câu nói kia của đại thần “anh có thể toàn bộ cởi xuống “, lúc ấy nàng cười cho qua cũng nên liền đã quên, không nghĩ tới…
Lúc này Trường Phong Hạo Nguyệt mặc một b không biết từ nơi nào lấy được, ngay cả binh khí không có cầm. Tại trước mặt 1 thầy thuốc max level phòng ngự cường đại cho dù cho giờ có một ngày một đêm khó có khả năng chém chết Mặc Thất Tần.
Mạch Dao nghĩ thầm: anh đích xác là không khi dễ em, anh đây là để cho em khi dễ anh… Mạch Dao yên lặng ở trong lòng hò hét: điều này làm cho mình sao có thể xuống tay được đây! ! ! Đây không phải là khảo nghiệm sự thương xót của mình sao! ! !
Tựa hồ đoán được tâm tư Mạch Dao đại thần bỏ thêm một câu.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: không cần phải khách khí với anh, mặc dù em là nhất định sẽ không thua nhưng cũng chưa chắc có thể thắng.
Mạch Dao nổi giận. Đây tuyệt đối là khinh bỉ… rõ rành rành !
Thầy thuốc áo vàng trong tay cầm ‘nến vũ’ bỗng nhiên giương cao, quyền trượng phút chốc phóng ra ánh sang chói mắt, một tia chớp màu đỏ nhắm thẳng tới người áo vải.
Chỉ thấy thân hình người áo vải vừa động không hề áp lực mà né trnh. Mạch Dao nhếch khóe môi… như trong dự liệu Trường Phong Hạo Nguyệt há lại dễ dàng trúng chiêu sao? Vì vậy vừa tập kích áo vải đồng thời mặt khác ba đạo kỹ năng nhất tề từ thạch đỏ trên quyền trượng tung ra. Nhưng lúc này đây, nàng tính sai rồi. Người áo vải di động lộ tuyến lại cùng dự tính của nàng hoàn toàn bất đồng.
Theo như lẽ thường khi đã bị công kích mà vô lực phản kháng, người thường sẽ hướng phương hướng khác của kẻ địch rồi tránh né. Mạch Dao tính hắn tránh né lộ tuyến phát ra công kích, lại đã quên người này vô cùng không đi đường tầm thường, luôn yêu cái phương pháp trái ngược.
Lúc này Trường Phong Hạo Nguyệt đã động. Hắn không ngừng cùng Mặc Thất Tần lướt thoáng qua, lại làm cho nàng hoàn toàn tìm không được cơ hội hạ thủ. Thật vất vả chứng kiến áo vải dừng lại Mặc Thất Tần nhanh chóng vung ra một cái công kích.
Sao đoán được nàng lại tính sai rồi. Ánh sáng kia mới vừa từ quyền trượng thượng bay ra, áo vải liền lại động. Chỉ thấy hắn một cái xoay người, dễ dàng trượt ra khỏi phạm vi công kích. Mạch Dao cũng không nóng nảy, lẳng lặng chờ đợi một cái cơ hội khác. Nhưng mà mỗi lần công kích thì người áo vải cũng có thể nhanh chóng tránh ra.
Mạch Dao mặc dù lý luận kiến thức phong phú nhưng thường thường đều dựa vào giết quái để luyện tập, kinh nghiệm thực chiến là quá ít. Đối phó với Cơ Uyển Anh chống lại hồ ly gian trá liền là chuyện khá
Mấy vòng xuống Mạch Dao đã có vẻ luống cuống tay chân. Nàng dần dần hiểu thì ra là lời đại thần nói cũng không phải là nói giỡn, tiếp tục như vậy nàng hoàn toàn không thắng lợi. Mạch Dao trong lòng mặc niệm: bình tĩnh, bình tĩnh…
Trong chớp mắt, Mạch Dao phát hiện tia tập kích của áo vải đã vững vàng rơi vào hậu phương của nàng…. cơ hội!
Nhưng mà khi ánh mắt quét qua màn hình, Mạch Dao liền cảm thấy một chậu nước lạnh giội đến đem hi vọng vừa rồi dấy lên của nàng trong nháy mắt bị dập tắt … kỹ năng lan ra một mảnh u ám…
Như vậy cũng tốt hơn so với một kẻ bụng đói kêu vang, mắt thấy mỹ thực đang ở trước mắt lại phát hiện mình bị buộc chặt tại nguyên chỗ, nửa bước khó đi… Mạch Dao buồn bực muốn tìm một miếng đậu hủ đâm vào chết. Đây quả thực thiên lý khó dung!
Áo vải ung dung từ phía sau lưng vươn tay, môt cây chủy thủ thẳng tắp hướng phía sau lưng hoàng y. Trên đỉnh đầu toát ra chỉ là một giá trị sát thương nho nhỏ “1 “, Mạch Dao hoàn toàn có thể tưởng tượng đại thần cầm trong tay nếu là ‘Nhật xước’ thì trong nháy mắt có thể giết nàng.
Trường Phong Hạo Nguyệt đánh ra 2 chữ “Tiếp tục”, sau đó nhanh chóng từ phía sau nàng lui lại. Cùng lúc đó, Mạch Dao phát hiện kỹ năng ơt giữa một cái kỹ năng phát sáng lên. Mạch Dao khắc chế mãnh liệt muốn hộc máu … cảm tình người này ngay cả kỹ năng thời gian làm lạnh của nàng sao có thể tính chuẩn như thế!
Vì vậy, trò chơi mèo vờn chuột lại một l bắt đầu…
Một hồi lâu, áo vải ở sau lưng áo vàng lần nữa đứng lại. Mạch Dao không dám động, quyết định yên lặng theo dõi biến. Hai người cứ như vậy mặt đối mặt, yên lặng giằng co.
Một lát sau, đại thần lên tiếng.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: như thế nào, em nhận thua sao?
Mạch Dao đang muốn nói “Không “, nhưng tay trên bàn phím gõ chữ bỗng dưng dừng lại – -chỉ thấy cô gái áo vàng trên đầu một cái kí hiệu giảm máu nho nhỏ.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: binh bất yếm trá.
Chuyện cho tới bây giờ, Mạch Dao còn có thể có ý kiến gì không đây?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: tốt lắm, hôm nay liền đến như vậy đi.
Đại thần rốt cục hô ngừng ! Mạch Dao đang muốn hoan hô, đã thấy trên màn hình lại toát ra một hàng chữ.
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: ngày mai tiếp tục.
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: … … …
Trở lại Quân thành Bắc, Mạch Dao từ trong bao lựa ra một chút dược thảo giao dịch cho đại thần.
Trải qua hơn nửa tháng phấn đấu lúc này Mặc Thất Tần đã là một Dược sư max level. Nhận được đại thần chiếu cố Mạch Dao cảm thấy không gì báo đáp, vì vậy mỗi ngày giao dịch cho hắn một đống lớn dược thảo. Trường Phong Hạo Nguyệt cũng không từ chối, sảng khoái toàn bộ nhận lấy. ( Trường Phong Hạo Nguyệt: người ta không có gì báo đáp không đều trực tiếp lấy thân báo đáp sao? )
Giao dịch xong Mạch Dao vô thức muốn vội vàng chạy. Không thể không nói, cùng đại thần giả lính mới pk so với bị đại thần trực tiếp nháy mắt giết bi kịch hơn nhiều.
Lúc này Mạch Dao đã tổng kết ra hai đại kết luận. Thứ nhất đối với trình độ biến thái của người nào đó nên biết sau là cần phải quyết đoán rồi trốn tránh. Thứ hai tại lúc nào đó có chút khách sáo khen tặng mà nói là tuyệt đối không thể nói trước nhất là “Kính xin đại thần chỉ giáo nhiều hơn” !
Chỉ tiếc là đã trễ….
Mạch Dao đưa mắt quay lại màn hình, phát hiện đại thần phát tới một cái mời
< trước mặt> 【 Mặc Thất Tần 】: ?
< trước mặt> 【 Trường Phong Hạo Nguyệt】: trả lễ. Hai kiện trang bị mà thôi, đã dùng qua.
Đại thần đều sảng khoái như vậy Mạch Dao cũng không thể già mồm, quyết đoán tiếp nhận trang bị. Trong cái bao xuất hiện một đôi giầy trang bị tím, cùng một đai lưng đồ tím.
Nếu nói “đã dùng qua”, kì thực đã là thượng phẩm. Mạch Dao đã bị người nào đó ngược đến thần kinh tê dại chỉ xốc nhếch môi, đem trang bị thay. Max level, một thân trang bị tím, lại thêm thần khí … đây là cái đối với một tháng trước mà nói là nghĩ cũng không dám nghĩ .
Buổi tối trước khi ngủ, Mạch Dao đột nhiên nghĩ đến một cái vấn đề – - một vấn đề rất nghiêm túc. Đại thần để nàng đi giác đấu tràng chờ, chính mình sau đó tới, chẳng lẽ là… đi cởi quần áo ? Là vì ở trước mặt nàng thẹn thùng không thoát sao? Nghĩ tới đây Mạch Dao không khỏi cười đến bụng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.