Y Phi Vi Tôn

Chương 30: Ký Ức Phải Tự Tìm Lại

Phiến Cốt Mộc

28/12/2024

Tư Mã U Nguyệt cạn lời với con thỏ chui ra từ cơ thể mình này, hỏi: "Sao ngươi lại ở trong cơ thể ta? Lúc trước ngươi nói ngươi tỉnh lại là có ý gì?"

"Ta ký khế ước với ngươi, đương nhiên ở trong cơ thể ngươi rồi!" Tiểu Hống nói.

"Khế ước?"

"Đúng vậy, ta ký khế ước linh hồn với ngươi, tuy trước kia ngươi đã chết, nhưng linh hồn của ngươi vẫn còn, ta liền đi theo ngươi đến đây." Tiểu Hống trả lời.

"Vậy sao lúc trước ngươi không ra ngoài?" Tư Mã U Nguyệt hỏi.

"Không phải ta đã nói rồi sao, ta đang ngủ say!" Tiểu Hống nói: “Ngươi bị thương, ta cũng bị thương theo, vẫn luôn ngủ say dưỡng thương, nhưng không ngờ sau khi tỉnh lại, ngươi lại không nhớ ta, hu hu—"

Tiểu Hống vừa nói vừa khóc thương tâm, nước mắt của nó rơi trên người Tư Mã U Nguyệt, khiến cơ thể nàng cảm thấy thoải mái.

"Nước mắt của ngươi thật thần kỳ." Tư Mã U Nguyệt nói.

"Ta là thụy thú, đương nhiên sẽ khiến ngươi cảm thấy thoải mái rồi." Tiểu Hống nói.

"Vậy à!" Tư Mã U Nguyệt nhìn Tiểu Hống, nói: “Lúc trước ngươi nói bị thương là sao? Còn nữa, sao ta lại ký khế ước với ngươi? Ta căn bản chưa từng gặp ngươi!"



"Hu hu, Nguyệt Nguyệt ngươi thật đáng ghét, ta không muốn thích ngươi nữa, sao ngươi có thể quên Tiểu Hống đáng yêu chứ? May mà lúc trước ta đã ký khế ước linh hồn với ngươi, nếu không ta cũng không tìm được ngươi! Hu hu, nhưng sao Nguyệt Nguyệt lại quên Tiểu Hống chứ?" Tiểu Hống nói với vẻ mặt đau lòng.

Thấy dáng vẻ của Tiểu Hống, Tư Mã U Nguyệt cảm thấy trong lòng có chút khó chịu, dường như bị cảm xúc của nó ảnh hưởng. Nàng ôm Tiểu Hống vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của nó, nói:

"Xin lỗi, ta thật sự không nhớ ra. Nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được mối liên hệ giữa chúng ta, ngươi đau lòng, trong lòng ta cũng khó chịu."

Tiểu Hống duỗi hai chân trước ngắn ngủn ra, lau lau mặt mình, nói: "Chẳng lẽ là do linh hồn của ngươi bị tổn thương, khiến ngươi không nhớ chuyện kiếp trước sao? Ta đi xem thử."

Tiểu Hống nói xong liền biến mất trong lòng Tư Mã U Nguyệt, rất nhanh lại xuất hiện, nhưng lần này xuất hiện nó có vẻ hơi ủ rũ, nhìn Tư Mã U Nguyệt một cái, nói:

"Ký ức của ngươi vậy mà không còn nữa, hèn gì ngươi không nhớ ta."

"Ký ức, ký ức gì?" Tư Mã U Nguyệt giơ Tiểu Hống lên trước mặt mình, hỏi.

"Ta nói cho ngươi cũng vô dụng, những ký ức đó phải do chính ngươi tìm lại." Tiểu Hống nói.

"Mấy ngày nay ta cũng cảm thấy ký ức của mình như thể thiếu một phần, đôi khi cảm thấy trong lòng trống rỗng, như thể đã quên mất thứ gì đó rất quan trọng. Nhưng nếu rất quan trọng, tại sao ta lại không có chút ấn tượng nào." Tư Mã U Nguyệt buông Tiểu Hống ra, hai tay ôm đầu, vẻ mặt đau khổ nói.

"Nguyệt Nguyệt, ngươi cũng đừng lo lắng, như vậy ngươi cũng không tìm lại được ký ức của mình đâu." Tiểu Hống nói.



Tư Mã U Nguyệt nhìn Tiểu Hống, hỏi: "Tiểu Hống, ngươi có cách nào không?"

Tiểu Hống dùng hai chân trước gãi gãi đầu, cuối cùng mới nói: "Ta nghĩ đều là do linh hồn của ngươi bị tổn thương, cho nên ngươi mới không nhớ chuyện trước kia, đợi linh hồn của ngươi dần dần hồi phục, hẳn là có thể nhớ lại chuyện trước kia."

"Nhưng linh hồn phải hồi phục như thế nào?"

"Ăn một số thứ có lợi cho linh hồn, sau đó chính là tu luyện, đợi đến khi ngươi đạt đến cảnh giới nhất định liền có thể hồi phục linh hồn." Tiểu Hống nói.

Đột nhiên, nàng nhìn thấy hòn đá trong hộp, a lên một tiếng, chỉ vào hòn đá nói: "Kia, kia là Linh Hồn Châu sao?"

Tư Mã U Nguyệt thấy phản ứng kịch liệt của Tiểu Hống, hỏi: "Ngươi biết thứ này sao?"

"Đương nhiên ta biết rồi!" Tiểu Hống hai mắt sáng rực bay đến trước Linh Hồn Châu, duỗi hai chân ngắn ra sờ sờ, suýt chút nữa chảy cả nước miếng.

"Cha hờ nói đây là thần khí được lưu truyền từ thời thượng cổ, nhưng phải là người có duyên mới có thể được nó nhận chủ." Tư Mã U Nguyệt nói.

Tiểu Hống ôm Linh Hồn Châu, liên tục gật đầu, nói:

"Đúng vậy đúng vậy, tiếc là không ai biết viên châu này có tác dụng gì. Nguyệt Nguyệt, ngươi mau thử xem có thể được nó nhận chủ hay không! Nghe nói đây là thần khí chí tôn, nếu có thể có được nó, chắc chắn không tệ."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Y Phi Vi Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook