Y Phi Vi Tôn

Chương 37: Sủng Vật Cái Đầu Ngươi!

Phiến Cốt Mộc

28/12/2024

Tuy Khúc mập nói không cần Tư Mã U Nguyệt làm đồ ăn để báo đáp hắn, nhưng sáng sớm hôm sau, hắn đã bị một mùi thơm hấp dẫn đến nhà bếp, thấy bóng dáng đang bận rộn bên trong, hai mắt trợn tròn.

Tư Mã U Nguyệt đang xào món cuối cùng, cảm nhận được có người đến cửa, xoay người lại liền thấy vẻ mặt kinh ngạc của Khúc mập.

"Sao vậy?"

"Ngươi, ngươi thật sự biết nấu ăn sao!" Khúc mập nói.

"Đúng vậy! Ngươi có muốn nếm thử không, xem có độc chết ngươi không?" Tư Mã U Nguyệt nói.

Thời gian lên lớp buổi sáng của học viện khá muộn, gần mười giờ mới bắt đầu, nàng đã tỉnh dậy từ sáu giờ sáng, tu luyện một lúc liền dậy làm bữa sáng.

Nàng là một người rất thích ăn uống, trước kia trừ những lúc làm nhiệm vụ có thể nhịn ăn mấy bữa, còn những lúc khác nàng không thể nhịn ăn một bữa nào. Bây giờ dù đã đến đây, nhưng vẫn không thể bỏ qua việc ăn uống.

Lúc nấu ăn, nàng nghĩ đến những người khác sống cùng tiểu viện, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ phải sống cùng nhau mấy năm, vì vậy nàng làm nhiều hơn một chút, làm cả phần của bọn họ.

Khúc mập đến ngồi bên bàn, nhìn những món ăn trên bàn, theo bản năng hỏi một câu: "Đây không phải là đồ ăn gọi từ quán rượu chứ?"

Tư Mã U Nguyệt cảm thấy trên trán mình như xuất hiện ba vạch đen, người này cũng quá không tin tưởng nàng rồi!

"Nếu ngươi không ăn, ta sẽ không ép ngươi." Tư Mã U Nguyệt múc thức ăn ra khỏi nồi, nói.

"Khụ khụ, đương nhiên ta phải ăn rồi." Khúc mập thấy con thỏ nhỏ trên bàn ăn ngon lành như vậy, nghĩ chắc chắn sẽ không chết người, hơn nữa ngửi thấy thơm như vậy, nhất định rất ngon.

Lúc này một bóng người khác cũng xuất hiện ở cửa, thấy một bàn đầy thức ăn, kinh ngạc nói: "Ây da, hôm nay không cần phải ăn ở nhà ăn của học viện rồi! Ngửi thôi đã thấy thơm rồi!"



Tư Mã U Nguyệt nhìn người không mời mà đến, rất tự nhiên ngồi xuống bàn ăn, nghĩ đến dáng vẻ vội vàng bỏ chạy của hắn hôm qua, u ám nói:

"Hôm nay ngươi không sợ bị ăn sao?"

Tay Ngụy Tử Kỳ khựng lại, sau đó gắp thức ăn vào bát, nói: "Sợ chứ, nhưng đợi ta ăn xong rồi hẵng sợ."

Ặc...

"Đây là sủng vật của ngươi sao?" Ngụy Tử Kỳ nhìn Tiểu Hống, hỏi.

Nghe thấy mình bị gọi là sủng vật, Tiểu Hống khó chịu trừng mắt nhìn Ngụy Tử Kỳ, nó là Thần Hống, là thần thú thượng cổ đó nha!

Thật ra cũng không trách Ngụy Tử Kỳ gọi nó là sủng vật, chỉ có thể trách danh tiếng phế vật của Tư Mã U Nguyệt quá lớn, gần như cả đại lục đều biết tên tuổi của nàng. Mà người không thể tu luyện thì không thể ký khế ước với linh thú, hơn nữa trông nó rất đáng yêu, giống như những sủng vật khác, cho nên hắn mới nghĩ nó là sủng vật mà Tư Mã U Nguyệt nuôi.

Tư Mã U Nguyệt bưng món cuối cùng lên bàn, nói: "Đúng vậy, ta đã bỏ ra một số tiền lớn mới mua được nó."

Tiểu Hống đã ăn no trợn trắng mắt nhìn Tư Mã U Nguyệt, nhảy xuống bàn, đi ra sân tiêu cơm.

Cái gì mà mua được, rõ ràng là bị nàng lừa ký khế ước! Đồ lừa đảo!

Thấy biểu cảm như con người của Tiểu Hống, Ngụy Tử Kỳ nhất thời nghi ngờ lời nói vừa rồi của mình, nó thật sự chỉ là sủng vật thôi sao?

"Chúng ta ăn thôi." Khúc mập đợi Tư Mã U Nguyệt ngồi xuống, nói.



"Ăn gì mà ăn, không phải còn hai người nữa chưa đến sao?" Tư Mã U Nguyệt nói.

"Hai người bọn họ sáng sớm không biết đi đâu rồi. Mỗi buổi sáng đều là ta và Tử Kỳ đi học." Khúc mập trực tiếp lờ hai người kia đi.

"Vậy à?"

Hai người này thật thần bí!

"Bây giờ ngươi đến phòng bọn họ, chắc chắn không có ai đâu." Ngụy Tử Kỳ vừa ăn vừa nói.

"Được rồi, vậy chúng ta bắt đầu thôi."

Tư Mã U Nguyệt vừa nói xong liền phát hiện lời nói của mình là thừa, hai người kia đã ăn được một nửa rồi!

Ăn sáng xong, Tư Mã U Nguyệt về phòng dọn dẹp, tiện thể để Tiểu Hống vào Linh Hồn Châu.

Linh thú khế ước vốn có không gian khế ước của riêng mình, nhưng nó nói ở đó quá nhàm chán, cho nên đi tìm Tiểu Linh Tử chơi.

Tư Mã U Nguyệt đi ra, Khúc mập thấy nàng tay không, hỏi: "Ngươi không mang sủng vật của ngươi đi sao?"

"Không mang."

Tiểu Hống ở trong Linh Hồn Châu, nghe thấy Khúc mập gọi mình là sủng vật, vung vẩy móng vuốt hét lớn:

"Sủng vật cái đầu ngươi! Khúc mập, rồi sẽ có một ngày tiểu gia ta làm ngươi sáng mắt ra!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Y Phi Vi Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook