Chương 94: Khách quý Lãnh thị đến. (2)
Khuyết Danh
13/04/2013
"Đại thiếu gia, cậu đây là ..." Tiễn bá chần chờ hỏi.
"Ha ha, Tiễn bá, hai anh em Lãnh thị tuyệt đối là khách du lịch đấy. Nhưng mà những người khác thì không thành thật vậy đâu" Dương Dạ liếc nhìn ra ngoài cửa sổ : "Ông cho rằng, hai anh em Lãnh thị nếu thật sự có mưu đồ gì, thì bọn họ sẽ tự mình ra tay sao?"
.........................................
Quả thật, Lãnh Thiên Nhai và Lãnh Tịch Dương tới, hơn nữa còn mang theo một suy nghĩ riêng tới, đương nhiên, bọn họ tuyệt đối không có khả năng tự mình đi làm, bởi vì Lãnh Thiên Nhai và Lãnh Tịch Dương vừa mới lên đảo, vào phòng còn chưa được nửa tiếng thì đã biết đại thiếu gia và nhị thiếu gia của Dương thị gia tộc đã ở trên đảo.
Cái này rất bình thường thôi, chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả, một nửa mạng sống của Dương thị nằm ở đây, một quần đảo kim thạch to như vậy, bao gồm cả cái làng du lịch bên trong, Lãnh thị gia tộc làm sao mà không có khả năng cài người vào đây chứ, sao không có kẻ nào nằm vùng ở đây? Huống hồ, trong lòng hai anh em Lãnh thị này cũng rất rõ ràng, chỉ cần bọn họ đặt chân lên đảo, vậy thì nhất cử nhất động của bọn họ đều sẽ bị Dương thị giám sát chặt chẽ.
"Đại ca, cần gì nghiêm túc vậy, chúng ta là khách du lịch mà!" Lãnh Tịch Dương ngồi trên ghế sô pha, hai tay gác sau đầu cười nói.
"Du lịch? Tịch Dương! Lẽ nào em quên cha kêu chúng ta làm gì sao?" Lãnh Thiên Nhai khẩn trương đi qua đi lại trong phòng : "Chúng ta lên đảo rồi! Ừ! Lên rồi! Bước tiếp theo nên làm gì đây? Làm gì bây giờ làm gì bây giờ làm gì bây giờ?"
"Anh làm gì khẩn trương vậy?" Lãnh Tịch Dương đổi thế ngồi, nằm nghiên xuống ghế sô pha, một tay chống đầu : "Nếu không phải tại anh tự cho là thông minh, chạy đến chào hỏi Dương lão gia tử, vậy chúng ta đâu có phiền phức như thế"
"Anh? Anh làm sao? Không phải anh muốn làm cho Dương gia không nghi ngờ chúng ta sao! Tịch Dương, đây là chổ thông minh của đại ca, em hiểu chưa!" Lãnh Thiên Nhai cãi lại.
"Đại ca! Em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi! Đừng gị người ta là Tịch Dương, khó nghe quá, gọi là Tiểu Tịch hay là Tịch Tịch thì tốt hơn!" Lãnh Tịch Dương cau mày, oán hận nhìn Lãnh Thiên Nhai nói.
Lãnh Thiên Nhai thấy em trai trừng mắt nhìn mình, vội cúi dầu xuống. Đối với bộ dạng của Lãnh Tịch Dương lúc này, hắn cũng không thể và cũng không dám trách, không biết có phải lúc đầu sinh lộn hay không, mà từ nhỏ Lãnh Tịch Dương đã thích mặc đồ con gái, cử chỉ lời nói hành động đều rất nữ tính, hơn nữa càng lớn càng nghiêm trọng, không chỉ là thích con trai, mà ở nhà bình thường còn hay sờ mông của những nam hầu có tướng mạo anh tuấn, đối với nữ hầu thì hoàn toàn coi như không thấy, ngay cả ông bố Lãnh Thương Thiên cũng lắc đầu bó tay, nhưng bởi vì Lãnh Tịch Dương quả thất rất thông minh, làm việc lại không từ thủ đoạn, vì Lãnh thị gia tộc mà đã cống hiến không ít âm mưu quỷ kế rồi, rất phù hợp với tính cách của Lãnh Thiên Thương, cho nên cũng một mắt nhắm một mắt mở với tính cách của Lãnh Tịch Dương luôn.
"Đại ca, anh không cần phải vội, không phải em đã nói với anh rồi sao, tất cả đều được an bài rồi" Lãnh Tịch Dương không để ý đến vẻ mặt căm tức của Lãnh Thiên Nhai, ngồi dựa thân thể lên ghế sô pha, lấy một cái đồ dũa móng tay ra mà nghịch với cái móng của mình.
"Em có đầu óc hay không? Em không nghe nói à, đại thiếu gia và nhị thiếu gia của Dương thị đã đến rồi, ý đồ của chúng ta không phải đã lộ ra rồi sao?" Lãnh Thiên Nhai thấy bộ dáng nam không ra nam mà nữ không ra nữ của em trai, tức đến nổi muốn chạy lại đá một cái, nếu không phải do ông bố già nhiều lần thiên vị cho thằng em trai có dạng đàn bà này, thì Lãnh Thiên Nhai đã sớm đánh cho phù mỏ rồi.
"Em thấy anh không có đầu óc thì có, hì hì, anh em Dương gia tới cũng tốt, để cho bọn họ tập trung chú ý lên chúng ta đi, để cho người của chúng ta có thể hành động" Lãnh Tịch Dương nói, sau đó móc trong túi áo ra một cây son môi, bắt đầu chăm sóc cho làn môi khô nứt của mình, cẩn thận vẽ loạn lên, sau đó nhấp nhấp cái miệng, lại quay đầu nhìn anh trai một cái, nói : "Hơn nữa, đại ca, anh cũng biết hai anh em Dương gia ấy căn bản chỉ là hai đứa nhóc mà thôi, nhất là thằng anh Dương Dạ kia, hì hì, hoàn toàn là một tên không có chỉ số thông minh, chơi đùa lêu lổng không để ý đến chuyện của gia tộc, ngoài ra còn có quan hệ không tốt với lão gia tử Dương Chấn Quỳ, trước đó không lâu còn trốn nhà rời đi. Ha ha, hai tên ngu ngốc này, cho dù em nói kế hoạch của em cho bọn chúng biết, bọn chúng cũng không có biện pháp làm gì được chúng ta cả"
"Ừ ... em nói cũng có lý, trước đây anh cũng đã gặp tên đại thiếu gia Dương Dạ ấy một lần, cái lần chơi bóng chung với Nam Vinh Huyễn, tên nhóc này quả thật không có đầu óc, dám giở thói đại thiếu gia ra với anh, hừ!" Lãnh Thiên Nhai suy nghĩ một chút, rồi cười rộ lên, sau đó lại lắc đầu : "Ài, thật sự là đáng tiếc, Quân Hinh tiểu thư của Nam Vinh gia tộc đẹp như vậy, mà lại đi đính hôn với một tên ngu ngốc thế!"
Lãnh Tịch Dương vừa nghe vậy, liền ngẩng đầu lên quát : "Hừ! Đàn bà có gì tốt! Em ghét nhất là đàn bà!" Nói xong, liền làm ra vẻ mơ tưởng vô hạn, nói : "Lẽ nào anh không cảm thấy, cơ ngực cường tráng của đàn ông mới là thứ mê người nhất sao ..."
Lãnh Thiên Nhai nhìn thấy bộ dạng của em trai như vậy, khóe miệng giật giật, trên trán chảy ra một giọt mồ hôi lạnh thật lớn ...
............................
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.