Quyển 5 - Chương 146: Thiên đường tử vong
Mộ Anh Lạc
20/07/2014
Mặc dù Vô Bi lão giả đã đi vào trong phòng nhưng tâm thần thì vẫn để tâm đến Mộ Chỉ Ly bên ngoài ở bên ngoài, cuối cùng thì nàng sẽ có lựa chọn
như thế nào đây? Không thể không thừa nhận rằng đây là một vấn đề nan
giải, nếu đổi lại là một tu luyện giả bạc tình bạc nghĩa thì sẽ không có chút do dự nào, thế nhưng Mộ Chỉ Ly lại không phải là người như vậy.
Im lặng một lúc thì ánh mắt của Mộ Chỉ Ly đã trở nên kiên định hơn. Bất luận là tiếp theo gặp phải khó khăn nào thì cũng cần phải giải quyết chuyện ở Thiên Huyền đại lục trước đã. Những người đó sớm hay muộn gì thì cũng sẽ chống đối lại vậy thì hãy lấy những người đó để làm động lực cho mình đi.
Mộ Chỉ Ly quay đầu lại, Xảo Xảo cũng mở to mắt nhìn nàng, bốn mắt nhìn nhau, Mộ Chỉ Ly hỏi:
- Xảo Xảo, không gian truyền thừa ở đâu? Chúng ta đi nhận truyền thừa đi.
Ngữ khí nhẹ nhàng nhưng lại kiên định, chắc chắn.
Biết được Mộ Chỉ Ly đã quyết nhưng Xảo Xảo vẫn khuyên:
- Thiên đường tử vong là một trong ba nơi cực kì nguy hiểm ở Bồng Lai bí cảnh, khoảng cách từ đây đến đó cũng không gần, cả đi lẫn về cũng mất hai tháng.
Đối với chuyện này thì Mộ Chỉ Ly cũng không quá ngạc nhiên, Bồng Lai bí cảnh to lớn như vậy, lại không có Truyện Tống Trận thì lộ trình đi như vậy là phải thôi. Trước mắt ngoài cách đó ra thì không còn cách nào nữa, cho dù xa thì nàng cũng phải đi, càng kéo dài thời gian thì nguy hiểm ở Thiên Huyền đại lục sẽ càng lớn.
- Ba nơi cực nguy hiểm khác nhau như thế nào?
Mộ Chỉ Ly hỏi, ba nơi cực nguy hiểm này lần đầu tiên nàng nghe nói tới.
- Ba nơi cực nguy hiểm được chia làm Thiên đường tử vong, Tịch diệt sâm lâm và Huyết sắc địa ngục. Huyết sắc địa ngục là một trong ba nơi cực nguy hiểm đó, ba nơi cực nguy hiểm đó nổi tiếng ở Bồng Lai bí cảnh, ngày thường những ai dám đi qua ba nơi này thì có rất ít người còn sống sót.
Xảo Xảo chậm rãi nói.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, hóa ra Huyết sắc địa ngục là một trong ba nơi cực nguy hiểm, nghĩ đến tình cảnh lúc trước đi vào Huyết sắc địa ngục thì không thể không thừa nhận rằng đó là một nơi nguy hiểm, nhưng hiện giờ thì nàng đã quá quen với nói đó rồi.
Trong ba nơi cực nguy hiểm thì Huyết sắc địa ngục xếp cuối cùng, như vậy Thiên đường tử vong có thể xem là nơi nguy hiểm nhất. Không Gian lão nhân đặt truyền thừa ở Thiên đường tử vong chắc là để ngăn chặn người khác phát hiện ra, người bình thường tiến vào ba nơi nguy hiểm đó, đừng nói là tìm kiếm truyền thừa mà ngay cả việc bảo toàn mạng sống cũng không dễ dàng gì.
- Chúng ta mau xuất phát đi đến Thiên đường tử vong, Xảo Xảo, ngươi có biết đường đi không?
Mộ Chỉ Ly hỏi, Xảo Xảo này hình như đôi lúc làm việc cũng không được bài bản lắm.
Hình như đoán ra được ý nghĩ của Mộ Chỉ Ly nên Xảo Xảo vội nói:
- Đường đi thì tất nhiên là ta biết rồi, chủ nhân không tin ta sao?
Mộ Chỉ Ly chột dạ, vội nói:
- Sao mà như vậy được, làm sao ta lại không tin ngươi chứ. Không Gian lão nhân giao chuyện quan trọng này cho ngươi thì chắc chắn là ngươi không thể quên được rồi.
Nói xong Mộ Chỉ Ly cũng hơi đỏ mặt.
Xảo Xảo hài lòng gật đầu, cười tươi như hoa:
- Tất nhiên rồi, ta là Xảo Xảo thông minh đáng yêu mà.
Nhìn bộ dạng hài hước của Xảo Xảo khiến cho áp lực trong Mộ Chỉ Ly giảm đi vài phần, cha, mẹ, hai người nhất định phải cố lên. Không bao lâu nữa là con về rồi. Theo như Hàn Như Liệt nói thì nàng tin vào trí tuệ và thực lực của mấy người Mộ Thiên Tĩnh, ít nhất trong mấy tháng tới ở Thiên Huyền đại lục sẽ không phát sinh chuyện gì.
Lúc Mộ Chỉ Ly định rời đi thì một giọng nói già nua vang lên bên tai:
- Chỉ Ly, nếu ngươi đi đến Thiên đường tử vong thì ta tặng ngươi khí cụ này.
Mộ Chỉ Ly xoay người lại thì thấy Vô Bi lão giả không biết đứng sau lưng mình từ lúc nào, trong tay Vô Bi lão giả cầm một con thuyền nhỏ cực kì đẹp, quanh thân được đúc bằng kim loại, rất cứng, bên trên trận pháp được khắc phức tạp, vừa nhìn vào là biết vật bất phàm rồi.
Mộ Chỉ Ly chớp mắt hỏi:
- Sư phụ, đây là cái gì?
- Đây là Tinh Vẫn Thuyền, dùng linh thức khống chế nó thì nó sẽ được phóng to ra, tốc độ của Tinh Vẫn Thuyền hơn xa những con thuyền bình thường, như vậy thời gian di chuyển của ngươi sẽ được giảm bớt đi nhiều.
Tù Vô Bi chậm rãi giải thích.
Mộ Chỉ Ly vô tình phát hiện ra trong đôi mắt bình tĩnh của Tù Vô Bi có một chút tán thưởng, nhưng chỉ chợt lóe lên rồi vụt tắt, nàng cũng thấy được sự đau lòng trong đó nữa, nàng không từ chối, nói:
- Đa tạ sư phụ, đợi đệ tử giải quyết xong mọi việc thì sẽ quay về ngay.
Tù Vô Bi gật đầu, ngay sau đó thân hình Mộ Chỉ Ly liền hóa thành một mũi nhọn màu trắng nhanh chóng biến mất, Tù Vô Bi đứng sững tại chỗ, nhìn Mộ Chỉ Ly biến mất giữa không trung, khóe miệng chậm rãi cong lên. Ngọc Nhi, ngươi nhận được đệ tử rất tốt, mặc dù ngươi đã mất nhưng người mà ngươi chọn thì rất giống ngươi.
Mộ Chỉ Ly và Xảo Xảo nhanh chóng đi ra khỏi Huyết sắc địa ngục, hiện giờ đi lại trong Huyết sắc địa ngục giống như là đi ở nhà mình vậy, Huyết sắc địa ngục rộng lớn như vậy mà bọn họ đi ra ngoài chỉ trong một thời gian ngắn.
- Từ đây đến Thiên đường tử vong sẽ gần hơn một chút.
Xảo Xảo giải thích:
- Từ trước đến giờ vẫn chưa có ai tìm được truyền thừa của Không Gian lão nhân, sau khi nhận được truyền thừa thì năng lượng không gian thuộc tính của chủ nhân sẽ tăng lên rất nhiều, dần dần chủ thế giới sẽ diễn sinh (hợp chất đơn giản biến thành hợp chất phức tạp) tạo ra không gian thuộc tính. Không Gian lão nhân và Thời Gian lão nhân mặc cho Quang Minh lão nhân và Hắc Ám lão nhân có âm mưu đen tối thì đến lúc có một không gian chi nữ mới xuất hiện, nhất định là sẽ làm kinh động đến Quang Minh lão nhân, nói không chừng đến lúc đó bà ta cũng sẽ ra tay.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày.
- Quang Minh lão nhân? Hắc Ám lão nhân vì sợ Dật Thần uy hiếp vị trí của hắn thì có thể ra tay, nhưng Quang Minh lão nhân vì cái gì mà lại xuống ta với ta? Thế hệ nguyên tố lão nhân này có ân oán thật là phức tạp.
- Đó là ân oán của cả một thế hệ, lúc trước Quang Minh lão nhân ái mộ Thời Gian lão nhân, do đó mới đối đầu với Không Gian lão nhân, nhưng Thời Gian lão nhân lại không có động thái gì, còn Quang Minh lão nhân thì cố chấp, thậm chí còn khủng bố tinh thần người khác, chỉ cần nàng không chiếm được thì người khác cũng đừng mong có được. Đúng lúc đó mối quan hệ của Hắc Ám lão nhân và Không Gian lão nhân cũng tan vỡ nên mới xảy ra chuyện như vậy.
Nói đến Quang Minh lão nhân thì Xảo Xảo cũng thấy sợ hãi trong lòng.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Xảo Xảo thì Mộ Chỉ Ly liền hiểu được chuyện trước đây không hề đơn giản, nói đến người đàn bà kia đúng là rất điên cuồng, loại bụng dạ nham hiểm cỡ này thì chỉ có ma quỷ thôi.
- Quang Minh lão nhân căm hận Không Gian lão nhân cho nên cả người thừa kế Quang Minh lão nhân cũng sẽ không buông tha sao?
Mộ Chỉ Ly líu lưỡi, điên cuồng đến mức này đúng là làm cho tim người khác đập nhanh hơn, cho đến bây giờ nàng cũng chưa từng gặp qua người nào như vậy.
Xảo Xảo gật đầu, bĩu môi nói:
- Lúc trước Quang Minh lão nhân tuyên bố rằng bà ta muốn Không Gian lão nhân vĩnh viễn đau khổ, bà chán ghét không gian thuộc tính, muốn không gian thuộc tính hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
- Quang Minh lão nhân đúng là biến thái!
Mộ Chỉ Ly nắm chặt hai tay lại.
- Cho dù bà ta muốn làm gì ta thì ta cũng phải thay sư phụ báo thù. Bà ấy tìm ta thì chúng ta cũng đi tìm bà ta thôi.
Một người đàn bà biến yêu thành hận như vậy có lẽ đó không phải là tình yêu mà bà ta dành cho Ti Hạo Quân, mà chỉ là muốn chiếm giữ thôi, không chiếm được thì phá. Sư phụ và sư công vì loại người này mà chết thì đúng là đáng tiếc.
Nhìn ý chí chiến đấu sôi sục của Mộ Chỉ Ly thì Xảo Xảo cười khanh khách:
- Chủ nhân của ta đúng là rất giỏi, cả thiên hạ chắc chỉ có mình chủ nhân dám nói Quang Minh lão nhân như vậy thôi.
Mộ Chỉ Ly nheo mắt lại:
- Đợi đến lúc ta mạnh lên thì sẽ liều mạng với Quang Minh lão nhân. Dù sao thì từ giờ trở đi giữa ta và bà ấy nhất định phải có một người chết thì ta còn gì để lo lắng nữa đâu?
Nhìn nước sông màu đỏ trước mặt, Mộ Chỉ Ly lấy Tinh Vẫn Thuyền ra, tâm niệm vừa động thì Tinh Vẫn Thuyền ở trước mặt đã liền biến thành một con thuyền kim loại màu trắng bạc, uy phong lẫm liệt, mặc dù bề ngoài có vẻ đơn giản nhưng chi tiết bên trong thì khó mà tả được.
Xảo Xảo cười nói:
- Bảo bối của Vô Bi lão giả cũng không ít nhỉ, đến ngay cả Tinh Vẫn Thuyền cũng có luôn, có thuyền này chúng ta có thể đến Thiên đường tử vong nhanh hơn nhiều.
Xảo Xảo đáng yêu bay lên trên thuyền, thấy vậy Mộ Chỉ Ly cũng nhảy lên thuyền, vốn tưởng rằng con thuyền này được làm từ kim loại thì sẽ rất nặng nhưng không ngờ là nó nhẹ như vậy, thiết kế hình giọt nước rất thích hợp để thuận theo hướng gió mà đi, đúng là tốc độ nhanh hơn thuyền bình thường gấp mấy lần.
Không chỉ vậy mà thao tác điều khiển thuyền cũng rất đơn giản, Mộ Chỉ Ly và Xảo Xảo ngồi trên thuyền, Xảo Xảo chỉ rõ phương hướng, Mộ Chỉ Ly khống chế con thuyền, phối hợp rất hoàn mỹ.
- Tinh Vẫn Thuyền đúng là tuyệt vời, vô cùng chắc chắn, ngay cả bị sóng lớn đánh vào thì cũng không bị ảnh hưởng.
Sau khi hiểu rõ được hiệu quả của Tinh Vẫn Thuyền thì Mộ Chỉ Ly liền tán thưởng. Ở Bồng Lai bí cảnh mà tìm được một con thuyền như thế này đúng là chỉ có trong mơ thôi.
- Tất nhiên rồi, ở Bồng Lai bí cảnh thì làm sao có Tinh Vẫn Thuyền được, được Vô Bi lão giả tặng thì coi như đó là một món quà lớn rồi đấy.
Xảo Xảo đáp.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly nặng nề gật đầu, Vô Bi lão giả đối với nàng cực kì tốt, mặc dù Vô Bi lão giả không thể sửa chữa được không gian thông đạo nhưng vẫn hướng dẫn đường đi cho nàng. Có thể nói Vô Bi lão giả là lương sư (người thầy tốt) của nàng.
Một ngày rong ruổi trên biển, gió mát và mây trắng đầy trời, Mộ Chỉ Ly thả lỏng mình giữa biển khơi mênh mông vì hàng ngày đều phải tu luyện, không có thời gian thư giãn. Không biết rốt cuộc tu vi của Tần Lãng là bao nhiêu, nhưng tu luyện giả của Linh Viêm quốc không thể so sánh với Bồng Lai bí cảnh được, thực lực không biết là sẽ mạnh đến nhường nào nữa.
Trong lúc Mộ Chỉ Ly lên đường đến Thiên đường tử vong thì ở Bồng Lai tụ địa xảy ra một chuyện khác.
- Ích Hàn đại ca, tỷ của ta đã rời đi để giải quyết một chuyện.
Mộ Hàn Mặc nghe Hàn Như Liệt nói thì cũng biết được mọi chuyện và đem chuyện này nói lại với Ích Hàn, dù sao việc Mộ Chỉ Ly biến mất cũng cần được khai báo rõ ràng.
Hắn rất lo lắng chuyện ở Thiên Huyền đại lục, nhưng hắn lại không thể giúp được gì, chỉ có thể giải quyết chuyện ở Bồng Lai bí cảnh này thật tốt mà thôi, để Mộ Chỉ Ly không phải buồn phiền thêm nữa.
Nghe vậy Ích Hàn kinh ngạc:
- Nàng đã đi khỏi rồi sao?
- Đúng vậy, vì đi gấp quá nên tỷ nhờ ta đến nói với ngươi một tiếng, thật xin lỗi.
Mộ Hàn Mặc áy náy nói.
Ích Hàn nhớ đến chuyện mà Mộ Chỉ Ly nói trước kia, nói vậy thì đúng là vì chuyện đó rồi, hắn cười xua tay, nói:
- Không có gì đâu, nàng có việc gấp phải đi thì chúng ta vẫn tiếp tục kế hoạch hay đợi Chỉ Ly trở về?
- Chúng ta tiếp tục tiến hành, tỷ của ta lo lắng cho chúng ta nên đã nhờ người của tỷ đến hỗ trợ rồi. Ích Hàn đại ca, nếu xảy ra chuyện gì thì phải lập tức nói cho chúng ta biết, bọn họ giờ đang ở cửa hàng mới bên kia, để ta giới thiệu cho ngươi biết.
Mộ Hàn Mặc cười, tu luyện giả của Thiên Huyền đại lục đang tề tụ ở đây đúng là mang đến cho hắn cảm giác khác lạ.
- Chúng ta qua đó đi, Chỉ Ly đúng là nghĩ chu đáo.
Ích Hàn cười, trong lòng cũng có chút lo lắng cho Chỉ Ly, không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì mà khiến nàng vội vã rời đi như vậy.
Lúc Ích Hàn nhìn thấy đám người Lăng Lạc Trần thì không khỏi sửng sốt, khí chất của mấy người này không hề bình thường, Chỉ Ly đúng là cao tay, đến ngay cả bằng hữu của nàng mà cũng mạnh như thế này.
Mộ Hàn Mặc giới thiệu mọi người với nhau xong thì mọi người liền làm quen với nhau. Trước đây bọn Lăng Lạc Trần chưa từng chen chân vào việc buôn bán, nhưng lúc này bắt tay vào làm thì cũng không thành vấn đề, khiến cho Ích Hàn liên tục xúc động và khen ngợi bọn họ thông minh.
Mộ Chỉ Ly lênh đênh trên biển khoảng nửa tháng thì cuối cùng cũng thấy được một góc của Thiên đường tử vong, nhưng nơi này nhìn thoáng qua thì chỉ cảm nhận được đó là thiên đường chứ không hề có cảm giác nguy hiểm rình rập.
- Chủ nhân, nơi đó là Thiên đường tử vong, hai ngày nữa chúng ta sẽ đến nơi.
Trong giọng nói Xảo Xảo tràn đầy hưng phấn, Thiên đường tử vong, cùng với chủ nhân đi nhận truyền thừa, tất cả những chuyện này khiến cho nó bị kích động.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, hòn đảo nhỏ phía xa xa có sương mù bao phủ xung quanh, sương mù phảng phất giống như một đảo tiên treo giữa không trung, vì có sương mù nên không thể nhìn rõ phía dưới có gì được.
Hòn đảo kia rất cao, ánh mặt trời cũng dần lên cao, giống như mặt trời tọa lạc ở nơi này vậy, màu trắng mênh mông tản ra xung quanh, thánh khiết lúc ẩn lúc hiện, đẹp không kể xiết.
Bất kì ai đứng từ chỗ này nhìn qua thì chỉ cảm thấy đây là một hòn đảo giữa bầu trời, thật khó tưởng tượng được đây lại là một ba nơi cực nguy hiểm ở Bồng Lai bí cảnh. Tuy nhiên khí tức thánh khiết kia cũng không làm cho Mộ Chỉ Ly thấy thích thú vì nhìn vào ánh sáng đó khiến nàng liên tưởng đến Quang Minh lão nhân, tính cách của Quang Minh lão nhân thật sự không hợp với hai chữ quang minh kia.
- Xảo Xảo, rốt cuộc ở Thiên đường tử vong có nguy hiểm như thế nào?
Mộ Chỉ Ly hỏi.
Xảo Xảo bĩu môi:
- Thiên đường tử vong có thể nói là nguy hiểm, cũng có thể nói là một cơ hội, những người có năng lực thực sự mới đến đây với ý định thu hoạch một vài thứ, tuy nhiên đại đa số những người đến Thiên đường tử vong đều một đi không trở lại.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly nhướng mày, Xảo Xảo nói như vậy thì nàng chỉ cảm thấy Thiên đường tử vong toát lên sự thần bí. Rồi sau đó nghe Xảo Xảo giải thích nàng lại có thêm những hiểu biết mới về nơi này, nàng không thể không thừa nhận Thiên đường tử vong này thật sự huyền bí.
Sở dĩ Thiên đường tử vong trở thành nơi đứng đầu trong ba nơi cực nguy hiểm cũng là vì lí do nó thần bí. Ở Thiên đường tử vong có rất nhiều cửa vào, nhưng phía sau từng cửa lại khác nhau, giống như là một mê cung phức tạp vậy, một khi mọi người đi vào rồi thì cũng đồng nghĩa với việc có thể kết thúc sự sống của mình.
Mà một khi đi thông suốt mê cung rồi thì cơ hội đạt được một vài bảo bối rất cao, tuy nhiên nhiều năm qua các tu luyện giả đến đây ngày càng ít, mười người đi thì chín người không thể trở về, đó chính là Thiên đường tử vong.
Sau khi tiến vào Huyết sắc địa ngục, chỉ cần không đến gần khu trung tâm thì có thể dựa vào tu vi để đi ra ngoài bình an, tuy nhiên Thiên đường tử vong lại không giống vậy, đi vào rồi thì gần như không thể trở ra được nữa.
Nghe xong tất cả, Mộ Chỉ Ly nhìn về phía Thiên đường tử vong, trong lòng có nhiều cảm xúc, hòn đảo nhỏ thoạt nhìn rất đẹp vậy mà chất đầy xác chết.
- Dần dần sau này không có ai đến trước Thiên đường tử vong nữa, nơi này đến ngay cả cường giả tuyệt thế cũng không dám nghỉ chân lại. Bởi vì Thiên đường tử vong này rất khủng bố, e rằng dùng bạo lực với nó cũng không ăn thua gì.
Xảo Xảo nói.
- Bất luận là người nào trước đây cũng e ngại Thiên đường tử vong, chỉ có duy nhất mình chủ nhân là không cần lo lắng thôi.
Mộ Chỉ Ly giật mình, lập tức hiểu ra, cười:
- Bởi vì ta có không gian thuộc tính.
Nói trắng ra Thiên đường tử vong này là tồn tại của không gian, nàng nắm giữ không gian thuộc tính nên Thiên đường tử vong này đối với nàng cũng không nguy hiểm lắm.
- Đúng là như vậy, lúc trước truyền thừa của sư phụ được thiết lập ở địa phương này sao?
Giọng nói của Mộ Chỉ Ly nhỏ xíu, sư phụ đúng là thông minh, đặt ở một nơi như vậy thì cho dù Quang Minh lão nhân có muốn phá truyền thừa cũng không dễ dàng gì.
Hai ngày sau, lúc trời vừa sáng thì Mộ Chỉ Ly và Xảo Xảo cuối cùng cũng đến Thiên đường tử vong. Đứng trên hòn đảo này Mộ Chỉ Ly nhận ra một điều rằng ở những nơi khác nàng không thể cảm nhận được năng lực không gian, nhưng nơi này có năng lực không gian cực kì nồng đậm.
Trên hòn đảo này, đúng như những gì Xảo Xảo nói, có vô số thông đạo để người ta đi vào, xoay quanh đảo là nhiều cửa hang, tất cả các cửa hang động đều giống nhau, không thể tìm ra được điểm khác thường.
- Đúng là một nơi thần kì, e rằng chỉ có thể dựa vào vận may của từng người mà lựa chọn thôi.
Mộ Chỉ Ly than thở, thế nhưng sự tồn tại của nơi thần bí này lại làm cho nàng được mở rộng tầm mắt.
Lúc này Xảo Xảo nhanh nhảu đi về phía trước, nói:
- Chúng ta đi vào thông đạo bên kia kìa, mau lại đây đi.
Mộ Chỉ Ly mìm cười, nhiều năm như vậy mà Xảo Xảo vẫn nhớ rõ được là thông đạo nào, đúng là không dễ dàng gì. Đi một đường thẳng, Mộ Chỉ Ly vẫn chưa gặp được một ai khác, dường như nơi này đã biến thành một hòn đảo chết rồi. Mười người đi thì chết mất chín người, nói vậy đúng là khiến lòng người phải sợ hãi.
- Chính là thông đạo kia.
Xảo Xảo ngồi trên vai Mộ Chỉ Ly, cái tay bé xíu chỉ vào một cửa động và nói.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, bước đi nhanh hơn, tuy nhiên ngay lúc hai người đến trước cửa động thì phát hiện ra nơi đây có người, điều này làm cho Mộ Chỉ Ly vốn tưởng nơi này không có ai nên liền kinh ngạc.
Mấy người kia tất nhiên là cũng chú ý đến Mộ Chỉ Ly, ánh mắt mọi người đều nhìn vào người nàng, không ai lên tiếng.
Mộ Chỉ Ly liếc nhìn mấy người đó một cái, dĩ nhiên là họ cũng chuẩn bị tiến vào bên trong động rồi, một người liền lên tiếng:
- Cô nương, cửa động này không thể tiến vào được, lúc trước bằng hữu ta cũng đi vào đây nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy ra.
Im lặng một lúc thì ánh mắt của Mộ Chỉ Ly đã trở nên kiên định hơn. Bất luận là tiếp theo gặp phải khó khăn nào thì cũng cần phải giải quyết chuyện ở Thiên Huyền đại lục trước đã. Những người đó sớm hay muộn gì thì cũng sẽ chống đối lại vậy thì hãy lấy những người đó để làm động lực cho mình đi.
Mộ Chỉ Ly quay đầu lại, Xảo Xảo cũng mở to mắt nhìn nàng, bốn mắt nhìn nhau, Mộ Chỉ Ly hỏi:
- Xảo Xảo, không gian truyền thừa ở đâu? Chúng ta đi nhận truyền thừa đi.
Ngữ khí nhẹ nhàng nhưng lại kiên định, chắc chắn.
Biết được Mộ Chỉ Ly đã quyết nhưng Xảo Xảo vẫn khuyên:
- Thiên đường tử vong là một trong ba nơi cực kì nguy hiểm ở Bồng Lai bí cảnh, khoảng cách từ đây đến đó cũng không gần, cả đi lẫn về cũng mất hai tháng.
Đối với chuyện này thì Mộ Chỉ Ly cũng không quá ngạc nhiên, Bồng Lai bí cảnh to lớn như vậy, lại không có Truyện Tống Trận thì lộ trình đi như vậy là phải thôi. Trước mắt ngoài cách đó ra thì không còn cách nào nữa, cho dù xa thì nàng cũng phải đi, càng kéo dài thời gian thì nguy hiểm ở Thiên Huyền đại lục sẽ càng lớn.
- Ba nơi cực nguy hiểm khác nhau như thế nào?
Mộ Chỉ Ly hỏi, ba nơi cực nguy hiểm này lần đầu tiên nàng nghe nói tới.
- Ba nơi cực nguy hiểm được chia làm Thiên đường tử vong, Tịch diệt sâm lâm và Huyết sắc địa ngục. Huyết sắc địa ngục là một trong ba nơi cực nguy hiểm đó, ba nơi cực nguy hiểm đó nổi tiếng ở Bồng Lai bí cảnh, ngày thường những ai dám đi qua ba nơi này thì có rất ít người còn sống sót.
Xảo Xảo chậm rãi nói.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, hóa ra Huyết sắc địa ngục là một trong ba nơi cực nguy hiểm, nghĩ đến tình cảnh lúc trước đi vào Huyết sắc địa ngục thì không thể không thừa nhận rằng đó là một nơi nguy hiểm, nhưng hiện giờ thì nàng đã quá quen với nói đó rồi.
Trong ba nơi cực nguy hiểm thì Huyết sắc địa ngục xếp cuối cùng, như vậy Thiên đường tử vong có thể xem là nơi nguy hiểm nhất. Không Gian lão nhân đặt truyền thừa ở Thiên đường tử vong chắc là để ngăn chặn người khác phát hiện ra, người bình thường tiến vào ba nơi nguy hiểm đó, đừng nói là tìm kiếm truyền thừa mà ngay cả việc bảo toàn mạng sống cũng không dễ dàng gì.
- Chúng ta mau xuất phát đi đến Thiên đường tử vong, Xảo Xảo, ngươi có biết đường đi không?
Mộ Chỉ Ly hỏi, Xảo Xảo này hình như đôi lúc làm việc cũng không được bài bản lắm.
Hình như đoán ra được ý nghĩ của Mộ Chỉ Ly nên Xảo Xảo vội nói:
- Đường đi thì tất nhiên là ta biết rồi, chủ nhân không tin ta sao?
Mộ Chỉ Ly chột dạ, vội nói:
- Sao mà như vậy được, làm sao ta lại không tin ngươi chứ. Không Gian lão nhân giao chuyện quan trọng này cho ngươi thì chắc chắn là ngươi không thể quên được rồi.
Nói xong Mộ Chỉ Ly cũng hơi đỏ mặt.
Xảo Xảo hài lòng gật đầu, cười tươi như hoa:
- Tất nhiên rồi, ta là Xảo Xảo thông minh đáng yêu mà.
Nhìn bộ dạng hài hước của Xảo Xảo khiến cho áp lực trong Mộ Chỉ Ly giảm đi vài phần, cha, mẹ, hai người nhất định phải cố lên. Không bao lâu nữa là con về rồi. Theo như Hàn Như Liệt nói thì nàng tin vào trí tuệ và thực lực của mấy người Mộ Thiên Tĩnh, ít nhất trong mấy tháng tới ở Thiên Huyền đại lục sẽ không phát sinh chuyện gì.
Lúc Mộ Chỉ Ly định rời đi thì một giọng nói già nua vang lên bên tai:
- Chỉ Ly, nếu ngươi đi đến Thiên đường tử vong thì ta tặng ngươi khí cụ này.
Mộ Chỉ Ly xoay người lại thì thấy Vô Bi lão giả không biết đứng sau lưng mình từ lúc nào, trong tay Vô Bi lão giả cầm một con thuyền nhỏ cực kì đẹp, quanh thân được đúc bằng kim loại, rất cứng, bên trên trận pháp được khắc phức tạp, vừa nhìn vào là biết vật bất phàm rồi.
Mộ Chỉ Ly chớp mắt hỏi:
- Sư phụ, đây là cái gì?
- Đây là Tinh Vẫn Thuyền, dùng linh thức khống chế nó thì nó sẽ được phóng to ra, tốc độ của Tinh Vẫn Thuyền hơn xa những con thuyền bình thường, như vậy thời gian di chuyển của ngươi sẽ được giảm bớt đi nhiều.
Tù Vô Bi chậm rãi giải thích.
Mộ Chỉ Ly vô tình phát hiện ra trong đôi mắt bình tĩnh của Tù Vô Bi có một chút tán thưởng, nhưng chỉ chợt lóe lên rồi vụt tắt, nàng cũng thấy được sự đau lòng trong đó nữa, nàng không từ chối, nói:
- Đa tạ sư phụ, đợi đệ tử giải quyết xong mọi việc thì sẽ quay về ngay.
Tù Vô Bi gật đầu, ngay sau đó thân hình Mộ Chỉ Ly liền hóa thành một mũi nhọn màu trắng nhanh chóng biến mất, Tù Vô Bi đứng sững tại chỗ, nhìn Mộ Chỉ Ly biến mất giữa không trung, khóe miệng chậm rãi cong lên. Ngọc Nhi, ngươi nhận được đệ tử rất tốt, mặc dù ngươi đã mất nhưng người mà ngươi chọn thì rất giống ngươi.
Mộ Chỉ Ly và Xảo Xảo nhanh chóng đi ra khỏi Huyết sắc địa ngục, hiện giờ đi lại trong Huyết sắc địa ngục giống như là đi ở nhà mình vậy, Huyết sắc địa ngục rộng lớn như vậy mà bọn họ đi ra ngoài chỉ trong một thời gian ngắn.
- Từ đây đến Thiên đường tử vong sẽ gần hơn một chút.
Xảo Xảo giải thích:
- Từ trước đến giờ vẫn chưa có ai tìm được truyền thừa của Không Gian lão nhân, sau khi nhận được truyền thừa thì năng lượng không gian thuộc tính của chủ nhân sẽ tăng lên rất nhiều, dần dần chủ thế giới sẽ diễn sinh (hợp chất đơn giản biến thành hợp chất phức tạp) tạo ra không gian thuộc tính. Không Gian lão nhân và Thời Gian lão nhân mặc cho Quang Minh lão nhân và Hắc Ám lão nhân có âm mưu đen tối thì đến lúc có một không gian chi nữ mới xuất hiện, nhất định là sẽ làm kinh động đến Quang Minh lão nhân, nói không chừng đến lúc đó bà ta cũng sẽ ra tay.
Mộ Chỉ Ly nhíu mày.
- Quang Minh lão nhân? Hắc Ám lão nhân vì sợ Dật Thần uy hiếp vị trí của hắn thì có thể ra tay, nhưng Quang Minh lão nhân vì cái gì mà lại xuống ta với ta? Thế hệ nguyên tố lão nhân này có ân oán thật là phức tạp.
- Đó là ân oán của cả một thế hệ, lúc trước Quang Minh lão nhân ái mộ Thời Gian lão nhân, do đó mới đối đầu với Không Gian lão nhân, nhưng Thời Gian lão nhân lại không có động thái gì, còn Quang Minh lão nhân thì cố chấp, thậm chí còn khủng bố tinh thần người khác, chỉ cần nàng không chiếm được thì người khác cũng đừng mong có được. Đúng lúc đó mối quan hệ của Hắc Ám lão nhân và Không Gian lão nhân cũng tan vỡ nên mới xảy ra chuyện như vậy.
Nói đến Quang Minh lão nhân thì Xảo Xảo cũng thấy sợ hãi trong lòng.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Xảo Xảo thì Mộ Chỉ Ly liền hiểu được chuyện trước đây không hề đơn giản, nói đến người đàn bà kia đúng là rất điên cuồng, loại bụng dạ nham hiểm cỡ này thì chỉ có ma quỷ thôi.
- Quang Minh lão nhân căm hận Không Gian lão nhân cho nên cả người thừa kế Quang Minh lão nhân cũng sẽ không buông tha sao?
Mộ Chỉ Ly líu lưỡi, điên cuồng đến mức này đúng là làm cho tim người khác đập nhanh hơn, cho đến bây giờ nàng cũng chưa từng gặp qua người nào như vậy.
Xảo Xảo gật đầu, bĩu môi nói:
- Lúc trước Quang Minh lão nhân tuyên bố rằng bà ta muốn Không Gian lão nhân vĩnh viễn đau khổ, bà chán ghét không gian thuộc tính, muốn không gian thuộc tính hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
- Quang Minh lão nhân đúng là biến thái!
Mộ Chỉ Ly nắm chặt hai tay lại.
- Cho dù bà ta muốn làm gì ta thì ta cũng phải thay sư phụ báo thù. Bà ấy tìm ta thì chúng ta cũng đi tìm bà ta thôi.
Một người đàn bà biến yêu thành hận như vậy có lẽ đó không phải là tình yêu mà bà ta dành cho Ti Hạo Quân, mà chỉ là muốn chiếm giữ thôi, không chiếm được thì phá. Sư phụ và sư công vì loại người này mà chết thì đúng là đáng tiếc.
Nhìn ý chí chiến đấu sôi sục của Mộ Chỉ Ly thì Xảo Xảo cười khanh khách:
- Chủ nhân của ta đúng là rất giỏi, cả thiên hạ chắc chỉ có mình chủ nhân dám nói Quang Minh lão nhân như vậy thôi.
Mộ Chỉ Ly nheo mắt lại:
- Đợi đến lúc ta mạnh lên thì sẽ liều mạng với Quang Minh lão nhân. Dù sao thì từ giờ trở đi giữa ta và bà ấy nhất định phải có một người chết thì ta còn gì để lo lắng nữa đâu?
Nhìn nước sông màu đỏ trước mặt, Mộ Chỉ Ly lấy Tinh Vẫn Thuyền ra, tâm niệm vừa động thì Tinh Vẫn Thuyền ở trước mặt đã liền biến thành một con thuyền kim loại màu trắng bạc, uy phong lẫm liệt, mặc dù bề ngoài có vẻ đơn giản nhưng chi tiết bên trong thì khó mà tả được.
Xảo Xảo cười nói:
- Bảo bối của Vô Bi lão giả cũng không ít nhỉ, đến ngay cả Tinh Vẫn Thuyền cũng có luôn, có thuyền này chúng ta có thể đến Thiên đường tử vong nhanh hơn nhiều.
Xảo Xảo đáng yêu bay lên trên thuyền, thấy vậy Mộ Chỉ Ly cũng nhảy lên thuyền, vốn tưởng rằng con thuyền này được làm từ kim loại thì sẽ rất nặng nhưng không ngờ là nó nhẹ như vậy, thiết kế hình giọt nước rất thích hợp để thuận theo hướng gió mà đi, đúng là tốc độ nhanh hơn thuyền bình thường gấp mấy lần.
Không chỉ vậy mà thao tác điều khiển thuyền cũng rất đơn giản, Mộ Chỉ Ly và Xảo Xảo ngồi trên thuyền, Xảo Xảo chỉ rõ phương hướng, Mộ Chỉ Ly khống chế con thuyền, phối hợp rất hoàn mỹ.
- Tinh Vẫn Thuyền đúng là tuyệt vời, vô cùng chắc chắn, ngay cả bị sóng lớn đánh vào thì cũng không bị ảnh hưởng.
Sau khi hiểu rõ được hiệu quả của Tinh Vẫn Thuyền thì Mộ Chỉ Ly liền tán thưởng. Ở Bồng Lai bí cảnh mà tìm được một con thuyền như thế này đúng là chỉ có trong mơ thôi.
- Tất nhiên rồi, ở Bồng Lai bí cảnh thì làm sao có Tinh Vẫn Thuyền được, được Vô Bi lão giả tặng thì coi như đó là một món quà lớn rồi đấy.
Xảo Xảo đáp.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly nặng nề gật đầu, Vô Bi lão giả đối với nàng cực kì tốt, mặc dù Vô Bi lão giả không thể sửa chữa được không gian thông đạo nhưng vẫn hướng dẫn đường đi cho nàng. Có thể nói Vô Bi lão giả là lương sư (người thầy tốt) của nàng.
Một ngày rong ruổi trên biển, gió mát và mây trắng đầy trời, Mộ Chỉ Ly thả lỏng mình giữa biển khơi mênh mông vì hàng ngày đều phải tu luyện, không có thời gian thư giãn. Không biết rốt cuộc tu vi của Tần Lãng là bao nhiêu, nhưng tu luyện giả của Linh Viêm quốc không thể so sánh với Bồng Lai bí cảnh được, thực lực không biết là sẽ mạnh đến nhường nào nữa.
Trong lúc Mộ Chỉ Ly lên đường đến Thiên đường tử vong thì ở Bồng Lai tụ địa xảy ra một chuyện khác.
- Ích Hàn đại ca, tỷ của ta đã rời đi để giải quyết một chuyện.
Mộ Hàn Mặc nghe Hàn Như Liệt nói thì cũng biết được mọi chuyện và đem chuyện này nói lại với Ích Hàn, dù sao việc Mộ Chỉ Ly biến mất cũng cần được khai báo rõ ràng.
Hắn rất lo lắng chuyện ở Thiên Huyền đại lục, nhưng hắn lại không thể giúp được gì, chỉ có thể giải quyết chuyện ở Bồng Lai bí cảnh này thật tốt mà thôi, để Mộ Chỉ Ly không phải buồn phiền thêm nữa.
Nghe vậy Ích Hàn kinh ngạc:
- Nàng đã đi khỏi rồi sao?
- Đúng vậy, vì đi gấp quá nên tỷ nhờ ta đến nói với ngươi một tiếng, thật xin lỗi.
Mộ Hàn Mặc áy náy nói.
Ích Hàn nhớ đến chuyện mà Mộ Chỉ Ly nói trước kia, nói vậy thì đúng là vì chuyện đó rồi, hắn cười xua tay, nói:
- Không có gì đâu, nàng có việc gấp phải đi thì chúng ta vẫn tiếp tục kế hoạch hay đợi Chỉ Ly trở về?
- Chúng ta tiếp tục tiến hành, tỷ của ta lo lắng cho chúng ta nên đã nhờ người của tỷ đến hỗ trợ rồi. Ích Hàn đại ca, nếu xảy ra chuyện gì thì phải lập tức nói cho chúng ta biết, bọn họ giờ đang ở cửa hàng mới bên kia, để ta giới thiệu cho ngươi biết.
Mộ Hàn Mặc cười, tu luyện giả của Thiên Huyền đại lục đang tề tụ ở đây đúng là mang đến cho hắn cảm giác khác lạ.
- Chúng ta qua đó đi, Chỉ Ly đúng là nghĩ chu đáo.
Ích Hàn cười, trong lòng cũng có chút lo lắng cho Chỉ Ly, không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì mà khiến nàng vội vã rời đi như vậy.
Lúc Ích Hàn nhìn thấy đám người Lăng Lạc Trần thì không khỏi sửng sốt, khí chất của mấy người này không hề bình thường, Chỉ Ly đúng là cao tay, đến ngay cả bằng hữu của nàng mà cũng mạnh như thế này.
Mộ Hàn Mặc giới thiệu mọi người với nhau xong thì mọi người liền làm quen với nhau. Trước đây bọn Lăng Lạc Trần chưa từng chen chân vào việc buôn bán, nhưng lúc này bắt tay vào làm thì cũng không thành vấn đề, khiến cho Ích Hàn liên tục xúc động và khen ngợi bọn họ thông minh.
Mộ Chỉ Ly lênh đênh trên biển khoảng nửa tháng thì cuối cùng cũng thấy được một góc của Thiên đường tử vong, nhưng nơi này nhìn thoáng qua thì chỉ cảm nhận được đó là thiên đường chứ không hề có cảm giác nguy hiểm rình rập.
- Chủ nhân, nơi đó là Thiên đường tử vong, hai ngày nữa chúng ta sẽ đến nơi.
Trong giọng nói Xảo Xảo tràn đầy hưng phấn, Thiên đường tử vong, cùng với chủ nhân đi nhận truyền thừa, tất cả những chuyện này khiến cho nó bị kích động.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, hòn đảo nhỏ phía xa xa có sương mù bao phủ xung quanh, sương mù phảng phất giống như một đảo tiên treo giữa không trung, vì có sương mù nên không thể nhìn rõ phía dưới có gì được.
Hòn đảo kia rất cao, ánh mặt trời cũng dần lên cao, giống như mặt trời tọa lạc ở nơi này vậy, màu trắng mênh mông tản ra xung quanh, thánh khiết lúc ẩn lúc hiện, đẹp không kể xiết.
Bất kì ai đứng từ chỗ này nhìn qua thì chỉ cảm thấy đây là một hòn đảo giữa bầu trời, thật khó tưởng tượng được đây lại là một ba nơi cực nguy hiểm ở Bồng Lai bí cảnh. Tuy nhiên khí tức thánh khiết kia cũng không làm cho Mộ Chỉ Ly thấy thích thú vì nhìn vào ánh sáng đó khiến nàng liên tưởng đến Quang Minh lão nhân, tính cách của Quang Minh lão nhân thật sự không hợp với hai chữ quang minh kia.
- Xảo Xảo, rốt cuộc ở Thiên đường tử vong có nguy hiểm như thế nào?
Mộ Chỉ Ly hỏi.
Xảo Xảo bĩu môi:
- Thiên đường tử vong có thể nói là nguy hiểm, cũng có thể nói là một cơ hội, những người có năng lực thực sự mới đến đây với ý định thu hoạch một vài thứ, tuy nhiên đại đa số những người đến Thiên đường tử vong đều một đi không trở lại.
Nghe vậy Mộ Chỉ Ly nhướng mày, Xảo Xảo nói như vậy thì nàng chỉ cảm thấy Thiên đường tử vong toát lên sự thần bí. Rồi sau đó nghe Xảo Xảo giải thích nàng lại có thêm những hiểu biết mới về nơi này, nàng không thể không thừa nhận Thiên đường tử vong này thật sự huyền bí.
Sở dĩ Thiên đường tử vong trở thành nơi đứng đầu trong ba nơi cực nguy hiểm cũng là vì lí do nó thần bí. Ở Thiên đường tử vong có rất nhiều cửa vào, nhưng phía sau từng cửa lại khác nhau, giống như là một mê cung phức tạp vậy, một khi mọi người đi vào rồi thì cũng đồng nghĩa với việc có thể kết thúc sự sống của mình.
Mà một khi đi thông suốt mê cung rồi thì cơ hội đạt được một vài bảo bối rất cao, tuy nhiên nhiều năm qua các tu luyện giả đến đây ngày càng ít, mười người đi thì chín người không thể trở về, đó chính là Thiên đường tử vong.
Sau khi tiến vào Huyết sắc địa ngục, chỉ cần không đến gần khu trung tâm thì có thể dựa vào tu vi để đi ra ngoài bình an, tuy nhiên Thiên đường tử vong lại không giống vậy, đi vào rồi thì gần như không thể trở ra được nữa.
Nghe xong tất cả, Mộ Chỉ Ly nhìn về phía Thiên đường tử vong, trong lòng có nhiều cảm xúc, hòn đảo nhỏ thoạt nhìn rất đẹp vậy mà chất đầy xác chết.
- Dần dần sau này không có ai đến trước Thiên đường tử vong nữa, nơi này đến ngay cả cường giả tuyệt thế cũng không dám nghỉ chân lại. Bởi vì Thiên đường tử vong này rất khủng bố, e rằng dùng bạo lực với nó cũng không ăn thua gì.
Xảo Xảo nói.
- Bất luận là người nào trước đây cũng e ngại Thiên đường tử vong, chỉ có duy nhất mình chủ nhân là không cần lo lắng thôi.
Mộ Chỉ Ly giật mình, lập tức hiểu ra, cười:
- Bởi vì ta có không gian thuộc tính.
Nói trắng ra Thiên đường tử vong này là tồn tại của không gian, nàng nắm giữ không gian thuộc tính nên Thiên đường tử vong này đối với nàng cũng không nguy hiểm lắm.
- Đúng là như vậy, lúc trước truyền thừa của sư phụ được thiết lập ở địa phương này sao?
Giọng nói của Mộ Chỉ Ly nhỏ xíu, sư phụ đúng là thông minh, đặt ở một nơi như vậy thì cho dù Quang Minh lão nhân có muốn phá truyền thừa cũng không dễ dàng gì.
Hai ngày sau, lúc trời vừa sáng thì Mộ Chỉ Ly và Xảo Xảo cuối cùng cũng đến Thiên đường tử vong. Đứng trên hòn đảo này Mộ Chỉ Ly nhận ra một điều rằng ở những nơi khác nàng không thể cảm nhận được năng lực không gian, nhưng nơi này có năng lực không gian cực kì nồng đậm.
Trên hòn đảo này, đúng như những gì Xảo Xảo nói, có vô số thông đạo để người ta đi vào, xoay quanh đảo là nhiều cửa hang, tất cả các cửa hang động đều giống nhau, không thể tìm ra được điểm khác thường.
- Đúng là một nơi thần kì, e rằng chỉ có thể dựa vào vận may của từng người mà lựa chọn thôi.
Mộ Chỉ Ly than thở, thế nhưng sự tồn tại của nơi thần bí này lại làm cho nàng được mở rộng tầm mắt.
Lúc này Xảo Xảo nhanh nhảu đi về phía trước, nói:
- Chúng ta đi vào thông đạo bên kia kìa, mau lại đây đi.
Mộ Chỉ Ly mìm cười, nhiều năm như vậy mà Xảo Xảo vẫn nhớ rõ được là thông đạo nào, đúng là không dễ dàng gì. Đi một đường thẳng, Mộ Chỉ Ly vẫn chưa gặp được một ai khác, dường như nơi này đã biến thành một hòn đảo chết rồi. Mười người đi thì chết mất chín người, nói vậy đúng là khiến lòng người phải sợ hãi.
- Chính là thông đạo kia.
Xảo Xảo ngồi trên vai Mộ Chỉ Ly, cái tay bé xíu chỉ vào một cửa động và nói.
Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, bước đi nhanh hơn, tuy nhiên ngay lúc hai người đến trước cửa động thì phát hiện ra nơi đây có người, điều này làm cho Mộ Chỉ Ly vốn tưởng nơi này không có ai nên liền kinh ngạc.
Mấy người kia tất nhiên là cũng chú ý đến Mộ Chỉ Ly, ánh mắt mọi người đều nhìn vào người nàng, không ai lên tiếng.
Mộ Chỉ Ly liếc nhìn mấy người đó một cái, dĩ nhiên là họ cũng chuẩn bị tiến vào bên trong động rồi, một người liền lên tiếng:
- Cô nương, cửa động này không thể tiến vào được, lúc trước bằng hữu ta cũng đi vào đây nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.