Chương 1547: Ai độc hơn ai! (2)
Vô Trục
28/05/2015
Thiên Địa đại kiếp bị dẫn động đến trước thời hạn, cho dù là Côn Luân tông cũng không dám coi là trò đùa, phải toàn lực ứng phó với trận nguy cơ này, bởi vì đám ma vật ngoại giới cũng sẽ không vì ngươi là tu sĩ của Côn Luân tông mà bỏ qua cho ngươi một. Dẫn phát Thiên Địa đại kiếp đến trước, bản ý là dùng để ngăn chặn Thần Thảo Tông, đối phó Tùy Qua, nhưng đây là một con dao 2 lưỡi, nếu như lợi dụng không tốt, chỉ sợ Côn Luân tông sẽ làm mình bị thương.
Cẩn thận, thận trọng, chính là cách làm hiện tại của Côn Luân tông.
- Sư phụ, Thiên Địa đại kiếp đã dẫn động rồi, nhiều lắm là hai ngày nữa, Thiên Quỹ trong giới thế tục sẽ mở ra, xuất hiện nhiều lỗ hổng, khi đó Thần Thảo Tông và Long Đằng đều vội vàng xuất thủ, sau đó chắc chắn sẽ lâm vào trong chiến đấu, bị ma vật ngoại giới liên lụy mà chết. Mưu kế này của sư tổ, quả nhiên là tương đối cao minh.
Trên mặt Vũ Hoàng lộ ra vẻ rất hưng phấn, đúng như Tùy Qua đã nói, những người này căn bản không để ý đến sinh tử của người bình thường trong giới thế tục.
- Ừ, chủ ý này của sư thúc tổ đúng là không tệ.
Khương Nguyệt Phi gật đầu nói:
- Đến lúc đó lỗ hổng mở ra, ma vật xâm lấn, khẳng định thế không thể đỡ, nếu bọn họ tạm lánh phong mang, có thể còn cơ hội sống sót. Nhưng vì đám người phàm ngu xuẩn, người của Thần Thảo Tông và Long Đằng nhất định phải chết. Huống chi, nếu như bọn họ vì bảo vệ người phàm, đám đồng minh Thiên Lam Kiếm Tông và những yêu tộc kia, còn có thể đứng bên cạnh Tùy Qua hay không? Dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết đáp án. Cho nên, mưu kế này của sư thúc tổ có thể nói là một hòn đá trúng nhiều con chim, Tùy Qua và Thần Thảo Tông, rất nhanh sẽ biến mất!
- Tông chủ, Khương trưởng lão, mưu kế của các ngươi đích xác là cực kỳ cao minh. Nhưng, Thiên Địa đại kiếp gần tới, Côn Luân tông chúng ta nên độ kiếp như thế nào đây?
Một Thái thượng trưởng lão khác dò hỏi.
- Đây là thiên cơ, không thể tiết lộ.
Khương Nguyệt Phi bình thản:
- Phàm là đệ tử Côn Luân, chỉ phải nhớ kỹ toàn lực chuẩn bị, ứng phó kiếp nạn là được. Về phần an bài như thế nào, các trưởng lão Thiên Cơ trong Thiên Cơ Điện, đã sớm định ra sách lược vẹn toàn, bảo vệ Côn Luân tông thuận lợi vượt qua kiếp nạn.
- Đúng thế, Thiên Cơ Điện có thiên cơ của Côn Luân tông chúng ta, tương lai chứa nhiều biến hóa, đều ở trong đó, cho nên chúng ta chỉ cần nghe theo chỉ thị của Thiên Cơ Điện làm việc là đủ.
Một Thái thượng trưởng lão gật đầu nói:
- Nhưng đám dư nghiệt Thần Thảo Tông và Thiên Lam Kiếm Tông, nhất định cũng phải hoàn toàn chém giết , Khương trưởng lão, ngươi chuẩn bị khi nào động thủ?
- Sắp rồi, khi bọn hắn sắp sửa không nhịn được, chính là lúc chúng ta cho bọn hắn một kích trí mạng!
Khương Nguyệt Phi lạnh lùng nói:
- Khi đó, các Thiên Cơ trưởng lão trong Thiên Cơ Điện cũng sẽ đích thân xuất thủ, hoàn toàn giải quyết Tùy Qua và Thần Thảo Tông!
Đang! Đang! Đang! Đang!
Khương Nguyệt Phi còn chưa nói xong, bên trong Côn Luân tông đột nhiên vang lên chuông báo động.
- Có người xâm lấn Côn Luân tông!
Ở trong điện, một vị Thái thượng trưởng lão quát lạnh nói:
- Thật là muốn chết!
- Chuyện gì xảy ra?
Vũ Hoàng nhíu mày, cả người đằng đằng sát khí.
Lúc này, Khương Nguyệt Phi đã rời khỏi trận pháp huyền ảo trong cung điện của hắn, thoáng cái đã thấy được tình huống phát sinh bên ngoài sơn môn Côn Luân tông, những người còn lại cũng đồng thời nhìn ra “rầm rộ” bên ngoài.
- Đáng chết!
Khương Nguyệt Phi phát ra một tiếng rống giận điếc tai:
- Tại sao có thể như vậy!
- Nhất định là Tùy Qua và Thần Thảo Tông làm ra! Bọn chúng thật là ác độc!
Vũ Hoàng phát ra tiếng gầm giận dữ:
- Toàn bộ đệ tử Côn Luân tông nghe lệnh, toàn lực thúc dục đại trận hộ sơn, chém giết các loại ma vật xâm lấn, một tên cũng không để lại! Tùy Qua, bổn tông nhất định phải bằm thây ngươi thành vạn đoạn!
Trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi xung quanh Côn Luân tông đều là ma vật, hơn nữa loại nào cũng có.
Tâm ma, ma nhân, hoang thú, còn có ác thú địa ngục, số lượng vô cùng khổng lồ, giống như thủy triều, từng đợt từng đợt đánh sâu vào sơn môn Côn Luân tông, mặc dù những ma vật này có chủng loại bất đồng, nhưng đều có trí khôn, lúc này giữa bọn chúng cũng không phát sinh tranh đấu gì, tựa hồ bọn chúng có mối thù không đội trời chung với tu sĩ nhân loại, cho nên lúc này đều tập trung tấn công sơn môn Côn Luân tông.
Đại trận hộ sơn của Côn Luân tông đương nhiên là vô cùng chắc chắn, nhưng theo từng đợt ma vật đánh sâu vào, một số đệ tử Côn Luân tông trấn thủ trận pháp hộ sơn cũng thỉnh thoảng có người bị đánh chết, nhưng trận pháp hộ sơn còn mang đến thương vong lớn hơn cho đám cho ma vật, trận pháp hộ sơn của Côn Luân tông giống như cối xay thịt, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kêu thảm thiết của đám ma vật. Nhưng ma vật chính là ma vật, hung hãn không sợ chết, vẫn từng đợt đánh thẳng vào sơn môn Côn Luân tông, khiến cho vô số đệ tử Côn Luân tông đều khẽ biến sắc.
- Báo thù Côn Luân! Tiêu diệt hết Côn Luân!
Vô số ma vật rống giận, máu tươi và ánh lửa cừu hận nhiễm đỏ cả phía chân trời.
- Báo thù! Diệt Côn Luân!
Cùng lúc đó, ở cửa sơn môn Thục Sơn Kiếm Tông cũng đồng dạng vang lên tiếng rống giận dữ. Nhưng, những ma vật này cũng không nóng lòng tiến công Thục Sơn Kiếm Tông. Đồng thời, phụ cận một số ẩn thế tông môn như Long Hổ tông, Mao Sơn tông cũng xuất hiện ma vật, hơn nữa truyền đến tiếng rống giận dữ đòi báo thù Côn Luân tông, nhưng bởi vì những ma vật này không chủ động tiến công, cho nên những người của ẩn thế tông môn cũng không động thủ. Cũng không phải vì những người này không thu thập được mấy ma vật này, mà bởi vì hiện tại Thiên Địa đại kiếp gần tới, dưới tình huống như vậy, cũng không ai muốn kết thù kết oán với đám ma vật, trở thành đối tượng để đám ma vật tiến công.
Cho nên, nếu như những ma vật này chỉ là diễu võ dương oai la khẩu hiệu, Thục Sơn Kiếm Tông cũng án binh bất động, chẳng qua chỉ cẩn thận lưu ý động tĩnh của những ma vật này, lấy tĩnh chế động chính là sách lược tốt nhất.
Đại quân ma vật vây công Côn Luân tông chết thảm trọng, ước chừng sau một giờ rút lui.
Nhưng, rất nhiều đệ tử Côn Luân tông cũng bị hù dọa ra toát mồ hôi lạnh.
Sau đó, tông chủ Vũ Hoàng Côn Luân tông nhận được một tin:
Hoàng Phượng Cốc Kiếm môn bị ma vật hoàn toàn san bằng rồi!
Hoàng Phượng Cốc Kiếm môn, chỉ là một môn phái nhỏ trong giới tu hành, còn xa mới đánh đồng với những ẩn thế tông môn siêu cấp khác, nhưng Hoàng Phượng Cốc Kiếm môn là môn phái đầu tiên chủ động gia nhập vào “Thiên Hạ Minh”, “hành động diệt môn” của đám ma vật chắc chắn là muốn biểu lộ lập trường của bọn chúng với giới tu hành:
Báo thù! Báo thù Côn Luân tông!
Cũng không ai biết những ma vật này rút cuộc từ đâu tới, nhưng ai cũng cảm giác chuyện này có liên quan đến Thiên Địa đại kiếp, hơn nữa rất nhanh cả giới tu hành cũng biết rồi những ma vật này đều hướng về phía Côn Luân tông.
Cẩn thận, thận trọng, chính là cách làm hiện tại của Côn Luân tông.
- Sư phụ, Thiên Địa đại kiếp đã dẫn động rồi, nhiều lắm là hai ngày nữa, Thiên Quỹ trong giới thế tục sẽ mở ra, xuất hiện nhiều lỗ hổng, khi đó Thần Thảo Tông và Long Đằng đều vội vàng xuất thủ, sau đó chắc chắn sẽ lâm vào trong chiến đấu, bị ma vật ngoại giới liên lụy mà chết. Mưu kế này của sư tổ, quả nhiên là tương đối cao minh.
Trên mặt Vũ Hoàng lộ ra vẻ rất hưng phấn, đúng như Tùy Qua đã nói, những người này căn bản không để ý đến sinh tử của người bình thường trong giới thế tục.
- Ừ, chủ ý này của sư thúc tổ đúng là không tệ.
Khương Nguyệt Phi gật đầu nói:
- Đến lúc đó lỗ hổng mở ra, ma vật xâm lấn, khẳng định thế không thể đỡ, nếu bọn họ tạm lánh phong mang, có thể còn cơ hội sống sót. Nhưng vì đám người phàm ngu xuẩn, người của Thần Thảo Tông và Long Đằng nhất định phải chết. Huống chi, nếu như bọn họ vì bảo vệ người phàm, đám đồng minh Thiên Lam Kiếm Tông và những yêu tộc kia, còn có thể đứng bên cạnh Tùy Qua hay không? Dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết đáp án. Cho nên, mưu kế này của sư thúc tổ có thể nói là một hòn đá trúng nhiều con chim, Tùy Qua và Thần Thảo Tông, rất nhanh sẽ biến mất!
- Tông chủ, Khương trưởng lão, mưu kế của các ngươi đích xác là cực kỳ cao minh. Nhưng, Thiên Địa đại kiếp gần tới, Côn Luân tông chúng ta nên độ kiếp như thế nào đây?
Một Thái thượng trưởng lão khác dò hỏi.
- Đây là thiên cơ, không thể tiết lộ.
Khương Nguyệt Phi bình thản:
- Phàm là đệ tử Côn Luân, chỉ phải nhớ kỹ toàn lực chuẩn bị, ứng phó kiếp nạn là được. Về phần an bài như thế nào, các trưởng lão Thiên Cơ trong Thiên Cơ Điện, đã sớm định ra sách lược vẹn toàn, bảo vệ Côn Luân tông thuận lợi vượt qua kiếp nạn.
- Đúng thế, Thiên Cơ Điện có thiên cơ của Côn Luân tông chúng ta, tương lai chứa nhiều biến hóa, đều ở trong đó, cho nên chúng ta chỉ cần nghe theo chỉ thị của Thiên Cơ Điện làm việc là đủ.
Một Thái thượng trưởng lão gật đầu nói:
- Nhưng đám dư nghiệt Thần Thảo Tông và Thiên Lam Kiếm Tông, nhất định cũng phải hoàn toàn chém giết , Khương trưởng lão, ngươi chuẩn bị khi nào động thủ?
- Sắp rồi, khi bọn hắn sắp sửa không nhịn được, chính là lúc chúng ta cho bọn hắn một kích trí mạng!
Khương Nguyệt Phi lạnh lùng nói:
- Khi đó, các Thiên Cơ trưởng lão trong Thiên Cơ Điện cũng sẽ đích thân xuất thủ, hoàn toàn giải quyết Tùy Qua và Thần Thảo Tông!
Đang! Đang! Đang! Đang!
Khương Nguyệt Phi còn chưa nói xong, bên trong Côn Luân tông đột nhiên vang lên chuông báo động.
- Có người xâm lấn Côn Luân tông!
Ở trong điện, một vị Thái thượng trưởng lão quát lạnh nói:
- Thật là muốn chết!
- Chuyện gì xảy ra?
Vũ Hoàng nhíu mày, cả người đằng đằng sát khí.
Lúc này, Khương Nguyệt Phi đã rời khỏi trận pháp huyền ảo trong cung điện của hắn, thoáng cái đã thấy được tình huống phát sinh bên ngoài sơn môn Côn Luân tông, những người còn lại cũng đồng thời nhìn ra “rầm rộ” bên ngoài.
- Đáng chết!
Khương Nguyệt Phi phát ra một tiếng rống giận điếc tai:
- Tại sao có thể như vậy!
- Nhất định là Tùy Qua và Thần Thảo Tông làm ra! Bọn chúng thật là ác độc!
Vũ Hoàng phát ra tiếng gầm giận dữ:
- Toàn bộ đệ tử Côn Luân tông nghe lệnh, toàn lực thúc dục đại trận hộ sơn, chém giết các loại ma vật xâm lấn, một tên cũng không để lại! Tùy Qua, bổn tông nhất định phải bằm thây ngươi thành vạn đoạn!
Trong khoảng thời gian ngắn, khắp nơi xung quanh Côn Luân tông đều là ma vật, hơn nữa loại nào cũng có.
Tâm ma, ma nhân, hoang thú, còn có ác thú địa ngục, số lượng vô cùng khổng lồ, giống như thủy triều, từng đợt từng đợt đánh sâu vào sơn môn Côn Luân tông, mặc dù những ma vật này có chủng loại bất đồng, nhưng đều có trí khôn, lúc này giữa bọn chúng cũng không phát sinh tranh đấu gì, tựa hồ bọn chúng có mối thù không đội trời chung với tu sĩ nhân loại, cho nên lúc này đều tập trung tấn công sơn môn Côn Luân tông.
Đại trận hộ sơn của Côn Luân tông đương nhiên là vô cùng chắc chắn, nhưng theo từng đợt ma vật đánh sâu vào, một số đệ tử Côn Luân tông trấn thủ trận pháp hộ sơn cũng thỉnh thoảng có người bị đánh chết, nhưng trận pháp hộ sơn còn mang đến thương vong lớn hơn cho đám cho ma vật, trận pháp hộ sơn của Côn Luân tông giống như cối xay thịt, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng kêu thảm thiết của đám ma vật. Nhưng ma vật chính là ma vật, hung hãn không sợ chết, vẫn từng đợt đánh thẳng vào sơn môn Côn Luân tông, khiến cho vô số đệ tử Côn Luân tông đều khẽ biến sắc.
- Báo thù Côn Luân! Tiêu diệt hết Côn Luân!
Vô số ma vật rống giận, máu tươi và ánh lửa cừu hận nhiễm đỏ cả phía chân trời.
- Báo thù! Diệt Côn Luân!
Cùng lúc đó, ở cửa sơn môn Thục Sơn Kiếm Tông cũng đồng dạng vang lên tiếng rống giận dữ. Nhưng, những ma vật này cũng không nóng lòng tiến công Thục Sơn Kiếm Tông. Đồng thời, phụ cận một số ẩn thế tông môn như Long Hổ tông, Mao Sơn tông cũng xuất hiện ma vật, hơn nữa truyền đến tiếng rống giận dữ đòi báo thù Côn Luân tông, nhưng bởi vì những ma vật này không chủ động tiến công, cho nên những người của ẩn thế tông môn cũng không động thủ. Cũng không phải vì những người này không thu thập được mấy ma vật này, mà bởi vì hiện tại Thiên Địa đại kiếp gần tới, dưới tình huống như vậy, cũng không ai muốn kết thù kết oán với đám ma vật, trở thành đối tượng để đám ma vật tiến công.
Cho nên, nếu như những ma vật này chỉ là diễu võ dương oai la khẩu hiệu, Thục Sơn Kiếm Tông cũng án binh bất động, chẳng qua chỉ cẩn thận lưu ý động tĩnh của những ma vật này, lấy tĩnh chế động chính là sách lược tốt nhất.
Đại quân ma vật vây công Côn Luân tông chết thảm trọng, ước chừng sau một giờ rút lui.
Nhưng, rất nhiều đệ tử Côn Luân tông cũng bị hù dọa ra toát mồ hôi lạnh.
Sau đó, tông chủ Vũ Hoàng Côn Luân tông nhận được một tin:
Hoàng Phượng Cốc Kiếm môn bị ma vật hoàn toàn san bằng rồi!
Hoàng Phượng Cốc Kiếm môn, chỉ là một môn phái nhỏ trong giới tu hành, còn xa mới đánh đồng với những ẩn thế tông môn siêu cấp khác, nhưng Hoàng Phượng Cốc Kiếm môn là môn phái đầu tiên chủ động gia nhập vào “Thiên Hạ Minh”, “hành động diệt môn” của đám ma vật chắc chắn là muốn biểu lộ lập trường của bọn chúng với giới tu hành:
Báo thù! Báo thù Côn Luân tông!
Cũng không ai biết những ma vật này rút cuộc từ đâu tới, nhưng ai cũng cảm giác chuyện này có liên quan đến Thiên Địa đại kiếp, hơn nữa rất nhanh cả giới tu hành cũng biết rồi những ma vật này đều hướng về phía Côn Luân tông.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.