Chương 491: Bị buộc kiêm chức. (1)
Vô Trục
17/03/2015
Thấy Tùy Qua chỉ chớp mắt đã hư không tiêu thất, trong lòng Lệ Hoa bỗng nhiên cả kinh.
Lệ Hoa căn bản không biết Tùy Qua là biến mất từ khi nào. Hắn nghĩ thầm lẽ nào thân pháp của tiểu tử này đã nhanh đến mức hắn cũng đều nhìn không thấy được?
Đây là sự tình tuyệt không có khả năng, nhưng sự tình này hết lần này tới lần khác lại phát sinh.
- Lệ ca cẩn thận, hắn ở bên trên!
Một bên Âu Dương Hiên lớn tiếng nhắc nhở Lệ Hoa nói. Âu Dương Hiên bởi vì không có tham chiến, cho nên mới có thể phân ra tinh thần giúp Lệ Hoa.
Xác thực, Tùy Qua đang ở trên đỉnh đầu của Lệ Hoa.
Chuẩn xác mà nói, Tam Thánh Phong bao phủ đỉnh đầu của Lệ Hoa, mà Tùy Qua đang nằm ở bên trên của Tam Thánh Phong.
Khi Tam Thánh Phong từ "bản chuyển" biến thành ngọn núi, trong sát na, Tùy Qua đã lợi dụng niếp không thảo quỷ mị đến giữa không trung, vừa vặn hình thể khổng lồ của Tam Thánh Phong ngăn trở tầm mắt của Lệ Hoa, do đó hắn căn bản không biết Tùy Qua là "biến mất" kiểu gì. Đương nhiên, Linh Giác của Lệ Hoa cũng không tệ, thế nhưng khi hắn bị vây trong lúc kinh hãi đảm chiến, lại sao có thể tập trung tinh thần đến cảm ứng vị trí của đối phương. Nếu như không phải Âu Dương Hiên nhắc nhở, Lệ Hoa trong lúc nhất thời chỉ có thể cảm ứng được trên đỉnh đầu mới có tin tức nguy hiểm, nhưng nghĩ không ra Tùy Qua ở ngay trên ngọn núi.
- Nhắc nhở muộn rồi!
Thân hình Tùy Qua từ trên Tam Thánh Phong nhảy xuống, chân khí Tiên Thiên trong tay gào thét phóng ra, chém về phía xung quanh Lệ Hoa, nói rõ muốn đem hắn bao vây ở chỗ này.
Tu vi của Tùy Qua đã đạt Tiên Thiên trung kỳ, dưới toàn lực xuất thủ, Tiên Thiên kiếm khí có thể bao phủ phương viên khoảng ba trượng. Lúc này toàn lực xuất thủ nhất thời đem Lệ Hoa vây ở chỗ này.
- Xong rồi!
Lệ Hoa âm thầm kêu khổ, coi như là có thể tạm thời ngăn trở Tiên Thiên kiếm khí của Tùy Qua, thế nhưng tòa sơn phong trên đỉnh đầu này nện xuống lại đủ để đem hắn đạp thành một đống thịt vụn. Đây không phải Lệ Hoa tự đại, mà là thủ đoạn của Tùy Qua quá mức quỷ dị.
Một bên Âu Dương Hiên hầu như sắp bóp nát ngón tay, hắn một mực tìm kiếm cơ hội xuất thủ, thế nhưng Tùy Qua cùng với Lệ Hoa giao thủ bất quá là trong thời gian nháy mắt, hơn nữa lúc trước Tùy Qua ẩn thân trên Tam Thánh Phong, cũng đem Âu Dương Hiên lừa gạt đi. Lúc này, Âu Dương Hiên thấy được Lệ Hoa gặp nạn, hắn cũng không biết nên giải cứu như thế nào, ngọn núi lớn như vậy, coi như là hắn dùng dị năng chi hỏa cũng không có khả năng hoả táng. Vì vậy hắn vội vội vàng vàng phóng xuất ra một hỏa cầu, hướng về Tùy Qua ném tới. Hi vọng có thể vì Lệ Hoa thắng được một điểm cơ hội thở dốc.
Nhưng Tùy Qua sớm cũng đã ngờ tới điểm này, cách khoảng không phát sinh một đạo chân khí Tiên Thiên, cùng với hỏa cầu của Âu Dương Hiên va chạm tại một chỗ trên không trung.
Một chuyến trước, Tống Văn Hiên sở dĩ ở trong tay Âu Dương Hiên và Lệ Hoa chịu đau khổ, nguyên nhân của nó là vì hai người này phối hợp. Theo như lời Tống Văn Hiên, khi Lệ Hoa cùng với Tống Văn Hiên giao thủ, trước cuốn lấy Tống Văn Hiên, sau đó lợi dụng bản lĩnh cách không di vật đến di động Âu Dương Hiên, khiến Âu Dương Hiên có thể từ phương vị khác nhau đến đánh lén, ngăn chặn Tống Văn Hiên.
Đáng tiếc là, Tùy Qua căn bản là không để cho hai người có cơ hội liên thủ, vừa ra tay đã hoàn toàn ngăn chặn Lệ Hoa, khống chế tràng diện.
Thấy Tam Thánh Phong nện xuống đầu, Lệ Hoa thống khổ nhắm mắt lại: anh hùng một đời, lại nghĩ không ra muốn táng thân ở trong tay một gã tiểu tử hoàn toàn vô danh.
Âu Dương Hiên cũng là vừa vội vừa giận. Hắn là một thanh niên nhân cuồng ngạo, thế nhưng cũng không có nghĩa là hắn không có nhân tính, không quan tâm đồng bạn chết sống.
Nhưng vô luận như thế nào, Âu Dương Hiên cũng không thể thay đổi được cục diện.
Lệ Hoa, nhất định bị đập thành thịt vụn!
Âu Dương Hiên giận dữ mở to hai mắt, không ngừng mà đem hỏa cầu đánh về phía Tùy Qua, hận không thể đem Tùy Qua ăn sống nuốt tươi. Nhưng chân khí Tiên Thiên của Tùy Qua cũng không phải ăn chay. Huống chi Tùy Qua còn có cũng đủ Tinh Nguyên Đan bổ sung nguyên khí, tùy thời nắm chặt chiến đấu lực sung mãn, Âu Dương Hiên căn bản không làm gì được Tùy Qua.
Ầm ầm!
Tam Thánh Phong đập mạnh lên mặt đất.
- Đáng chết!
Âu Dương Hiên nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt trợn muốn nứt ra, coi như là không cần nhìn, hắn cũng biết Lệ Hoa đã bị đập thành thịt vụn.
Ầm ầm ầm!
Trên mặt đất một trận kịch liệt run sợ, liền giống như xảy ra địa chấn vậy.
Lúc đầu Tùy Qua dùng Tam Thánh Phong đem nham thạch trên Mính Kiếm Sơn cũng đều đập đổ xuống, huống hồ là đường cái Hoa Hạ.
Địa phương bị Tam Thánh Phong nện xuống, đường cái kia giống như bã đậu bị sụp đổ lún xuống phía dưới.
Âu Dương Hiên nhìn một màn này, thậm chí quên cả hướng phía Tùy Qua tiếp tục công kích.
Đương nhiên, Âu Dương Hiên cũng biết, Tùy Qua căn bản vô tâm công kích hắn, bằng không kết cục của hắn cùng với Lệ Hoa chỉ sợ cũng không sai biệt lắm.
Thiếu niên trước mắt này, tuy rằng cũng chỉ là tu vi Tiên Thiên trung kỳ, thế nhưng so với Tống Văn Hiên, quả thực lợi hại hơn nhiều lắm. Hay là, chỉ có tổ trưởng tổ năm Long Đằng của bọn họ xuất thủ mới có thể ngăn chặn thiếu niên hung hãn này.
Thế nhưng, sau một lát, Âu Dương Hiên lại lộ ra bộ dáng trợn mắt há hốc mồm.
Lệ Hoa dĩ nhiên không có chết!
Đương nhiên, cũng không phải là Lệ Hoa ngăn trở được công kích của Tam Thánh Phong. Mà là khi Tam Thánh Phong đập xuống, vị trí xuất hiện một chút "sai lầm" Vừa vặn từ cự ly một thước phía trước thân thể Lệ Hoa đập xuống.
Điều này hầu như chính là sát qua chóp mũi Lệ Hoa mà nện xuống đi!
Rất hiển nhiên đây là Tùy Qua thủ hạ lưu tình.
Mà Lệ Hoa cũng bị dọa đến vẻ mặt xám xịt.
Lệ Hoa võ đạo, dị năng song tu, trong cuộc đời cũng kinh lịch vô số lần chiến đấu, thế nhưng chưa từng có lần nào như lúc này khiến hắn cảm giác cách tử vong lại gần như vậy.
- Ngươi...vì sao phải thủ hạ lưu tình?
Lệ Hoa sắc mặt rất khó coi, lúc này đây hắn thua rất triệt để.
- Ta kính trọng bộ đội Long Đằng, mặc dù ta cũng không kính trọng hai người các ngươi.
Tùy Qua nhìn Lệ Hoa:
- Ta biết người kiêu ngạo như ngươi vậy, không muốn thiếu nợ nhân tình chúng ta. Do đó, ta nghĩ ngươi có thể giúp ta một chuyện, xem như hoàn trả nhân tình này.
Thần tình Lệ Hoa có vẻ rất khó xử, cúi đầu nói rằng:
- Nếu như ngươi muốn đi ám sát hoặc là bắt lấy Trần Quang Hoa mà nói, yêu cầu này ta không thể đáp ứng, vi phạm chức trách của ta, ta chỉ có thể xin lỗi. Nếu như ngươi không muốn làm như vậy, ta tình nguyện trả lại ngươi một mạng, cũng không thể để Long Đằng hổ thẹn!
Tống Văn Hiên ngay từ đầu vốn định châm chọc Lệ Hoa vài câu, thế nhưng sau này nghe Lệ Hoa nói nguyện ý ném tính mệnh cũng không thể nào để cho Long Đằng bị hổ thẹn. Nhất thời lại nghĩ người này coi như là một nhân vật, vì vậy đem lời châm chọc nuốt trở lại trong bụng, chậm rãi chờ đợi Tùy Qua lựa chọn.
Lệ Hoa căn bản không biết Tùy Qua là biến mất từ khi nào. Hắn nghĩ thầm lẽ nào thân pháp của tiểu tử này đã nhanh đến mức hắn cũng đều nhìn không thấy được?
Đây là sự tình tuyệt không có khả năng, nhưng sự tình này hết lần này tới lần khác lại phát sinh.
- Lệ ca cẩn thận, hắn ở bên trên!
Một bên Âu Dương Hiên lớn tiếng nhắc nhở Lệ Hoa nói. Âu Dương Hiên bởi vì không có tham chiến, cho nên mới có thể phân ra tinh thần giúp Lệ Hoa.
Xác thực, Tùy Qua đang ở trên đỉnh đầu của Lệ Hoa.
Chuẩn xác mà nói, Tam Thánh Phong bao phủ đỉnh đầu của Lệ Hoa, mà Tùy Qua đang nằm ở bên trên của Tam Thánh Phong.
Khi Tam Thánh Phong từ "bản chuyển" biến thành ngọn núi, trong sát na, Tùy Qua đã lợi dụng niếp không thảo quỷ mị đến giữa không trung, vừa vặn hình thể khổng lồ của Tam Thánh Phong ngăn trở tầm mắt của Lệ Hoa, do đó hắn căn bản không biết Tùy Qua là "biến mất" kiểu gì. Đương nhiên, Linh Giác của Lệ Hoa cũng không tệ, thế nhưng khi hắn bị vây trong lúc kinh hãi đảm chiến, lại sao có thể tập trung tinh thần đến cảm ứng vị trí của đối phương. Nếu như không phải Âu Dương Hiên nhắc nhở, Lệ Hoa trong lúc nhất thời chỉ có thể cảm ứng được trên đỉnh đầu mới có tin tức nguy hiểm, nhưng nghĩ không ra Tùy Qua ở ngay trên ngọn núi.
- Nhắc nhở muộn rồi!
Thân hình Tùy Qua từ trên Tam Thánh Phong nhảy xuống, chân khí Tiên Thiên trong tay gào thét phóng ra, chém về phía xung quanh Lệ Hoa, nói rõ muốn đem hắn bao vây ở chỗ này.
Tu vi của Tùy Qua đã đạt Tiên Thiên trung kỳ, dưới toàn lực xuất thủ, Tiên Thiên kiếm khí có thể bao phủ phương viên khoảng ba trượng. Lúc này toàn lực xuất thủ nhất thời đem Lệ Hoa vây ở chỗ này.
- Xong rồi!
Lệ Hoa âm thầm kêu khổ, coi như là có thể tạm thời ngăn trở Tiên Thiên kiếm khí của Tùy Qua, thế nhưng tòa sơn phong trên đỉnh đầu này nện xuống lại đủ để đem hắn đạp thành một đống thịt vụn. Đây không phải Lệ Hoa tự đại, mà là thủ đoạn của Tùy Qua quá mức quỷ dị.
Một bên Âu Dương Hiên hầu như sắp bóp nát ngón tay, hắn một mực tìm kiếm cơ hội xuất thủ, thế nhưng Tùy Qua cùng với Lệ Hoa giao thủ bất quá là trong thời gian nháy mắt, hơn nữa lúc trước Tùy Qua ẩn thân trên Tam Thánh Phong, cũng đem Âu Dương Hiên lừa gạt đi. Lúc này, Âu Dương Hiên thấy được Lệ Hoa gặp nạn, hắn cũng không biết nên giải cứu như thế nào, ngọn núi lớn như vậy, coi như là hắn dùng dị năng chi hỏa cũng không có khả năng hoả táng. Vì vậy hắn vội vội vàng vàng phóng xuất ra một hỏa cầu, hướng về Tùy Qua ném tới. Hi vọng có thể vì Lệ Hoa thắng được một điểm cơ hội thở dốc.
Nhưng Tùy Qua sớm cũng đã ngờ tới điểm này, cách khoảng không phát sinh một đạo chân khí Tiên Thiên, cùng với hỏa cầu của Âu Dương Hiên va chạm tại một chỗ trên không trung.
Một chuyến trước, Tống Văn Hiên sở dĩ ở trong tay Âu Dương Hiên và Lệ Hoa chịu đau khổ, nguyên nhân của nó là vì hai người này phối hợp. Theo như lời Tống Văn Hiên, khi Lệ Hoa cùng với Tống Văn Hiên giao thủ, trước cuốn lấy Tống Văn Hiên, sau đó lợi dụng bản lĩnh cách không di vật đến di động Âu Dương Hiên, khiến Âu Dương Hiên có thể từ phương vị khác nhau đến đánh lén, ngăn chặn Tống Văn Hiên.
Đáng tiếc là, Tùy Qua căn bản là không để cho hai người có cơ hội liên thủ, vừa ra tay đã hoàn toàn ngăn chặn Lệ Hoa, khống chế tràng diện.
Thấy Tam Thánh Phong nện xuống đầu, Lệ Hoa thống khổ nhắm mắt lại: anh hùng một đời, lại nghĩ không ra muốn táng thân ở trong tay một gã tiểu tử hoàn toàn vô danh.
Âu Dương Hiên cũng là vừa vội vừa giận. Hắn là một thanh niên nhân cuồng ngạo, thế nhưng cũng không có nghĩa là hắn không có nhân tính, không quan tâm đồng bạn chết sống.
Nhưng vô luận như thế nào, Âu Dương Hiên cũng không thể thay đổi được cục diện.
Lệ Hoa, nhất định bị đập thành thịt vụn!
Âu Dương Hiên giận dữ mở to hai mắt, không ngừng mà đem hỏa cầu đánh về phía Tùy Qua, hận không thể đem Tùy Qua ăn sống nuốt tươi. Nhưng chân khí Tiên Thiên của Tùy Qua cũng không phải ăn chay. Huống chi Tùy Qua còn có cũng đủ Tinh Nguyên Đan bổ sung nguyên khí, tùy thời nắm chặt chiến đấu lực sung mãn, Âu Dương Hiên căn bản không làm gì được Tùy Qua.
Ầm ầm!
Tam Thánh Phong đập mạnh lên mặt đất.
- Đáng chết!
Âu Dương Hiên nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt trợn muốn nứt ra, coi như là không cần nhìn, hắn cũng biết Lệ Hoa đã bị đập thành thịt vụn.
Ầm ầm ầm!
Trên mặt đất một trận kịch liệt run sợ, liền giống như xảy ra địa chấn vậy.
Lúc đầu Tùy Qua dùng Tam Thánh Phong đem nham thạch trên Mính Kiếm Sơn cũng đều đập đổ xuống, huống hồ là đường cái Hoa Hạ.
Địa phương bị Tam Thánh Phong nện xuống, đường cái kia giống như bã đậu bị sụp đổ lún xuống phía dưới.
Âu Dương Hiên nhìn một màn này, thậm chí quên cả hướng phía Tùy Qua tiếp tục công kích.
Đương nhiên, Âu Dương Hiên cũng biết, Tùy Qua căn bản vô tâm công kích hắn, bằng không kết cục của hắn cùng với Lệ Hoa chỉ sợ cũng không sai biệt lắm.
Thiếu niên trước mắt này, tuy rằng cũng chỉ là tu vi Tiên Thiên trung kỳ, thế nhưng so với Tống Văn Hiên, quả thực lợi hại hơn nhiều lắm. Hay là, chỉ có tổ trưởng tổ năm Long Đằng của bọn họ xuất thủ mới có thể ngăn chặn thiếu niên hung hãn này.
Thế nhưng, sau một lát, Âu Dương Hiên lại lộ ra bộ dáng trợn mắt há hốc mồm.
Lệ Hoa dĩ nhiên không có chết!
Đương nhiên, cũng không phải là Lệ Hoa ngăn trở được công kích của Tam Thánh Phong. Mà là khi Tam Thánh Phong đập xuống, vị trí xuất hiện một chút "sai lầm" Vừa vặn từ cự ly một thước phía trước thân thể Lệ Hoa đập xuống.
Điều này hầu như chính là sát qua chóp mũi Lệ Hoa mà nện xuống đi!
Rất hiển nhiên đây là Tùy Qua thủ hạ lưu tình.
Mà Lệ Hoa cũng bị dọa đến vẻ mặt xám xịt.
Lệ Hoa võ đạo, dị năng song tu, trong cuộc đời cũng kinh lịch vô số lần chiến đấu, thế nhưng chưa từng có lần nào như lúc này khiến hắn cảm giác cách tử vong lại gần như vậy.
- Ngươi...vì sao phải thủ hạ lưu tình?
Lệ Hoa sắc mặt rất khó coi, lúc này đây hắn thua rất triệt để.
- Ta kính trọng bộ đội Long Đằng, mặc dù ta cũng không kính trọng hai người các ngươi.
Tùy Qua nhìn Lệ Hoa:
- Ta biết người kiêu ngạo như ngươi vậy, không muốn thiếu nợ nhân tình chúng ta. Do đó, ta nghĩ ngươi có thể giúp ta một chuyện, xem như hoàn trả nhân tình này.
Thần tình Lệ Hoa có vẻ rất khó xử, cúi đầu nói rằng:
- Nếu như ngươi muốn đi ám sát hoặc là bắt lấy Trần Quang Hoa mà nói, yêu cầu này ta không thể đáp ứng, vi phạm chức trách của ta, ta chỉ có thể xin lỗi. Nếu như ngươi không muốn làm như vậy, ta tình nguyện trả lại ngươi một mạng, cũng không thể để Long Đằng hổ thẹn!
Tống Văn Hiên ngay từ đầu vốn định châm chọc Lệ Hoa vài câu, thế nhưng sau này nghe Lệ Hoa nói nguyện ý ném tính mệnh cũng không thể nào để cho Long Đằng bị hổ thẹn. Nhất thời lại nghĩ người này coi như là một nhân vật, vì vậy đem lời châm chọc nuốt trở lại trong bụng, chậm rãi chờ đợi Tùy Qua lựa chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.