Chương 1685: Cách cục tân thế giới. (3)
Vô Trục
04/06/2015
- Tôi biết cuộc sống của các vị không tốt, nhưng có thể cho tôi nói hết lời không?
Tùy Qua hỏi.
- Mời nói.
Có một nữ sinh nói, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn mấy nam sinh kia.
- Tình huống là như vậy.
Tùy Qua nói:
- Lúc ấy thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, một nhóm người của chúng tôi liên hợp quân đội thành lập một đoàn thể, lấy Đế Kinh làm trung tâm, nghĩ cách cứu viện một nhóm người, chuyện này các vị biết không?
- Nghe nói qua chuyện đó, nhưng Đế Kinh cách chúng tôi quá xa, không chạy tới kịp.
Một nam sinh gật đầu đáp.
- Phải, lúc ấy thời gian rất cấp bách, chúng tôi chỉ có thể nghĩ cách cứu viện những người có hành động nhanh chóng.
Tùy Qua nói tiếp:
- Địa vị của chúng tôi cùng Trường An cơ hồ ngang nhau, nhưng không qua bao lâu, tình huống càng thêm nghiêm trọng buông xuống, vì tránh né tai nạn, chúng tôi phải đến một địa phương khác.
- Địa phương nào?
- Một địa phương mà ma vật từng ở lại.
Tùy Qua nói:
- Nếu chúng nó có thể tiến vào thế giới của chúng ta, chúng ta đương nhiên cũng có biện pháp tiến vào thế giới của chúng nó, sự tình là như thế, chúng tôi đến nơi đó sau đó vượt qua thời khắc xấu nhất, hơn nữa hiện tại tính toán phản công trở lại, mà tôi đến dò đường, sự tình đại khái là như thế.
- Còn có chuyện như vậy – các vị lại đến địa bàn của ma vật.
Một nữ sinh tò mò hỏi:
- Đó là địa phương thế nào?
- Nếu các vị nguyện ý đi theo tôi, rất nhanh có thể thấy được.
Tùy Qua đáp.
- Cho chúng tôi suy nghĩ một chút đi.
Một nam sinh nói.
- Không sao, tôi có thể đợi thêm chốc lát.
Tùy Qua nói.
Nhóm thanh niên thương nghị một lúc, tựa hồ đạt tới hiệp thương, nữ sinh kia nói:
- Chúng tôi đã thương lượng xong, sống nơi này sớm muộn phải chết, hoặc bị ma vật làm thịt, chúng tôi nguyện ý cùng anh rời khỏi nơi này.
- Vậy là tốt rồi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng các vị có thể nói cho tôi biết, tình huống đại khái bên ngoài thế nào sao?
- Hiện tại chúng tôi lấy được tin tức ngày càng ít, bởi vì người sống sót không còn bao nhiêu.
Nữ sinh nói:
- Trước kia còn nhiều người sống sót đâu, mọi người dùng bộ đàm liên hệ, trao đổi tin tức hành động của ma vật, thậm chí còn nghĩ biện pháp tác chiến, nhưng ma vật ngày càng nhiều, người sống sót ngày càng ít, tin tức cũng không có. Nói tóm lại, tình huống trước mắt là, Trường An có nhiều nhân loại nhất, nhưng đại bộ phận đã biến thành nô lệ, hoặc là sủng vật ma vật, thực vật, tóm lại vô cùng thê thảm. Ngoại trừ Trường An, cả Hoa Hạ cũng không còn người nào. Ngoại trừ Hoa Hạ, Nga, Cao Ly, Uy quốc, tình huống càng thêm nghiêm trọng, cơ hồ bị diệt sạch, cả Châu Á không còn bao nhiêu nhân loại sống sót. Về phần Châu Âu, tình huống không rõ, nhưng có nghe qua chút tin tức của Châu Âu cùng Châu Mỹ, bên kia đã biến thành địa bàn giáo hội, người sống sót đều là tín đồ thành kính, có lẽ tôn giáo là hi vọng cuối cùng của tận thế đi.
- Hi vọng cái rắm!
Một nam sinh nói:
- Tôi nghe nói qua, tín đồ đều bị tẩy não, đã trở thành nô lệ cùng vật hi sinh cho tôn giáo, tình huống không khác Trường An, nhưng hình thức khác nhau mà thôi. Chủ yếu, tổng kết là thế giới nhân loại xong đời! Đương nhiên, nếu còn có mấy trăm triệu người sống sót, tình huống sẽ khác.
- Khẳng định sẽ khác.
Tùy Qua mỉm cười:
- Rất nhanh các vị có thể tận mắt nhìn thấy, nhưng hiện tại ngủ một giấc đi.
Tùy Qua thu họ vào Hồng Mông Thạch, cho họ ngủ mê man.
Theo sau hắn biến thành hình dáng ma nhân, đi thật nhiều địa phương, đúng như lời nhóm thanh niên nói, toàn bộ thế giới nhân loại xong rồi, không có vài người còn sống, hình thái thế giới hoàn toàn biến hóa. Về phần khu Âu Mỹ, Tùy Qua cũng chẳng muốn đi, có thể suy đoán tình huống không khác biệt bao nhiêu.
Nhưng Tùy Qua phát hiện một tin tức mấu chốt, là ma vật trên địa cầu hiện tại đều tự phân chia phạm vi thế lực, không biết do ai phân biệt ra, mà rất nhiều chủng loại ma vật đều tuần hoàn theo phạm vi này.
Tùy Qua không lập tức quay về Thất La giới.
Lần này mục đích quay về thế giới loài người là muốn tìm hiểu sự phân bố thế lực của ma vật cùng ý đồ của bọn hắn cho rõ ràng, còn phải biết rõ nhược điểm của bọn chúng, xem như xây dựng trụ cột cho cuộc phản công trong tương lai. Nhưng theo tình huống trước mắt mà nói, Tùy Qua có chút hiểu biết về thế lực của ma vật, nhưng không hiểu vì sao chúng nó nhất định phải ở lại chỗ này.
Thế giới loài người là một địa phương thập phần cằn cỗi, kém xa cả Thất La giới.
Tùy Qua vốn nghĩ ma vật muốn đến thế giới loài người khai quật một ít viễn cổ bảo tàng gì đó, nhưng rất nhanh hắn bỏ qua ý nghĩ này, bởi vì đối với ba ngàn thế giới chư thiên khác, thế giới loài người thật sự quá nhỏ, tu vi cảnh giới như Tùy Qua nếu toàn lực thi triển tinh thần lực đã thật nhẹ nhàng đi khắp các ngõ ngách trên thế giới, bất kỳ bảo tàng mê tàng cũng không che giấu được. Nhưng Tùy Qua không dám toàn lực thi triển tu vi, nếu không sẽ rước lấy không biết bao nhiêu cường giả chú ý.
Nhưng rõ ràng chỉ là một nơi cằn cỗi, nhưng thật nhiều ma vật vẫn thủ tại chỗ này, hoàn toàn không có ý thối lui, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, thế cho nên số lượng ma vật vượt xa số lượng nhân loại trên địa cầu ngày trước.
Ít nhất trên mười tỷ!
Tùy Qua suy đoán đại khái nhân số ma vật hiện giờ.
Trên mười tỷ, một con số làm người run rẩy.
Hơn nữa trên mười tỷ ma vật, đều là chiến sĩ tu vi cường đại, ma vật tụ tập nơi này nhất định phải có ý đồ. Nhưng ý đồ chân chính chỉ sợ có mỗi cường giả ma vật mới biết, mà ma vật cấp thấp căn bản không thể hay biết được.
Tùy Qua đột nhiên có chút hối hận lúc trước đem Thu Bản Phong cuốn vào trong thời không lốc xoáy, nếu giữ lại hắn có lẽ còn hiểu chút tin tức về giá trị của thế giới loài người, có thể còn có chút trợ giúp, nhưng lúc đó tình huống thật sự quá nguy cấp, hiện tại ngẫm lại nếu lúc đó Tùy Qua lưu tình, chỉ sợ xui xẻo chính là hắn.
Ở lại thế giới loài người cũng không còn ý nghĩa gì, nhưng trước khi rời khỏi, Tùy Qua dùng thần niệm cảm ứng ba nơi khác.
Là thời điểm mang họ đi rồi.
Như Mộng Thủy Cốc, Cô Tình công chúa cùng Thôn Yêu tháp.
Ba người này dựa theo yêu cầu của Tùy Qua, tiềm ẩn trong thế giới loài người, thu thập tin tức cho hắn.
Làm cho Tùy Qua vui mừng chính là cả ba đều không làm phản, họ ẩn thân trong một rừng rậm viễn cổ, bởi vì Như Mộng có thể hóa thành một sơn cốc, làm cho người ta có cảm giác ảo mộng, cho nên rất có tính mê hoặc, vì vậy có thể để cho Cô Tình cùng Thôn Yêu tháp ẩn thân bên trong. Về phần Cô Tình, nàng trở thành phản đồ tâm ma giới, cho nên bị bức bách lên thuyền của Tùy Qua. Hơn nữa cùng Tùy Qua tiếp xúc, nàng cảm thấy hắn xem như một ông chủ có tiền đồ, đối với tâm ma như nàng mà nói, vốn phải trở thành cường giả hoặc là phụ thuộc vào cường giả, chỉ có như vậy mới không bị tâm ma khác cắn nuốt hay hiến tế.
Tùy Qua hỏi.
- Mời nói.
Có một nữ sinh nói, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn mấy nam sinh kia.
- Tình huống là như vậy.
Tùy Qua nói:
- Lúc ấy thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, một nhóm người của chúng tôi liên hợp quân đội thành lập một đoàn thể, lấy Đế Kinh làm trung tâm, nghĩ cách cứu viện một nhóm người, chuyện này các vị biết không?
- Nghe nói qua chuyện đó, nhưng Đế Kinh cách chúng tôi quá xa, không chạy tới kịp.
Một nam sinh gật đầu đáp.
- Phải, lúc ấy thời gian rất cấp bách, chúng tôi chỉ có thể nghĩ cách cứu viện những người có hành động nhanh chóng.
Tùy Qua nói tiếp:
- Địa vị của chúng tôi cùng Trường An cơ hồ ngang nhau, nhưng không qua bao lâu, tình huống càng thêm nghiêm trọng buông xuống, vì tránh né tai nạn, chúng tôi phải đến một địa phương khác.
- Địa phương nào?
- Một địa phương mà ma vật từng ở lại.
Tùy Qua nói:
- Nếu chúng nó có thể tiến vào thế giới của chúng ta, chúng ta đương nhiên cũng có biện pháp tiến vào thế giới của chúng nó, sự tình là như thế, chúng tôi đến nơi đó sau đó vượt qua thời khắc xấu nhất, hơn nữa hiện tại tính toán phản công trở lại, mà tôi đến dò đường, sự tình đại khái là như thế.
- Còn có chuyện như vậy – các vị lại đến địa bàn của ma vật.
Một nữ sinh tò mò hỏi:
- Đó là địa phương thế nào?
- Nếu các vị nguyện ý đi theo tôi, rất nhanh có thể thấy được.
Tùy Qua đáp.
- Cho chúng tôi suy nghĩ một chút đi.
Một nam sinh nói.
- Không sao, tôi có thể đợi thêm chốc lát.
Tùy Qua nói.
Nhóm thanh niên thương nghị một lúc, tựa hồ đạt tới hiệp thương, nữ sinh kia nói:
- Chúng tôi đã thương lượng xong, sống nơi này sớm muộn phải chết, hoặc bị ma vật làm thịt, chúng tôi nguyện ý cùng anh rời khỏi nơi này.
- Vậy là tốt rồi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng các vị có thể nói cho tôi biết, tình huống đại khái bên ngoài thế nào sao?
- Hiện tại chúng tôi lấy được tin tức ngày càng ít, bởi vì người sống sót không còn bao nhiêu.
Nữ sinh nói:
- Trước kia còn nhiều người sống sót đâu, mọi người dùng bộ đàm liên hệ, trao đổi tin tức hành động của ma vật, thậm chí còn nghĩ biện pháp tác chiến, nhưng ma vật ngày càng nhiều, người sống sót ngày càng ít, tin tức cũng không có. Nói tóm lại, tình huống trước mắt là, Trường An có nhiều nhân loại nhất, nhưng đại bộ phận đã biến thành nô lệ, hoặc là sủng vật ma vật, thực vật, tóm lại vô cùng thê thảm. Ngoại trừ Trường An, cả Hoa Hạ cũng không còn người nào. Ngoại trừ Hoa Hạ, Nga, Cao Ly, Uy quốc, tình huống càng thêm nghiêm trọng, cơ hồ bị diệt sạch, cả Châu Á không còn bao nhiêu nhân loại sống sót. Về phần Châu Âu, tình huống không rõ, nhưng có nghe qua chút tin tức của Châu Âu cùng Châu Mỹ, bên kia đã biến thành địa bàn giáo hội, người sống sót đều là tín đồ thành kính, có lẽ tôn giáo là hi vọng cuối cùng của tận thế đi.
- Hi vọng cái rắm!
Một nam sinh nói:
- Tôi nghe nói qua, tín đồ đều bị tẩy não, đã trở thành nô lệ cùng vật hi sinh cho tôn giáo, tình huống không khác Trường An, nhưng hình thức khác nhau mà thôi. Chủ yếu, tổng kết là thế giới nhân loại xong đời! Đương nhiên, nếu còn có mấy trăm triệu người sống sót, tình huống sẽ khác.
- Khẳng định sẽ khác.
Tùy Qua mỉm cười:
- Rất nhanh các vị có thể tận mắt nhìn thấy, nhưng hiện tại ngủ một giấc đi.
Tùy Qua thu họ vào Hồng Mông Thạch, cho họ ngủ mê man.
Theo sau hắn biến thành hình dáng ma nhân, đi thật nhiều địa phương, đúng như lời nhóm thanh niên nói, toàn bộ thế giới nhân loại xong rồi, không có vài người còn sống, hình thái thế giới hoàn toàn biến hóa. Về phần khu Âu Mỹ, Tùy Qua cũng chẳng muốn đi, có thể suy đoán tình huống không khác biệt bao nhiêu.
Nhưng Tùy Qua phát hiện một tin tức mấu chốt, là ma vật trên địa cầu hiện tại đều tự phân chia phạm vi thế lực, không biết do ai phân biệt ra, mà rất nhiều chủng loại ma vật đều tuần hoàn theo phạm vi này.
Tùy Qua không lập tức quay về Thất La giới.
Lần này mục đích quay về thế giới loài người là muốn tìm hiểu sự phân bố thế lực của ma vật cùng ý đồ của bọn hắn cho rõ ràng, còn phải biết rõ nhược điểm của bọn chúng, xem như xây dựng trụ cột cho cuộc phản công trong tương lai. Nhưng theo tình huống trước mắt mà nói, Tùy Qua có chút hiểu biết về thế lực của ma vật, nhưng không hiểu vì sao chúng nó nhất định phải ở lại chỗ này.
Thế giới loài người là một địa phương thập phần cằn cỗi, kém xa cả Thất La giới.
Tùy Qua vốn nghĩ ma vật muốn đến thế giới loài người khai quật một ít viễn cổ bảo tàng gì đó, nhưng rất nhanh hắn bỏ qua ý nghĩ này, bởi vì đối với ba ngàn thế giới chư thiên khác, thế giới loài người thật sự quá nhỏ, tu vi cảnh giới như Tùy Qua nếu toàn lực thi triển tinh thần lực đã thật nhẹ nhàng đi khắp các ngõ ngách trên thế giới, bất kỳ bảo tàng mê tàng cũng không che giấu được. Nhưng Tùy Qua không dám toàn lực thi triển tu vi, nếu không sẽ rước lấy không biết bao nhiêu cường giả chú ý.
Nhưng rõ ràng chỉ là một nơi cằn cỗi, nhưng thật nhiều ma vật vẫn thủ tại chỗ này, hoàn toàn không có ý thối lui, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều, thế cho nên số lượng ma vật vượt xa số lượng nhân loại trên địa cầu ngày trước.
Ít nhất trên mười tỷ!
Tùy Qua suy đoán đại khái nhân số ma vật hiện giờ.
Trên mười tỷ, một con số làm người run rẩy.
Hơn nữa trên mười tỷ ma vật, đều là chiến sĩ tu vi cường đại, ma vật tụ tập nơi này nhất định phải có ý đồ. Nhưng ý đồ chân chính chỉ sợ có mỗi cường giả ma vật mới biết, mà ma vật cấp thấp căn bản không thể hay biết được.
Tùy Qua đột nhiên có chút hối hận lúc trước đem Thu Bản Phong cuốn vào trong thời không lốc xoáy, nếu giữ lại hắn có lẽ còn hiểu chút tin tức về giá trị của thế giới loài người, có thể còn có chút trợ giúp, nhưng lúc đó tình huống thật sự quá nguy cấp, hiện tại ngẫm lại nếu lúc đó Tùy Qua lưu tình, chỉ sợ xui xẻo chính là hắn.
Ở lại thế giới loài người cũng không còn ý nghĩa gì, nhưng trước khi rời khỏi, Tùy Qua dùng thần niệm cảm ứng ba nơi khác.
Là thời điểm mang họ đi rồi.
Như Mộng Thủy Cốc, Cô Tình công chúa cùng Thôn Yêu tháp.
Ba người này dựa theo yêu cầu của Tùy Qua, tiềm ẩn trong thế giới loài người, thu thập tin tức cho hắn.
Làm cho Tùy Qua vui mừng chính là cả ba đều không làm phản, họ ẩn thân trong một rừng rậm viễn cổ, bởi vì Như Mộng có thể hóa thành một sơn cốc, làm cho người ta có cảm giác ảo mộng, cho nên rất có tính mê hoặc, vì vậy có thể để cho Cô Tình cùng Thôn Yêu tháp ẩn thân bên trong. Về phần Cô Tình, nàng trở thành phản đồ tâm ma giới, cho nên bị bức bách lên thuyền của Tùy Qua. Hơn nữa cùng Tùy Qua tiếp xúc, nàng cảm thấy hắn xem như một ông chủ có tiền đồ, đối với tâm ma như nàng mà nói, vốn phải trở thành cường giả hoặc là phụ thuộc vào cường giả, chỉ có như vậy mới không bị tâm ma khác cắn nuốt hay hiến tế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.