Chương 1574: Côn Lôn Tông biến mất.
Vô Trục
28/05/2015
- Đúng vậy a.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Đây là chỗ lợi hại của Côn Lôn Tông. Cho dù như thế nào, bọn họ tránh đi đã bảo toàn thực lực, đẩy chúng ta vào hiểm cảnh, chờ thiên địa đại kiếp nạn qua đi thì bọn chúng lại xuất hiện, cơ hồ có thể bảo toàn thực lực. Côn Lôn Tông, đúng là khinh thường bọn chúng.
- Cho nên hiện tại chúng ta nên nghĩ đường lui.
Khổng Bạch Huyên lại nói tới "Đường lui ", nàng nhìn Tùy Qua giải thích.
- Sư đệ, ta biết rõ suy nghĩ của ngươi là muốn bảo trụ cả giới thế tục, nhưng đây không thực tế. Lực lượng Thần Thảo Tông chúng ta thậm chí còn không bằng Côn Lôn Tông, mà Côn Lôn Tông cùng Thục Sơn Kiếm Tông đều lựa chọn biến mất, tông môn khác co đầu rụt cổ không ra, không dám liều mạng với ma vật. Nếu như chúng ta đi đấu với chúng, chỉ sợ là khó có thể chu toàn.
- Sư tỷ, ta hiểu ý của ngươi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, ta không thể làm như vậy.
Ngụ ý của Khổng Bạch Huyên là bảo Tùy Qua hết sức bảo toàn Thần Thảo Tông, chuyện giới thế tục ít nhúng tay vào thì tốt hơn, cũng không phải nàng không có tâm thương cảm, mà là nàng càng thêm lý trí, nàng biết rõ tình huống nghiêm trọng trước mắt, muốn vượt qua kiếp nạn lần này, nhất định phải quyết định là lấy hay bỏ.
Lấy hay bỏ. Lấy ai? Bỏ ai?
Từ góc độ Khổng Bạch Huyên đương nhiên là bảo toàn cho Thần Thảo Tông. Mà người giới thế tục hi sinh là không thể tránh né, như vậy cũng chỉ có thể hi sinh mà thôi.
- Nếu như ngươi không nhanh chóng quyết định lấy hay bỏ, rất có thể ngươi cũng sẽ mất toàn bộ.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Đây không phải trò đùa. Ta biết rõ ngươi có Hồng Mông thạch, nhưng mà ngươi nên biết, Hồng Mông thạch cũng không phải vạn năng, nếu thu người bình thường vào trong Hồng Mông thạch, như vậy linh khí trong Hồng Mông thạch nhất định ảnh hưởng, đúng không?
- Vâng.
Tùy Qua gật đầu. Nếu chỉ là người tu hành khá tốt, bởi vì người tu hành đến cảnh giới nhất định sẽ không cần ăn uống, nhưng mà người bình thường không được. Nhất là thu hàng tỉ người vào trong Hồng Mông thạch, những người này ăn uống không ngừng lại một chút nào cả, linh khí trong Hồng Mông thạch nhất định sẽ bị ô nhiễm, khi đó linh thảo, linh mộc trong Hồng Mông thạch sẽ ảnh hưởng theo, lực lượng của Tùy Qua sẽ yếu bớt.
- Như vậy, ngươi còn do dự cái gì?
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ngươi không phải là người không quả quyết.
- Chuyện này quá khó quyết định.
Tùy Qua thành khẩn nói:
- Sư tỷ, ta biết rõ ngươi vì tốt cho ta, nhưng mà, thực xin lỗi, ta không thể làm như vậy. Ta biết rõ rất nhiều người tu hành tu đạo chính là vì thành tiên, chuyện khác có thể bỏ qua, nhưng mà ta thì khác, ta tu đạo là vì muốn mình tốt hơn. Cho dù ta tu vị cao bao nhiêu, ta vẫn là người, bởi vì ta là người, cho nên ta không cách nào bỏ qua đồng loại của mình.
- A......
Khổng Bạch Huyên trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nói:
- Ta hiểu!
Khổng Bạch Huyên xem ra đã hiểu Tùy Qua, bởi vì nàng đột nhiên nghĩ đến, nàng cũng từng vì tất cả linh thảo và tiên thảo nên mới gia nhập Thần Thảo Tông, hy vọng có thể cùng Tiên Viên chân nhân sáng lập thế giới cho linh thảo, yêu thảo cùng tiên thảo.
Tình đồng loại quả nhiên không thể vứt bỏ.
Trừ phi Tùy Qua không hề xem mình là người.
- Nếu sư tỷ đã hiểu, như vậy xin mời toàn lực giúp ta.
Tùy Qua chân thành nói.
- Đương nhiên.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ta không chỉ là sư tỷ của ngươi, cũng là vợ của ngươi. Nhưng mà ngươi thu mấy vợ khác vào trong Hồng Mông thạch, có thỏa đáng không?
- Chỉ có như vậy, ta mới yên tâm.
Tùy Qua nói:
- Trừ ngươi ra, các nàng không có năng lực bảo toàn cho mình. Nhưng mà ở trong Hồng Mông thạch, các nàng không có rãnh rỗi, đang không ngừng tu hành, xem ra đều vì tích lũy thực lực.
- Đúng vậy a, các nàng nên chuyên tâm mới tốt.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Nếu ngươi không quyết định là lấy hay bỏ, tình huống như thế ngươi có ý định ứng phó thế nào? Cánh cửa thế giới đã mở ra, đại quân của thế giới khác sắp tới. Đối với rất nhiều thế giới mà nói, sự tồn tại của chúng ta chính là con sâu cái kiến.
- Con sâu cái kiến còn muốn sống tạm bợ.
Tùy Qua nói:
- Thật sự là hâm mộ Côn Lôn Tông, trong mất của ma vật tuy cũng là con sâu cái kiến, nhưng mà bọn họ lại biết phải sống tạm bợ thế nào, nếu trước khi cường địch tiến tới đã trốn đi. Hoặc là chúng ta cũng nên noi theo một chút.
- Noi theo một chút?
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ngươi cũng ý định ẩn nấp như bọn chúng sao? Dùng trận pháp che dấu? Chỉ sợ cũng không được bao lâu a. Những ma vật kia cũng không phải là đầu óc ngu si, ta dám cam đoan chúng sẽ nhanh chóng nhìn thấu.
- Chỉ là trận pháp che dấu đương nhiên không được.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà Côn Lôn Tông đột nhiên biến mất, thật ra đã sinh ra một ít dẫn dắt cho ta.
- Dẫn dắt cái gì?
- Côn Lôn Tông biến mất, chúng ta cũng nên biến mất một lần.
Tùy Qua mỉm cười nói ra.
- Chúng ta cũng biến mất -- ý ngươi là?
Khổng Bạch Huyên dường như hiểu ý của Tùy Qua.
- Ngươi muốn học Côn Lôn Tông sao?
- Vâng. Sư tỷ không phải đã nói sao, Côn Lôn Tông đã không tại trên thế giới này, như vậy ta cẩn thận suy nghĩ có lẽ Côn Lôn Tông chỉ biến mất ở thế giới này. Rất có thể bọn chúng tiến vào thế giới khác.
Tùy Qua đã tính trước nói:
- Trong ba ngàn thế giới, tuy rất nhiều thế giới đều rất cường đại, nhưng mà trong những thế giới này cũng có tồn tại yếu kém, hoặc là không mạnh hơn thế giới nhân loại quá nhiều. Tuy nhiên thế giới loài người vẫn không cách nào đối kháng, nhưng ít ra có biện pháp lẻn vào trong đó, tìm kiếm một đường sinh cơ.
- Sư đệ -- cao minh!
Khổng Bạch Huyên nhịn không được khen một tiếng.
Xác thực, Tùy Qua có suy nghĩ này mặc dù có chút hão huyền, nhưng mà một chiêu này là tìm đường sống trong chỗ chết, đã giải quyết được khốn cục này.
Thế giới loài người quá nhỏ, hơn nữa còn là trung ương của thiên quỹ, là nơi giao hội của ba ngàn giới, đây là nơi nhiều ma vật phải qua, dùng Tùy Qua cùng Thần Thảo Tông trước mắt thực lực, muốn thủ ở nơi này, khả năng họ thật sự quá nhỏ. Cho dù tăng thực lực Long Đằng cùng trăm vạn đại quân lên cũng không được. Phải biết rằng, chỉ cần Thiên Linh Ma Đế của giới tâm ma, dưới trướng đã có tám trăm vạn tâm ma đại quân, mà Thiên Linh Ma Đế căn bản không tính là mạnh gì trong thế giới tâm ma.
Tránh né, có lẽ đây là biện pháp duy nhất.
Cho dù bị phát hiện, cũng lắm chỉ khai chiến với ma vật một thế giới, còn tốt hơn khai chiến với toàn bộ đám quái vật các thế giới khác.
- Nhưng mà chúng ta nên đi tới thế giới nào?
Tùy Qua tự nhủ nói ra:
- Các thế giới này, chúng ta hiểu quá ít, hơn nữa vừa không có địa đồ. Tùy tiện tiến vào một thế giới là không ổn.
- Đây là đương nhiên, nhưng mà -- sư đệ, ngươi bây giờ đã không có quá nhiều thời gian cân nhắc.
Khổng Bạch Huyên đem ánh mắt nhìn qua một hướng, trên bầu trời có một chi đại quân ma vật tập kết, từ số lượng đã nhiều hơn lúc trước trăm ngàn lần.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Đây là chỗ lợi hại của Côn Lôn Tông. Cho dù như thế nào, bọn họ tránh đi đã bảo toàn thực lực, đẩy chúng ta vào hiểm cảnh, chờ thiên địa đại kiếp nạn qua đi thì bọn chúng lại xuất hiện, cơ hồ có thể bảo toàn thực lực. Côn Lôn Tông, đúng là khinh thường bọn chúng.
- Cho nên hiện tại chúng ta nên nghĩ đường lui.
Khổng Bạch Huyên lại nói tới "Đường lui ", nàng nhìn Tùy Qua giải thích.
- Sư đệ, ta biết rõ suy nghĩ của ngươi là muốn bảo trụ cả giới thế tục, nhưng đây không thực tế. Lực lượng Thần Thảo Tông chúng ta thậm chí còn không bằng Côn Lôn Tông, mà Côn Lôn Tông cùng Thục Sơn Kiếm Tông đều lựa chọn biến mất, tông môn khác co đầu rụt cổ không ra, không dám liều mạng với ma vật. Nếu như chúng ta đi đấu với chúng, chỉ sợ là khó có thể chu toàn.
- Sư tỷ, ta hiểu ý của ngươi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, ta không thể làm như vậy.
Ngụ ý của Khổng Bạch Huyên là bảo Tùy Qua hết sức bảo toàn Thần Thảo Tông, chuyện giới thế tục ít nhúng tay vào thì tốt hơn, cũng không phải nàng không có tâm thương cảm, mà là nàng càng thêm lý trí, nàng biết rõ tình huống nghiêm trọng trước mắt, muốn vượt qua kiếp nạn lần này, nhất định phải quyết định là lấy hay bỏ.
Lấy hay bỏ. Lấy ai? Bỏ ai?
Từ góc độ Khổng Bạch Huyên đương nhiên là bảo toàn cho Thần Thảo Tông. Mà người giới thế tục hi sinh là không thể tránh né, như vậy cũng chỉ có thể hi sinh mà thôi.
- Nếu như ngươi không nhanh chóng quyết định lấy hay bỏ, rất có thể ngươi cũng sẽ mất toàn bộ.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Đây không phải trò đùa. Ta biết rõ ngươi có Hồng Mông thạch, nhưng mà ngươi nên biết, Hồng Mông thạch cũng không phải vạn năng, nếu thu người bình thường vào trong Hồng Mông thạch, như vậy linh khí trong Hồng Mông thạch nhất định ảnh hưởng, đúng không?
- Vâng.
Tùy Qua gật đầu. Nếu chỉ là người tu hành khá tốt, bởi vì người tu hành đến cảnh giới nhất định sẽ không cần ăn uống, nhưng mà người bình thường không được. Nhất là thu hàng tỉ người vào trong Hồng Mông thạch, những người này ăn uống không ngừng lại một chút nào cả, linh khí trong Hồng Mông thạch nhất định sẽ bị ô nhiễm, khi đó linh thảo, linh mộc trong Hồng Mông thạch sẽ ảnh hưởng theo, lực lượng của Tùy Qua sẽ yếu bớt.
- Như vậy, ngươi còn do dự cái gì?
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ngươi không phải là người không quả quyết.
- Chuyện này quá khó quyết định.
Tùy Qua thành khẩn nói:
- Sư tỷ, ta biết rõ ngươi vì tốt cho ta, nhưng mà, thực xin lỗi, ta không thể làm như vậy. Ta biết rõ rất nhiều người tu hành tu đạo chính là vì thành tiên, chuyện khác có thể bỏ qua, nhưng mà ta thì khác, ta tu đạo là vì muốn mình tốt hơn. Cho dù ta tu vị cao bao nhiêu, ta vẫn là người, bởi vì ta là người, cho nên ta không cách nào bỏ qua đồng loại của mình.
- A......
Khổng Bạch Huyên trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nói:
- Ta hiểu!
Khổng Bạch Huyên xem ra đã hiểu Tùy Qua, bởi vì nàng đột nhiên nghĩ đến, nàng cũng từng vì tất cả linh thảo và tiên thảo nên mới gia nhập Thần Thảo Tông, hy vọng có thể cùng Tiên Viên chân nhân sáng lập thế giới cho linh thảo, yêu thảo cùng tiên thảo.
Tình đồng loại quả nhiên không thể vứt bỏ.
Trừ phi Tùy Qua không hề xem mình là người.
- Nếu sư tỷ đã hiểu, như vậy xin mời toàn lực giúp ta.
Tùy Qua chân thành nói.
- Đương nhiên.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ta không chỉ là sư tỷ của ngươi, cũng là vợ của ngươi. Nhưng mà ngươi thu mấy vợ khác vào trong Hồng Mông thạch, có thỏa đáng không?
- Chỉ có như vậy, ta mới yên tâm.
Tùy Qua nói:
- Trừ ngươi ra, các nàng không có năng lực bảo toàn cho mình. Nhưng mà ở trong Hồng Mông thạch, các nàng không có rãnh rỗi, đang không ngừng tu hành, xem ra đều vì tích lũy thực lực.
- Đúng vậy a, các nàng nên chuyên tâm mới tốt.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Nếu ngươi không quyết định là lấy hay bỏ, tình huống như thế ngươi có ý định ứng phó thế nào? Cánh cửa thế giới đã mở ra, đại quân của thế giới khác sắp tới. Đối với rất nhiều thế giới mà nói, sự tồn tại của chúng ta chính là con sâu cái kiến.
- Con sâu cái kiến còn muốn sống tạm bợ.
Tùy Qua nói:
- Thật sự là hâm mộ Côn Lôn Tông, trong mất của ma vật tuy cũng là con sâu cái kiến, nhưng mà bọn họ lại biết phải sống tạm bợ thế nào, nếu trước khi cường địch tiến tới đã trốn đi. Hoặc là chúng ta cũng nên noi theo một chút.
- Noi theo một chút?
Khổng Bạch Huyên nói:
- Ngươi cũng ý định ẩn nấp như bọn chúng sao? Dùng trận pháp che dấu? Chỉ sợ cũng không được bao lâu a. Những ma vật kia cũng không phải là đầu óc ngu si, ta dám cam đoan chúng sẽ nhanh chóng nhìn thấu.
- Chỉ là trận pháp che dấu đương nhiên không được.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà Côn Lôn Tông đột nhiên biến mất, thật ra đã sinh ra một ít dẫn dắt cho ta.
- Dẫn dắt cái gì?
- Côn Lôn Tông biến mất, chúng ta cũng nên biến mất một lần.
Tùy Qua mỉm cười nói ra.
- Chúng ta cũng biến mất -- ý ngươi là?
Khổng Bạch Huyên dường như hiểu ý của Tùy Qua.
- Ngươi muốn học Côn Lôn Tông sao?
- Vâng. Sư tỷ không phải đã nói sao, Côn Lôn Tông đã không tại trên thế giới này, như vậy ta cẩn thận suy nghĩ có lẽ Côn Lôn Tông chỉ biến mất ở thế giới này. Rất có thể bọn chúng tiến vào thế giới khác.
Tùy Qua đã tính trước nói:
- Trong ba ngàn thế giới, tuy rất nhiều thế giới đều rất cường đại, nhưng mà trong những thế giới này cũng có tồn tại yếu kém, hoặc là không mạnh hơn thế giới nhân loại quá nhiều. Tuy nhiên thế giới loài người vẫn không cách nào đối kháng, nhưng ít ra có biện pháp lẻn vào trong đó, tìm kiếm một đường sinh cơ.
- Sư đệ -- cao minh!
Khổng Bạch Huyên nhịn không được khen một tiếng.
Xác thực, Tùy Qua có suy nghĩ này mặc dù có chút hão huyền, nhưng mà một chiêu này là tìm đường sống trong chỗ chết, đã giải quyết được khốn cục này.
Thế giới loài người quá nhỏ, hơn nữa còn là trung ương của thiên quỹ, là nơi giao hội của ba ngàn giới, đây là nơi nhiều ma vật phải qua, dùng Tùy Qua cùng Thần Thảo Tông trước mắt thực lực, muốn thủ ở nơi này, khả năng họ thật sự quá nhỏ. Cho dù tăng thực lực Long Đằng cùng trăm vạn đại quân lên cũng không được. Phải biết rằng, chỉ cần Thiên Linh Ma Đế của giới tâm ma, dưới trướng đã có tám trăm vạn tâm ma đại quân, mà Thiên Linh Ma Đế căn bản không tính là mạnh gì trong thế giới tâm ma.
Tránh né, có lẽ đây là biện pháp duy nhất.
Cho dù bị phát hiện, cũng lắm chỉ khai chiến với ma vật một thế giới, còn tốt hơn khai chiến với toàn bộ đám quái vật các thế giới khác.
- Nhưng mà chúng ta nên đi tới thế giới nào?
Tùy Qua tự nhủ nói ra:
- Các thế giới này, chúng ta hiểu quá ít, hơn nữa vừa không có địa đồ. Tùy tiện tiến vào một thế giới là không ổn.
- Đây là đương nhiên, nhưng mà -- sư đệ, ngươi bây giờ đã không có quá nhiều thời gian cân nhắc.
Khổng Bạch Huyên đem ánh mắt nhìn qua một hướng, trên bầu trời có một chi đại quân ma vật tập kết, từ số lượng đã nhiều hơn lúc trước trăm ngàn lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.