Chương 239: Đây là bệnh.
Vô Trục
13/03/2015
Hình tượng vẫn luôn là điều trọng nhất của đàn ông đó thôi.
- Chẳng lẽ bộ dạng của tôi không đủ soái sao?
Tùy Qua hừ một tiếng.
- Anh rất tuấn tú sao?
Nữ sinh hứ một tiếng:
- Anh tin hay không nếu chúng ta đồng thời theo đuổi một nữ sinh, anh nhất định sẽ bại bởi tôi.
- Mới là lạ…
Tùy Qua vốn định tranh luận một phen, chợt nghĩ đến hắn sớm đã thua. Cô gái này đã sớm thắng được hắn, bắt được “tâm hồn thiếu nữ” của Lam đại chủ trì, mà Tùy Qua thất bại. Chính bởi vì như thế giữa Tùy Qua cùng Lam Lan nảy sinh một bức tường vô hình, quan hệ biến thành có chút xa lạ.
Nghĩ đến đây, Tùy Qua có chút ủ rũ, nói:
- Bỏ đi, nhìn bộ dạng cô thật sự “soái” hơn tôi rồi. Nhưng cô cũng không cần đeo kính râm lớn như vậy đi, làm như mình là một đại minh tinh không bằng.
- Đầu năm nay đầy đường đều là phóng viên thôi, cẩn thận tuyệt vời hơn.
Nữ sinh nói, có vẻ như nàng thật sự là sao kim.
- Cô cứ trang bức đi.
Tùy Qua nói, không có chút hứng thú đối với cô gái này, hắn chuẩn bị chuồn đi:
- Nếu như không có việc gì, tôi đi đây.
- Anh chờ một chút.
Nữ sinh gọi lại Tùy Qua:
- Có phải gần đây anh không liên hệ với chị họ của tôi không?
- Chị họ? Lam Lan sao?
Tùy Qua thở dài:
- Tôi chỉ là bạn bình thường của nàng, ngay cả “khuê mật” còn không tính, có cần mỗi ngày liên hệ với nàng sao, người ta không chê tôi phiền à.
- Khuê mật?
Nữ sinh chợt sửng sốt, sau đó phá lên cười:
- Đúng vậy, anh chỉ có thể làm khuê mật của nàng đâu, ai bảo nàng thích chính là bổn cô nương đây. Nhưng chẳng lẽ anh buông tha cả tư cách làm khuê mật sao? Anh có biết anh vốn cũng rất có cơ hội.
- Có cơ hội tôi cũng không muốn!
Tùy Qua hừ lạnh nói:
- Tôi làm khuê mật của nàng, chẳng lẽ mỗi ngày nghe nàng nói chơi trò chơi gì với cô sao? Chẳng phải tôi bị coi thường à!
Nói tới đây trong lòng Tùy Qua có chút tức giận. Vốn quan hệ giữa hắn cùng Lam Lan phát triển không tệ, ai biết cô gái này xuất hiện giống như sấm sét giữa trời quang, khiến cho hắn hiện tại vẫn không thể tiêu tan.
- Anh thật đúng là không lương tâm! Không phong độ!
Nữ sinh nói:
- Kỳ thật chị họ của tôi có ấn tượng không tệ với anh. Trong khoảng thời gian này anh không liên hệ nàng, tôi xem nàng không vui vẻ chút nào. Cho nên tôi suy nghĩ, “chuẩn khuê mật” như anh nên chủ động liên hệ với nàng, cho dù làm bạn bè cũng có thể quan tâm nhau, đúng không?
- Quan tâm thì đúng vậy, vấn đề là ai tới quan tâm tôi đây?
Tùy Qua buồn bực nói.
- Anh còn có phải là đàn ông hay không chứ!
Nữ sinh mất hứng nói:
- Vì muốn cho nàng vui vẻ một chút, tôi không để ý người có khả năng trở thành “tình địch “ như anh đi liên hệ nàng, anh còn lề mề như vậy, thật sự không có chút tiền đồ!
- Tôi có phải đàn ông hay không, cô thử một chút chẳng phải sẽ biết sao!
Tùy Qua châm biếm.
- Được ah!
Nữ sinh dũng mãnh nói:
- Thử xem thì thử xem, dù sao tôi ngoại trừ biết chơi nữ nhân, chơi nam nhân cũng thật am hiểu đâu!
Chơi nam nhân?
Trong đầu óc Tùy Qua nhất thời hiện ra cảnh tượng roi da, ngọn nến cùng một loạt sản phẩm đồ nhựa, lập tức không còn lời gì để nói với cô gái này.
Ngay khi hắn định tháo chạy, đột nhiên có người đi tới, chợt hô lên:
- Di, đây không phải An Vũ Đồng tiểu thư sao? Xin hỏi tiểu thư, năm nay cô đạt được kim bài thi đấu toàn năng trong hạng mục nhịp điệu của đại hội thể dục thể thao sinh viên, cô có cảm tưởng gì? Có tin tức nói cô sẽ tiến quân giới giải trí, xin hỏi tin tức là thật sao…
Quán quân thể dục nhịp điệu?
Tùy Qua thật không nghĩ tới cô bách hợp này thật sự là một “sao kim”, nhưng là sao kim của giới thể thao.
Khó trách Tùy Qua sẽ thua bởi nàng, dù sao cô nàng này tốt xấu xem như một minh tinh, Lam Lan thích nàng cũng là chuyện bình thường.
Ngay khi Tùy Qua còn đang miên man bất định, lại có hai phóng viên cùng đi lên không ngừng phỏng vấn.
Mà phóng viên đầu tiên bát quái hơn một ít, lập tức đưa microphone nhắm ngay Tùy Qua, hỏi:
- Xin hỏi anh là bạn trai của An Vũ Đồng tiểu thư sao? Thật là một chàng trai có khí chất!
Cái gì gọi là có khí chất, lời ngầm không phải nói hắn không có chút bộ dạng sao.
Phóng viên này cũng thật quá ác độc đi.
- Anh mới có khí chất đâu! Cả nhà anh đều có khí chất!
Tùy Qua nhìn người kia rống một tiếng, trong tiếng rống mang theo chút chân khí, trực tiếp đem bút ghi âm đánh rách tả tơi. Sau đó Thiên Biến Tróc Trùng Thủ triển khai, chỉ trong nháy mắt đã đem toàn bộ thẻ nhớ trong cameras của ba phóng viên lấy ra ngoài.
Hai phóng viên khác cũng bị biến hóa bất thình lình làm sợ ngây người.
Mà lúc này Tùy Qua đã kéo An Vũ Đồng bỏ đi thật nhanh.
Chờ khi ba phóng viên kịp phản ứng, Tùy Qua cùng An Vũ Đồng đã đi xa.
Đi tới góc rẽ đầu đường, An Vũ Đồng hất tay Tùy Qua, nói:
- Được rồi, không ai đuổi theo, cảm ơn anh.
- Không cần khách khí.
Tùy Qua đem thẻ nhớ bị vỡ vụn bắn vào trong thùng rác:
- Thật không nghĩ tới cô đúng là tiểu minh tinh đâu.
- Đó là đương nhiên, ai bảo kiến thức của anh nông cạn chứ.
An Vũ Đồng đưa tay chỉ ra sau lưng Tùy Qua.
Tùy Qua quay đầu lại, nguyên lai sau lưng hắn chính là sân vận động Đông đại, mà bên ngoài sân vận động treo một bức áp phích thật lớn, nhân vật bên trong chính là An Vũ Đồng. Nhưng trong poster nàng mặc bộ quần áo thể dục nhịp điệu nóng bỏng, đang bay lên không, chung quanh thân thể có một sợi tơ vải quấn quýt, thoạt nhìn rất có hương vị, thật giống như tinh linh đang khiêu vũ.
Đây là một tấm quảng cáo công ích, chủ đề là bảo hộ hoàn cảnh tự nhiên, trân ái tài nguyên thiên nhiên.
- Tốt lắm, thật đáng tiếc.
Thưởng thức xong áp phích của An Vũ Đồng, Tùy Qua không nhịn được cảm thán một câu.
- Cái gì gọi là “tốt lắm, thật đáng tiếc”?
An Vũ Đồng khó hiểu hỏi.
- Tốt lắm chính là dáng người tốt lắm. Thật đáng tiếc chính là quảng cáo công ích của cô rõ ràng là khuyên mọi người đừng nên lãng phí tài nguyên tự nhiên, nhưng cô lại đang lãng phí, còn là vô cùng lãng phí!
Tùy Qua có chút “vô cùng đau đớn” nói.
- Anh có ý tứ gì?
An Vũ Đồng trừng Tùy Qua hỏi.
- Thực vật, động vật, tài nguyên khoáng sản đều là tài nguyên tự nhiên, nhưng nhân loại cũng là tài nguyên tự nhiên thôi. Cô ngẫm lại xem, hiện tại tỉ lệ nam nữ trong quốc nội đã rất mất cân đối, mà cô còn…cô nói cô không thích nam sinh thì thôi, cô còn muốn “tai họa” thêm một nữ sinh khác, cô không phải lãng phí tài nguyên thì là gì? Chẳng những lãng phí tài nguyên, cô còn gây nghiệp chướng!
Tùy Qua vô cùng đau đớn nói.
- Anh phóng…anh thật sự là rất ác độc!
An Vũ Đồng cả giận nói:
- Hiện tại là thời đại nào, không ngờ còn có người mang đại nam tử chủ nghĩa như anh, thật sự cổ hủ! Bách hợp thì làm sao vậy, hai nữ nhân không thể lưỡng tình tương duyệt sao? Dù ở nước ngoài còn có rất nhiều quốc gia cho phép đồng tính luyến ái kết hôn!
- Chẳng lẽ bộ dạng của tôi không đủ soái sao?
Tùy Qua hừ một tiếng.
- Anh rất tuấn tú sao?
Nữ sinh hứ một tiếng:
- Anh tin hay không nếu chúng ta đồng thời theo đuổi một nữ sinh, anh nhất định sẽ bại bởi tôi.
- Mới là lạ…
Tùy Qua vốn định tranh luận một phen, chợt nghĩ đến hắn sớm đã thua. Cô gái này đã sớm thắng được hắn, bắt được “tâm hồn thiếu nữ” của Lam đại chủ trì, mà Tùy Qua thất bại. Chính bởi vì như thế giữa Tùy Qua cùng Lam Lan nảy sinh một bức tường vô hình, quan hệ biến thành có chút xa lạ.
Nghĩ đến đây, Tùy Qua có chút ủ rũ, nói:
- Bỏ đi, nhìn bộ dạng cô thật sự “soái” hơn tôi rồi. Nhưng cô cũng không cần đeo kính râm lớn như vậy đi, làm như mình là một đại minh tinh không bằng.
- Đầu năm nay đầy đường đều là phóng viên thôi, cẩn thận tuyệt vời hơn.
Nữ sinh nói, có vẻ như nàng thật sự là sao kim.
- Cô cứ trang bức đi.
Tùy Qua nói, không có chút hứng thú đối với cô gái này, hắn chuẩn bị chuồn đi:
- Nếu như không có việc gì, tôi đi đây.
- Anh chờ một chút.
Nữ sinh gọi lại Tùy Qua:
- Có phải gần đây anh không liên hệ với chị họ của tôi không?
- Chị họ? Lam Lan sao?
Tùy Qua thở dài:
- Tôi chỉ là bạn bình thường của nàng, ngay cả “khuê mật” còn không tính, có cần mỗi ngày liên hệ với nàng sao, người ta không chê tôi phiền à.
- Khuê mật?
Nữ sinh chợt sửng sốt, sau đó phá lên cười:
- Đúng vậy, anh chỉ có thể làm khuê mật của nàng đâu, ai bảo nàng thích chính là bổn cô nương đây. Nhưng chẳng lẽ anh buông tha cả tư cách làm khuê mật sao? Anh có biết anh vốn cũng rất có cơ hội.
- Có cơ hội tôi cũng không muốn!
Tùy Qua hừ lạnh nói:
- Tôi làm khuê mật của nàng, chẳng lẽ mỗi ngày nghe nàng nói chơi trò chơi gì với cô sao? Chẳng phải tôi bị coi thường à!
Nói tới đây trong lòng Tùy Qua có chút tức giận. Vốn quan hệ giữa hắn cùng Lam Lan phát triển không tệ, ai biết cô gái này xuất hiện giống như sấm sét giữa trời quang, khiến cho hắn hiện tại vẫn không thể tiêu tan.
- Anh thật đúng là không lương tâm! Không phong độ!
Nữ sinh nói:
- Kỳ thật chị họ của tôi có ấn tượng không tệ với anh. Trong khoảng thời gian này anh không liên hệ nàng, tôi xem nàng không vui vẻ chút nào. Cho nên tôi suy nghĩ, “chuẩn khuê mật” như anh nên chủ động liên hệ với nàng, cho dù làm bạn bè cũng có thể quan tâm nhau, đúng không?
- Quan tâm thì đúng vậy, vấn đề là ai tới quan tâm tôi đây?
Tùy Qua buồn bực nói.
- Anh còn có phải là đàn ông hay không chứ!
Nữ sinh mất hứng nói:
- Vì muốn cho nàng vui vẻ một chút, tôi không để ý người có khả năng trở thành “tình địch “ như anh đi liên hệ nàng, anh còn lề mề như vậy, thật sự không có chút tiền đồ!
- Tôi có phải đàn ông hay không, cô thử một chút chẳng phải sẽ biết sao!
Tùy Qua châm biếm.
- Được ah!
Nữ sinh dũng mãnh nói:
- Thử xem thì thử xem, dù sao tôi ngoại trừ biết chơi nữ nhân, chơi nam nhân cũng thật am hiểu đâu!
Chơi nam nhân?
Trong đầu óc Tùy Qua nhất thời hiện ra cảnh tượng roi da, ngọn nến cùng một loạt sản phẩm đồ nhựa, lập tức không còn lời gì để nói với cô gái này.
Ngay khi hắn định tháo chạy, đột nhiên có người đi tới, chợt hô lên:
- Di, đây không phải An Vũ Đồng tiểu thư sao? Xin hỏi tiểu thư, năm nay cô đạt được kim bài thi đấu toàn năng trong hạng mục nhịp điệu của đại hội thể dục thể thao sinh viên, cô có cảm tưởng gì? Có tin tức nói cô sẽ tiến quân giới giải trí, xin hỏi tin tức là thật sao…
Quán quân thể dục nhịp điệu?
Tùy Qua thật không nghĩ tới cô bách hợp này thật sự là một “sao kim”, nhưng là sao kim của giới thể thao.
Khó trách Tùy Qua sẽ thua bởi nàng, dù sao cô nàng này tốt xấu xem như một minh tinh, Lam Lan thích nàng cũng là chuyện bình thường.
Ngay khi Tùy Qua còn đang miên man bất định, lại có hai phóng viên cùng đi lên không ngừng phỏng vấn.
Mà phóng viên đầu tiên bát quái hơn một ít, lập tức đưa microphone nhắm ngay Tùy Qua, hỏi:
- Xin hỏi anh là bạn trai của An Vũ Đồng tiểu thư sao? Thật là một chàng trai có khí chất!
Cái gì gọi là có khí chất, lời ngầm không phải nói hắn không có chút bộ dạng sao.
Phóng viên này cũng thật quá ác độc đi.
- Anh mới có khí chất đâu! Cả nhà anh đều có khí chất!
Tùy Qua nhìn người kia rống một tiếng, trong tiếng rống mang theo chút chân khí, trực tiếp đem bút ghi âm đánh rách tả tơi. Sau đó Thiên Biến Tróc Trùng Thủ triển khai, chỉ trong nháy mắt đã đem toàn bộ thẻ nhớ trong cameras của ba phóng viên lấy ra ngoài.
Hai phóng viên khác cũng bị biến hóa bất thình lình làm sợ ngây người.
Mà lúc này Tùy Qua đã kéo An Vũ Đồng bỏ đi thật nhanh.
Chờ khi ba phóng viên kịp phản ứng, Tùy Qua cùng An Vũ Đồng đã đi xa.
Đi tới góc rẽ đầu đường, An Vũ Đồng hất tay Tùy Qua, nói:
- Được rồi, không ai đuổi theo, cảm ơn anh.
- Không cần khách khí.
Tùy Qua đem thẻ nhớ bị vỡ vụn bắn vào trong thùng rác:
- Thật không nghĩ tới cô đúng là tiểu minh tinh đâu.
- Đó là đương nhiên, ai bảo kiến thức của anh nông cạn chứ.
An Vũ Đồng đưa tay chỉ ra sau lưng Tùy Qua.
Tùy Qua quay đầu lại, nguyên lai sau lưng hắn chính là sân vận động Đông đại, mà bên ngoài sân vận động treo một bức áp phích thật lớn, nhân vật bên trong chính là An Vũ Đồng. Nhưng trong poster nàng mặc bộ quần áo thể dục nhịp điệu nóng bỏng, đang bay lên không, chung quanh thân thể có một sợi tơ vải quấn quýt, thoạt nhìn rất có hương vị, thật giống như tinh linh đang khiêu vũ.
Đây là một tấm quảng cáo công ích, chủ đề là bảo hộ hoàn cảnh tự nhiên, trân ái tài nguyên thiên nhiên.
- Tốt lắm, thật đáng tiếc.
Thưởng thức xong áp phích của An Vũ Đồng, Tùy Qua không nhịn được cảm thán một câu.
- Cái gì gọi là “tốt lắm, thật đáng tiếc”?
An Vũ Đồng khó hiểu hỏi.
- Tốt lắm chính là dáng người tốt lắm. Thật đáng tiếc chính là quảng cáo công ích của cô rõ ràng là khuyên mọi người đừng nên lãng phí tài nguyên tự nhiên, nhưng cô lại đang lãng phí, còn là vô cùng lãng phí!
Tùy Qua có chút “vô cùng đau đớn” nói.
- Anh có ý tứ gì?
An Vũ Đồng trừng Tùy Qua hỏi.
- Thực vật, động vật, tài nguyên khoáng sản đều là tài nguyên tự nhiên, nhưng nhân loại cũng là tài nguyên tự nhiên thôi. Cô ngẫm lại xem, hiện tại tỉ lệ nam nữ trong quốc nội đã rất mất cân đối, mà cô còn…cô nói cô không thích nam sinh thì thôi, cô còn muốn “tai họa” thêm một nữ sinh khác, cô không phải lãng phí tài nguyên thì là gì? Chẳng những lãng phí tài nguyên, cô còn gây nghiệp chướng!
Tùy Qua vô cùng đau đớn nói.
- Anh phóng…anh thật sự là rất ác độc!
An Vũ Đồng cả giận nói:
- Hiện tại là thời đại nào, không ngờ còn có người mang đại nam tử chủ nghĩa như anh, thật sự cổ hủ! Bách hợp thì làm sao vậy, hai nữ nhân không thể lưỡng tình tương duyệt sao? Dù ở nước ngoài còn có rất nhiều quốc gia cho phép đồng tính luyến ái kết hôn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.