Chương 1649: Độ Kiếp kỳ. (1)
Vô Trục
02/06/2015
Đây là chỗ tốt khi pháp thần của Tùy Qua dung hợp với thụ linh Hồng Mông Thụ, kể từ đó Hồng Mông Thụ sẽ hoàn toàn biến thành một bộ phận thân thể của Tùy Qua, rễ cây Hồng
Mông Thụ tương đương với tay chân của Tùy Qua, có thể thao khống nhẹ
nhàng, luyện chế pháp bảo, dọ thám tình huống.
Bởi vì rễ cây Hồng Mông Thụ quá nhiều, cho nên rất nhanh dung hòa hài cốt thần ma vào thiên binh thần tướng hơn nữa bắt đầu triệt để khiến cả hai dung hòa với nhau.
Tục ngữ nói trồng đậu được đậu, trồng dưa được dưa, mà "Đậu" của Tùy Qua là thiên binh thần tướng.
Nhưng mà những thiên binh thần tướng này bắt đầu thành hình, lập tức khiến chủ nhân hài cốt thần ma chú ý, rất nhanh một tu sĩ Đại Thừa trung kỳ nhanh chóng tìm tới Tùy Qua, không nói hai lời trực tiếp ra tay với hắn, dù sao Tùy Qua tên này trực tiếp luyện hóa hài cốt thần ma của hắn, tự nhiên làm tu sĩ Đại Thừa trung kỳ này rất bất mãn.
Nhưng không quan tâm là "Bất mãn" hay là "Bất mãn mãnh liệt", "Bất mãn cường liết nhất" đều không dùng được, đến cuối cùng quyết định tất cả là thực lực của hai bên, mà tu sĩ Đại Thừa trung kỳ này "Duy quyền thất bại ", bởi vậy hài cốt thần ma của hắn cũng thuận lý thành chương biến thành tài sản của Tùy Qua, ngay cả hắn cũng biến thành thiên binh thần tướng.
Bắt đầu hành động thu hết tất cả.
Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh chi thụ sinh trưởng càng nhanh, Tùy Qua đạt được chỗ tốt càng nhiều, có được thiên binh thần tướng cũng càng nhiều, mặt sau Thất La Giới không hổ là "Tài phú chi địa ", rất nhiều hài cốt thần ma chôn dấu mấy chục vạn năm qua đều bị Tùy Qua đào móc khai quật, sau đó bị Tùy Qua chiêu mộ, trở thành thiên binh của hắn.
Lúc này Tùy Qua đã thành khí hậu, tu sĩ Đại Thừa kỳ đã không thể ngăn cản hành động của hắn.
Nhưng mà Tùy Qua hành động điên cuồng như thế, rốt cục vẫn phải kinh động tới tồn tại trong Thiên Táng Cương.
Tùy Qua vốn định vượt qua Thiên Táng Cương, nhưng mà người của Thiên Táng Cương lại chủ động tới tìm hắn.
Đúng là phúc thì không phải là họa, là họa trốn không thoát.
Chuyện này cũng do Tùy Qua hành động quá lớn, thế cho nên khiến thế giới mặt sau Thất La Giới vốn bình tĩnh biến thành náo loạn long trời lỡ đất.
Nếu như Tùy Qua chỉ là nhằm vào mấy tu sĩ mặt sau Thất La Giới động thủ, có lẽ sẽ không dẫn động Thiên Táng Cương Tán tiên động thủ, nhưng mà Tùy Qua nói rõ lòng tham chưa đủ, muốn thu sạch hài cốt thần ma ở mặt sau Thất La Giới, cho nên Thiên Táng Cương Tán tiên đương nhiên cũng ngồi không yên.
Mà huống chi Tùy Qua đã đắc tội một Tán tiên của mặt sau Thất La Giới:
Địch Dã Thần Quân.
Lúc này Tùy Qua rốt cục nhìn thấy Địch Dã Thần Quân, đây cũng là Độ Kiêp kỳ Tán tiên đầu tiên Tùy Qua nhìn thấy tại Thất La Giới.
Cho dù chỉ là Tán tiên, nhưng đã có một chữ "Tiên" cũng không phải tầm thường.
Địch Dã Thần Quân, người cũng như tên, cách ăn mặc giống như người man tộc, cho người ta cảm nâận khí chất cuồng dã, nhưng lại làm cho Tùy Qua cảm thấy hắn cuồng, dã cùng cao cao tại thượng là đương nhiên, bởi vì hắn là Tán tiên, hắn có tư cách đứng ở đỉnh của Thất La Giới.
Tán tiên, đã siêu thoát được một bộ phận trói buộc của thiên địa pháp tắc, nếu như nói tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ cho người ta cảm giác nắm giữ thiên uy của thiên địa, như vậy Tán tiên là cảm giác siêu việt thiên địa.
Đây là uy thế bực nào, bá đạo ra sao?
Nếu như tu vị tinh thần lực không đủ, chỉ sợ thời điểm này lập tức quỳ rạp trên mặt đất, hoàn toàn không có dũng khí cùng tư cách đứng trước mặt Địch Dã Thần Quân, nhưng mà Tùy Qua đứng rất ổn, hơn nữa còn không sợ hãi.
- Địch Dã Thần Quân!
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Thiên Diệp lão quân đâu rồi, nếu như ta không có đoán sai thì ngươi hẳn sẽ báo thù cho bà ta, nhưng nếu bà ta không ở đây, chẳng phải sẽ ít đi vài phần vui thú sao?
- Đã tới!
Địch Dã Thần Quân nói.
Quả nhiên sau một lát, giọng của Thiên Diệp lão quân vang lên:
- Tiểu súc sanh, có huynh trưởng ta ở đây, hôm nay ngươi là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nếu như ngươi lập tức quỳ xuống, tự phế tu vị thì lão quân ta có thể khẩn cầu huynh trưởng cho ngươi đi nhanh chóng, nếu không...
- Lão thái bà, đừng ríu ra ríu rít nhảm nhí nữa.
Tùy Qua không chút khách khí đánh gãy lời của Thiên Diệp lão quân, ánh mắt nhìn qua Địch Dã Thần Quân, nói:
- Tán tiên, rất tốt, đa tạ ngươi cho ta cơ hội rèn luyện.
- Trước mặt bản thần quân, ngươi rõ ràng còn dám nói lời không biết ngượng như thế.
Địch Dã Thần Quân cười lạnh nói:
- Trước kia tha cho ngươi một con ngựa, đó là bởi vì bản thần quân muốn tránh kiếp, tiểu gia hỏa ngươi thật sự cho rằng ta không thể làm gì ngươi sao, mặt sau Thất La Giới há là nơi ngươi có thể giương oai?
- Địch Dã Thần Quân, không nghĩ tới ngươi cũng dài dòng như lão thái bà này.
Tùy Qua không kiên nhẫn nói:
- Ta cũng muốn lãnh giáo bản lĩnh chân chính của Tán tiên a.
- Rất nhanh ngươi sẽ hối hận.
Địch Dã Thần Quân mở miệng hét lớn một tiếng, toàn thân bắn ra khí thế vô cùng cường đại, thế cho nên tóc và râu của hắn dựng đứng lên, khí thế cường đại bạo phát ra ngoài, phong mang tỏa ra bốn phía, đến mức tất cả bị nghiền áp thành bụi phấn.
Tên này tỏa ra uy áp Tán tiên đã cường đại như thế.
Chỉ phóng xuất khí thế cũng tương đương một kích toàn lực của Đại Thừa hậu kỳ.
Đây là điểm khủng bố của Tán tiên.
Thần sắc Tùy Qua ngưng trọng.
Tán tiên quả nhiên khó đối phó.
Nhưng mà từ lúc Địch Dã Thần Quân phóng thích khí thế thì Tùy Qua đã suy tính ra lực lượng của Địch Dã Thần Quân.
Lực lượng của Địch Dã Thần Quân so với Long Tuyền chân nhân, quả thực cường đại nghìn lần, vạn lần, đơn giản mà nói, Địch Dã Thần Quân chỉ dùng đầu ngón tay là nghiền nát Long Tuyền chân nhân thành tro bụi.
Bởi vì một là tiên, một là tu sĩ.
Giống như khác biệt giữa người và kiến.
- Tiểu tử, ngươi còn không có run rẩy, ngược lại xem như rất tốt, hãy xưng tên ra đi.
Địch Dã Thần Quân cho rằng mình phóng xuất khí thế Tán tiên ra cũng đủ để dọa đối phương té cứt té đái, loại chuyện này không khoa trương, Tán tiên chính là Tán tiên, chỉ cần tinh thần cùng khí thế cũng làm rất nhiều tu sĩ sụp đổ, nhưng mà Tùy Qua đứng rất ổn, cho nên Địch Dã Thần Quân mới cho hắn tư cách nói tên họ.
- Vương triều Tần Hán, đại nguyên soái đại quân đánh dẹp.
Tùy Qua cao giọng nói ra.
- Trong vương triều có người như ngươi xuất hiện, đúng là có ý tứ.
Địch Dã Thần Quân nói:
- Đáng tiếc, ngươi đắc tội muội muội của ta, nhưng lại dám phá hư an bình mặt sau Thất La Giới, cho nên hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thanh phong kiếm.
Địch Dã Thần Quân quát khẽ một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm sắc bén, thanh kiếm này đương nhiên là tiên khí, tuy không có mang theo phong mang gì đó, không giống như một tiên kiếm, nhưng mà nó có khí thế như Địch Dã Thần Quân, có một khí thế vô cùng cuồng dã.
Bởi vì rễ cây Hồng Mông Thụ quá nhiều, cho nên rất nhanh dung hòa hài cốt thần ma vào thiên binh thần tướng hơn nữa bắt đầu triệt để khiến cả hai dung hòa với nhau.
Tục ngữ nói trồng đậu được đậu, trồng dưa được dưa, mà "Đậu" của Tùy Qua là thiên binh thần tướng.
Nhưng mà những thiên binh thần tướng này bắt đầu thành hình, lập tức khiến chủ nhân hài cốt thần ma chú ý, rất nhanh một tu sĩ Đại Thừa trung kỳ nhanh chóng tìm tới Tùy Qua, không nói hai lời trực tiếp ra tay với hắn, dù sao Tùy Qua tên này trực tiếp luyện hóa hài cốt thần ma của hắn, tự nhiên làm tu sĩ Đại Thừa trung kỳ này rất bất mãn.
Nhưng không quan tâm là "Bất mãn" hay là "Bất mãn mãnh liệt", "Bất mãn cường liết nhất" đều không dùng được, đến cuối cùng quyết định tất cả là thực lực của hai bên, mà tu sĩ Đại Thừa trung kỳ này "Duy quyền thất bại ", bởi vậy hài cốt thần ma của hắn cũng thuận lý thành chương biến thành tài sản của Tùy Qua, ngay cả hắn cũng biến thành thiên binh thần tướng.
Bắt đầu hành động thu hết tất cả.
Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh chi thụ sinh trưởng càng nhanh, Tùy Qua đạt được chỗ tốt càng nhiều, có được thiên binh thần tướng cũng càng nhiều, mặt sau Thất La Giới không hổ là "Tài phú chi địa ", rất nhiều hài cốt thần ma chôn dấu mấy chục vạn năm qua đều bị Tùy Qua đào móc khai quật, sau đó bị Tùy Qua chiêu mộ, trở thành thiên binh của hắn.
Lúc này Tùy Qua đã thành khí hậu, tu sĩ Đại Thừa kỳ đã không thể ngăn cản hành động của hắn.
Nhưng mà Tùy Qua hành động điên cuồng như thế, rốt cục vẫn phải kinh động tới tồn tại trong Thiên Táng Cương.
Tùy Qua vốn định vượt qua Thiên Táng Cương, nhưng mà người của Thiên Táng Cương lại chủ động tới tìm hắn.
Đúng là phúc thì không phải là họa, là họa trốn không thoát.
Chuyện này cũng do Tùy Qua hành động quá lớn, thế cho nên khiến thế giới mặt sau Thất La Giới vốn bình tĩnh biến thành náo loạn long trời lỡ đất.
Nếu như Tùy Qua chỉ là nhằm vào mấy tu sĩ mặt sau Thất La Giới động thủ, có lẽ sẽ không dẫn động Thiên Táng Cương Tán tiên động thủ, nhưng mà Tùy Qua nói rõ lòng tham chưa đủ, muốn thu sạch hài cốt thần ma ở mặt sau Thất La Giới, cho nên Thiên Táng Cương Tán tiên đương nhiên cũng ngồi không yên.
Mà huống chi Tùy Qua đã đắc tội một Tán tiên của mặt sau Thất La Giới:
Địch Dã Thần Quân.
Lúc này Tùy Qua rốt cục nhìn thấy Địch Dã Thần Quân, đây cũng là Độ Kiêp kỳ Tán tiên đầu tiên Tùy Qua nhìn thấy tại Thất La Giới.
Cho dù chỉ là Tán tiên, nhưng đã có một chữ "Tiên" cũng không phải tầm thường.
Địch Dã Thần Quân, người cũng như tên, cách ăn mặc giống như người man tộc, cho người ta cảm nâận khí chất cuồng dã, nhưng lại làm cho Tùy Qua cảm thấy hắn cuồng, dã cùng cao cao tại thượng là đương nhiên, bởi vì hắn là Tán tiên, hắn có tư cách đứng ở đỉnh của Thất La Giới.
Tán tiên, đã siêu thoát được một bộ phận trói buộc của thiên địa pháp tắc, nếu như nói tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ cho người ta cảm giác nắm giữ thiên uy của thiên địa, như vậy Tán tiên là cảm giác siêu việt thiên địa.
Đây là uy thế bực nào, bá đạo ra sao?
Nếu như tu vị tinh thần lực không đủ, chỉ sợ thời điểm này lập tức quỳ rạp trên mặt đất, hoàn toàn không có dũng khí cùng tư cách đứng trước mặt Địch Dã Thần Quân, nhưng mà Tùy Qua đứng rất ổn, hơn nữa còn không sợ hãi.
- Địch Dã Thần Quân!
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Thiên Diệp lão quân đâu rồi, nếu như ta không có đoán sai thì ngươi hẳn sẽ báo thù cho bà ta, nhưng nếu bà ta không ở đây, chẳng phải sẽ ít đi vài phần vui thú sao?
- Đã tới!
Địch Dã Thần Quân nói.
Quả nhiên sau một lát, giọng của Thiên Diệp lão quân vang lên:
- Tiểu súc sanh, có huynh trưởng ta ở đây, hôm nay ngươi là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nếu như ngươi lập tức quỳ xuống, tự phế tu vị thì lão quân ta có thể khẩn cầu huynh trưởng cho ngươi đi nhanh chóng, nếu không...
- Lão thái bà, đừng ríu ra ríu rít nhảm nhí nữa.
Tùy Qua không chút khách khí đánh gãy lời của Thiên Diệp lão quân, ánh mắt nhìn qua Địch Dã Thần Quân, nói:
- Tán tiên, rất tốt, đa tạ ngươi cho ta cơ hội rèn luyện.
- Trước mặt bản thần quân, ngươi rõ ràng còn dám nói lời không biết ngượng như thế.
Địch Dã Thần Quân cười lạnh nói:
- Trước kia tha cho ngươi một con ngựa, đó là bởi vì bản thần quân muốn tránh kiếp, tiểu gia hỏa ngươi thật sự cho rằng ta không thể làm gì ngươi sao, mặt sau Thất La Giới há là nơi ngươi có thể giương oai?
- Địch Dã Thần Quân, không nghĩ tới ngươi cũng dài dòng như lão thái bà này.
Tùy Qua không kiên nhẫn nói:
- Ta cũng muốn lãnh giáo bản lĩnh chân chính của Tán tiên a.
- Rất nhanh ngươi sẽ hối hận.
Địch Dã Thần Quân mở miệng hét lớn một tiếng, toàn thân bắn ra khí thế vô cùng cường đại, thế cho nên tóc và râu của hắn dựng đứng lên, khí thế cường đại bạo phát ra ngoài, phong mang tỏa ra bốn phía, đến mức tất cả bị nghiền áp thành bụi phấn.
Tên này tỏa ra uy áp Tán tiên đã cường đại như thế.
Chỉ phóng xuất khí thế cũng tương đương một kích toàn lực của Đại Thừa hậu kỳ.
Đây là điểm khủng bố của Tán tiên.
Thần sắc Tùy Qua ngưng trọng.
Tán tiên quả nhiên khó đối phó.
Nhưng mà từ lúc Địch Dã Thần Quân phóng thích khí thế thì Tùy Qua đã suy tính ra lực lượng của Địch Dã Thần Quân.
Lực lượng của Địch Dã Thần Quân so với Long Tuyền chân nhân, quả thực cường đại nghìn lần, vạn lần, đơn giản mà nói, Địch Dã Thần Quân chỉ dùng đầu ngón tay là nghiền nát Long Tuyền chân nhân thành tro bụi.
Bởi vì một là tiên, một là tu sĩ.
Giống như khác biệt giữa người và kiến.
- Tiểu tử, ngươi còn không có run rẩy, ngược lại xem như rất tốt, hãy xưng tên ra đi.
Địch Dã Thần Quân cho rằng mình phóng xuất khí thế Tán tiên ra cũng đủ để dọa đối phương té cứt té đái, loại chuyện này không khoa trương, Tán tiên chính là Tán tiên, chỉ cần tinh thần cùng khí thế cũng làm rất nhiều tu sĩ sụp đổ, nhưng mà Tùy Qua đứng rất ổn, cho nên Địch Dã Thần Quân mới cho hắn tư cách nói tên họ.
- Vương triều Tần Hán, đại nguyên soái đại quân đánh dẹp.
Tùy Qua cao giọng nói ra.
- Trong vương triều có người như ngươi xuất hiện, đúng là có ý tứ.
Địch Dã Thần Quân nói:
- Đáng tiếc, ngươi đắc tội muội muội của ta, nhưng lại dám phá hư an bình mặt sau Thất La Giới, cho nên hôm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thanh phong kiếm.
Địch Dã Thần Quân quát khẽ một tiếng, trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm sắc bén, thanh kiếm này đương nhiên là tiên khí, tuy không có mang theo phong mang gì đó, không giống như một tiên kiếm, nhưng mà nó có khí thế như Địch Dã Thần Quân, có một khí thế vô cùng cuồng dã.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.