Chương 1230: Dự cảm. (2)
Vô Trục
22/04/2015
- Dĩ nhiên, điều này cũng có lợi cho ta phát hiện chân tướng của sự việc.
Tùy Qua nói:
- Nói một chút động tĩnh hiện tại của truyền thông đi.
- Trước tiên là nói về truyền thông nước ngoài.
Lam Lan nói:
- Truyền thông nước ngoài, hiện tại rối rít yêu cầu tiến vào dịch khu, nhưng bị chúng ta ngăn cản. Ai cũng biết, đám truyền thông nước ngoài này nhất định là chồn giả gà chúc tết, không có hảo tâm gì. Nhưng, bởi vì tổ chức WHO đã tham dự, cho nên chuyện này sẽ lan truyền rất nhanh, thu hút chú ý toàn cầu. Cho nên, ảnh hưởng của sự kiện lần này rất lớn.
- Quốc nội thì sao?
Tùy Qua hỏi.
- Truyền thông quốc nội dĩ nhiên vẫn nắm trong tay. Nhưng, bởi vì con đường tin tức đa nguyên hóa của internet, phong tỏa tin tức, cuối cùng vẫn có cá lọt lưới, cho nên tin tức căn bản không phong tỏa được. Trước mắt, tình hình truyền thông quốc nội không tốt, rất nhiều người hoài nghi virus này là tự chúng ta làm ra. Nếu như để mặc loại tin tức này lan tràn, sẽ vô cùng bất lợi đối với chúng ta.
Lam Lan cau mày nói.
- Có lẽ, tin đồn là thật cũng không chừng.
Tùy Qua bình thản nói.
- Không thể nào, trong chúng ta có người có làm ra chuyện phát rồ, mất sạch nhân tính như vậy sao?
Lam Lan căm phẫn nói.
- Dưới sai khiến của ích lợi, nhân tính cũng sớm bị bóp méo.
Tùy Qua lạnh nhạt nói.
- Nhưng ta vẫn cảm thấy, chuyện này do thế lực ngoại quốc làm ra.
Lam Lan kiên định ý nghĩ của mình.
- Dĩ nhiên, không phải ta kỳ thị chủng tộc. Người dị tộc, khẳng định vẫn nhắm vào Hoa Hạ. Nhưng từ xưa đến nay, mỗi một lần Hoa Hạ Thần Châu trải qua kiếp nạn, thật ra đều xuất phát từ người trong nước mình.
Tùy Qua nói.
Lam Lan liếc Tùy Qua một cái:
- Ngươi nói cũng có đạo lý. Quốc gia chúng ta, từ xa xưa không thiếu hụt anh hùng, nhưng cũng không thiếu hán gian, quân bán nước, nếu như chuyện này thật sự do người trong nước làm ra, những người này sẽ trở thành tội nhân lịch sử! Nếu để cho ta bắt được, nhất định sẽ cho bọn họ thiên đao vạn quả!
- Nữ hiệp bớt giận, xem tình thế diễn biến như thế nào đã.
Tùy Qua cười nhạt, tựa hồ tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Một ngày gian nan trôi qua.
Buổi tối, bọn người Lạc Thanh Liên cũng không có bất kỳ thời gian nghỉ ngơi.
Dược vật trị liệu dịch bệnh vẫn chưa nghiên cứu ra, nhưng số bệnh nhân phát bệnh lại đang gia tăng .
Buổi tối hôm đó, người của tổ chức WHO được phê chuẩn tiến vào Tàng khu, tiến hành điều tra, bởi vì truyền thông ngoại quốc kiên trì cho rằng Hoa Hạ đang cố ý giấu diếm tình hình bệnh dịch, cho nên muốn tiến hành xâm nhập điều tra, hơn nữa hiệp trợ Hoa Hạ khống chế tình hình bệnh dịch.
Buổi tối hôm đó, Lạc Thanh Liên lại bị Tang Thiên phê bình.
Cho nên, tâm tình của Lạc Thanh Liên hiển nhiên rất không tốt.
- Tùy Qua, ngươi không có biện pháp khác sao?
Mặc dù Tùy Qua có thể tránh được Lạc Thanh Liên, nhưng tự miếu nhỏ như vậy, hắn vẫn bị Lạc Thanh Liên tìm được.
Đối mặt với chất vấn của Lạc Thanh Liên, Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Tạm thời không có. Ngươi cũng biết, trước mắt chúng ta không biết gì về loại dịch bệnh này. Ngoài ra, các loại dược vật cũng không có tác dụng trị liệu quá lớn đối với loại dịch bệnh này.
- Ta không phải chưa từng nghe ngươi nói điều này.
Lạc Thanh Liên nói:
- Ta cần là biện pháp giải quyết!
- Ta chỉ là khách khanh của ngươi, cũng không phải thuộc hạ của ngươi.
Tùy Qua nói tiếp:
- Ta cảm giác, chuyện sẽ rất nhanh chuyển cơ. Thế cục chuyển biến xấu càng nhanh, sẽ có cứu tinh ra đời rất nhanh.
- Chẳng lẽ ngươi đặt hi vọng ở suy đoán xa vời?
Lạc Thanh Liên hừ lạnh nói.
- Không phải là suy đoán xa vời.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Đây là dự cảm, không phải là suy đoán.
Lạc Thanh Liên hung hăng trừng mắt nhìn Tùy Qua, dậm chân rời đi.
Đối với chuyện này, Tùy Qua có ý kiến của mình. Thật ra, vừa rồi hắn nói không sai, không phải hắn suy đoán, mà là dự cảm. Dự cảm không giống với suy đoán, dự cảm là giác quan thứ sáu của con người, có đôi khi dự cảm chính xác như lời tiên đoán. Sau khi cảnh giới tinh thần lực của Tùy Qua không ngừng kéo lên, dự cảm càng thêm mãnh liệt và chuẩn xác so với trước.
Trải qua thời gian, sáng ngày thứ hai, người mắc dịch bệnh ngày càng nhiều hơn.
Ngay cả nhân viên WHO vừa tới dịch khu, cũng có người xuất hiện dấu hiệu nóng nảy.
Chuyện ngày càng trở nên khó giải quyết. Hơn nữa, tình hình bệnh dịch lan tràn đến biên giới Ấn Độ, vì vậy người Ấn Độ bố cường liệt khiển trách chính phủ Hoa Hạ.
Toàn bộ lối đi tiến vào Tàng khu bị phong tỏa.
Trong nước ý kiến và thái độ của công chúng cũng không cách nào phong tỏa, bộ y tế phải chịu áp lực cực lớn.
Nhìn thấy cục diện đã không cách nào khống chế, dự cảm của Tùy Qua cuối cùng cũng linh nghiệm:
“Cứu tinh” quả nhiên kịp thời xuất hiện!
“Cứu tinh”, là một nghiên cứu sinh trẻ tuổi, đi theo thành viên WHO tiến vào Tàng khu, chuyên môn của hắn chính là sinh vật y dược, hắn trải qua nghiên cứu biết rõ cấu tạo của loại dịch bệnh kiểu mới này, sau đó nhanh chóng tìm được ba loại dược vật có tác dụng ức chế loại dịch bệnh này.
Tin tức kia khiến cho vô số người ủng hộ, phấn chấn lòng người, đồng thời cũng làm cho rất nhiều quan viên bộ y tế thở ra một hơi, bởi vì vị trẻ tuổi này xuất hiện, bảo vệ vị trí của bọn họ trong bộ máy quan viên.
Mặc dù ba loại dược vật này chỉ có thể ức chế dịch bệnh, trì hoãn thời gian dịch bệnh phát tác, nhưng cũng đủ làm cho rất nhiều người an tâm. Hơn nữa, kết cấu dịch bệnh bị phá giải, rất nhanh có thể đào tạo ra vắc-xin phòng bệnh, như vậy tình hình bệnh dịch có thể được khống chế.
Dù sao, tình hình bệnh dịch tương tự đã phát sinh quá nhiều lần, đối với chuyện chế tạo vắc-xin phòng bệnh như thế nào, tất cả mọi người đều rất có kinh nghiệm.
Trên thế giới này, đã có hơn mấy trăm ngàn loại vắc-xin phòng bệnh tồn tại.
Khi Lạc Thanh Liên nhận được tin tức kia, nàng đi tới trước mặt Tùy Qua, giọng nói rất phức tạp:
- Ngươi dự cảm không sai, quả nhiên có cứu tinh xuất hiện.
- Như vậy rất tốt.
Tùy Qua cười nhạt:
- Làm sao, hình như ngươi không cao hứng lắm?
- Đúng vậy, thành thật mà nói, Tang lão đại cho ngươi tới giúp ta, ta vốn tưởng rằng ngươi….Được rồi, không nói nữa, chuyện có thể giải quyết là tốt rồi.
- Ngươi vốn tưởng vị cứu tinh này là ta, đáng tiếc chính là, ta khiến ngươi thất vọng có phải không?
Tùy Qua tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của Lạc Thanh Liên, mỉm cười nói:
- Cứu tinh đích xác đã xuất hiện, nhưng hắn chưa chắc là chúa cứu thế thật sự. Bởi vì, thế giới này chưa bao giờ có chúa cứu thế.
Lạc Thanh Liên không biết vì sao Tùy Qua lại nói như vậy, nhưng sau một khắc, Tùy Qua đã biến mất không thấy.
Tùy Qua dùng tốc độ nhanh nhất tìm được Tang Thiên trong kinh thành.
- Tang lão đại, ta muốn ngươi hỗ trợ, tạm thời ngăn cản một số cơ quan y tế mua dược vật ức chế dịch bệnh của hãng dược Tam gia.
Tùy Qua đi thẳng vào vấn đề, nói ra ý định với Tang Thiên.
- Có nguyên nhân sao?
Tang Thiên trầm mặt hỏi, ảnh hưởng của chuyện này thật sự quá lớn.
- Đương nhiên là có.
Tùy Qua nói:
- Nói một chút động tĩnh hiện tại của truyền thông đi.
- Trước tiên là nói về truyền thông nước ngoài.
Lam Lan nói:
- Truyền thông nước ngoài, hiện tại rối rít yêu cầu tiến vào dịch khu, nhưng bị chúng ta ngăn cản. Ai cũng biết, đám truyền thông nước ngoài này nhất định là chồn giả gà chúc tết, không có hảo tâm gì. Nhưng, bởi vì tổ chức WHO đã tham dự, cho nên chuyện này sẽ lan truyền rất nhanh, thu hút chú ý toàn cầu. Cho nên, ảnh hưởng của sự kiện lần này rất lớn.
- Quốc nội thì sao?
Tùy Qua hỏi.
- Truyền thông quốc nội dĩ nhiên vẫn nắm trong tay. Nhưng, bởi vì con đường tin tức đa nguyên hóa của internet, phong tỏa tin tức, cuối cùng vẫn có cá lọt lưới, cho nên tin tức căn bản không phong tỏa được. Trước mắt, tình hình truyền thông quốc nội không tốt, rất nhiều người hoài nghi virus này là tự chúng ta làm ra. Nếu như để mặc loại tin tức này lan tràn, sẽ vô cùng bất lợi đối với chúng ta.
Lam Lan cau mày nói.
- Có lẽ, tin đồn là thật cũng không chừng.
Tùy Qua bình thản nói.
- Không thể nào, trong chúng ta có người có làm ra chuyện phát rồ, mất sạch nhân tính như vậy sao?
Lam Lan căm phẫn nói.
- Dưới sai khiến của ích lợi, nhân tính cũng sớm bị bóp méo.
Tùy Qua lạnh nhạt nói.
- Nhưng ta vẫn cảm thấy, chuyện này do thế lực ngoại quốc làm ra.
Lam Lan kiên định ý nghĩ của mình.
- Dĩ nhiên, không phải ta kỳ thị chủng tộc. Người dị tộc, khẳng định vẫn nhắm vào Hoa Hạ. Nhưng từ xưa đến nay, mỗi một lần Hoa Hạ Thần Châu trải qua kiếp nạn, thật ra đều xuất phát từ người trong nước mình.
Tùy Qua nói.
Lam Lan liếc Tùy Qua một cái:
- Ngươi nói cũng có đạo lý. Quốc gia chúng ta, từ xa xưa không thiếu hụt anh hùng, nhưng cũng không thiếu hán gian, quân bán nước, nếu như chuyện này thật sự do người trong nước làm ra, những người này sẽ trở thành tội nhân lịch sử! Nếu để cho ta bắt được, nhất định sẽ cho bọn họ thiên đao vạn quả!
- Nữ hiệp bớt giận, xem tình thế diễn biến như thế nào đã.
Tùy Qua cười nhạt, tựa hồ tất cả đều nằm trong lòng bàn tay.
Một ngày gian nan trôi qua.
Buổi tối, bọn người Lạc Thanh Liên cũng không có bất kỳ thời gian nghỉ ngơi.
Dược vật trị liệu dịch bệnh vẫn chưa nghiên cứu ra, nhưng số bệnh nhân phát bệnh lại đang gia tăng .
Buổi tối hôm đó, người của tổ chức WHO được phê chuẩn tiến vào Tàng khu, tiến hành điều tra, bởi vì truyền thông ngoại quốc kiên trì cho rằng Hoa Hạ đang cố ý giấu diếm tình hình bệnh dịch, cho nên muốn tiến hành xâm nhập điều tra, hơn nữa hiệp trợ Hoa Hạ khống chế tình hình bệnh dịch.
Buổi tối hôm đó, Lạc Thanh Liên lại bị Tang Thiên phê bình.
Cho nên, tâm tình của Lạc Thanh Liên hiển nhiên rất không tốt.
- Tùy Qua, ngươi không có biện pháp khác sao?
Mặc dù Tùy Qua có thể tránh được Lạc Thanh Liên, nhưng tự miếu nhỏ như vậy, hắn vẫn bị Lạc Thanh Liên tìm được.
Đối mặt với chất vấn của Lạc Thanh Liên, Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Tạm thời không có. Ngươi cũng biết, trước mắt chúng ta không biết gì về loại dịch bệnh này. Ngoài ra, các loại dược vật cũng không có tác dụng trị liệu quá lớn đối với loại dịch bệnh này.
- Ta không phải chưa từng nghe ngươi nói điều này.
Lạc Thanh Liên nói:
- Ta cần là biện pháp giải quyết!
- Ta chỉ là khách khanh của ngươi, cũng không phải thuộc hạ của ngươi.
Tùy Qua nói tiếp:
- Ta cảm giác, chuyện sẽ rất nhanh chuyển cơ. Thế cục chuyển biến xấu càng nhanh, sẽ có cứu tinh ra đời rất nhanh.
- Chẳng lẽ ngươi đặt hi vọng ở suy đoán xa vời?
Lạc Thanh Liên hừ lạnh nói.
- Không phải là suy đoán xa vời.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Đây là dự cảm, không phải là suy đoán.
Lạc Thanh Liên hung hăng trừng mắt nhìn Tùy Qua, dậm chân rời đi.
Đối với chuyện này, Tùy Qua có ý kiến của mình. Thật ra, vừa rồi hắn nói không sai, không phải hắn suy đoán, mà là dự cảm. Dự cảm không giống với suy đoán, dự cảm là giác quan thứ sáu của con người, có đôi khi dự cảm chính xác như lời tiên đoán. Sau khi cảnh giới tinh thần lực của Tùy Qua không ngừng kéo lên, dự cảm càng thêm mãnh liệt và chuẩn xác so với trước.
Trải qua thời gian, sáng ngày thứ hai, người mắc dịch bệnh ngày càng nhiều hơn.
Ngay cả nhân viên WHO vừa tới dịch khu, cũng có người xuất hiện dấu hiệu nóng nảy.
Chuyện ngày càng trở nên khó giải quyết. Hơn nữa, tình hình bệnh dịch lan tràn đến biên giới Ấn Độ, vì vậy người Ấn Độ bố cường liệt khiển trách chính phủ Hoa Hạ.
Toàn bộ lối đi tiến vào Tàng khu bị phong tỏa.
Trong nước ý kiến và thái độ của công chúng cũng không cách nào phong tỏa, bộ y tế phải chịu áp lực cực lớn.
Nhìn thấy cục diện đã không cách nào khống chế, dự cảm của Tùy Qua cuối cùng cũng linh nghiệm:
“Cứu tinh” quả nhiên kịp thời xuất hiện!
“Cứu tinh”, là một nghiên cứu sinh trẻ tuổi, đi theo thành viên WHO tiến vào Tàng khu, chuyên môn của hắn chính là sinh vật y dược, hắn trải qua nghiên cứu biết rõ cấu tạo của loại dịch bệnh kiểu mới này, sau đó nhanh chóng tìm được ba loại dược vật có tác dụng ức chế loại dịch bệnh này.
Tin tức kia khiến cho vô số người ủng hộ, phấn chấn lòng người, đồng thời cũng làm cho rất nhiều quan viên bộ y tế thở ra một hơi, bởi vì vị trẻ tuổi này xuất hiện, bảo vệ vị trí của bọn họ trong bộ máy quan viên.
Mặc dù ba loại dược vật này chỉ có thể ức chế dịch bệnh, trì hoãn thời gian dịch bệnh phát tác, nhưng cũng đủ làm cho rất nhiều người an tâm. Hơn nữa, kết cấu dịch bệnh bị phá giải, rất nhanh có thể đào tạo ra vắc-xin phòng bệnh, như vậy tình hình bệnh dịch có thể được khống chế.
Dù sao, tình hình bệnh dịch tương tự đã phát sinh quá nhiều lần, đối với chuyện chế tạo vắc-xin phòng bệnh như thế nào, tất cả mọi người đều rất có kinh nghiệm.
Trên thế giới này, đã có hơn mấy trăm ngàn loại vắc-xin phòng bệnh tồn tại.
Khi Lạc Thanh Liên nhận được tin tức kia, nàng đi tới trước mặt Tùy Qua, giọng nói rất phức tạp:
- Ngươi dự cảm không sai, quả nhiên có cứu tinh xuất hiện.
- Như vậy rất tốt.
Tùy Qua cười nhạt:
- Làm sao, hình như ngươi không cao hứng lắm?
- Đúng vậy, thành thật mà nói, Tang lão đại cho ngươi tới giúp ta, ta vốn tưởng rằng ngươi….Được rồi, không nói nữa, chuyện có thể giải quyết là tốt rồi.
- Ngươi vốn tưởng vị cứu tinh này là ta, đáng tiếc chính là, ta khiến ngươi thất vọng có phải không?
Tùy Qua tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của Lạc Thanh Liên, mỉm cười nói:
- Cứu tinh đích xác đã xuất hiện, nhưng hắn chưa chắc là chúa cứu thế thật sự. Bởi vì, thế giới này chưa bao giờ có chúa cứu thế.
Lạc Thanh Liên không biết vì sao Tùy Qua lại nói như vậy, nhưng sau một khắc, Tùy Qua đã biến mất không thấy.
Tùy Qua dùng tốc độ nhanh nhất tìm được Tang Thiên trong kinh thành.
- Tang lão đại, ta muốn ngươi hỗ trợ, tạm thời ngăn cản một số cơ quan y tế mua dược vật ức chế dịch bệnh của hãng dược Tam gia.
Tùy Qua đi thẳng vào vấn đề, nói ra ý định với Tang Thiên.
- Có nguyên nhân sao?
Tang Thiên trầm mặt hỏi, ảnh hưởng của chuyện này thật sự quá lớn.
- Đương nhiên là có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.