Y Tiên Thiểu

Chương 1023: Đừng làm cho ta thất vọng. (2)

Vô Trục

06/04/2015

- Đều là vì hắn, mới khiến cho tỷ muội chúng ta bất hòa. Cho nên chị cảm thấy nên ít nói tới hắn thì tốt hơn. Đương nhiên, tốt nhất là không nói tới hắn mới tốt.

- Được rồi... Được rồi, vậy sau này ít nói tới hắn ta đi.

An Vũ Đồng thỏa hiệp, sau đó còn nói:

- Nhưng mà bắt đầu từ ngày mai, em sẽ dạy chị công phu, chuyện hôm nay chúng ta hiểu một đạo lý, thời khắc mấu chốt vẫn là công phu có tác dụng...

- Đúng vậy a. Nhưng mà, Tùy Qua nói công phu rất khó luyện nha.

- Hình như cũng không quá khó... Chị lại nhắc tới hắn nha?

- Ách...

Khi Lam Lan cùng An Vũ Đồng hai người nói chuyện với nhau, Tùy Qua lúc này không trở về nhà, mà là đi hành phố Minh Phủ.

Sau đó Tùy Qua vô thanh vô tức "Tránh" tới biệt thự ở ngoại ô thành phố Minh Phủ, cũng vượt qua vô số thủ vệ.

Thân ảnh của Tùy Qua xuất hiện trong thư phòng.

Lúc này trong thư phòng có hai người, hai nữ nhân, nhưng mà các nàng cũng không cảm giác được Tùy Qua, đang bàn luận cái gì đó.

- A Giao, đây là suy diễn thực chiến chị làm trên máy tính, vốn là mô hình quân đội chúng ta thao diễn, hiện tại chị suy diễn tình huống quân của Tam Giang Đường chúng ta tiến vào tỉnh Trạch Hải, có lẽ có thể giảm bớt lực cản xuống thấp nhất...

- Ân, suy diễn của chị rất ý tứ, không giống như lý luận suông.

- Đương nhiên, đây là mô hình suy diễn từ quân của chúng ta, chị căn cứ vào nguyên lý và thực tiễn mới đưa ra được mô hình này. Có mô hình suy diễn này, chúng ta có thể mô phỏng tình huống thực chiến, giảm lực cản thấp nhất.

- Chị, không nghĩ tới chị còn có bản lĩnh như vậy.

"..."

Khục khục!

Thời điểm này vài tiếng ho khan vang lên trong phòng.

Ken két!

Mục Ngọc Thiền, Mục Ngọc Giao hai tỷ muội cùng một thời gian giơ súng ngắn về phía Tùy Qua.

Nhưng mà hai tỷ muội chưa động thủ, thân ảnh Tùy Qua lóe lên sau lưng các nàng, sau đó dùng song chưởng đặt vào lưng của cả hai, làm cho hai người bọn họ bất động. Đừng nói bóp cò súng, trong nháy mắt cũng không động đậy được.

Nhưng mà Tùy Qua cũng nhanh chóng buông tay ra, nhàn nhạt nói:

- Tôi không phải địch nhân của hai cô, đừng có khẩn trương như vậy chứ?

Hai tỷ muội thu hồi súng lại, Mục Ngọc Thiền mở miệng trước nói:

- Tại sao anh ở chỗ này?

- Lời này có lẽ cô hỏi em gái cô đi.

Tùy Qua nhìn về phía Mục Ngọc Giao, nói:

- Cô ta ước hẹn tôi đấy.

- Cái gì!

Mục Ngọc Thiền kinh hô, nói:

- Anh là súc sinh, anh làm gì em gái tôi! Tôi nói vì sao anh lại hảo tâm giúp em gái tôi nằm quyền khống chế Tam Giang Đường chứ, thì ra súc sinh anh nhắm vào sắc đẹp của em gái tôi...

- Đủ rồi!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, chen ngang lời Mục Ngọc Thiền, sau đó thô bạo nói:

- Mục Ngọc Thiền, nếu cô cứ hô to gọi nhỏ, tôi cũng không cần quan tâm mà ham mê sắc đẹp của cô đấy.

- Đừng --

Mục Ngọc Thiền dường như còn muốn tranh luận, nhưng mà em gái Mục Ngọc Giao nói ra.



Bởi vì Mục Ngọc Giao đã nhìn thấy thủ đoạn chính thức của Tùy Qua, biết rõ thực lực tên này rất khủng bố. Nếu như Tùy Qua thực muốn mạnh mẽ cưỡng bức hai nàng, Mục Ngọc Giao biết rõ hai nàng không có khả năng phản kháng.

Nhưng mà Mục Ngọc Giao cũng biết, Tùy Qua căn bản sẽ không có ý này với các nàng.

- Tùy tiên sinh, ngài là vô sự không lên điện tam bảo, co chuyện gì phân phó, xin mời ngài nói.

Mục Ngọc Giao phi thường cung kính nói ra, bởi vì nàng biết rõ các nàng không thể trêu vào Tùy Qua.

- Tôi có phân phó.

Tùy Qua nói:

- Ngày hôm qua trên núi Tây Sơn, có phần tử xã hội đen theo đuôi nữ nhân của tôi, ý đồ bất chính. Cho nên tôi muốn biết rõ thân phận của những kẻ này, xử tử toàn bộ thủ lĩnh bang phái của chúng, đánh toàn bộ đám tiểu lâu la sau đó đuổi ra khỏi thành phố Minh Phủ, chúng phải vĩnh viễn không thể làm lưu manh được. Nếu trái lời -- chết!

Tùy Qua ngữ khí rất bình thản, nhưng mà mang theo sát khí kinh người.

Mục Ngọc Thiền cùng Mục Ngọc Giao hai người lập tức cảm giác được, Tùy Qua vì chuyện này rất tức giận.

- Tiên sinh yên tâm.

Mục Ngọc Giao thử hỏi:

- Những người kia thế nào rồi?

- Bị tôi giết rồi.

Tùy Qua nói:

- Nhưng mà tôi quên hỏi lai lịch của chúng. Cho nên các người đi điều tra rõ ràng đi, sau đó dựa theo phân phó của tôi làm cho tốt. Trước trời tối ngày mai tôi muốn thấy kết quả.

- Anh...

Mục Ngọc Thiền dường như còn có gì muốn nói, lại bị Mục Ngọc Giao ngăn cản. Mục Ngọc Giao vội vàng cam đoan nói:

- Tiên sinh yên tâm, trước trời tối ngày mai tôi sẽ có câu trả lời thuyết phục.

- Rất tốt. Đừng làm cho tôi thất vọng.

Tùy Qua nhàn nhạt nói ra, sau đó thân thể biến mất vô tung trước mặt Mục Ngọc Thiền cùng Mục Ngọc Giao.

Mục Ngọc Thiền hít sâu một hơi, lúc này mới cảm giác được Tùy Qua đáng sợ, nhưng mà trên miệng lại không phục:

- Hắn cũng quá kiêu ngạo a, lại chỉ này chỉ nọ chúng ta, hắn...

- Hắn có tiền vốn hung hăng càn quấy.

Mục Ngọc Giao đánh gãy lời của Mục Ngọc Thiền, nói:

- Chị à, chị đắc tội bất cứ kẻ nào cũng không sao, chúng ta cũng có thể đi dọn dẹp, nhưng mà ngàn vạn đừng đi đắc tội hắn. Người này thật sự quá đáng sợ! Quá kinh khủng! Hắn quả thực là ác ma!

- Ác ma? Hắn không có làm em...

- Không có! Chớ nói nhảm!

"..."

Tùy Qua rời khỏi thành phố Minh Phủ thì cả thành phố Minh Phủ đã lâm vào chấn động to lớn.

Bên ngoài thành phố Minh Phủ có tiếng xe cảnh sát vang lên không dứt bên tai.

Dân chúng thành phố Minh Phủ chưa bao giờ nhìn thấy nhiều xe cảnh sát như vậy cả, cho tới bây giờ còn chưa có gặp qua. Trong đó không thiếu một xe cảnh sát hiệu Audi, Mercedes, có thể nghĩ những người ngồi trên các xe này đều đi tới phá án. Nhưng mà tình huống hôm nay đã khác: "Thái tử gia" tỉnh Minh Hải mất tích!

Vốn người mất tích phải trôi qua 24 tiếng mới có thể báo án. Nhưng mà đối với Vương Hào thì quy định này chẳng là cái gì cả. Huống chi nhiều khi trong mắt đại nhân vật một đám chó mèo đều có thể làm gà chó không yên. Vương Hào mất tích, hiển nhiên là đám xã hội đen không may... Đây còn quan trọng hơn các vụ án nhiều, cho nên cảnh sát thành phố Minh Phủ toàn bộ xuất động.

Vụng trộm, đám du côn đầu đường xó chợ cũng âm thầm xuất động, dưới Tam Giang Đường uy hiếp, Vương Hào thuê đám xã hội đen của Đại Giang Hội bị đả kích, thủ lĩnh bang hội bị giết!

Tuy hắc bạch lưỡng đạo trong thành phố Minh Phủ xuất hiện chấn động to lớn, nhưng mà chuyện Vương Hào mất tích trở nên khó tìm hơn.

Cuối cùng cảnh sát tập trung vào nơi Vương Hào mất tích: núi Tây Sơn!

Sau đó cảnh sát tiến hành dò xét cả ngọn núi này, ngay cả cảnh sát giao thông và dân phòng cũng bị huy động, đào sâu ba thước đất, rốt cuộc tìm được mấy bộ hài cốt khả nghi.



Trải qua pháp y xem xét, một bộ hài cốt trong đó chính là Vương Hào. Nhưng mà từ trình độ thực vật phân giải thi thể mà nhìn, "Vương Hào" có lẽ đã chết ít nhất mười năm!

Sự thật chứng minh An Vũ Đồng lo lắng không phải không có lý, mấy tên xã hội đen này đi theo Lam Lan vào trong cánh rừng nhỏ, hơn nữa còn đoạt điện thoại của Lam Lan, ý đồ bất chính. Sau đó mấy tên đầu têu Vương Hào xuất hiện, tên này vừa nhìn thấy Lam Lan, lập tức lộ nguyên hình, mấy tên xã hội đen này là do hắn thuê, hắn vì muốn chiếm lấy Lam Lan. Vương Hào tên này có suy nghĩ chiếm đoạt Lam Lan thật lâu, nhưng mà hắn âm thầm điều tra, biết rõ Lam Lan dường như có liên hệ với Tùy Qua, càng làm cho Vương Hào sinh ra nội tâm như rắn độc. Bởi vậy Vương Hào quyết định bất chấp tất cả chiếm lấy Lam Lan, hơn nữa hắn biết rõ chỉ cần chiếm đoạt Lam Lan, bằng vào địa vị cha hắn và Lam Văn Hào sẽ có suy nghĩ "Việc xấu trong nhà không thể lộ ra ngoài", hơn phân nửa cả hai nhà chắc chắn sẽ đạt thành hôn nhân chính trị này.

Bởi vậy Vương Hào mới quyết định dùng phương thức này chiếm đoạt Lam Lan. Cho dù như thế nào, hắn sẽ không cho phép có nam nhân nào khác có được Lam Lan. Nhưng mà lúc Vương Hào sắp động thủ động cước với Lam Lan, An Vũ Đồng lại xuất hiện. An Vũ Đồng đạt được Tùy Qua chỉ điểm, siêng năng luyện tập, đã có tu vị Luyện Khí Kỳ, nhưng mà còn chưa đạt tới Luyện Khí hậu kỳ, hơn nữa nàng căn bản không có kinh nghiệm thực chiến, bởi vậy tuy An Vũ Đồng có thể một cước đá bay Vương Hào ra ngoài, nhưng vẫn có chút khẩn trương.

Nhưng mà Vương Hào này sắc đem ngập trời, nếu đã hành động thì phải chiếm được Lam Lan. Về phần An Vũ Đồng xuất hiện, Vương Hào xem ra chính là "Thu hoạch" ngoài ý muốn, bởi vì tư sắc của An Vũ Đồng cũng không kém gì Lam Lan, hơn nữa nhìn thấy cặp đùi thon dài kia, càng làm cho máu huyết Vương Hào sôi lên. Vì vậy, Vương Hào cho đám xã hội đen mình thuê vây công An Vũ Đồng, nhưng mà đám xã hội đen Vương Hào thuê có chút công phu, mấu chốt kinh nghiệm thực chiến phong phú, hơn nữa vì hù dọa Lam Lan cùng An Vũ Đồng, bọn chúng lấy dao ra.

Nhưng mà công phu của An Vũ Đồng là do Tùy Qua dạy, mặc dù chỉ là tu vị Luyện Khí trung kỳ, nhưng sau khi giao thủ với đám xã hội đen thì từ từ tỉnh táo lại, đã khống chế được cục diện, hơn nữa dần dần chiếm thượng phong. Vương Hào thấy tình thế không đúng, lo lắng chuyện kéo dài sẽ bị lộ, vì vậy Vương Hào xuất "Đòn sát thủ" -- súng ngắn!

Tại Hoa Hạ, quản lý súng ống rất nghiêm khắc. Nhưng mà nghiêm khắc mà nói chỉ nhắm vào dân chúng mà thôi, đối với Vương Hào là công tử của quan lớn, muốn có súng quá dễ dàng. Đừng nói Vương Hào cũng là cục phó quản lý bất động sản nho nhỏ trong huyện thành có súng uy hiếp người khác. Nhưng mà súng chỉ có lực uy hiếp lớn với bình dân. Cho dù là An Vũ Đồng nhìn thấy súng cũng sợ hãi.

Vương Hào thấy An Vũ Đồng sinh lòng sợ hãi, vì vậy sắc tâm nổi lên, ý định cưỡng hiếp cả An Vũ Đồng cùng Lam Lan, nhưng mà Vương Hào không nghĩ tới tuy An Vũ Đồng sợ hãi, nhưng lại không thể cho hắn làm bẩn Lam Lan, bởi vì An Vũ Đồng trong lòng sinh ra thua thiệt Lam Lan. Vì vậy, thừa dịp Vương Hào đi tới gần thì An Vũ Đồng tiến lên đoạt súng, tiếc rằng súng của Vương Hào cướp cò bắn trúng Lam Lan.

Sau đó An Vũ Đồng thấy Lam Lan ngã xuống đất, lập tức bạo phát! Tu vị của An Vũ Đồng kỳ thật mạnh hơn Vương Hào và đám xã hội đen quá nhiều, nhưng nàng chỉ thiếu kinh nghiệm thực chiến và kinh nghiệm sáng suốt mà thôi, nhưng nhìn thấy Lam Lan trúng đạn, An Vũ Đồng cái gì cũng không quan tâm, ngay cả tính mạng của nàng cũng không để ý, lập tức liên tục thi triển các chiêu số hung ác ra, trong khoảng khắc đánh gục Vương Hào và đám xã hội đen, toàn thân của nàng và Lam Lan đầy máu tươi.

Sau khi An Vũ Đồng tỉnh táo lại, mới biết được Vương Hào và đám chó săn bị nàng "Hành hạ đến chết" . May mắn là Lam Lan lúc này tỉnh lại, tuy nàng trúng đạn nhưng viên đạn không nằm trong người của nàng. Sau đó An Vũ Đồng nghĩ biện pháp xử lý thân thể, sau đó tự nhiên nghĩ đến Tùy Qua, bởi vì Tùy Qua là người nàng tín nhiệm nhất, cũng là người nàng dựa vào.

Tùy Qua nhìn qua váy dài màu đen trên người Lam Lan, đột nhiên hỏi:

- Lam tỷ, sao cô trúng đạn mà không có chuyện gì?

Lam Lan kỳ thật cũng rất hoang mang, nàng thật sự đã trúng đạn, nhưng mà viên đạn không bắn xuyên qua người của nàng, nàng chỉ cảm thấy ngực đau đớn, cho là mình trúng đạn, kết quả chỉ bị bất tỉnh. Bây giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy kỳ quái.

- Bởi vì váy trên người của cô.

Tùy Qua nói:

- Váy này là An An tặng cho cô sao?

Ngoài ý muốn là, Lam Lan lại lắc đầu, nói:

- Là mẹ tặng cho tôi!

- Mẹ cô?

Tùy Qua nghi hoặc nhìn qua An Vũ Đồng, nói:

- Váy này anh lúc trước tặng cho em mà?

- Thật sao?

An Vũ Đồng nhìn kỹ váy trên người Lam Lan, sau đó xấu ỏổ nói:

- Lan tỷ sửa váy tạo hình, lại thêm đường viền hoa, em còn không nhìn ra đấy.

- Cái gì, váy thật là cô tặng cho tôi?

Lam Lan cực kì thông minh, rất nhanh hiểu rõ toàn bộ mọi chuyện, nói:

- Khó trách, tôi vẫn buồn bực vì sao mẹ tôi lại chuyển phát từ xa cho tôi cái váy có kiểu dáng người lớn này.

Kiểu dáng người lớn? Nếu như nghe thấy Lam Lan đánh giá, chỉ sợ Xích Âm Cơ sẽ tức giận tới mức chết mà phục sinh.

Nhưng mà chính vì Lam Lan cảm thấy kiểu dáng người lớn, bởi vậy cho người cải biến qua, chủ yếu là thêm đường viền hoa và hoa văn, bởi vì dù sao là lễ vật của "Mẹ" tặng, cho nên Lam Lan không có khả năng ném đi. Hơn nữa sinh nhật bà ngoại cho nên Lam Lan phải mặc cái váy này, đương nhiên cũng có chút ý nghĩa.

Lam Lan không nghĩ tới là, cái váy này là An Vũ Đồng gián tiếp đưa cho nàng, hơn nữa cứu nàng một mạng.

Hiển nhiên, đây không phải là váy bình thường.

Tùy Qua dường như nhìn ra suy nghĩ của Lam Lan, giải thích:

- Cái váy này kỳ thật là một kiện pháp bảo, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm. Xem ra An An muốn dùng nó phòng thân cho cô, cho nên mới dùng danh nghĩa mẹ cô gửi tặng qua bưu điện, hy vọng cô không nên tức giận.

Nếu như không biết cái váy này quý trọng, nếu như không phải cái váy cứu nàng một mạng, có lẽ Lam Lan thật sự sẽ tức giận. Nhưng mà hiện tại nàng làm sao có thể sinh ra tức giận. Kỳ thật sau khi biết được An Vũ Đồng vì nàng bạo phát giết đám Vương Hào và đám tùy tùng, Lam Lan cũng đã chính thức tha thứ cho An Vũ Đồng, chuyện này làm cho nàng nghĩ tới thời gian tỷ muội thân tình với An Vũ Đồng.

Mà giờ khắc này, Tùy Qua nói như vậy Lam Lan càng sinh lòng cảm kích.

Tuy ngữ khí của Tùy Qua hời hợt, nhưng mà Lam Lan biết nó đây không phải cái váy bình thường. Ít nhất váy bình thường không thể ngăn cản biên đạn, váy trân quý như thế An Vũ Đồng nghĩ biện pháp chuyển giao cho nàng, cách làm này chỉ có thể là tỷ muội thân tình mà thôi.

Có lẽ sai duy nhất chính là Tùy Qua!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Y Tiên Thiểu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook