Chương 993: Hai mặt. (1)
Vô Trục
04/04/2015
- Xa đạo hữu, vừa rồi kỹ xảo ngươi giựt giây Cổ Tác Chương tự bạo kim đan không tệ. Ngươi nhất định cho là, hắn tự bạo kim đan, có thể lưu lại một đường sống cho ngươi? Đáng tiếc, ngươi cho rằng ta không biết sao.
Tùy Qua hài hước nhìn Xa Tân Phong:
- Hiện tại đến phiên ngươi!
- Không!
Xa Tân Phong hoảng sợ quát.
Xa Tân Phong không lập tức lựa chọn tự bạo kim đan.
Có hai nguyên nhân: thứ nhất, cũng là nguyên nhân căn bản nhất là Xa Tân Phong sợ chết; thứ hai, mục đích tu sĩ tự bạo kim đan chỉ là muốn kéo theo cừu nhân, ngọc đá cùng vỡ, nếu như không thể kéo theo địch nhân cùng chết mà tự bạo kim đan, thật sự không còn ý nghĩa gì nữa. Vừa vặn, Tùy Qua tựa hồ căn bản không sợ đối phương tự bạo kim đan.
Còn có một nguyên nhân, vừa rồi Xa Tân Phong thấy Cổ Tác Chương tự bạo kim đan, cái cảnh tượng thảm thiết này khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi. Trong khoảnh khắc, hài cốt không còn, ngay cả hồn phách cũng bị mất, hoàn toàn biến thành hư vô, tu vi ngàn năm đều biến thành bọt nước, cảnh tượng như vậy thật sự trùng kích Xa Tân Phong quá lớn, không chỉ là trùng kích về mặt thị giác, mà càng trùng kích vào tâm hồn hắn.
Mặc dù Xa Tân Phong là người tu hành Kết Đan kỳ, nhưng cũng không có nghĩa can đảm của hắn lớn hơn người bình thường.
Cổ Tác Chương chết đi, đích xác là cổ động Xa Tân Phong, bởi vì Xa Tân Phong hi vọng Cổ Tác Chương chết đi có thể chế tạo cơ hội chạy thoát cho hắn. Đáng tiếc chính là, ý nghĩ cuối cùng của Cổ Tác Chương không thể thực hiện, hơn nữa kỹ xảo ác độc của hắn ngược lại còn bị Tùy Qua khám phá.
Hiện tại, đến phiên Xa Tân Phong, hắn cảm thấy nỗi sợ hãi trong lòng trong nháy mắt tăng lên hơn trăm lần!
Còn Tùy Qua, tựa hồ cũng không muốn lập tức hành hạ chết Xa Tân Phong, hắn chỉ để hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng chậm rãi đè ép tới, vô cùng chậm chạp, tựa hồ chỉ muốn tăng cường nỗi sợ hãi tử vong của Xa Tân Phong.
- Xa đạo hữu, làm sao ngươi không tự bạo kim đan?
Tùy Qua nói với Xa Tân Phong:
- Mau chóng tự bạo đi, ta vẫn đang chờ đợi thưởng thức cảnh tượng ngươi bạo phát đây. Nhưng ngươi cũng nên biết, cho dù ngươi tự bạo kim đan, lực ảnh hưởng đối với ta cũng rất có hạn . . . Này, làm sao ngươi không tự bạo.
- Ngươi. . . tiểu súc sinh ác độc!
Dưới đè áp chậm chạp của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, cảm nhận được tử vong uy hiếp, cả người Xa Tân Phong như muốn chết lặng. Chẳng qua, khi hắn biết tự bạo kim đan cũng không thể mang đến cho Tùy Qua bất kỳ tổn thương nào, hắn lại không cam lòng chết như vậy, cũng cảm giác chỉ cần hắn chống đỡ, đến thời khắc cuối cùng, có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh.
Trên thế giới này, người nào cũng cho mình là nhân vật chính, giống như người mắc bệnh nan y, đều tin tưởng có kỳ tích phát sinh trên người bọn họ, đáng tiếc chính là, hiện thực tàn khốc luôn khiến con người thất vọng cực độ.
Nhưng, đối với Xa Tân Phong, hắn tựa hồ thật sự thấy được kỳ tích phát sinh: khi hắn toàn lực thúc dục kim đan chống lại hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng xung quanh, hắn phát hiện thực lực của mình hình như “vượt qua tài nghệ phát huy” rồi, thế nhưng miễn cưỡng vẫn có thể chống đỡ được đè áp của những hư ảnh áo giáp, mặc dù chống đỡ rất thống khổ, nhưng cuối cùng vẫn có thể miễn cưỡng chịu đựng.
- Kiên trì chính là thắng lợi, kiên trì sẽ có hi vọng!
Xa Tân Phong cắn răng nói với mình, sau đó không ngừng lấy ra nguyên khí từ trong kim đan, chống đỡ đè áp của hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng.
Kiên trì.
Tiếp tục kiên trì. . .
Hi vọng tựa hồ đang ở trước mắt.
Xa Tân Phong phảng phất thấy được hi vọng chạy trốn thành công, thấy được cảnh tượng sau này dẫm Tùy Qua ở dưới chân . . .
Đột nhiên, Xa Tân Phong nghe thấy Tùy Qua nói một câu:
- Xa đạo hữu, không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu? Chẳng lẽ ngươi không có cảm giác, nguyên khí trong kim đan và thân thể của ngươi đã hao phí hơn phân nửa rồi sao?
Trái tim cuồng nhiệt của Xa Tân Phong thoáng cái nguội lạnh.
- Ngươi thật sự cho rằng hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng không bóp chết được ngươi sao?
Thanh âm của Tùy Qua lạnh lùng không chút tình cảm, giống như dao cạo gọt trái tim của Xa Tân Phong:
- Ta không phải muốn bóp chết ngươi, ta là muốn ép khô nguyên khí trong cơ thể của ngươi, sau đó, hắc. . .
Khi Tùy Qua cười lạnh, trong miệng phun ra một đoàn Hồng Mông tử khí về phía Xa Tân Phong.
Trong đoàn vân khí màu tím, vang lên vô số tiếng kêu thê lương, tựa như quỷ khóc sói gào.
- Tiểu súc sinh!
Xa Tân Phong rốt cuộc biết được âm mưu của Tùy Qua:
- Ngươi muốn lấy được kim đan, đừng mơ tưởng.
- Quá muộn rồi, Xa đạo hữu.
Tùy Qua bình thản nói, áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng dễ dàng tìm được tầng cương khí hộ thể mỏng manh cuối cùng của Xa Tân Phong, bầy tâm ma bị Tùy Qua hành hạ muốn chết trong Hồng Mông tử khí vừa khát khao khó nhịn, nhất thời giống như một đám sói đói đánh về phía Xa Tân Phong, hung hăng ăn mòn thế giới tinh thần của hắn.
Nếu là bình thường, chỉ cần Xa Tân Phong không luyện công tẩu hỏa nhập ma, không trùng kích cảnh giới bình cảnh, cho dù tâm ma nhiều hơn nữa, hắn cũng có thể bình yên vô sự , bởi vì tâm ma căn bản không cách nào gần người. Nhưng hiện tại bất đồng, bất luận là thân thể hay là tinh thần lực của Xa Tân Phong, đều đang ở vào thời điểm mệt nhọc cực độ, đáng sợ hơn là, trong lòng hắn đã bị Tùy Qua cài cắm nỗi sợ hãi, kinh hãi, tức giận, không cam lòng, nhất là khi hắn khát vọng kỳ tích cuối cùng phát sinh, một câu nói của Tùy Qua đã hoàn toàn đánh vào vực thẳm vạn kiếp bất phục.
Xa Tân Phong tâm thần mỏi mệt phải đối mặt với nhiều tâm ma ác độc như vậy xâm lấn, làm sao chống đỡ được. Thế giới tinh thần của hắn, trong khoảnh khắc bị sụp đổ, khi vô số tâm ma tràn vào thế giới tinh thần của Xa Tân Phong, cổ động phá hư, tranh đoạt quyền khống chế, Tùy Qua đánh ra một kích lên đỉnh đầu Xa Tân Phong.
Cương khí cuồng bạo của Thanh Đế Mộc Hoàng tràn vào trong thân thể Xa Tân Phong, trong khoảnh khắc đoạn tuyệt tất cả sinh cơ của hắn, hơn nữa đồng loạt khiêu kích toàn bộ tâm ma trong cơ thể của hắn.
- Hồng Mông tử khí! Thu!
Tùy Qua quát lên, Hồng Mông tử khí quấn thi thể Xa Tân Phong vào trong Hồng Mông thạch.
Như vậy, kim đan của Xa Tân Phong rốt cục cũng tới tay, còn thân thể của Xa Tân Phong cũng có thể để cho Tiểu Ngân Trùng nuốt chửng, đề cao tu vi, hơn nữa còn có thể dùng để cải thiện phẩm chất linh điền.
Sau khi thu thi thể của Xa Tân Phong, Tùy Qua đột nhiên quát về phía ngọn núi ở xa:
- Tây Môn đạo hữu, ngươi nhìn đủ rồi chứ?
Nghe thanh âm của Tùy Qua, trên ngọn núi bay ra một thân ảnh màu đỏ, dùng tốc độ cực nhanh trốn về hướng xa hơn.
Chẳng qua, sau khi Tùy Qua hóa thân làm kim điêu sáp nhập thêm phong lôi cánh, tốc độ hoàn toàn có thể sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mặc dù tốc độ thân pháp của Tây Môn Vân Hỏa rất nhanh, nhưng cũng chỉ có thể cao hơn Cổ Tác Chương, Xa Tân Phong một bậc mà thôi, há có thể nhanh hơn Tùy Qua.
Tùy Qua hài hước nhìn Xa Tân Phong:
- Hiện tại đến phiên ngươi!
- Không!
Xa Tân Phong hoảng sợ quát.
Xa Tân Phong không lập tức lựa chọn tự bạo kim đan.
Có hai nguyên nhân: thứ nhất, cũng là nguyên nhân căn bản nhất là Xa Tân Phong sợ chết; thứ hai, mục đích tu sĩ tự bạo kim đan chỉ là muốn kéo theo cừu nhân, ngọc đá cùng vỡ, nếu như không thể kéo theo địch nhân cùng chết mà tự bạo kim đan, thật sự không còn ý nghĩa gì nữa. Vừa vặn, Tùy Qua tựa hồ căn bản không sợ đối phương tự bạo kim đan.
Còn có một nguyên nhân, vừa rồi Xa Tân Phong thấy Cổ Tác Chương tự bạo kim đan, cái cảnh tượng thảm thiết này khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi. Trong khoảnh khắc, hài cốt không còn, ngay cả hồn phách cũng bị mất, hoàn toàn biến thành hư vô, tu vi ngàn năm đều biến thành bọt nước, cảnh tượng như vậy thật sự trùng kích Xa Tân Phong quá lớn, không chỉ là trùng kích về mặt thị giác, mà càng trùng kích vào tâm hồn hắn.
Mặc dù Xa Tân Phong là người tu hành Kết Đan kỳ, nhưng cũng không có nghĩa can đảm của hắn lớn hơn người bình thường.
Cổ Tác Chương chết đi, đích xác là cổ động Xa Tân Phong, bởi vì Xa Tân Phong hi vọng Cổ Tác Chương chết đi có thể chế tạo cơ hội chạy thoát cho hắn. Đáng tiếc chính là, ý nghĩ cuối cùng của Cổ Tác Chương không thể thực hiện, hơn nữa kỹ xảo ác độc của hắn ngược lại còn bị Tùy Qua khám phá.
Hiện tại, đến phiên Xa Tân Phong, hắn cảm thấy nỗi sợ hãi trong lòng trong nháy mắt tăng lên hơn trăm lần!
Còn Tùy Qua, tựa hồ cũng không muốn lập tức hành hạ chết Xa Tân Phong, hắn chỉ để hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng chậm rãi đè ép tới, vô cùng chậm chạp, tựa hồ chỉ muốn tăng cường nỗi sợ hãi tử vong của Xa Tân Phong.
- Xa đạo hữu, làm sao ngươi không tự bạo kim đan?
Tùy Qua nói với Xa Tân Phong:
- Mau chóng tự bạo đi, ta vẫn đang chờ đợi thưởng thức cảnh tượng ngươi bạo phát đây. Nhưng ngươi cũng nên biết, cho dù ngươi tự bạo kim đan, lực ảnh hưởng đối với ta cũng rất có hạn . . . Này, làm sao ngươi không tự bạo.
- Ngươi. . . tiểu súc sinh ác độc!
Dưới đè áp chậm chạp của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, cảm nhận được tử vong uy hiếp, cả người Xa Tân Phong như muốn chết lặng. Chẳng qua, khi hắn biết tự bạo kim đan cũng không thể mang đến cho Tùy Qua bất kỳ tổn thương nào, hắn lại không cam lòng chết như vậy, cũng cảm giác chỉ cần hắn chống đỡ, đến thời khắc cuối cùng, có lẽ sẽ có kỳ tích phát sinh.
Trên thế giới này, người nào cũng cho mình là nhân vật chính, giống như người mắc bệnh nan y, đều tin tưởng có kỳ tích phát sinh trên người bọn họ, đáng tiếc chính là, hiện thực tàn khốc luôn khiến con người thất vọng cực độ.
Nhưng, đối với Xa Tân Phong, hắn tựa hồ thật sự thấy được kỳ tích phát sinh: khi hắn toàn lực thúc dục kim đan chống lại hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng xung quanh, hắn phát hiện thực lực của mình hình như “vượt qua tài nghệ phát huy” rồi, thế nhưng miễn cưỡng vẫn có thể chống đỡ được đè áp của những hư ảnh áo giáp, mặc dù chống đỡ rất thống khổ, nhưng cuối cùng vẫn có thể miễn cưỡng chịu đựng.
- Kiên trì chính là thắng lợi, kiên trì sẽ có hi vọng!
Xa Tân Phong cắn răng nói với mình, sau đó không ngừng lấy ra nguyên khí từ trong kim đan, chống đỡ đè áp của hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng.
Kiên trì.
Tiếp tục kiên trì. . .
Hi vọng tựa hồ đang ở trước mắt.
Xa Tân Phong phảng phất thấy được hi vọng chạy trốn thành công, thấy được cảnh tượng sau này dẫm Tùy Qua ở dưới chân . . .
Đột nhiên, Xa Tân Phong nghe thấy Tùy Qua nói một câu:
- Xa đạo hữu, không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu? Chẳng lẽ ngươi không có cảm giác, nguyên khí trong kim đan và thân thể của ngươi đã hao phí hơn phân nửa rồi sao?
Trái tim cuồng nhiệt của Xa Tân Phong thoáng cái nguội lạnh.
- Ngươi thật sự cho rằng hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng không bóp chết được ngươi sao?
Thanh âm của Tùy Qua lạnh lùng không chút tình cảm, giống như dao cạo gọt trái tim của Xa Tân Phong:
- Ta không phải muốn bóp chết ngươi, ta là muốn ép khô nguyên khí trong cơ thể của ngươi, sau đó, hắc. . .
Khi Tùy Qua cười lạnh, trong miệng phun ra một đoàn Hồng Mông tử khí về phía Xa Tân Phong.
Trong đoàn vân khí màu tím, vang lên vô số tiếng kêu thê lương, tựa như quỷ khóc sói gào.
- Tiểu súc sinh!
Xa Tân Phong rốt cuộc biết được âm mưu của Tùy Qua:
- Ngươi muốn lấy được kim đan, đừng mơ tưởng.
- Quá muộn rồi, Xa đạo hữu.
Tùy Qua bình thản nói, áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng dễ dàng tìm được tầng cương khí hộ thể mỏng manh cuối cùng của Xa Tân Phong, bầy tâm ma bị Tùy Qua hành hạ muốn chết trong Hồng Mông tử khí vừa khát khao khó nhịn, nhất thời giống như một đám sói đói đánh về phía Xa Tân Phong, hung hăng ăn mòn thế giới tinh thần của hắn.
Nếu là bình thường, chỉ cần Xa Tân Phong không luyện công tẩu hỏa nhập ma, không trùng kích cảnh giới bình cảnh, cho dù tâm ma nhiều hơn nữa, hắn cũng có thể bình yên vô sự , bởi vì tâm ma căn bản không cách nào gần người. Nhưng hiện tại bất đồng, bất luận là thân thể hay là tinh thần lực của Xa Tân Phong, đều đang ở vào thời điểm mệt nhọc cực độ, đáng sợ hơn là, trong lòng hắn đã bị Tùy Qua cài cắm nỗi sợ hãi, kinh hãi, tức giận, không cam lòng, nhất là khi hắn khát vọng kỳ tích cuối cùng phát sinh, một câu nói của Tùy Qua đã hoàn toàn đánh vào vực thẳm vạn kiếp bất phục.
Xa Tân Phong tâm thần mỏi mệt phải đối mặt với nhiều tâm ma ác độc như vậy xâm lấn, làm sao chống đỡ được. Thế giới tinh thần của hắn, trong khoảnh khắc bị sụp đổ, khi vô số tâm ma tràn vào thế giới tinh thần của Xa Tân Phong, cổ động phá hư, tranh đoạt quyền khống chế, Tùy Qua đánh ra một kích lên đỉnh đầu Xa Tân Phong.
Cương khí cuồng bạo của Thanh Đế Mộc Hoàng tràn vào trong thân thể Xa Tân Phong, trong khoảnh khắc đoạn tuyệt tất cả sinh cơ của hắn, hơn nữa đồng loạt khiêu kích toàn bộ tâm ma trong cơ thể của hắn.
- Hồng Mông tử khí! Thu!
Tùy Qua quát lên, Hồng Mông tử khí quấn thi thể Xa Tân Phong vào trong Hồng Mông thạch.
Như vậy, kim đan của Xa Tân Phong rốt cục cũng tới tay, còn thân thể của Xa Tân Phong cũng có thể để cho Tiểu Ngân Trùng nuốt chửng, đề cao tu vi, hơn nữa còn có thể dùng để cải thiện phẩm chất linh điền.
Sau khi thu thi thể của Xa Tân Phong, Tùy Qua đột nhiên quát về phía ngọn núi ở xa:
- Tây Môn đạo hữu, ngươi nhìn đủ rồi chứ?
Nghe thanh âm của Tùy Qua, trên ngọn núi bay ra một thân ảnh màu đỏ, dùng tốc độ cực nhanh trốn về hướng xa hơn.
Chẳng qua, sau khi Tùy Qua hóa thân làm kim điêu sáp nhập thêm phong lôi cánh, tốc độ hoàn toàn có thể sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mặc dù tốc độ thân pháp của Tây Môn Vân Hỏa rất nhanh, nhưng cũng chỉ có thể cao hơn Cổ Tác Chương, Xa Tân Phong một bậc mà thôi, há có thể nhanh hơn Tùy Qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.