Chương 1205: Hảo huynh đệ giảng nghĩa khí.
Vô Trục
20/04/2015
Minh Châu hồ, vốn là địa bàn của đám ma vật, nhưng lại rơi vào trong tay Tùy Qua, bọn chúng chắc chắn sẽ không bỏ qua . Điểm này, từ trả thù của Ngụy Nhạc cũng có thể thấy được . Chẳng qua, Ngụy Nhạc thất bại trong tay Tùy Qua, khiến những ma vật kia cũng có chút kiêng kỵ thế lực của Thần Thảo Tông, cho nên mấy ngày nay đám ma vật mới chậm chạp không có động tĩnh. Nhưng, Tùy Qua có dự cảm, đám ma vật chắc chắn sẽ còn trả thù.
- Diên Vân huynh, hiện giờ huynh cũng nên Kết Đan rồi.
Tùy Qua nói với Diên Vân:
- Ta nguyện ý giúp huynh một tay, hi vọng sau này huynh có thể giúp Thần Thảo Tông chúng ta ứng phó nguy cơ có thể đến.
- Đa tạ Tùy huynh. Ân nghĩa Tùy huynh đệ chỉ bảo, thật sự khiến ta suốt đời khó quên.
Diên Vân cảm hoài nói, mặc dù trong lòng hắn vẫn có chút buồn bực, hiện giờ khoảng cách cảnh giới tu vi giữa hắn và Tùy Qua càng ngày càng xa, nhưng hắn đồng thời cũng cảm kích Tùy Qua. Bởi vì không có Tùy Qua trợ giúp, hắn căn bản không cách nào đạt tới cảnh giới tu vi hiện tại.
- Không cần khách khí.
Tùy Qua khẽ gật đầu, sau đó nói với bọn người Ngưu Diên Tranh, Hàn Côn:
- Các ngươi coi như nguyên lão đi theo bên cạnh ta rồi, ta đương nhiên cũng sẽ nghĩ cách đề cao tu vi của các ngươi, cho các ngươi đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, thậm chí kết thành Kim Đan.
Đám người Ngưu Diên Tranh, Hàn Côn đều mừng rỡ.
Nhưng, tiếp theo Tùy Qua lại nói:
- Các ngươi đừng vui mừng quá sớm. Bởi vì ta cảm ứng được nguy cơ sắp đến, quần ma loạn vũ, cho nên ta đề cao cảnh giới tu vi của các ngươi, ngoại trừ có thể trấn thủ Thần Thảo Tông, mặt khác cũng là cho các ngươi thêm mấy phần năng lực tự vệ. Nhưng, muốn bình yên vượt qua kiếp nạn, chỉ sợ tu vi Kim Đan kỳ còn chưa đủ. Hơn nữa, quan trọng nhất là, cảnh giới tu vi là một chuyện, sinh tử đánh giết lại là một chuyện khác. Các ngươi đề cao cảnh giới rất nhanh, nhưng tu luyện vẫn chưa đủ. Cho nên, ta mở một chỗ tu luyện khác cho các ngươi, thông đến thế giới ngoại vực, nếu như trong các ngươi có ai can đảm, muốn thông qua tu luyện đề cao tu vi, đụng phải một chút cơ duyên, có thể xông vào một lần.
Chỗ tu luyện mà Tùy Qua nói, đương nhiên chính là Như Mộng Thủy cốc.
Hiện giờ, Tùy Qua cũng là người duy nhất có thể dễ dàng tiến vào Như Mộng Thủy cốc.
Trong Như Mộng Thủy cốc, đến nay vẫn còn rất nhiều ma vật, đồng dạng cũng có rất nhiều pháp bảo, hơn nữa bản thân những ma vật này cũng là một loại tài nguyên, nếu như không lợi dụng, thật sự là vô cùng lãng phí.
Muốn tiến hành tu luyện, những người này dĩ nhiên phải chiến đấu. Ngoài ra, sau khi trải qua tu luyện sinh tử, lực chiến đấu cũng có thể đề thăng rất lớn, sau này ứng phó với các loại nguy cơ cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió.
- Nếu có chỗ tu luyện tốt như vậy, ta dĩ nhiên muốn đi.
Diên Vân hòa thượng tỏ thái độ đầu tiên.
- Ta dĩ nhiên cũng muốn!
- Ta cũng muốn đi xem một chút!
- ...
Đám người Ngưu Diên Tranh, Hàn Côn đều có lòng can đảm, mọi người ma quyền sát chưởng, tựa hồ chỉ hận không thể lập tức đi xem ngay lập tức.
- Tốt!
Tùy Qua gật đầu:
- Nếu các vị có hùng tâm tráng chí, ta sẽ mau sớm an bài chuyện này. Nhưng, ta cũng phải nói với các vị, mặc dù nơi này là vùng đất tu luyện, nhưng hung hiểm vô cùng, các vị cũng phải vạn phần cẩn thận, nếu không hao tổn ở trong đó không ra được.
Nghe Tùy Qua nhắc nhở, mọi người gật đầu lia lịa.
Sau đó, Tùy Qua liền đem mảnh nhỏ pháp tắc đánh vào người những người này, để trước khi bọn họ tiến vào Như Mộng Thủy cốc, còn có thể nắm chắc thời gian đề thăng tu vi, có thêm mấy phần năng lực tự vệ.
Như Mộng Thủy cốc là nơi như thế nào, Tùy Qua là người biết rõ nhất.
Hung hiểm trong đó, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng cảm thấy rất khó giải quyết.
Nhưng sở dĩ Tùy Qua muốn đưa những người này vào đó, cũng không phải để cho bọn họ chịu chết, mà là thật tâm muốn để bọn họ mau sớm trưởng thành. Đối với người tu hành mà nói, đề thăng cảnh giới tu vi cố nhiên trọng yếu, nhưng loại rèn luyện sinh tử này cũng không thể thiếu. Nếu không trải qua rèn luyện sinh tử, giống như binh sĩ cả đời thao luyện trên trận địa nhưng không trải qua thực chiến, cuối cùng không chịu nổi trọng dụng.
Huống chi, khi đưa những người này đi rèn luyện, Tùy Qua cũng sẽ đích thân đi trước, tận lực không để cho bọn họ phải bỏ mạng.
Dĩ nhiên, Tùy Qua sẽ không nói cho những người này biết, hắn sẽ âm thầm chiếu cố an toàn của bọn họ.
Sau khi đưa mảnh nhỏ pháp tắc vào người những người này, Tùy Qua liền khỏi Trà Kiếm sơn, đến Tàng khu, tìm Tang Thiên.
Mấy ngày qua, Tang Thiên thật sự vô cùng đau đầu, nơi Tàng khu gần biên cảnh Ấn Độ, đã hoàn toàn biến thành căn cứ địa của ma vật, nếu như không phải vì vùng này thuộc về biên cảnh, ít ai lui tới, sợ rằng không biết có bao nhiêu người phải gặp tai ương. Nhưng dù vậy, ban đầu khi những ma vật này đả thông lối đi thông đến thế giới tâm ma, cũng có một số binh sĩ vô tội thành tế phẩm.
Đám người Tang Thiên đi trước ngăn cản những ma vật này, nhưng hành động thất bại, Long Đằng cũng tổn thất không ít nhân thủ.
Nhưng dù vậy, Long Đằng vẫn có không ít người ở lại Tàng khu, quản chế từ xa động tĩnh của vùng này, thứ nhất phòng ngừa dân chúng của Tàng khu tiến vào khu vực nguy hiểm, thứ hai là lưu ý động tĩnh của những ma vật này, xem xem những ma vật này rút cuộc muốn làm gì.
Bởi vì tồn tại của đám ma vật này, cuộc sống hàng ngày của Long Đằng có thể nói bất an.
Tàng khu là nơi bầu trời bao la, không một gợn mây, tựa hồ là nơi tinh khiết nhất, thần thánh nhất.
Tùy Qua tìm được Tang Thiên ở trạm gác biên cảnh thứ nhất.
Vẻ mặt Tang Thiên thoạt nhìn có chút tiều tụy, có thể thấy trong khoảng thời gian này hắn gặp phải áp lực to lớn như thế nào.
Thấy Tùy Qua tới chơi, Tang Thiên mời hắn vào một văn phòng đơn sơ trong trạm gác, sau đó rót cho Tùy Qua một chén rượu lúa mì chính tông:
- Tùy lão đệ, ngươi mang tin tốt tới cho ta?
- Tang lão đại, ngươi cần tin tốt như vậy sao?
Tùy Qua uống chén rượu mới nói tiếp:
- Chẳng lẽ, mấy ngày qua áp lực phía trên rất lớn?
- Đích xác là không nhỏ.
Tang Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Phía trên có người muốn thủ tiêu chức vụ tổ trưởng của ta. Những người này đã chịu đựng ta rất lâu rồi, hiện tại rốt cuộc tìm được cơ hội. Nhưng, may là có những nguyên lão như Đường lão ủng hộ ta, ngoài ra tổ viên Long Đằng cũng cố gắng phản đối, mới khiến những người này tạm thời ngậm miệng. Hơn nữa, Tàng khu hiện tại xuất hiện một “hang ổ” ma vật, bọn họ cũng trông cậy ta đi giải quyết chuyện này. Chỉ có điều, nếu như trong ngoài thế cục thái bình, bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào đá ta ra khỏi Long Đằng, đây là chuyện không cần nghi ngờ.
Tùy Qua thở dài nói:
- Nhưng, Tang lão đại sẽ để bọn họ làm loạn?
- Hừ, đến lúc đó sẽ thấy kết quả!
Tang Thiên hừ lạnh một tiếng, tựa hồ cũng không tính khuất phục đám người kia. Sau đó Tang Thiên nói với Tùy Qua:
- Tùy lão đệ, ngươi tìm ta có chuyện gì?
- Diên Vân huynh, hiện giờ huynh cũng nên Kết Đan rồi.
Tùy Qua nói với Diên Vân:
- Ta nguyện ý giúp huynh một tay, hi vọng sau này huynh có thể giúp Thần Thảo Tông chúng ta ứng phó nguy cơ có thể đến.
- Đa tạ Tùy huynh. Ân nghĩa Tùy huynh đệ chỉ bảo, thật sự khiến ta suốt đời khó quên.
Diên Vân cảm hoài nói, mặc dù trong lòng hắn vẫn có chút buồn bực, hiện giờ khoảng cách cảnh giới tu vi giữa hắn và Tùy Qua càng ngày càng xa, nhưng hắn đồng thời cũng cảm kích Tùy Qua. Bởi vì không có Tùy Qua trợ giúp, hắn căn bản không cách nào đạt tới cảnh giới tu vi hiện tại.
- Không cần khách khí.
Tùy Qua khẽ gật đầu, sau đó nói với bọn người Ngưu Diên Tranh, Hàn Côn:
- Các ngươi coi như nguyên lão đi theo bên cạnh ta rồi, ta đương nhiên cũng sẽ nghĩ cách đề cao tu vi của các ngươi, cho các ngươi đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, thậm chí kết thành Kim Đan.
Đám người Ngưu Diên Tranh, Hàn Côn đều mừng rỡ.
Nhưng, tiếp theo Tùy Qua lại nói:
- Các ngươi đừng vui mừng quá sớm. Bởi vì ta cảm ứng được nguy cơ sắp đến, quần ma loạn vũ, cho nên ta đề cao cảnh giới tu vi của các ngươi, ngoại trừ có thể trấn thủ Thần Thảo Tông, mặt khác cũng là cho các ngươi thêm mấy phần năng lực tự vệ. Nhưng, muốn bình yên vượt qua kiếp nạn, chỉ sợ tu vi Kim Đan kỳ còn chưa đủ. Hơn nữa, quan trọng nhất là, cảnh giới tu vi là một chuyện, sinh tử đánh giết lại là một chuyện khác. Các ngươi đề cao cảnh giới rất nhanh, nhưng tu luyện vẫn chưa đủ. Cho nên, ta mở một chỗ tu luyện khác cho các ngươi, thông đến thế giới ngoại vực, nếu như trong các ngươi có ai can đảm, muốn thông qua tu luyện đề cao tu vi, đụng phải một chút cơ duyên, có thể xông vào một lần.
Chỗ tu luyện mà Tùy Qua nói, đương nhiên chính là Như Mộng Thủy cốc.
Hiện giờ, Tùy Qua cũng là người duy nhất có thể dễ dàng tiến vào Như Mộng Thủy cốc.
Trong Như Mộng Thủy cốc, đến nay vẫn còn rất nhiều ma vật, đồng dạng cũng có rất nhiều pháp bảo, hơn nữa bản thân những ma vật này cũng là một loại tài nguyên, nếu như không lợi dụng, thật sự là vô cùng lãng phí.
Muốn tiến hành tu luyện, những người này dĩ nhiên phải chiến đấu. Ngoài ra, sau khi trải qua tu luyện sinh tử, lực chiến đấu cũng có thể đề thăng rất lớn, sau này ứng phó với các loại nguy cơ cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió.
- Nếu có chỗ tu luyện tốt như vậy, ta dĩ nhiên muốn đi.
Diên Vân hòa thượng tỏ thái độ đầu tiên.
- Ta dĩ nhiên cũng muốn!
- Ta cũng muốn đi xem một chút!
- ...
Đám người Ngưu Diên Tranh, Hàn Côn đều có lòng can đảm, mọi người ma quyền sát chưởng, tựa hồ chỉ hận không thể lập tức đi xem ngay lập tức.
- Tốt!
Tùy Qua gật đầu:
- Nếu các vị có hùng tâm tráng chí, ta sẽ mau sớm an bài chuyện này. Nhưng, ta cũng phải nói với các vị, mặc dù nơi này là vùng đất tu luyện, nhưng hung hiểm vô cùng, các vị cũng phải vạn phần cẩn thận, nếu không hao tổn ở trong đó không ra được.
Nghe Tùy Qua nhắc nhở, mọi người gật đầu lia lịa.
Sau đó, Tùy Qua liền đem mảnh nhỏ pháp tắc đánh vào người những người này, để trước khi bọn họ tiến vào Như Mộng Thủy cốc, còn có thể nắm chắc thời gian đề thăng tu vi, có thêm mấy phần năng lực tự vệ.
Như Mộng Thủy cốc là nơi như thế nào, Tùy Qua là người biết rõ nhất.
Hung hiểm trong đó, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng cảm thấy rất khó giải quyết.
Nhưng sở dĩ Tùy Qua muốn đưa những người này vào đó, cũng không phải để cho bọn họ chịu chết, mà là thật tâm muốn để bọn họ mau sớm trưởng thành. Đối với người tu hành mà nói, đề thăng cảnh giới tu vi cố nhiên trọng yếu, nhưng loại rèn luyện sinh tử này cũng không thể thiếu. Nếu không trải qua rèn luyện sinh tử, giống như binh sĩ cả đời thao luyện trên trận địa nhưng không trải qua thực chiến, cuối cùng không chịu nổi trọng dụng.
Huống chi, khi đưa những người này đi rèn luyện, Tùy Qua cũng sẽ đích thân đi trước, tận lực không để cho bọn họ phải bỏ mạng.
Dĩ nhiên, Tùy Qua sẽ không nói cho những người này biết, hắn sẽ âm thầm chiếu cố an toàn của bọn họ.
Sau khi đưa mảnh nhỏ pháp tắc vào người những người này, Tùy Qua liền khỏi Trà Kiếm sơn, đến Tàng khu, tìm Tang Thiên.
Mấy ngày qua, Tang Thiên thật sự vô cùng đau đầu, nơi Tàng khu gần biên cảnh Ấn Độ, đã hoàn toàn biến thành căn cứ địa của ma vật, nếu như không phải vì vùng này thuộc về biên cảnh, ít ai lui tới, sợ rằng không biết có bao nhiêu người phải gặp tai ương. Nhưng dù vậy, ban đầu khi những ma vật này đả thông lối đi thông đến thế giới tâm ma, cũng có một số binh sĩ vô tội thành tế phẩm.
Đám người Tang Thiên đi trước ngăn cản những ma vật này, nhưng hành động thất bại, Long Đằng cũng tổn thất không ít nhân thủ.
Nhưng dù vậy, Long Đằng vẫn có không ít người ở lại Tàng khu, quản chế từ xa động tĩnh của vùng này, thứ nhất phòng ngừa dân chúng của Tàng khu tiến vào khu vực nguy hiểm, thứ hai là lưu ý động tĩnh của những ma vật này, xem xem những ma vật này rút cuộc muốn làm gì.
Bởi vì tồn tại của đám ma vật này, cuộc sống hàng ngày của Long Đằng có thể nói bất an.
Tàng khu là nơi bầu trời bao la, không một gợn mây, tựa hồ là nơi tinh khiết nhất, thần thánh nhất.
Tùy Qua tìm được Tang Thiên ở trạm gác biên cảnh thứ nhất.
Vẻ mặt Tang Thiên thoạt nhìn có chút tiều tụy, có thể thấy trong khoảng thời gian này hắn gặp phải áp lực to lớn như thế nào.
Thấy Tùy Qua tới chơi, Tang Thiên mời hắn vào một văn phòng đơn sơ trong trạm gác, sau đó rót cho Tùy Qua một chén rượu lúa mì chính tông:
- Tùy lão đệ, ngươi mang tin tốt tới cho ta?
- Tang lão đại, ngươi cần tin tốt như vậy sao?
Tùy Qua uống chén rượu mới nói tiếp:
- Chẳng lẽ, mấy ngày qua áp lực phía trên rất lớn?
- Đích xác là không nhỏ.
Tang Thiên hừ lạnh một tiếng:
- Phía trên có người muốn thủ tiêu chức vụ tổ trưởng của ta. Những người này đã chịu đựng ta rất lâu rồi, hiện tại rốt cuộc tìm được cơ hội. Nhưng, may là có những nguyên lão như Đường lão ủng hộ ta, ngoài ra tổ viên Long Đằng cũng cố gắng phản đối, mới khiến những người này tạm thời ngậm miệng. Hơn nữa, Tàng khu hiện tại xuất hiện một “hang ổ” ma vật, bọn họ cũng trông cậy ta đi giải quyết chuyện này. Chỉ có điều, nếu như trong ngoài thế cục thái bình, bọn họ sẽ không tiếc bất cứ giá nào đá ta ra khỏi Long Đằng, đây là chuyện không cần nghi ngờ.
Tùy Qua thở dài nói:
- Nhưng, Tang lão đại sẽ để bọn họ làm loạn?
- Hừ, đến lúc đó sẽ thấy kết quả!
Tang Thiên hừ lạnh một tiếng, tựa hồ cũng không tính khuất phục đám người kia. Sau đó Tang Thiên nói với Tùy Qua:
- Tùy lão đệ, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.